Bạch Mã Hoàng Tử, Chàng Ở Đâu?

Chương 3




Trong lúc Chiến Tần đế quốc ngăn cản không nổi Bạch gia tù phạm quân đoàn, Giới Vương Quân Đoàn tử sĩ cùng lão một đám thiên tài chém giết lao đến, lập tức đem tù phạm ô hợp, đánh cho tơi bời, tan rã.

Vô luận là tử sĩ quân đoàn, hay là đám thiên tài, sau khi thi triển thủ đoạn, là có thể diệt sát hết đám tù phạm Bạch gia.

Hoàng đế cùng đám người Ngọc Yêu Nhiêu, nhân cơ hội đánh tới đám tù phạm.

Sau nửa giờ, mấy ngàn tù phạm, đều bị tiêu diệt.

Lúc này chiến trường thảm thiết cũng đã an tĩnh lại.

Hoàng đế đưa mắt nhìn, ở bên trong vùng biển, chất đầy thi thể, nước biển đã nhuộm thành màu đỏ như máu. Đế quốc bố trí công sự phòng ngự trên đường ven biển, đã bị nổ tan tành.

Đế quốc tướng sĩ, mấy chục vạn nhân mã, tổn thất hơn phân nửa, còn lại, cũng đều thương tổn, uể oải.

Hoàng đế cảm thấy bi thương ý, nhưng cũng là vui mừng. Ít nhất mà nói, Chiến Tần đế quốc đã chống lại được. Nếu như không có hai nhóm nhân mã trợ giúp, Chiến Tần đế quốc, trực tiếp bị diệt vong rồi.

- Chư vị, đa tạ trượng nghĩa, Trẫm vô cùng cảm kích.

Hoàng đế lấy thân phận cửu ngũ chí tôn, cúi người chào thi lễ.

- Không cần đa lễ.

Đế Giai đao tu tóc dài che mặt, tùy ý đáp lễ nói. – Chúng ta vâng lệnh Phong Vân Vô Ngân công tử, tới đây cứu viện.

Hắn dường như quý chữ như vàng, cũng không nói nhiều, suất lĩnh thủ hạ tử sĩ, liền trực tiếp phi hành, tới đường ven biển bên trên, toàn bộ khoanh chân mà ngồi nhắm mắt tu hành. Tựa hồ đối với bất cứ chuyện gì, cũng không phải là việc của hắn vậy.

Mà, đám thiên tài kia, căn bản là xem thường hoàng đế, cũng không nhiều lời, cũng tiến vào đường ven biển, đợi chờ chém giết.

- Bệ hạ, Bạch gia bộ đội chánh quy, tựa hồ còn chưa có tới. Mới vừa rồi hai nhóm này, chẳng qua là pháo hôi mà thôi. Chúng ta vẫn không thể buông lỏng cảnh giác, tùy thời ứng phó Bạch gia bộ đội.

Ngọc Yêu Nhiêu mệt mỏi, nhưng vẫn lên tinh thần nói.

- Bất quá, đã có nhiều như vậy cường giả, chạy tới trợ giúp, chống lại Bạch gia cũng thêm mấy phần.

- Ân, Yêu Nhiêu tiểu thư, chúng ta cũng đi nghỉ ngơi, nên tĩnh dưỡng đủ tinh thần, còn phải chém giết tiếp nữa.

Hoàng đế cảm kích nhìn Ngọc Yêu Nhiêu nói, Phấn Hồng Quân Đoàn nhân mã, cũng tổn thất thảm trọng, ngay cả Thánh Giai, cũng tử vong hơn phân nửa.

Cùng lúc đó, đế quốc khác Huyền Tôn đại lục, đều chú ý tới cuộc chiến. Vốn vài đế quốc nhìn có chút hả hê, cho là Chiến Tần đế quốc chống đỡ không được bao lâu, đảo mắt sẽ bị tiêu diệt. Nhưng tin tức từ tiền tuyến truyền về, làm cho bọn chúng kinh ngạc không dứt.

- Chiến Tần đế quốc có được trợ giúp cường đại, chặn lại Bạch gia tấn công, cón tiêu diệt hơn vạn người của Bạch gia.

Không thể không nói, đây là một kỳ tích vĩ đại.

Trong lúc khiếp sợ, đồng thời những đế quốc này càng thêm chú ý đến chiến sự.

Vô Biên Hải Vực xuất hiện mấy chục chiếc lâu thuyền, giống như hung vật trong biển, đang hướng về phía Chiến Tần đế quốc đi tới.

Những lâu thuyền này đều truyền ra hơi thở uy nghiêm cái thế.

Tại trên bong thuyền, thỉnh thoảng có Thánh Giai, Đế Giai, đang đi lại, chuyện trò vui vẻ.

Có Đế Giai, thậm chí đạt đến Đế Giai 4 chuyển, ở Vô Biên Hải Vực, đều thuộc về nhân vật khai tông lập phái. Trên đỉnh đầu, đều có Đế Giai pháp tắc tinh thâm ảo diệu.

Đây là Bạch gia dòng chính bộ đội.

Chính lần này chinh phạt Chiến Tần đế quốc, toàn bộ cũng từ Bạch gia nội phủ, ngoại phủ phó dịch cao cấp, còn có Bạch gia con cháu Bạch Cốt Đao Đế, có liên hệ máu mủ tạo thành. Thậm chí, còn có mấy người huynh đệ Bạch Cốt Đao Đế áp trận.

Đừng nói đánh dẹp Huyền Tôn đại lục đế quốc, cổ thế lực này, tùy tiện có thể Vô Biên Hải Vực nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu.

Một chiếc lâu thuyền rát lớn, trên bong thuyền, Xích Nô bị Phong Vân Vô Ngân đánh cho bị thương, đang đứng ở trên bong thuyền, hai tay chắp sau lưng, thương thế trên người của hắn lúc này cũng khá hơn phân nửa, 5 đạo thiên tai kiếp số tuyệt thế, hướng trên đỉnh đầu, đang đều ở sinh ra.

Trừ Xích Nô ra, tại trên bong thuyền, còn có mấy tên bạch y trung niên, toàn bộ cũng là Đế Giai 5 kiếp, trong đôi mắt, không tự chủ được, toát ra khí thế kinh khủng. Tổng cộng là 4 tên trung niên, cũng là thân đệ đệ của Bạch Cốt Đao Đế, có được gia tộc huyết mạch hoàn mỹ, vừa ra đời tài trí hơn người, nhưng, bọn họ tại võ đạo thiên phú cùng huyết mạch không bằng Bạch Cốt Đao Đế, vì vậy, cả đời không thể nào đạt tới thành tựu như Bạch Cốt Đao Đế. Bất quá, cũng là cái thế cường giả, uy chấn bát hoang.

- Lần này đánh dẹp, đại ca cũng làm ra chuyện bé xé ra to rồi, giết gà dùng dao mổ trâu.

Một tên bạch y trung niên, gương mặt nhìn như đạm bạc, nhưng trong hai mắt, vô cùng bá đạo.

- Chỉ là một cái đế quốc, chỉ cần phái đầy tớ doanh cùng tù phạm bộ đội, hoàn toàn có thể san thành bình địa. Không cần phải dòng chính chúng ta bộ đội ra tay.

Xích Nô, cung kính nói.

- Mấy vị lão gia, chủ tử phái dòng chính bộ đội chúng ta xuất chinh, cũng không phải là vì đối phó Chiến Tần đế quốc, thật ra là vây công Phong Vân Vô Ngân.

- Phong Vân Vô Ngân?

Một tên bạch y trung niên nhân, cũng là thân đệ đệ Bạch Cốt Đao Đế, vẻ mặt khinh thường.

- Cũng là một thiếu niên, phải dùng tới chúng ta xuất thủ? Lật tay là có thể đánh chết vô số thiếu niên như vậy, Phong Vân Vô Ngân? Tốt nhất không nên xuất hiện, nếu không, Bổn đế nhất định đánh chết hắn.

Nói xong, trong đồng tử xẹt qua mấy đạo vết đao sắc bén, đem không gian bốn phía, cũng cắt thành trăm ngàn vết thương.

- Khụ khụ...

Xích Nô cười cười xấu hổ.

- Thất lão gia, ngài ở những tinh cầu khác, quản lý sản nghiệp, chịu trách nhiệm khai phá xây dựng, ước chừng vẫn chưa nghe nói qua Phong Vân Vô Ngân. Tiểu tử này, thiên phú dị bẩm, có thể dễ dàng vượt cấp giết người, có thể nói là yêu nghiệt, không thể coi thường được.

- Ha ha ha! Vậy ta còn muốn tận mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân có phải ba đầu sáu tay hay không.

Thất lão gia ngạo mạn nở nụ cười.

- Cũng được, nghe nói Quang chất nhi, Khải chất nhi, Lệ chất nhi, cũng chết ở trong tay Phong Vân Vô Ngân, không thể, lần này ta nhất định thay bọn họ báo thù rồi, chỉ sợ Phong Vân Vô Ngân không dám lộ diện.

Đúng lúc này, một con chim diều xanh biếc, từ đàng xa bay tới lâu thuyền, thoáng cái dừng trên vai trái một tên bạch y trung niên.

Chỉ một lúc sau, tên bạch y trung niên kia sắc mặt đại biến, thê thảm nói.

- Phía trước, đầy tớ doanh cùng tù phạm doanh, toàn quân bị diệt.

-Cái gì?!!

Xích Nô, cùng với ba tên trung niên, cũng tâm thần rung mạnh, cơ hồ cũng muốn nổi điên lên.

- Làm sao có thể? Chỉ là một cái đế quốc, có thể ngăn cản được đầy tớ doanh cùng tù phạm doanh liên tục công kích? Phải biết rằng, ở bên trong đầy tớ doanh cùng tù phạm doanh, cũng đều có Đế Giai, mặc dù Đế Giai là đồ bỏ đi, lực chiến đấu thấp, bất quá, số lượng cũng không ít, tùy ý xuất động mấy người là có thể tiêu diệt hết Chiến Tần đế quốc, thậm chí tiêu diệt hết cả Huyền Tôn đại lục.

- Các vị lão gia, đây có thể là do Phong Vân Vô Ngân tiểu tử trở về Chiến Tần đế quốc trợ trận rồi.

Xích Nô vươn ra đầu lưỡi thô ráp, liếm láp một chút đôi môi, trên mặt hiển hiện ra nụ cười nanh ác.

- Phong Vân Vô Ngân, con thỏ nhỏ chết kia, lần trước do lão Cự Thụ Tôn Giả tạp chủng che chở, lão tử làm mục tiêu để cho ngươi đánh ba quyền, lần này, ngươi cũng không có vận khí tốt như vậy. Lão tử cũng không tin, không có Cự Thụ Tôn Giả che chở, lão tử cũng muốn nhìn, ngươi còn có cơ hội đánh trúng lão tử hay không.

- Hết tốc lực đi tới!

Mấy tên bạch y trung niên nhân đều vội hạ lệnh, hơn nữa, cũng giận tím mặt, làm cho cái hải vực này, cuồng phong đột khởi, mưa sa mưa tầm tả, phong vân dũng động, dị tượng điệp sinh.

Chiến Tần đế quốc an tĩnh, đây là một loại an tĩnh trước bão táp.

Chiến Tần đế quốc bộ đội, đã hao tổn hơn phân nửa, nhưng những người còn lại tay cầm binh khí, chuẩn bị chiến đấu, thấy chết không sờn.

Hoàng đế cùng Ngọc Yêu Nhiêu, thì nắm chắc thời gian, khôi phục chân nguyên.

Những tử sĩ toàn bộ giống như cương thi, ngồi dưới đất không nhúc nhích. Nhưng mấy tên tử sĩ tu vi đạt đến Đế Giai, ánh mắt ra biển, cảnh giác.

Những thiên tài kia, cũng nóng lòng muốn thử, nghĩ muốn tiếp tục chém giết trong lần khảo hạch này, giành được tư cách.

Chỉ có mấy tên thiên tài mới đứng ngồi không yên.

Đang lúc này...

- Oanh! Oanh! Oanh!

Lúc này ngoài biển phát ra vài đạo cự long Đế Giai pháp tắc, tựa hồ là muốn trùng phá thiên địa, duy ngã độc tôn.

- Phanh!

Trên bầu trời, hơn mười đạo Đế Giai pháp tắc, va chạm nổ tung, diễn sinh ra 'Chữ 'Bạch', sau đó vây quanh tại trên bầu trời, giống như danh ngôn, chân lý, đế vương quân lâm thiên hạ, bễ nghễ vô cùng.

- Phốc.

Trong lúc nhìn đến cái 'Chữ 'Bạch' này, tất cả Chiến Tần đế quốc binh lính, toàn bộ miệng phun máu tươi, quỳ rạp trên đất, thân thể run rẩy.

Hoàng đế cùng Ngọc Yêu Nhiêu, cũng đầu cháng váng.

- Đây là cái gì...

Ở trong đám thiên tài, thỉnh thoảng có mấy người, cũng hiển hiện ra vẻ điên cuồng si ngốc.

Chỉ có đám tử sĩ kia, tâm chí vô cùng cứng rắn, không bị ảnh hưởng gì.

- Ha ha ha ha, một bầy kiến hôi, còn không đền tội?

Thình lình, một người trẻ tuổi, ngự không đi đến, trường sam trên người, tiêu sái bất phàm, mỗi một bước đi, trên đỉnh đầu nổ tung ra ngoài từng đạo Đế Giai pháp tắc, quán xuyên Đông Nam Tây Bắc, giống như lạch trời, bên trong sinh ra rất nhiều mãng xà, Kỳ Lân, Hoàng Lang, Thao Thiết, Ô Nha....

Trên mặt hắn hiện ra tự phụ, giống như là một tên đế vương đang đi dạo trong ngự hoa viên.

Thiên quân vạn mã, nhìn như bình thường.

- Bổn tọa Bạch Thực Cảnh, Bạch gia đệ nhất thiên tài, đặc biệt tới chinh phạt Chiến Tần đế quốc.

Bạch y thanh niên nghênh ngang nói, trong giọng nói, kiêu ngạo vô cùng.

Hắn hướng Chiến Tần đế quốc trận doanh đi tới.

- Đây là Đế Giai 3 kiếp, tuổi còn trẻ đã tu luyện tới tầng thứ như vậy, quả nhiên, quả nhiên là thiên tài.

Hoàng đế trong lòng lập tức sợ hãi thấp thỏm.

Nói đến thiên phú cùng cảnh giới, Bạch Thực Cảnh, thật sự so với mấy nam tử Bạch Cốt Đao Đế, cao minh hơn rất nhiều. Hiện tại, đã ở một cái tiểu học phủ cao cấp vị diện học tập, nhưng, hắnc ũng không phải là con trai ruột Bạch Cốt Đao Đế, vì vậy, cũng không còn được gia tộc trọng dụng. Tại cao cấp vị diện, cũng bị chèn ép, tựa hồ không dễ dàng gì. Vì vậy, hắn lần này trở về cấp thấp vị diện, muốn giết người, phát tiết một phen.

- Bạch gia dòng chính bộ đội tới.

Ngọc Yêu Nhiêu cũng khổ sở nói.

Phương thức chiến đấu của Bạch gia dòng chính bộ đội, so với đầy tớ doanh, tù phạm doanh bất đồng. Không hỗn chiến, mà là một mình cường giả đi ra ngoài, dùng lực lượng một người, giải quyết chiến đấu, bày ra khí phách cùng thủ đoạn vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này Bạch Thực Cảnh bước tiến tới gần, nơi hắn đi qua không gian đều nổ tung, Chiến Tần đế quốc bắt đầu bị áp bách, mọi người trong lòng cũng bị đè nén vô cùng.

- Giết!

Tên thủ lĩnh tử sĩ, tóc dài che mặt, một tên Đế Giai 1 kiếp tử sĩ phóng lên cao, trường đao trong tay huy vũ, trong nháy mắt chém ra ngoài 120 chiêu đao pháp ám sát, còn có đao ý khổng lồ, Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, ẩn chứa trong đó.

- Con kiến hôi.

Bạch Thực Cảnh cũng không thấy có cái động tác gì, trên mặt hiển hiện ra một chút khinh thường, sau đó đạo ánh đao khẽ hơi bắn ra.

- Phốc!

Tên tử sĩ, thân hình lập tức ngưng trệ, trong mắt hiển hiện ra thần sắc khó có thể tin, sau một khắc, mi tâm của hắn, hiện một đạo thụ ngân, trong nháy mắt mở rộng, tạo thành một cái lỗ thủng.

- Xuy!

Sau một khắc, tên tử sĩ thân thể bị chia ra làm hai, trực tiếp nổ tung, hóa thành phấn vụn.

Miểu sát!

Bạch Thực Cảnh nhẹ nhàng gõ gõ móng tay, cứ tiếp tục hướng Chiến Tần đế quốc trận doanh đi tới, hắn đi cũng cực kỳ chậm chạp, tựa hồ là tạo thành áp lực kinh khủng, bóp chết tinh thần Chiến Tần đế quốc.

- Quá mạnh mẻ...

Hoàng đế trong lòng, tràn ngập tuyệt vọng.

- Cùng tiến lên! Giết!

Mấy chục tên tử sĩ, không để ý sinh tử, đều phóng lên cao, hướng Bạch Thực Cảnh vây công. Sau đó triển khai đòn sát thủ, tuyệt thế ám sát thuật.

Bạch Thực Cảnh cước bộ không ngừng, nện bước tần số không thay đổi, chỉ lo bước đi, ánh mắt hơi chút nháy mắt mấy cái.

- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Từng đạo đao mang hoành không xuất thế, mang theo tử vong, Đế Giai bá đạo.

Mấy chục tên tử sĩ, thân hình đồng thời dại ra, sau một khắc...

- Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!

Thân thể tất cả đều bị chia làm hai mảnh, sau đó nhanh chóng nổ tung.

Toàn diệt!

- Một đám Thánh Giai cùng Đế Giai 1 kiếp, cũng dám khiêu chiến uy nghiêm của bổn tọa? Cũng không biết chữ chết là viết thế nào.

Bạch Thực Cảnh hời hợt nói.

- Thiên tài? Ngươi là thiên tài? Ngươi tuổi thật, chỉ sợ cũng mấy trăm tuổi sao? Tiểu gia làm cho ngươi kiến thức cái gì mới là chân chính thiên tài.

Ở bên trong đống thiên tài, một tên Đế Giai 1 kiếp thanh niên áo vàng, trong mắt chiến hỏa bắt đầu khởi động, cầm trong tay một cây trường thương, sau đó thương kình hóa thành tuyệt thế Yêu Long, nghiền áp hết thảy, xoắn hướng Bạch Thực Cảnh.

Trường thương thiên tài, cũng chính là hơn 40 tuổi, đến từ vị diện khác, là Đế Giai 1 kiếp, nhưng, có thể vượt cấp giết người, ở trong nhóm thiên tài cũng có thực lực siêu quần bạt tụy.

- Ân? Cũng có chút giống nhau, bổn tọa đi cao cấp vị diện học phủ học tập một thời gian ngắn, thân thể được cải tạo, kinh nghiệm chiến đấu không thể địch nổi. Thiên tài? còn quá non rồi.

Bạch Thực Cảnh tay phải chém ra tuyệt thế đao mang, sau đó phá vỡ vô số hư không, đao mang này, không bàn mà hợp ý nhau thiên đạo, nổ tung ra ngoài vết máu loang lổ, phát ra hơi thở lịch sử văn minh cổ xưa, tựa hồ là xen vào Thiên Giai đao pháp cùng Thần Giai đao pháp.

- Xem một chút một chiêu đao pháp bổn tọa từ cao cấp vị diện học phủ tu hành.

Trường thương thiên tài, cũng là lợi hại, bức bách Bạch Thực Cảnh, thi triển ra tuyệt chiêu ẩn giấu.

- Phốc!

Con dao trực tiếp đem thương kình tạo thành Yêu Long, đầu rồng chặt đứt, đao thế chẳng những không thấy bất kỳ suy giảm, ngược lại tốc độ nhanh hơn, đâm tới.

- Ách...

Trường thương thiên tài ánh mắt ảm đạm xuống, trường thương trong tay, trực tiếp rơi vào hải dương, cả người muốn nổ tung lên, trở thành phấn vụn.

Bạch Thực Cảnh khẽ lắc đầu.

- Có thể ép ta thi triển ra cái đao pháp này, coi như là một thiên tài rồi. Bất quá, thiên tài cấp thấp vị diện, cũng không đáng giá.

Hắn tiếp tục từng bước tiến tới gần.

Đống thiên tài kia, cũng không dám ra khiêu chiến rồi, một đám sợ đến vỡ mật, liên tiếp lui về phía sau.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế, chiến chiến nguy nguy, từ trong lòng ngực, lấy ra một khối Truyền Âm Thạch, hắn nghĩ lập tức truyền âm hoàng hậu cho mình.

- Không được rồi, quân địch lập tức sẽ phải công phá phòng tuyến, xâm nhập đế quốc, hoàng hậu, ngươi mang theo tất cả công chúa, quân chủ, tỳ nữ, Tần phi, cùng nhau tự sát sao, lấy cái chết, bảo toàn trong sạch.

Ngọc Yêu Nhiêu cũng bỏ qua bất kỳ chống cự, khoanh chân mà ngồi, bên khóe miệng kéo ra vẻ thê mỹ, trong lòng nhộn nhạo nhu tình mật ý.

- Vô Ngân, ta muốn chết. Không biết, ngươi sau này có thể nhớ được con người của ta hay không, bất quá, ta là vì ngươi mà chết, ta sẽ không trốn, ta nghĩ để cho ngươi biết, ta không có trốn, thà rằng chết, cũng muốn hoàn thành việc ngươi phó thác.

Ngọc Yêu Nhiêu, chậm rãi đem bàn tay trắng nõn, bắn ra thánh lực, muốn tự sát.

Tại chỗ Phấn Hồng Quân Đoàn, Chiến Tần đế quốc tướng sĩ, cũng đã làm tốt chuẩn bị tự sát rồi.

- Ha ha ha ha! Bổn tọa muốn đạp bằng một cái đế vương, dễ như trở bàn tay. Chỉ tiếc, Phong Vân Vô Ngân kia, bổn tọa cũng muốn đấu một phen, bất quá, hắn là con rùa đen rút đầu, không chịu hiện thân rồi.

Bạch Thực Cảnh hơi hơi có chút thất vọng thở dài nói.

Đúng lúc này...

- Phốc.

Một đạo long hình chân khí, cũng không biết từ chỗ nào, giống như một cái roi, hung hăng quật trên thân thể Bạch Thực Cảnh.

- Phanh!

Lúc này trước hết đánh Bạch Thực Cảnh, mặc dù không có bị thương, nhưng cũng bị đánh tan tác.

Không đợi Bạch Thực Cảnh kịp phản ứng.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Từng đạo long hình chân khí, giống như phụ giòi trong xương, c không ngừng bạo trừu ra, khí tức tinh chuẩn quật tại trên thân thể Bạch Thực Cảnh.

Nghiền áp!

Giày xéo!

Ngược đãi!

Đòn hiểm!

Bạch Thực Cảnh bị đánh oa oa kêu to, áo bị đánh vỡ vụn, da thịt bên ngoài bị vỡ ra, xương cũng bị đánh đánh gẫy vụn.

- Thiếu gia!

Mấy tên Đế Giai 1 kiếp tôi tớ, trực tiếp từ lâu thuyền hành ra ngoài, muốn bảo vệ.

- Phốc.

Một đạo kiếm mang thô to, quét ngang qua, trong kiếm quang, ẩn chứa Thuần Dương kiếm khí, Man Hoang kiếm khí, ẩn chứa Phong Sát, Băng Sát, sau đó đem mấy tên Đế Giai 1 kiếp phó dịch, xoắn thành bụi phấn.

- A!

Rốt cục, Bạch Thực Cảnh kia, ăn trên trăm roi, bị đánh thành một đoàn phấn vụn, chết không toàn thây.

- Người của Bạch gia, cũng đến đông đủ? Hôm nay, cùng nhau tiêu diệt.

Trong hư không, một người đi tới, trên người quấn quanh 367 điều long hình chân khí, ngang tàng hoang dã, hai cổ kiếm khí quanh quẩn quanh thân, hơi chút lan tràn ra Long Tộc hoa văn.

- Vô Ngân... Vô Ngân.

Hoàng đế bỗng nhiên bạo rống.

- Chiến Tần đế quốc, được cứu rồi, Vô Ngân đã tới.

Những Phấn Hồng Quân Đoàn cô gái chuẩn bị tự sát tướng sĩ, hiện tại toàn bộ ánh mắt điên cuồng sùng bái nhìn Vô Ngân.

- Vô Ngân công tử! Vô Ngân công tử! Vô Ngân công tử!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.