Bách Biến Tiêu Hồn

Chương 10: Cha Con Gặp Mặt




Hiển nhiên, Dược Thiên Sầu hiểu rõ đám yêu ma quỷ quái nuôi trong Yêu Quỷ Vực, chính là vì muốn chuẩn bị cho một ngày nào đó khai mở Yêu Quỷ Tru Tiên Trận, đó là số mệnh tồn tại của đám yêu ma này ở trong Yêu Quỷ Vực!
 
Nhưng đến thời khắc này, hắn đứng trong luồng bạch quang, nghe vô số thanh âm kêu rên thảm thiết, thì nội tâm của hắn đau như dao cắt bình thường.
 
Đột nhiên, Dược Thiên Sầu vung ống tay áo lau nước mắt đi, hung hăng giơ Thiên Mục Kính lên, phẫn nộ quát: "Dược Thiên Sầu ta thề với trời, ngày sau nhất định sẽ tiêu diệt Ma đạo, cúng tế vô số sinh linh bên trong Yêu Quỷ Vực của ta. Nếu ta không hoàn thành được lời thề này, thì trời tru đất diệt!"
 
Bầu không khí xung quanh đã đủ dọa người, nhưng lúc này bất ngờ hắn phát ra lời thề độc như vậy, thì cũng không khỏi làm cho đám người Yến Truy Tinh da đầu run lên.
 
"Bất hảo!" Trong lúc hoảng sợ, Yến Truy Tinh nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, chỉ vào Dược Thiên Sầu lạnh lùng quát: "Mau giết hắn.., mau giết hắn..., cùng nhau xông lên giết chết hắn!"
 
Ngắm nhìn tràng cảnh kinh thiên bốn phía. Lúc này ngay cả sống chết của mẫu thân và muội muội mình, Yến Truy Tinh đều không thèm quan tâm đến nữa.
 
Bốn vị đại ma vương đang sợ ngây ra, lúc này nghe vậy cũng đã giật mình bừng tỉnh. Theo sau, không chút do dự, nhất tề cùng nhắm xuống phía Dược Thiên Sầu mà ra tay, mười vạn đại quân cũng sôi nổi xuất thủ, vô số lệ quang nhất thời bùng nổ, phảng phất như muốn đem Thuận Thiên Đảo đánh tan thành bột phấn bình thường!
 
"Oanh!" Thanh âm bạo nổ rung trời, một luồng kim sắc quang mang khổng lồ bất thình lình phóng vút lên giữa không trung. Ngay sau đó, một cỗ chân khí cổ lão tang thương, đồng thời cũng tản mát ra bốn phía xung quanh, tựa hồ như muốn thôn phệ hết thảy mọi thứ trong đất trời bình thường.
 
"Phốc!" Đám người Yến Truy Tinh bị lực phản chấn đánh văng ra xa, trong miệng mỗi người đều hung hăng phun ra một ngụm máu tươi. Trên không trung Thuận Thiên Đảo, hơn một ngàn con Phi Long trực tiếp bị chấn nát thành tro bụi, đám Phi Long xung quanh thì đều bị đánh văng về bốn phương tám hướng, trong lúc nhất thời cũng không biết là đã chết bao nhiêu.
 
Lúc này, cả Thiên Lý Hồ đã ngưng tụ thành một chiếc vòi rồng khổng lồ, lấy Thuận Thiên Đảo làm trung tâm lốc xoáy, hình dáng sừng sững như một cây cột chống trời cắm thẳng xuống bên dưới mặt nước. Dược Thiên Sầu đứng trong luồng bạch quang trên đảo, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đám người Yến Truy Tinh ở phương xa.
 
Lúc này, đám người Yến Truy Tinh đã đứng vững thân mình, đang tập trung lại một chỗ. Yến Truy Tinh che ngực hoảng hốt nói: "Bất hảo, đi, chúng ta mau rút lui thôi."
 
Rốt cuộc bản thân hắn đã phát hiện ra, Thuận Thiên Đảo uy chấn Nhân gian, cũng không phải là địa phương dễ dàng làm loạn. Chẳng quản bọn hắn tu vi cao cường đến đâu, đều sẽ không có năng lực phản kháng. Nhìn thấy Yêu Quỷ Vực càng lúc càng biến hóa kinh tâm động phách, làm sao hắn còn dám lưu lại đây thêm phút giây nào nữa. Ý niệm duy nhất trong đầu chính là bỏ chạy!
 
Lúc này cho dù Yến Truy Tinh không nói, thì những người khác cũng đều không muốn lưu lại. Ứng Long đại ma vương nhanh như chớp túm lấy Yến Truy Tinh, nhìn đám thủ hạ loạn thất bát tao trên không trung quát: "Rút!"
 
Nói xong, bốn tên đại ma vương liền kéo Yến Truy Tinh chạy đi, đám Phi Long cũng điên cuồng vỗ cánh bay theo.
 
"Trời này là trời của ta....Đất này là đất của ta. Ở trong này ta muốn các ngươi chết, thì các ngươi phải chết, ai có khả năng chạy thoát được đây!"
 
Dược Thiên Sầu phất tay chỉ theo phương hướng đám người Yến Truy Tinh, giận dữ gầm lên.
 
Thanh âm kêu rên thảm thiết bốn phương tám hướng, bỗng dưng biến mất, từng đoàn mây đen ùn ùn kéo đến bao phủ trên không trung Thiên Lý Hồ, trong khoảnh khắc Thiên Lý Hồ đã tối đen thành một mảnh, trên bầu trời sấm chớp như nộ long đang giương nanh múa vuốt phơi bày ra thiên uy. Thi thoảng chiếu sáng bừng những cơn sóng dữ đang phun trào lên ở dưới mặt hồ.
 
Lúc này, đám người Lệ Thiên chợt phát hiện ra, bản thân mình không sao di chuyển được nữa. Một cỗ hấp lực cường đại đang kéo một hắn về phía sau, vừa quay đầu nhìn lại, thì đã trông thấy cơn lốc xoáy phảng phất như muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ kia, nhất thời cả đám sợ tới mức hồn phi phách tán. Hiện giờ, không một ai trong bọn chúng còn dám nghĩ rằng, điều động bốn vị đại ma vương đi đối phó với Dược Thiên Sầu là dùng dao mổ trâu để giết gà nữa.
 
Còn đại quân Phi Long thì lúc này càng không cần phải nhắc đến, bọn chúng đã hoàn toàn mất đi năng lực chống cự, một đám liều mạng vỗ cánh, muốn chạy ngay ra khỏi cái địa phương đáng sợ này. Nhưng hấp lực càng lúc càng mạnh, tốc độ bị hút về phía sau càng lúc càng nhanh, thoáng chốc thanh âm hoảng sợ lại vang vọng lên khắp bốn phía xung quanh.
 
"Kêu la cái rắm gì!" Nhìn thấy tràng cảnh này, Ứng Long đại ma vương quát lớn một tiếng, sau đó quay đầu nhìn sang trái phải nói: "Chúng ta hãy hợp sức lại, ta cũng không tin dốc hết toàn lực mà không thoát ra được khỏi đây."
 
Lời này vừa nói ra, mấy tên đại ma vương nhanh chóng nắm lấy tay nhau, đem Yến Truy Tinh bao vây vào giữa trung tâm, cùng nhau phát lực ngạnh kháng lại những luồng âm phong ở phía trước, tốc độ quả nhiên là đã nhanh hơn không ít. Còn đại quân Phi Long cũng hợp thành một đoàn khổng lổ, đoàn kết cùng một chỗ quả nhiên là có thể tiếp tục phi hành.
 
Lúc này, cả tòa Thuận Thiên Đảo nằm giữa trung tâm cơn lốc xoáy, bỗng nhiên khẽ run rẩy vài cái, sau đó ở dưới tiếng ầm ầm, chậm rãi nhô lên cao. Dược Thiên Sầu đang đứng trên đảo, cũng cúi đầu nhìn xuống bên dưới. Đến hôm nay, hắn vẫn chưa biết, sau khi khai mở Yêu Quỷ Tru Tiên Trận, sát chiêu cuối cùng ở phía sau sẽ có hình dáng gì. Lúc này trông thấy Thuận Thiên Đảo đang chậm rãi nhô lên cao, thì không khỏi cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Nguyên bản, Dược Thiên Sầu còn tưởng rằng, Thuận Thiên Đảo chỉ là một khối đất nằm dưới Thiên Lý Hồ do tự nhiên hình thành. Nhưng hôm nay xem ra, hòn đảo giống cột đá khổng lồ này, rõ ràng là khi bày trận, có người đã cố tình cắm xuống đây.
 
Bỗng nhiên mây đen trên không trung tán loạn đi, làm cho quang cảnh trước mắt khôi phục được một chút ánh sáng, hấp lực cường đại nhất thời giảm xuống.
 
Vừa cảm nhận được biến hóa này, đám người Yến Truy Tinh không khỏi tò mò quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy từng đoàn mây đen đang bị hút vào trong cơn lốc xoáy, làm cho tốc độ khuấy đảo Thiên Lý Hồ cũng giảm chậm lại. Ngay sau đó, một chiếc cột đá khổng lồ chậm rãi trồi lên, phiêu phù ở giữa không trung trên mặt hồ, xung quanh cột đá còn tản mát ra ánh hào quang màu vàng nhàn nhạt. Lúc này, Dược Thiên Sầu đang đứng ở trên đỉnh cột đá, yên lặng nhìn chằm chằm về phía bọn hắn.
 
Bốn tên đại ma vương thoáng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của đối phương đều nhìn ra một tia sợ hãi, cuối cùng lại quẳng ném ánh mắt về phía Yến Truy Tinh, có vẻ như đang muốn hỏi xem, bây giờ đã không còn dị tượng gì nữa rồi. Chúng ta có nên quay lại truy sát Dược Thiên Sầu nữa không?
 
Yến Truy Tinh trầm ngâm suy tư, thoạt nhìn cơ hội này giống như thực hiếm có, nhưng trong nội tâm hắn đã bị Dược Thiên Sầu hù dọa không nhỏ, mỗi khi đến thời khắc mấu chốt, chính mình luôn luôn ăn phải thiệt thòi! Lúc này trông thấy chiếc cột đá khổng lồ kia có điểm cổ quái, cho nên hắn vẫn là chần chừ, không dám hạ lệnh hành động ngay lập tức.
 
Nhưng vạn nhất Dược Thiên Sầu chỉ cố làm ra vẻ huyền bí, hăm dọa mọi người thì sao? Cái tên hỗn đản này vẫn thường hay làm như vậy ah!
 
Đang trầm ngâm suy nghĩ, bỗng nhiên đôi con ngươi trong mắt Yến Truy Tinh cấp tốc co rút vào, chỉ thấy trên bề mặt của chiếc cột đá khổng lồ kia, đang xuất hiện những vết rạn nứt chằng chịt, từng mảng đá lớn nhỏ chậm rãi tróc xuống. Một vật thể màu vàng nhấp nháy hào quang đang dần dần lộ ra hình dáng. Ngay khi phiến đá cuối cùng rơi xuống hồ nước, thì một mũi tên hoàng kim khổng lồ, hình lăng giác cũng hoàn toàn hiển lộ ra nguyên dạng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Một cỗ chân khí tang thương cổ lão, theo mũi tên khổng lồ này tản mát ra bốn phía xung quanh, làm cho người khác không kìm chế nổi tinh thần, mà hung hăng run rẩy lên. Chẳng những thân thể, mà ngay cả linh hồn cũng sản sinh ra nỗi sợ hãi vô danh, áp bức như muốn ngừng thở.
 
Đám người cả kinh, nghẹn họng trân trối nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt. Nhưng Yến Truy Tinh lại khẽ nhúc nhích, tựa hồ như nhớ ra chuyện gì đó, vội vàng kinh hô nói: "Bất hảo! Chạy mau."
 
Ngay lúc này, mũi tên khổng lồ hình lăng giác đang phiêu phù ở giữa không trung trên mặt hồ, cũng tản mát ra ánh hào quang vạn trượng chói mắt, tựa như là muốn ngạo thị thương khung!
 
Xa xưa ở thời viễn cổ, nó từng có một vị chủ nhân tên là Đại Thần Nghệ!
 
Xa xưa, nó từng có một cái tên khiến cho đám chư thần nghe danh đã sợ mất mật.....Khai Thiên Tích Địa Tiễn!
 
Dược Thiên Sầu đứng trong đoàn bạch quang, nghẹn họng trân trối nhìn chằm chằm vào thần vật dưới chân. Tuy rằng hắn chưa nhìn thấy qua Khai Thiên Tích Địa Tiễn, nhưng vừa nhìn xuống, Dược Thiên Sầu liền biết nó chính là mũi tên năm xưa mà Đại Thần Nghệ đã dùng để bắn rụng mặt trời.....
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.