Bạch Hắc Bạch

Chương 29: Khí phi cũng điên cuồng (4)




Sắc mặt Tư Tử Trác khẽ thay đổi, hắn cực kỳ không tình nguyện Mộng Vũ nói ra, dù sao người biết hàng không nhiều. Nếu vừa giới thiệu ra, giá cả liền khó có thể đánh giá. Nhìn Mộng Vũ đang tập trung tinh thần nghe truyền âm, nội tâm hắn nhất thời cười khổ một trận, lần này đúng là xuất huyết a.

Thế nhưng, bất luận bao nhiêu tiền, đan phương của Thiếu Dương Nguyên Đan nhất định phải được!

Mộng Vũ cẩn thận đi tới chỗ bán đấu giá, dùng sức lớn tiếng nói, nàng chỉ lo âm thanh của mình nhỏ làm người khác không nghe được, dẫn đến không thể bán giá tiền cao, vì lẽ đó liều mạng dùng sức nói, cái cổ cùng khuôn mặt đều trướng đỏ chót, rất là đáng yêu.

– Thiếu Dương Nguyên Đan là đan dược cấp bảy, có thể để cho nam tử khôi phục lại một tia Thuần dương chân thể ban đầu, cũng chính là thân đồng nam.

– Ngũ Nhạc Hà Y là chiến y cấp bảy, có thể không nhìn bất kỳ công kích nào dưới Vũ Tôn!

– Thương Lang kiếm đồ là một bộ kiếm trận cấp bảy, phát động lên coi như là Vũ Tôn cường giả cũng có thể giết chết!

Âm thanh của nàng êm tai, lại làm cho hơn vạn người khiếp sợ hoá đá tại chỗ!

Không nhìn bất kỳ công kích dưới Vũ Tôn!

Coi như là Vũ Tôn cường giả cũng có thể giết chết!

Chi!

Từng luồng từng luồng hàn khí từ trong miệng mọi người phun ra, này, khái niệm này nghĩa là gì?

Một Vũ Tôn, chính là tồn tại trấn quốc giống như Thần linh. Dĩ nhiên có thể phát động một bộ kiếm trận giết chết? Một bộ chiến y lại có thể chống đối bất kỳ công kích dưới Vũ Tôn?

Ngược lại là đan phương Thiếu Dương Nguyên Đan không người để ý tới, cái gì hồi phục Thuần dương chân thể, biến thành thân đồng nam, vật này có tác dụng chó gì? Dù cho biến trở về, đêm tới lại thất thân a!

Duy chỉ có một ít Thuật Luyện Sư, nội tâm mới âm thầm khiếp sợ không thôi, loại trọng phản Thuần dương chân thể kia đối với một ít người tu luyện mà nói không khác nào là tái sinh, đặc biệt là tồn tại tu luyện những công pháp kỳ lạ, nhất định phải có Thuần dương chân thể mới có thể đạt đến đại viên mãn. Tư Tử Trác không thể nghi ngờ chính là một người trong đó.

Loại công hiệu này hầu như bằng tái tạo thân thể, là đan dược uy lực cực lớn. Chỉ là đối với tuyệt đại đa số người mà nói, không có bao nhiêu nhu cầu mà thôi. Tư Tử Trác nhìn tiêu điểm mọi người tranh luận đều đặt ở Ngũ Nhạc Hà Y cùng Thương Lang kiếm đồ, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Đồng thời nội tâm hắn cũng cười gằn không ngớt, cười thầm những tục nhân này căn bản không hiểu thuật luyện chi đạo. Đối với chiến y cấp bảy có thể không nhìn công kích dưới Vũ Tôn, vốn là chuyện không quá bình thường. Vấn đề ở chỗ ngươi có thể luyện hóa chiến y cấp bảy sao, chí ít cũng là cường giả cấp bậc Vũ Tôn, bản thân đã có thể không nhìn dưới Vũ Tôn, một đám ngu ngốc.

Cho tới Thương Lang kiếm đồ, có thể giết chết Vũ Tôn cường giả thì thật có chút biến thái, nhưng kiếm trận cấp bảy, nhất định phải có thực lực Vũ Tôn mới có thể nắm giữ. Những ếch ngồi đáy giếng này từng cái từng cái bị mê váng đầu, cũng không nghĩ mình là cái trình độ gì, liền vọng tưởng lấy được thần vật. Huống hồ coi như mua được, cũng phải đi tìm Thuật Luyện Sư cấp bảy luyện chế, toàn bộ Hỏa Ô Đế Quốc không có Thuật Luyện Sư cấp bảy tồn tại, nhất định phải đến Hóa Thần Hải a.

Tuy rằng rất nhiều người đều hiểu đạo lý này, thế nhưng thời điểm bảo vật ở trước mắt, vẫn là khó có thể ức chế lòng tham trong nội tâm. Một vòng báo giá điên cuồng kéo lên màn che, cũng may tranh giá chủ yếu tập trung ở bên trong những đại thế gia kia.

Người bình thường không cách nào sử dụng đồ vật, khi vượt qua giá cả nhất định tự nhiên sẽ từ bỏ. Mà những đại thế gia kai mua xuống, nhiều lúc cũng không phải là vì dùng lập tức, mà là từng đời truyền thừa, hóa thành căn cơ của gia tộc. Vì lẽ đó bên trong những thế gia này, đều tụ tập của cải cùng trân bảo khó có thể tưởng tượng. Thời điểm gặp phải kiếp nạn, bất cứ lúc nào cũng có thể đem những đồ vật này chuyển hóa thành sức chiến đấu, trợ giúp vượt qua cửa ải khó.

Rất nhanh trải qua tranh đoạt liều mạng khốc liệt, ba chiếc thẻ ngọc tổng cộng bán ra 22,000 viên thượng phẩm nguyên thạch, đan phương Thiếu Dương Nguyên Đan đúng như dự đoán để Tư Tử Trác lấy 6,500 viên thượng phẩm nguyên thạch mua, đã để hắn thịt thương yêu không dứt, nhưng trong mắt lại hết sức kích động. Ngũ Nhạc Hà Y thì bị Tân Như Ngọc mua, Thương Lang kiếm đồ thì bị một gian phòng khách quý khác trên lầu hai mua.

Này dù sao chỉ là ba tấm luyện phương, hơn nữa trong ngắn hạn căn bản khó có thể thực hiện, vì lẽ đó giá trị kém xa Ngũ Hành Đỉnh. Nhưng cũng vượt xa Lý Vân Tiêu dự tính, ở trong phòng khách quý cười không ngậm miệng được.

– Thật nên bán nhiều một chút, lần này thật sự là phát tài.

Hắn ngoài miệng nói như vậy, nhưng nội tâm lại vô cùng sáng tỏ, một lần ra tay quá nhiều, sợ là sẽ gây phiền toái. Mặc dù lần này, sợ là đã tiến vào trong mắt các đại thế gia.

– Hừ, tiến vào liền tiến vào. Ngược lại tứ đại thế gia của Hỏa Ô Đế Quốc cũng đắc tội một nửa, nhiều hơn chút nữa cũng không đáng kể. Chỉ cần thực lực của mình cấp tốc tăng lên, đám ô hợp kia là cái rắm gì!

Nội tâm Lý Vân Tiêu lạnh lùng nghĩ.

Mấy người còn lại thì bị lời nói của hắn làm sợ hết hồn, trên trán dồn dập chảy mồ hôi lạnh.

– Trong đầu tiểu tử này đến cùng xếp vào bao nhiêu đồ vật? Chẳng lẽ còn có bảo bối cấp bảy sao?

Thuật Luyện Sư cấp ba có thể dùng thần thức ngưng khắc đồ vật cấp bảy, đã lật đổ thường thức của bọn họ. Cũng may sớm đã quen thuộc loại sự tình đả kích trái tim này, chỉ có Ân Triêu Dương vẫn là khiếp sợ, kịch liệt run rẩy. Thầm nghĩ sư phụ của tiểu tử này quả nhiên là tồn tại như Vũ Văn trưởng lão, quả thực chính là yêu nghiệt a!

Tư Tử Trác vỗ tới Thiếu Dương Nguyên Đan, cả người kích động khó có thể kiềm chế. Hắn ở trong phòng đi qua đi lại, vẻ mặt bất định, cuối cùng hướng Cam Đức Minh nói:

– Lập tức đình chỉ hết thảy điều tra đối với Lý Vân Tiêu!

Cam Đức Minh lấy làm kinh hãi, không hiểu nói:

– Vì sao? Việc ngày hôm nay càng đáng giá khả nghi, nên gia tăng cường độ điều tra mới đúng a!

Tư Tử Trác hừ lạnh nói:

– Đúng cái rắm! Một người có thể tùy tiện lấy ra luyện phương cấp bảy bán, trời mới biết sau lưng của hắn là thế lực gì! Hơn nữa ngươi xem Ân Triêu Dương dáng vẻ theo đuôi, nếu điều tra của chúng ta chọc giận đối phương, hậu quả sợ là không phải ngươi ta có thể chịu đựng!

Cam Đức Minh cũng lướt qua một tia lo lắng, nhưng nghĩ đến dáng vẻ của Ân Triêu Dương, nhất thời trong lồng ngực có một cơn lửa giận khó có thể kiềm chế, lạnh lùng mắng:

– Hừ, một nịnh nọt tinh, hậu môn trùng!

Tư Tử Trác từ tốn nói:

– Nói chung đối với Lý Vân Tiêu này, chúng ta không giúp không hại, bất thiên bất ỷ, nên làm gì liền làm cái đó, đứng ở vị trí trung gian. Mặc dù không chiếm được chỗ tốt của hắn, cũng không đến nỗi rước họa vào thân. Ân Triêu Dương ân cần như vậy, cũng chưa chắc có kết quả tốt. Qua mấy ngày ta sẽ rời Hỏa Ô Đế Quốc một chuyến, chuyện nơi đây liền tạm thời giao cho các ngươi xử lý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.