Bách Biến Tiêu Hồn

Chương 9: Ý Thức Nguy Cơ




"Tự nhiên chúng ta sẽ dốc hết toàn lực!" Lệ Thiên đại ma vương ôm quyền nói. Nhưng trong lòng thì đang oán thầm không thôi, chỉ là một tên Dược Thiên Sầu nhỏ nhoi, chẳng lẽ lại không thể thu thập được sao. Lúc này bình định Tam giới mới là ưu tiên hàng đầu, vì một tên Dược Thiên Sầu mà điều động bốn vị đại ma vương xuống đây, hưng sư động chúng như vậy, quả thực là có điểm khoa trương quá độ!
 
Tuy rằng không biết Dược Thiên Sầu có đang ở nhân gian hay không, thì Yến Truy Tinh vẫn nóng vội muốn đi báo thù. Bởi theo hắn xem chừng, ngay lúc mình vừa lộ mặt trong Hắc Diệu Minh Quang Kính, thì chỉ sợ mẫu thân cùng muội muội đã rơi vào trong tay của Dược Thiên Sầu mất rồi. Càng làm cho hắn lo lắng bất an chính là, hy vọng hai mẹ con các nàng chưa phơi bày thân phận. Nếu không, cuộc sống trong tương lai của hai người sẽ khó có thể bình an.
 
Yến Truy Tinh liếc mắt nhìn mọi người xung quanh, phất tay chỉ về phương hướng Thuận Thiên Đảo, quả quyết nói: "Đến phía trước sẽ nhìn thấy một hồ nước rộng lớn, nằm giữa hồ chính là Thuận Thiên Đảo, rất có khả năng Dược Thiên Sầu đang ở nơi này, mà dưới đáy hồ là thông đạo sang Ma giới năm xưa bị ta phong ấn. Trong khi vây bắt Dược Thiên Sầu, thuận đường khai mở phong ấn luôn. Mong rằng chư vị toàn lực phối hợp!"
 
Mấy người nhất tề ôm quyền đáp ứng, theo sau sôi nổi phóng lên cao, Ứng Long đại ma vương khẽ vung tay lên, mười vạn đại quân nháy mắt biến một đàn phi long có hai cánh trên lưng, trừ bỏ màu sắc đen tuyền ra, thì vẻ bên ngoài cùng vật cưỡi của Nam Minh lão tổ là hoàn toàn giống nhau. Theo sau, một đoàn lưu quang cấp tốc lao về phương hướng của Thuận Thiên Đảo.
 
Đại trận phòng ngự của Âm Phong Cốc dễ dàng bị đột phá như một tờ giấy mỏng manh, làm cho yêu ma quỷ quái nhìn thấy cảnh tượng này đều lộ ra thần sắc hoảng sợ. Theo cách nói chuyện của đối phương xem ra là người đến từ Ma giới, bọn hắn không dám tưởng tượng, cũng vô pháp tưởng tượng, Chưởng Hình Sứ lại đi trêu chọc vào người của Ma giới.....
 
Dược Thiên Sầu khoanh chân ngồi trước Thiên Lý Hồ, hai mắt luôn chăm chú theo dõi hành động của đám người Yến Truy Tinh ở bên trong Thiên Mục Kính. Vừa nhìn thấy đám người Ma giới đang bay về phương hướng Thuận Thiên Đảo, thì Thiên Mục Kính đang phiêu phù giữa không trung, liền rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
 
"Rốt cuộc đã đến rồi!" Dược Thiên Sầu khẽ cười lạnh, chậm rãi đứng lên, cầm Thiên Mục Kính hai tay chắp ở sau lưng, đứng nguyên không nhúc nhích, diễn cảm lạnh lùng nhìn về phương xa phía cuối chân trời. Chờ đợi đám người Yến Truy Tinh quang lâm.
 
Trên không trung Yêu Quỷ Vực, một đoàn lưu quang phi hành cực nhanh, quấy đảo làm cho mây đen giăng kín bầu trời Yêu Quỷ Vực trở nên tán loạn. Đồng thời còn bao phủ xuống áp lực cường đại, khiến cho đám yêu ma quỷ quái bên dưới nơm nớp lo sợ không dám hành động lộn xộn. Cả đám hoảng hốt nhìn theo phương hướng đoàn lưu quang bay đi, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
 
Bốn đạo lưu quang phá không bay ở phía trước, giữ khoảng cách nhất định với mười vạn đại quân hóa thân thành Phi Long ở phía sau, dẫn đầu xâm nhập vào trong cảnh nội Thiên Lý hồ, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, bay thẳng đến Thuận Thiên Đảo.
 
Rất nhanh, đã tới giữa không trung Thuận Thiên Đảo, Lệ Thiên, Hắc Kỵ, Huyết Ảnh hiện thân, còn Yến Truy Tinh thì theo trên lưng một con cự long nhảy ra, cự long vỗ cánh nhấc lên một trận cuồng phong, làm cho mặt hồ nước yên tĩnh bên dưới nổi sóng cuồn cuộn, cây cỏ trên Thuận Thiên Đảo đồng dạng cũng trở nên nghiêng ngả, phòng ốc nháy mắt sụp đổ.
 
Lúc này, Dược Thiên Sầu đã đặc ý thay một bộ trường bào giống như Tất Trường Xuân, thanh bào trên người tung bay phần phật theo gió, nhưng thân mình của Dược Thiên Sầu thì vẫn đứng hiên ngang không chút nhúc nhích ở ven bên hồ. Coi như thiên địa phong vân đang biến sắc trước mắt, thì hắn vẫn bình tĩnh thong dong ngắm nhìn mấy người ở trên không trung. Mơ hồ đã muốn có vài phần khí thế ngạo thị thiên hạ của Tất Trường Xuân mất rồi!
 
Trên thân mình của con cự long bỗng dưng phóng xuất ra một chùm hắc quang, một lần nữa biến trở thành Ứng Long đại ma vương. Lúc này năm ánh mắt sắc bén đều quẳng ném xuống một bóng thân ảnh, Huyết Ảnh đại ma vương cười lạnh nói: "Ta còn tưởng là thần thánh phương nào, hóa ra chỉ là một gã Thượng Tiên sơ kỳ, đang ở đây giả thần giả quỷ! Một chút thủ thuật che giấu tu vi, cũng dám mang ra đây hăm dọa đám người chúng ta hay sao?"
 
Hàm ý trong lời nói phi thường đơn giản, chính là đang nói, một gã tiểu nhân vật như thế này, mà cũng đáng để cho bốn vị đại ma vương chúng ta phải giá lâm đến thu thập hay sao?
 
Dứt lời, liền quay đầu nhìn sang Yến Truy Tinh hỏi: "Phó cung chủ, gã này có phải là tên Dược Thiên Sầu kia không?"
 
Nghe vậy, Lệ Thiên không khỏi âm thầm trừng mắt nhìn Huyết Ảnh, dường như đang muốn nhắc nhở hắn đừng làm cho Yến Truy Tinh ngượng mặt. Lúc này khóe miệng Huyết Ảnh mới co quắp vào, câm miệng không nói thêm gì nữa.
 
Yến Truy Tinh yên lặng nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu, khóe miệng toát ra nụ cười hài hước, sau đó trào phúng nói: "Dược Thiên Sầu! Chỉ sợ ngươi nằm mơ đều không nghĩ ra, chúng ta đã gặp lại nhau nhanh như thế này đi? Hơn nữa còn là ở trên Thuận Thiên Đảo này."
 
"Nơi này là địa bàn của ta, các ngươi vừa ra khỏi Cửu U Minh Động ta đã biết rồi." Dược Thiên Sầu khoanh tay đứng, nhàn nhạt cười nói: "Dược mỗ chờ đợi chư vị đã lâu, nói vậy đoàn thằn lằn mọc cánh kia cũng sắp tới đây rồi!"
 
Nghe vậy năm người không khỏi sửng sốt, nếu đã biết còn một đoàn phi long đang bay đến ở phía sau, vậy thì cũng thuyết minh Dược Thiên Sầu đã biết nhóm người mình đang đến đây, hắn không quay đầu bỏ chạy thế nhưng còn đứng chờ chết?
 
Chẳng lẽ hắn vẫn còn chỗ dựa vững chắc sau lưng hay sao?
 
Nghĩ đến điểm này, ngay cả Yến Truy Tinh hai mắt cũng không ngừng lóe lên tinh quang, đã nhiều lần thảm bại dưới tay của Dược Thiên Sầu. Cho nên hắn cũng không dám khinh thường Dược Thiên Sầu!
 
"Thằn lằn mọc cánh ư?" Nghe lời nói trào phúng của Dược Thiên Sầu, bỗng nhiên Ứng Long đại ma vương gầm lên một tiếng như sấm nổ: "Ta đây liền sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của thằn lằn mọc cánh!"
 
Nói xong, ngũ trảo đã vươn ra, nào ngờ Dược Thiên Sầu lại không chút bận tâm, hung hăng quát lớn: "Mẫu thân và muội muội của Yến Truy Tinh đang nằm trong tay ta. Nếu ngươi dám làm loạn, ta cam đoan sẽ khiến cho hai người các nàng nếm mùi sống không bằng chết, ngươi gánh vác nổi trách nhiệm này không?"
 
Ngũ trảo của Ứng Long đại ma vương vừa giương lên, lập tức đã cứng đờ, chậm rãi nghiêng đầu nhìn sang phía Yến Truy Tinh, tựa hồ đang muốn xác minh xem chuyện này có đúng hay không. Nếu đúng như thế, bản thân mình cũng vô pháp xuất thủ, nếu làm cho mẫu thân và muội muội của Phó cung chủ chết thảm, coi như Yến Truy Tinh không nói cái gì, chỉ sợ Tam Dạ Ma Quân vì muốn giải hận cho Yến Truy Tinh, mà sẽ trút lửa giận lên trên đầu của mình.
 
Chuyện này cũng làm cho ba vị đại ma vương giật mình kinh ngạc, đảo mắt nhìn sang Yến Truy Tinh. Chỉ thấy khuôn mặt của Yến Truy Tinh đang dần dần trở nên vặn vẹo, hai mắt như muốn nứt ra chỉ tay thẳng vào Dược Thiên Sầu, thanh sắc câu nệ nói: "Dược Thiên Sầu! Ngươi là cái thứ tiểu nhân bỉ ổi, dùng người nhà của ta để áp chế ta, thì tính là cái bổn sự gì?"
 
"Ta là tiểu nhân bỉ ổi sao?" Dược Thiên Sầu thản nhiên cười nói: "Người trong thiên hạ, ai cũng đều nói được câu này. Chỉ riêng Yến Truy Tinh ngươi là không có tư cách đó. Ta làm như vậy đều là học theo Yến Truy Tinh ngươi mà thôi."
 
"Phải chăng ngươi nghĩ rằng, lấy mẫu thân và muội muội của ta, thì có thể uy hiếp nổi ta?" Yến Truy Tinh nắm chặt song quyền, gằng từng chữ nói.
 
Dược Thiên Sầu không sao cả nhún vai: "Dù sao đều bắt được rồi. Không uy hiếp cũng vậy mà uy hiếp thì đã làm sao! Nói không chừng vẫn có điểm hữu dụng."
 
Bỗng nhiên, Lệ Thiên đại ma vương cười phá lên ha hả. Chỉ tay vào Dược Thiên Sầu lắc đầu nói: "Tiểu tử ngươi uy hiếp nhầm người rồi!"
 
Nói xong quay sang nhìn Yến Truy Tinh cười nói: "Phó cung chủ đừng để hắn làm rối loạn tinh thần. Bằng vào mấy người chúng ta còn không bắt sống được hắn sao? Đến lúc đó, phó cung chủ dùng Ma Nhãn khống chế, tự nhiên hắn sẽ phải thả mẫu thân và muội muội của Phó cung chủ ra ngay thôi. Coi như Ma Nhãn đối với hắn không có tác dụng, thì vẫn có thể nhờ Thanh Thiên đại ma vương gieo Lục Ma Chủng Tử vào người hắn, biến hắn trở thành con rối, sau đó muốn cứu người thì chỉ dễ dàng như trở bàn tay mà thôi."
 
Nghe vậy, ba vị đại ma vương cũng gật đầu tán thành sáng kiến này. Ánh mắt nhìn về phía Dược Thiên Sầu như đang nhìn một cỗ tử thi bình thường. Yến Truy Tinh nghe vậy, khóe miệng liền dâng lên nụ cười lạnh.
 
Bất quá, Dược Thiên Sầu vẫn khinh thường cười xuy xuy: "Bằng vào đám các ngươi mà đòi bắt ta? Lần trước Tam Dạ đích thân ra tay còn không làm gì nổi ta. Ta cũng không tin các ngươi lợi hại hơn so với Tam Dạ."
 
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mấy người nhất tề đều biến đổi, ngay lập tức nhớ tới tràng cảnh sấm sét vang dội ngày hôm đó. Tam Dạ Ma Quân đích thân ra tay truy bắt kẻ đang âm thầm giở trò, nhưng kết quả vẫn là không sao bắt được. Lúc ấy căn cứ theo hình dung miêu tả của Tam Dạ Ma Quân, liền đem hoài nghi gán lên trên người của Dược Thiên Sầu và Lộng Trúc. Chẳng qua vẫn cảm thấy chuyện này không có khả năng xảy ra mà thôi.
 
Lúc này nghe vậy, Yến Truy Tinh không khỏi ngạc nhiên kinh hô: "Kẻ lần trước giở trò ở Tiên giới, quả thật đúng là ngươi ư?"
 
"Đáng tiếc lão tử tu vi nông cạn, chưa đủ năng lực dùng thiên lôi oanh chết toàn bộ các ngươi mà thôi." Dược Thiên Sầu hài hước nhìn năm người nói: "Bất quá tin tưởng rằng những kẻ khác đều không có vận khí may mắn như các ngươi? Nói vậy ngày hôm đó cũng chết không ít nhân mã đâu ah!"
 
Thấy hắn thừa nhận, đám người Yến Truy Tinh sắc mặt đại biến, ngày hôm đó thiên lôi oanh kích, ước chừng đã đánh chết mấy chục vạn nhân mã ah!
 
Đúng lúc này, mười vạn phi long của Ứng Long đại ma vương đã chạy kịp tới nơi. Bay lượn ở trên không trung, đem Thuận Thiên Đảo vây kín bốn phía. Cả đám vỗ cánh phiêu phù ở giữa không trung chờ đợi mệnh lệnh.
 
"Đã vậy thì ngày hôm nay càng không thể buông tha cho hắn!" Bỗng dưng, Lệ Thiên dùng ngữ khí âm trầm nhìn Yến Truy Tinh nói. Tựa hồ chỉ cần Yến Truy Tinh ra lệnh, là hắn sẽ động thủ. Nguồn: http://truyenfull.vn
 
Lúc này chỉ thấy trong mắt của Yến Truy Tinh trào dâng lên một tia lãnh khốc, nhất thời làm cho Dược Thiên Sầu phải nhíu mày, không chút do dự đã ra tay trước! Thiên Mục Kính đang giấu sau lưng tức thì tản mát ra một luồng bạch quang nhàn nhạt, chiếu thẳng xuống mặt đất ở dưới chân. Lập tức đem cả người Dược Thiên Sầu bao vây ở trong luồng bạch quang. Bất thình lình, trong khoảng khắc cả tòa Thuận Thiên Đảo chấn động, rung chuyển ầm ầm.
 
Năm người Yến Truy Tinh thấy vậy, thì không khỏi cảnh giác ngắm nhìn bốn phía xung quanh. Chỉ thấy Thiên Lý Hồ rộng lớn mênh mông, bỗng nhiên nổi sóng ba đào, mặt nước đang bắt đầu chậm rãi xoay tròn xung quanh Thuận Thiên Dảo.
 
"Oanh oanh..." Ngay sau đó, trên không trung đã xuất hiện sấm sét, thoáng chốc cuồng phong đã gào thét trong thiên địa, bốn phương tám hướng gió nổi mây vần.
 
Dòng nước trong Thiên Lý Hồ càng lúc càng xoay xung quanh Thuận Thiên Đảo nhanh hơn, đảo mắt đã ngưng tụ thành một chiếc vòi rồng khổng lồ. Nhất thời đất trời trong Yêu Quỷ Vực rơi vào tràng cảnh phong vân biến sắc, làm cho đám yêu ma quỷ quái hoảng hốt, kinh nghi bất định ngắm nhìn tứ phương, bất tri giác phát hiện ra, bản thân mình đang ở trong giữa trung tâm cơn lốc có vô số chùm lôi điện đang phun ra nuốt vào. Rất nhiều yêu ma quỷ quái lao vút lên không trung muốn chạy trốn, kết quả đều bị cuồng phong dễ dàng hút vào bên trong. Lúc này, những chùm lôi điện như Thiên Tỏa*, vây khốn từng con yêu ma quỷ quái, trực tiếp giữ chặt chúng nó ở giữa trung tâm cơn lốc. (*: khóa trời.)
 
Chẳng mất bao nhiêu lâu công phu, cả Yêu Quỷ Vực đã hỗn loạn thành một đoàn, thanh âm ma kêu quỷ khóc thảm thiết minh tấu rung trời. Ngay cả đứng ở giữa trung tâm Thiên Lý Hồ mà vẫn có thể nghe thấy rõ ràng, làm cho người ta không khỏi dựng đứng lông tóc.
 
Nghe thấy những tiếng kêu thê lương này, Dược Thiên Sầu đứng trong luồng bạch quang nắm chặt hai tay, móng tay bấm ngập vào thịt, môi cũng cắn nát rướm máu, trong vành mắt thoáng xuất hiện một tia ướt át!
 
Muốn khai mở Yêu Quỷ Tru Tiên Trận, muốn giết chết địch nhân, thì trước tiên cần phải giết chết đám thủ hạ của mình trước, đây là số mệnh đã định rồi.
 
Tuy rằng những sinh linh đang kêu rên thảm thiết trong cơn lốc phô thiên cái địa kia, đều là yêu ma quỷ quái. Nhưng những thanh âm đó, lại như vô số mũi kim đâm thống vào trong nội tâm của hắn bình thường, làm cho tim của hắn rướm máu!
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.