Bạch Mã Hoàng Tử, Chàng Ở Đâu?

Chương 22




Bố trí xong phòng ngự, ánh mắt Phong Vân Vô Ngân dời về phía toàn thành quan sát. Trên trời, Giao Long dài hơn 10 vạn mét, không ngừng uốn lượn, phun ra bổn nguyên băng sát cùng bổn nguyên phong sát, đánh vô số quái nhân thành tro tàn. Bất quá, tuy rằng tên quái nhân đầu lĩnh đã chết ở trong tay Phong Vân Vô Ngân, điều này khiến cho quân đoàn quái nhân trong cũng như ngoài thành trở nên hỗn loạn. Nhưng rất nhanh, đám quái nhân đã tập hợp lại, thổi kèn, cuồn cuộn xông tới.

Trong thành có trăm vạn quái nhân, ngoài thành còn có khói báo động, thu hút thêm vài trăm vạn quái nhân. Mỗi tên quái nhân đều gầm thét, biểu hiện ra ngoài hung hãn không sợ chết. Trong đó, còn có vô số quái nhân tinh anh. Hơi thở của giao long quét qua khiến cho từng phiến quái nhân biến thành tro tàn, nhưng số lượng của bọn chúng thực sự quá nhiều, trùng kích liên tục không dứt.

Bên ngoài lĩnh vực Chân Long của Phong Vân Vô Ngân, quái nhân như thủy triều cuồn cuộn xông tới không ngừng va chạm với lĩnh vực Chân Long. Phong Vân Vô Ngân thúc dục kiếm khí, liên tục giảo sát, đồng thời khống chế Giao Long trên đầu, tập trung hỏa lực tại khu vực này, nghiền nát vô số quái nhân xông tới gần lĩnh vực Chân Long. Nhưng mà, số lượng quái nhân thực sự là quá nhiều, hơn nghìn vạn quái nhân liên tục trùng kích. Cho dù hắn giết được vài vạn, thậm chí hơn mười vạn cũng chỉ là như muốn bỏ biển. Huống hồ, còn có rất nhiều quái nhân từ bốn phương tám hương trên viên tình cầu này, đang không ngừng bôn tập, chém giết tới.

Đám người Phong Vân Vô Ngân tùy tiện tiến công vương thành, tựa hồ đã trở thành tiêu điểm của tất cả quái nhân sống ở trên viên tinh cầu này. Chúng không tiếc bất cứ giá nào, cũng phải tiêu diết được những kẻ xâm nhập này.

- Rốt cục viên tinh cầu này có bao nhiêu quái nhân?

Phong Vân Vô Ngân nhíu mày, cảm thấy mọi chuyện không ổn. Phóng tầm mắt nhìn, nơi tầm mắt có thể nhìn thấy đều là quái nhân.

Đông! Đông! Đông!

Lĩnh vực chân long của Phong Vân Vô Ngân bị chúng đánh đến lắc lư, dần dần xuất hiện vết rạn giống như là sợi tóc. Mặc dù những vết rạn này không đủ để khiến cho linh vực chân long của Phong Vân Vô Ngân tan vỡ, nhưng nếu như còn tiếp tục kéo dài, cuối cùng lĩnh vực cũng sẽ không chịu nổi. Một khi mất đi lĩnh vực Chân Long, Phong Vân Vô Ngân không thể không vật lộn chém giết cùng biển quái nhân này. Cuối cùng cũng sẽ kiệt lực mà chết.

- Trên tinh cầu này phải có đến vài ức quái nhân. Bằng hữu, phụ thân đại nhân của bản thái tử cũng từng đến viên tinh cầu này, tham gia khảo hạch nhập học của Tử Anh học phủ, cũng khá quen thuộc đối với viên tinh cầu này. Theo ngài biết, trên viên tinh cầu này, số lượng thổ dân man nhân trên viên tinh cầu này phải đạt tới vài ức.

Vũ thái tử vội vàng nói.

- Vài ức?

Phong Vân Vô Ngân chửi loạn nên.

- Mẹ kiếp? Đây là khảo hạch chó má gì vậy? Thực sự quá hung hiểm rồi! Vài ức quái nhân, đây là khái niệm gì cơ chứ? Đừng nói là thiên tài từ vị diện cấp thấp, coi như là đệ tử của Tử Anh học phủ nếu bị đám quái nhân này vây công, cũng phải chết không thể nghi ngờ.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Vô tận quái nhân, tựa như là châu chấu, từ bốn phương tám hướng ùa vào bên trong thành. Phong Vân Vô Ngân biết rõ, lời của Vũ thái tử là sự thật. Hắn lập tức quyết định, không thể ham chiến, sau khi đoạt được lệ quáng, lập tức thoát khỏi nơi này. Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân quét qua bên trong thành, chỉ thấy tại trung ương tòa thành, một tế đàn nguy nga đứng sừng sững tựa như cô phong trục nguyệt. Nó cao tới trăm trượng, xung quanh là những cây cột bằng đá vừa thô vừa to, bên trên cột đá có khắc vô số đồ án cổ phác tràn ngập Thần vận. Một loại khí tức Thần bí mà cao quý, bao phủ toàn bộ tế đàn.

Phụ cận tế đàn có rất nhiều quái nhân tinh anh thủ hộ, một tấc không rời.

Có thể thể trông thấy mơ hồ, trên tế đàn được đặt vô số lệ quáng.

- Nhất định phải giết tới tế đàn bên kia, đạt được mỏ quáng!

Phong Vân Vô Ngân không do dự, nghiêng đầu nói với hai huynh muội Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn.

- Chúng ta không thể tử thủ ở chỗ này, nếu không sẽ hao hết chân nguyên, kiệt lực mà chết. Hiện tại, ta muốn xông đến tế đàn bên kia, cướp đoạt lệ quáng. Các ngươi nhớ kỹ phải theo sát bên cạnh ta, không được thoát ly khỏi phạm vi che trở của lĩnh vực phòng ngự này.

- Ừ!

Trình Dao nhu thuận nhẹ gật đầu.

Tay phải Phong Vân Vô Ngân vừa vung lên một cái, trực tiếp bóp chế hơn mười tên quái nhân trước mặt thành bụi phấn, sau đó hắn triển khai thân pháp, lăng không đứng vững, bay thẳng về phía tế đàn ở trung ương tòa thành. Toàn bộ lĩnh vực chân long đều di động theo, ngăn cản quái nhân triều tịch ở ngoại vi, không có cách nào vượt qua lĩnh vực chân long. Bất quá, đám quái nhân cũng không từ bỏ ý đồ, mỗi giây mỗi phút đều điên cuồng va chạm cùng lĩnh vực Chân Long. Còn rùng cái đuôi vừa thô vừa to quật như vũ bão vào lĩnh vực Chân Long.

Càng lúc càng xuất hiện nhiền vết nứt!

- Xông lên!

Toàn thân Phong Vân Vô Ngân bay lên trời, phóng ra kiếm khí cùng kiếm ý, năng lượng chứa đựng trong ba cây kiếm cốt bộc phát đến cực hạn. Thuần Dương kiếm khí, Man Hoang kiếm khí, Liệt Hỏa kiếm khí, tam đại kiếm khí ngưng tụ ra ba vầng mặt trời, ánh mặt trời phổ chiếu xuống. Chỉ trong chớp mắt, có đến trăm ngàn quái nhân bị tinh lọc, giảo sát thành bụi phấn.

Giao Long cũng di động theo sát sau Phong Vân Vô Ngân, hơi thở liên tục quét qua, thỉnh thoảng còn dùng giao long vĩ, hai tay, nghiền chết những tên quái nhân ngăn cản Phong Vân Vô Ngân. Những nơi Phong Vân Vô Ngân lướt qua, có thể nói là một lộ tuyến tử vong, bước lên vô số thi hài quái nhân mà tiến đến.

Phốc! Phốc!

Hai tay Phong Vân Vô Ngân bành trướng, che khuất bầu trời, thuần túy do long khí cấu thành, liên tục vung vẩy, bóp chết vô số quái nhân.

Thời gian dần trôi qua, Phong Vân Vô Ngân cách tế đàn càng ngày càng gần. Tựa hồ đám quái nhân cũng đã phát hiện ra mục đích của Phong Vân Vô Ngân, đương nhiên không thể để cho Phong Vân Vô Ngân tiếp cận tế đàn.

- Nhân loại! Nhân loại vạn ác! Không tôn trọng Thần linh của chúng ta! Không tôn trọng Man Thần vĩ đại của chúng ta! Không thể để cho hắn thực hiện được mục đích! Không thể để cho hắn tiếp cận được tế đàn! Man Thần đang say ngủ! Ngài đang tu hành! Muốn hoàn thành tiến hóa cùng lột xác! Dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để cho tên nhân loại dơ bẩn này quấy rầy Man Thần vĩ đại! Xé xác hắn!

Lúc này đám quái nhân tựa như là nổi điên tập thở, điên cuồng va chạm với Phong Vân Vô Ngân.

Ba! Ba! Ba!..

Không ngừng có quái nhân, dốc hết toàn thân lực lượng, trùng trùng điệp điệp va chạm cùng Chân Long. Cho dù đầu óc vỡ nát, thân hình chia năm xẻ bảy, cũng sẽ không hối tiếc.

- Giết! Giết! Giết!

Tối thiểu phải có vài chục vạn quái nhân ngăn cản Phong Vân Vô Ngân. Hơn nữa còn không ngừng có quái nhân đổ dồn về phía này, rậm rạp chằng chịt, tầng tầng lớp lớp! Tình thế hiện tại cực kỳ kinh dị, Phong Vân Vô Ngân bị một biển quái nhân nhấn chìm! Hắn không có cách nào tiến thêm!

- Số lượng những sinh vật cấp thấp này quá nhiều!

Chúc lão cũng khẩn trương.

- Tiểu oa nhi, tình huống không ổn! Lĩnh vực phòng ngực chân long của ngươi cũng không thể chịu nổi va chạm như vậy, chỉ sợ rất nhanh sẽ tan vỡ! Nhiều quá, thực sự là quá nhiều... Trên trăm vạn, hơn một ngàn vạn quái nhân, luân phiên trùng kích, ai chịu nổi?

- Bằng hữu... Cái này... Cái này... Làm sao bây giờ...

Vũ thái tử kinh tâm động phách.

Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn cũng vô cùng lúng túng. Hiện tại, đừng nói chiến đấu, chỉ cần nhìn thấy tình huống bốn phía xung quanh, bọn họ đã khôn nhịn được da đầu run lên rồi. Số lượng quái nhân so với kiến trong tổ còn nhiều hơn!

Phong Vân Vô Ngân cũng bị bức đến tuyệt cảnh.

Đột nhiên, tay phải Phong Vân Vô Ngân vừa lộn, lấy ra Thần Lực Chùy. Toàn thân Thần Lực Chùy hiện ra ngọc chất sáng bóng, tản ra Thần tức nhàn nhạt, không ngừng lưu động.

- Thần Lực Chùy, dung nhập thân ta!

Phong Vân Vô Ngân nghiêm nghị quát lên một tiếng, Thần Lực Chùy hóa thành một đạo lưu quang, dũng mãnh tiến vào bên trong thân thể Phong Vân Vô Ngân!

Phanh!

Lấy lĩnh vực chân long làm trung tâm, lực lượng bạo tạc quét ngang bốn phía!

Phốc!

Lập tức vài vạn quái nhân bị đánh thành tro bụi!

Sau một khắc, chỉ thấy một mảnh chân khí dài hẹp hình rồng, điên cuồng rót vào đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, lĩnh vực chân long vốn tàn tạ sắp đến ngưỡng sụp đổ, bát đầu được chữa trị, khuếch trương...

Thân thể Phong Vân Vô Ngân, xương cốt, cơ bắp, lỗ chân lông phát ra tiếng rồng ngâm thâm thúy mà uy nghiêm!

Một tiểu thế giới chân long càng thêm hoàn mỹ được đản sinh bên trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân! Từng lỗ chân lông, từng tế bào trên cơ thể hắn, bắt đầu tản ra uy nghiêm của Long tộc.

Ca ca ca ca...

Lực lượng thân thể liên tục được đề cao!

1200 long lực! 1300 long lực! 1500 long lực!

...

Lực lượng thân thể Phong Vân Vô Ngân liên tục được kéo lên, một mạch tăng đến 2300 long lực mới đình chỉ.

Lúc này, trong đôi mắt Phong Vân Vô Ngân đang diễn dịch ra thế giới Chân Long, mỗi một sợi tóc, chân mày, tựa hồ đều do chân long khí biến thành, tùy ý hô hấp cũng có thể thổi bay một tòa núi lớn.

Trái tim đập, bành trướng hữu lực!

Phanh! Phanh! Phanh!

Mỗi một lần trái tim Phong Vân Vô Ngân đập, đều sinh ra một cỗ lực lượng bạo tạc, có thể nổ chết hơn mười tên quái nhân.

Ực..

Ba người Trình Dao, Trình Thiết Sơn, Vũ thái tử trợn mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, tư tưởng biến thành hỗn loạn, đầu óc trống rỗng.

- Còn ai dám cản ta! Thần cản sát Thần, phật ngăn sát phật

Tay phải Phong Vân Vô Ngân khẽ động, đánh ra tầng tầng lớp lớp tàn ảnh, năm ngón tay như lúi, long khí lượn quanh..

Ầm!

Tay phải hắn tùy ý phất một cái, hơn trăm ngàn quái nhân bị chấn thành bụi phấn.

- Chết!

Tay phải Phong Vân Vô Ngân huyễn hóa thành cự trảo, lớn hơn trăm mẫu, trực tiếp bắt lấy hơn vạn quái nhân, trong đó không thiếu quái nhân tinh anh, tiện tay miết một cái.

- Phốc!

Toàn bộ bị bóp nát! Máu chảy như suối!

Ngao!

Giao Long trên đỉnh đầu hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tẩm bổ này, tựa như trường kình hấp thủy (cá voi hút nước), không ngừng hấp thi thi hài của quái nhân, bổ sung chất dinh dưỡng.

Phong Vân Vô Ngân bắt đầu đánh ra từng chiêu Sát Thần Quyền Pháp, Long khí lượn lờ, lập tức giết ra một đường máu, hướng về phía tế đàn, nghiền ép mà đi.

Thế không thể đỡ!

Trên đường đi, như là tồi khô lạp hủ (dễ như trở bàn tay), không ngừng thu hoạch tính mạng.

Một ít quái nhân tinh anh đuôi dài chừng mười trượng, Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ cần tùy ý chụp một cái, niết mạnh một chút, lập tức nổ tung biến thành bụi phấn. Quả thực như đi vào chỗ không người, thiên địa vạn vật đều không xem ra cái gì. Chứng kiến Phong Vân Vô Ngân hung mãnh như thế, Vũ thái tử sợ đến mức tè ra quần, thậm chí còn suýt nữa run rẩy quỳ xuống bái lạy. Trong tiềm thức, lập tức nhận định hắn tuyệt đối không có cách nào chiến thắng Phong Vân Vô Ngân, nhất đinh trong tương lai Phong Vân Vô Ngân sẽ lưu lại bên trong Tử Anh học phỉ một phiến thiên địa.

Một đường giết chóc, cũng không biết đã tru diệt bao nhiêu quá nhân. Rốt cục, Phong Vân Vô Ngân đã áp sát được đến khu vực tế đàn!

Nhìn thoáng qua một chút, chỉ thấy trên tế đàn chất đầy lệ quáng.

Số lượng này cũng không phải là mười khối, mấy trăm khối. Chỉ sợ là có tới mấy vạn, thậm chí mười mấy vạn khối, mỗi một khối lệ quáng lại hình thành nên một ánh mắt, chảy xuống nước mắt, vô cùng thê thảm.

- Mau ngăn cản hắn! Không thể để cho hắn khinh nhờn Man Thần! Nhanh, mau ngăn cản hắn!

Đám quái nhân điên cuồng rống lớn, liều chết ngăn cản Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân vung tay lên lập tức đánh chết một mảng lớn. Đột nhiên tay trái hắn tung ra một trảo, trực tiếp túm lấy mấy ngàn khối lệ quáng trên tế đàn.

- Tiểu oa nhi! Lão đầu tử cảm thấy một ít dự cảm bất tường! Ngươi tranh thủ thời gian vơ vét một bộ phận lệ quáng, sau đó lập tức chạy trốn! Thoát khỏi tòa thành này! Nhanh!

Thanh âm thúc giục của Chúc lão đột nhiên vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân. Chúc lão vừa dứt lời, Phong Vân Vô Ngân chỉ thấy, từng đống lệ quáng bắt đầu nhúc nhích! Một tia mùi vị tà ác từ bên trong những đống lệ quáng này thẩm thấu ra ngoài.

Phong Vân Vô Ngân vội vàng thu tay lại, toàn bộ lệ quáng thu được trực tiếp ném vào bên trong nạp giới. Bất quá, vẫn tùy ý lấy ra một đống lớn, ném cho Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn. Vũ thái tử kia trên mặt đầy vẻ a dua nịnh nọt, cũng thò tay tới chụp một cái. Phong Vân Vô Ngân biến sắc, vừa muốn quát lên bảo ngưng lại.

Bỗng nhiên! Dị biến phát sinh!

Phốc!

Một đạo tia sáng yêu dị tia sáng yêu dị từ trong tế đàn phóng lên trời!

Lệ quáng trên tế đàn lập tức nóng chảy, lẫn lộn ở bên trong là ánh sáng yêu dị, hiện ra rõ ràng từng ánh mắt đáng sợ cùng dữ tợn, không ngừng ngọ nguậy, khiến cho trái tim người ta đập loạn lên.

- Hả!

Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy trên tế đàn sau khi toàn bộ lệ quáng nóng chảy, liền xuất hiện một chiếc quan tàn bị lệ quáng che đậy.

Là một chiếc thành quan cực lớn!

Đạo tia sáng yêu dị này chính là từ bên trong thạch quan bắn ra!

Ồ ồ ồ ồ..

Vô số ánh mắt tràn ngập trên bầu trời đột nhiên bắt đầu ngưng tụ dung hợp lại, trong thạch quan không ngừng có vầng sáng yêu dị bắn ra, rót vào bên trong ánh mắt Một cỗ khí tức khổng lồ vừa Thần Thánh lại vừa tà ác tràn ra!

- Không xong! Thần... Thần tức...

Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân hét ầm lên, tựa hồ vô cùng thất thố.

- Đi!

Phong Vân Vô Ngân thầm kêu một tiếng không tốt, lập tức muốn đào tẩu. Bất quá thân thể hắn vừa động, liền phát hiện ra tựa hồ bản thân đã bị giam cầm bởi không gian bốn phía xung quanh! Không khí xung quanh biến thành đậm đặc như thủy ngân, căn bản không có cách nào tự do phi hành bên trong không gian này.

Sau một khắc, toàn bộ quái nhân bên trong thành cũng như là bên ngoài thành đều quỳ mọp xuống dưới, tựa hồ đang nhận lấy tác động nào đó.

- Man Thần vĩ đại! Vương của tộc ta!

Đám quái nhân này bắt đầu thành kính cầu nguyện.

Đồng tử Phong Vân Vô Ngân co rụt lại, chỉ thấy ánh mắt cực lớn vặn vẹo vài cái hình thành nên hình dáng của một nhân loại.

Một giây sau, chợt xuất hiện một vị nam tử mặc áo choàng đen, khuôn mặt vô cùng tà dị, anh tuấn, lạnh lùng, trong mắt tràn ngập uy áp vô thượng

Sau lưng người thanh niên này cũng có một chiếc đuôi, bất quá là màu vàng. Cái đuôi vừa ve vẩy, liền lưu động một ít năng lượng pháp tắc đặc thù. Tựa hồ có liên quan tới không gian cùng thời gian, còn có một vài phát tắc dị thường khác.

Mỗi một sợi tóc trên đầu nam thanh niên này đều chớp động lên Thần mang, khí thế vô cùng tôn quý. Còn phóng xuất ra một loại cảm giác áp bách nhành nhạt, trực tiếp gắt gao ấn Vũ thái tử quỳ trên mặt đất. Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn cũng phi thường cật lực, bấ quá cuối cùng bọn họ cũng không có quỳ xuống.

Ca ca ca~ ca ca ca

Lĩnh vực chân long của Phong Vân Vô Ngân bắt đầu xuất hiện vô số vết rạn.

Yêu thai Giao Long trên đỉnh đầu hắn cũng bị ngăn chặn gắt gao, không thể trở lại bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân.

- Nhân loại, ngươi có biết là đang quấy rầy ta hay không?

Nam thanh niên yêu dị quét mắt nhìn qua khi thấy được Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn, khóe miệng khẽ nhếch lên tựa hồ vô cùng kinh ngạc. Bất quá rất nhanh đã khôi phục vẻ bình thường, dời mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Chậc chậc... Tính mạng thật trẻ tuổi, nhưng lại ẩn chứa năng lượng cực lớn... Nếu như ăn xong, thực là bổ dưỡng mà... Ha ha ha! Ta cũng cảm thấy là nhân loại có được thể chất đặc thù gì xâm nhập vương thành... Thì ra là... Chậc chậc, thể chết hỏa phượng hoàng, thể chất chân long.. Tốt, rất tốt!

Dưới ánh mắt của nam thanh niên yêu dị, Phong Vân Vô Ngân có một loại ảo giác toàn bộ thân thẩn hắn bị đối phương nhìn thấu một cách rõ ràng. Vô cùng đáng sợ, tựa hồ mỗi một cử động của bản thân, đều bị đối phương khống chế trong tay.

- Chúc lão... Cái này... Cái này là là cường giả Thần giai sao...?

Phong Vân Vô Ngân vội vàng hỏi.

- Mạnh mẽ! Thực sự là quá mạnh mẽ!

- Hả? Không đúng! Đây không phải là cường giả Thần giai, chỉ có một chút Thần tức mà thôi! Ta hiểu rồi! Đây là do một vị cường giả Thần giai, dùng một bộ phận trên thân thể luyện chế ra một cái thân ngoại hóa thân! Cường giả Thần gia chân chính, lão đầu tử phát hiện ra tựa hồ còn đang ngủ đông ở bên trong chiếc thạch quan kia. Tiểu oa nhi ngươi nghe cho rõ, kẻ trước mặt cũng không phải là cường giả Thần giai, mà chỉ là một sợi tóc, hoặc là một khối móng tay của Thần giai. Bất quá vẫn có thể vận dụng một ít pháp tắc của Thần. Điều ngươi cần làm lúc này chính là đột nhiên khởi xướng một lần công kích sau đó lập tức chạy trốn! Phải thi triển ra công kích mạnh nhất của ngươi! Tuyệt đối không được lưu thủ! Sống còn! Ước chừng chỉ có một lần cơ hội mà thôi!

Chúc lão cực kỳ nghiêm túc nói.

- Cũng may chỉ là một cái thân ngoại hóa thân của Thần giai. Nếu không hôm nay chúng ta tuyệt đối khó có thể thoát khỏi cái chết!

Phong Vân Vô Ngân âm thầm gật đầu, tâm thần trực tiếp chìm vào trong nạp giới cùng với hoàng kim ý chí trong Kiếm Tiên Đồ Lục câu thông.

Tuy rằng giời phút này Phong Vân Vô Ngân dung nhập Thần Lực Chùy vào trong cơ thể, lực lượng đạt tới 2300 long, một đánh ra một chiêu Long Bạo Kích, cũng chưa hẳn là không thể đánh tan cái thân ngoại hóa thân của vị Thần giai này. Bất quá, vì có thể an toàn đạt được mục đích, bắt lấy cơ hội cuối cùng, Phong Vân Vô Ngân đương nhiên là lựa chọn hoàng kim ý chí.

Thân ngoại hóa thân của Man Thần dùng ánh mắt trêu túc nhìn đám người Phong Vân Vô Ngân, liên tục cười.

- Ta muốn ăn hết các ngươi! Ăn tươi các ngươi! Ha ha, bổ dưỡng... Nhất định sẽ vô cùng bổ dưỡng!

Đúng lúc này, toàn thân Phong Vân Vô Ngân được kiếm quang màu vàng óng bao phủ, ý chí vô thượng từ trên trời giáng xuống! Một hư ảnh màu vàng cầm kiếm trực tiếp nghiền nát hư không, ép ra ngoài, truyền khắp cửu thiên, uy nghiêm Thần Thánh bất khả xâm phạm.

- Dẫn động toàn bộ hoàng kim ý chí còn sót lại! Liều chết đánh cược một lần!

Thời khắc sinh tử, Phong Vân Vô Ngân liền tiếp dẫn ra toàn bộ hoàng kim ý chí còn sót lại bên trong Kiếm Tiên Đồ Lục!

Thời khắc sống còn, Phong Vân Vô Ngân câu thông cùng Kiếm Tiên Đồ Lục, tiếp dẫn toàn bộ hoàng kim ý chí còn sót lại. Lập tức, bầu trời viên tinh cầu này, mây đen, đại địa, vạn vật đều bị phủ lên một tầng hoàng kim. Trong nháy mắt hư không xuất hiện một hư ảnh cầm kiếm, vĩ đại Thần Thánh, chí cao vô thượng, nắm trong tay quyền hành sinh tử. Hư ảnh này mở miệng phun ra một ít ngôn ngữ, văn tự tối nghĩa không ai có thể hiểu được, nhưng mà loại văn tự này không ở lại truyền ra một ít ý chí sắc bén cùng đoạt mệnh.

- Cái gì?

Thân ngoại hóa thân của Man Thần lập tức cứng lại, chùm tia sáng màu vàng kim chiếu lên thân thể gương măt hắn. Khóe mắt hắn bắt đầu run rẩy.

- Đi!

Bỗng nhiên Phong Vân Vô Ngân túm lấy hai người Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn trực tiếp bỏ chạy. Vũ thái tử kia cũng té cứt té đái chạy trối chết. Dưới sự phổ chiếu của hoàng kim ý chí, những trói buộc không gian, năng lượng khiến cho nhân loại không có cách nào phi hành liền hoàn toàn biến thành tán loạn. Cho nên đám người Phong Vân Vô Ngân vừa bay đi, lập tức bay thẳng ra khỏi tòa thành.

- Vô Ngân, cái kia... Người nam thanh niên yêu dị kia có tu vi gì... Tựa hồ phi thường cường đại, chúng ta không thể đối phó.

Trình Dao hoảng hốt nói.

- Chúng ta... chúng ta trốn đi đâu bây giờ?

Phong Vân Vô Ngân không nói gì. Đột nhiên tinh thần toàn thân hắn trở nên uể oải vô cùng, sắc mặt cũng biến thành trắng bệch, khiến cho người ta cảm thấy cả người hắn tựa hồ như là bị hấp khô. Tinh thần lực khẽ quét qua không gian bên trong nạp giới, chỉ thấy Kiếm Tiên Đồ Lục đã biến thành ảm đạm. Toàn bộ hoàng kim ý chí đều bị rút sạch! Hơn nữa vừa rồi tiếp dẫn ra hoàng kim ý chí, Phong Vân Vô Ngân chỉ có thể khống chế một đám, phần còn lại hoàn toàn phóng xuất ra bên ngoài theo bản năng.

Đúng lúc này...

Ầm!

Một đạo ánh sáng yêu dị phóng thẳng lên bầu trời, thân ngoại hóa thân của Man Thần từ bên trong thành bay vút ra, cười gằn nói.

- Nhân loại! Đến tột cùng trên người ngươi có ẩn tàng bảo vật gì! Lại có thể triệu hoán ra vinh quang của Thần! Nhanh giao ra đây!

Thân hình hắn nhoáng lên một cái, thân ngoại hóa thân của Man Thần đã xuất hiện trước mặt đám người Phong Vân Vô Ngân, bất quá...

Đúng lúc này!

Vô số điểm sáng màu vàng óng loang lổ trên viên tinh cầu này đột nhiên run lên!

Hàng rào không gian của cả hành tinh đột nhiên nổ tung!

Pháp tắc duy trì viên tinh cầu này cũng bắt đầu tan vỡ!

- Không!

Cùng lúc đó thân ngoại hóa thân của Man Thần bị dính phải vài điểm sáng màu vàng óng chợt run lên, một giây sau, thân ngoại hóa thân này tựa giống như là một bức tượng bằng sứ, phốc một tiếng hóa thành bụi phấn! Tâm niệm Phong Vân Vô Ngân vừa động, lập tức tế ra Thánh lô, thu nạp toàn bộ những bụi phấn này lại!

Ầm! Ầm!

Hàng rào không gian của viên tinh cầu Man Hoang này vỡ tan, tư trên hư không mơ hồ có thể nhìn thấy hư cảnh cầm kiếm tựa hồ nhẹ nhàng vung trường kiếm lên chém xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.