Bạch Tử Họa! Ngươi Sai Rồi!

Chương 3: Lần đầu gặp nhau




Hai người nhìn nhau thật lâu, Triệu mụ mụ mở miệng trước , “Xin hỏi ngài là…”

Xán Xán nhìn tình thế thấy không đúng, thừa dịp Cao Vũ còn không kịp nói, vội vàng một phen kéo Cao Vũ qua, “Mẹ! Đây là đồng học của Noãn Noãn…! Đúng, đồng học!” Thật sự là nghẹn không ra, đồng học dùng là tốt nhất.

Triệu mụ mụ đầu tiên là sửng sốt, tiện đà khôi phục thần thái, tiếu a a nói, “Nga, nguyên lai là đồng học của Noãn Noãn a? Ta thật giống như chưa từng thấy qua ngươi! Mau vào ngồi, mau vào ngồi…”

Cao Vũ bị hai người khiến cho không hiểu ra sao, “Bề ngoài… Ai u! Ngươi làm gì thế?” Lời còn chưa nói hết đâu, đã bị Xán Xán âm thầm bấm một cái.

“Sao vậy?” Triệu mụ mụ tò mò nhìn hai người.

“Không có… Không có chuyện gì…” Xán Xán lúng túng đến chết.

Cũng may, Triệu Noãn Noãn nhìn Xán Xán không ứng phó nổi, kịp thời đi ra, “Mẹ! Hắn là tới tìm con… Không cần chào hỏi… Không cần chào hỏi…”

“Cái gì gọi là không cần chào hỏi a? Hài tử hai người các ngươi làm sao không hiểu chuyện như vậy a?” Triệu mụ mụ vừa nói, vừa cười cùng Cao Vũ chịu tội, “Vợ chồng son này không có quy củ, ngươi đừng để ý! Ta tự mình giới thiệu, ta là mụ mụ của Noãn Noãn.”

Triệu mụ mụ vừa thốt lên xong, vẻ mặt của Xán Xán cũng hỏng mất, cũng chỉ có thể học đà điểu, mắt đều nhanh chóng dán trên mặt đất. Mà thần sắc của Triệu Noãn Noãn cũng không kém, quẫn bách đứng ở nơi đó, không biết phải làm như thế nào.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Xán Xán đang ở tư thế bất cứ giá nào cũng chuẩn bị tự thú, chợt nghe thanh âm Cao Vũ bừng tỉnh đại ngộ, “Nga! Nguyên lai là bá mẫu a! Người khỏe chứ, cháu là đồng học đại học của Noãn Noãn, cháu tên là Cao Vũ.”

“Nguyên lai là đồng học đại học a? Không trách được chưa từng thấy qua.” Triệu mụ mụ vừa nói, hướng Noãn Noãn trừng mắt, “Lo lắng làm gì? Còn không châm trà cho khách?”

Triệu Noãn Noãn còn gì rất bối rồi, bị lão mẹ trừng, lúc này mới lấy lại tinh thần, “Nga, con lập tức đi ngay!” Vội vã vào phòng bếp.

“Bá mẫu khách khí quá.”

“Khách khí cái gì nha! Đến đây ngồi!” Triệu mụ mụ nhiệt tình đem người đưa vào phòng khách.

Xán Xán ở một bên cũng nhìn trợn tròn mắt, từ nãy đến giờ chuyện gì xảy ra vậy?

“Uy! Ngươi mau nghĩ nghĩ biện pháp nha! Vạn nhất lộ ra làm sao bây giờ?” Xán Xán giảm thấp thanh âm xuống, sợ bị hai người trong phòng khách nghe thấy.

“Này có biện pháp gì? Ngươi nhìn mẹ ta nhiệt tình như vậy a! Chẳng lẽ ta gọi người đi ra ngoài rồi đem người đuổi đi a?”

“Này…” Xán Xán làm cú kết liễu, “Vậy ngươi sẽ đem Cao Vũ kéo vào trong phòng cùng với hắn nói rõ ràng nha, vạn nhất hắn rò ra chân ngựa, hai chúng ta không phải…” Vừa nói, làm một dấu tay răng rắc.

“Ngươi da mặt dày, ngươi đi đi!”

“Hắn là đồng học của ngươi, ta đi? Đợi lát nữa mẹ ngươi cho là ta làm loạn quan hệ nam nữ!”

“…”

“Làm sao pha trà lâu như vậy a?” Bên ngoài truyền đến tiếng thúc giục của Triệu mụ mụ.

Cái này, hai người chỉ có thể kiên trì tiến lên.

“Tới, tới đây!” Xán Xán tay bưng trà cũng run lên.

“Vợ chồng son tân hôn, rất ngọt ngào, ngươi đừng để ý.” Triệu mụ mụ vừa nói, còn hướng Xán Xán nháy mắt.

Xán Xán cười đến so với khóc còn khó coi hơn, má ơi! Ngài có thể không đem ba chữ vợ chồng son giắt ngoài miệng được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.