Bác Sĩ Zhivago

Chương 18: Những lời chỉ giáo




Ô Long động, ý nghĩa như tên, là một cái hang động trên núi Ô Long.

Núi Ô Long, đi từ cửa tây của thành Cloud City ra khoảng 500m là tới. Trên núi có sơn tặc hoành hành, là khu vực luyện cấp khoảng từ 25 tới 30. Đây là giới thiệu chính thức về núi Ô Long.

Mà Ô Long động khác với núi Ô Long ở chỗ: trong động toàn là sơn tặc thuộc loại tinh anh. Cấp độ khoảng chừng 35. Hơn nữa trong động địa hình phức tạp, khúc khuỷu rắc rối, một khi người chơi vào mà bị lạc thì không được làm phiền tới GM nha. Lời giới thiệu chính thức ghi như thế đấy. Làm người chơi lại chửi mẹ tiếp.

Bởi vì trước khi đi Cố Phi phun ra một câu đã gây ra hiệu ứng choáng cho tụi Kiếm Quỷ, cho nên lúc hắn đi tới cửa động lại chả thấy mấy thím kia đâu. Chỉ thấy một đứa hình như là Pháp Sư đang ngồi chồm hổm trước cửa động.

"Thằng này chắc là chủ thuê tụi mình nhỉ?" Cố Phi âm thầm phỏng đoán, tiến tới chào hỏi: "Xin chào!".

Người nọ ngẩn đầu lên nhìn Cố Phi: "Xin chào".

"Ngồi đây chi vậy?" Cố Phi hỏi.

"Đợi người" Người nọ trả lời.

"Phải bọn người giúp ông hoàn thành nhiệm vụ Ô Long động không?" Cố Phi hỏi tiếp.

"Sao ông biết?" Người nọ kinh ngạc.

Cố Phi cười hắc hắc: "Bởi vì tui là người sẽ giúp ông".

"A! Ông là Công tử tinh anh đoàn!" Người nọ vội vàng đứng lên.

Cố Phi cũng vừa mới biết tên đoàn đánh thuê của mình luôn. Cái tên nghe là biết thằng cha Hàn Gia Công Tử siêu cấp tự kỷ tự dùng tên mình đặt cho rồi.

"Sao chỉ có mình ông vậy?" Đối phương hỏi.

"Bọn họ lập tức sẽ tới ngay".

"À!" Người này đáp một tiếng, rồi bắt đầu đánh giá tỉ mỉ Cố Phi. Trước kia chỉ tưởng là người qua đường chào hỏi nên cũng chả thèm ngẩng đầu mà nhìn, lúc này biết rõ đối phương là người sẽ giúp mình hoàn thành nhiệm vụ cho nên phải xem xét tỉ mỉ, kết quả là bị chấn nhiếp không nhỏ.

Mũ rơm, áo choàng Pháp Sư tân thủ, giày da mà Đạo Tặc thích dùng nhất. Ba phong cách hoàn toàn bất đồng hợp lại một chỗ, tạo thành một phong cách đặc biệt, làm cho người này lập tức mất phương hướng. Hắn lén lén cho Cố Phi một cái giám định thuật, lúc này mới dám xác định nghề nghiệp của Cố Phi: Pháp Sư.

Lập tức hắn liền chú ý vào "Pháp trượng" trong tay Cố Phi. Tạo hình vô cùng mới lạ, đầu dẹp, còn có phần bảo vệ tay. Đây là một trang bị cực phẩm? Người này âm thầm phỏng đoán.

Cố Phi lúc này xoay người lại, lấy tay che ngang tầm mắt cho đỡ chói, nhìn xuống chân núi, cuối cùng cũng thấy được năm người đi tới.

Hai bên gặp nhau tại cửa động, lúc này Hàn Gia Công Tử mới giới thiệu cho mọi người về chủ thuê này. Người thuê này vô cùng kích động, trước mặt đều là những nickname huyền thoại trong làng Game Online! Là truyền kỳ trong giới Game Online. Nhất là Ngự Thiên Thần Minh, người chơi Pháp Sư dĩ nhiên đối với cao thủ Pháp Sư như Ngự Thiên Thần Minh vô cùng sùng bái, mà nhìn lại đối phương lần này lại chơi Cung Thủ, cho nên có chút thất vọng.

Cuối cùng giới thiệu đến Cố Phi, mấy câu chào hỏi như "Nghe danh đã lâu, nay mới được gặp mặt, thật vinh hạnh" liền biến mất.

Thiên Lý Nhất Túy? Là thằng cha nào vậy? Chưa nghe nói qua, là ai đây nhỉ? Là cao thủ sao? Mọi người nếu nhìn vào mắt người thuê này đều có thể đọc ra được ý này.

Cố Phi cũng không ngại, mình cũng không phải nằm trong cái hội nghị bàn tròn này. Chỉ cần vào giới võ thuật hỏi thăm một chút, ai lại không biết đại danh của Cố Phi? Chỉ đáng tiếc là, hiện giờ giới võ thuật trong trò chơi này lại chưa thấy người nào!

Cố Phi đang cảm khái, mọi người đã bắt đầu vào động.

Hàn Gia Công Tử dặn dò một lần cuối: "Quái trên đường đều sẽ do tụi tui xử lý, hai ông chỉ việc đi theo thôi, tuyệt đối đừng ra tay, hiểu chưa?"

Hai người gật đầu. Chủ thuê mang vẻ mặt hưng phấn, Cố Phi thì có chút buồn bã ỉu xìu. "Tuyệt đối đừng ra tay" rõ ràng trở thành gánh nặng của hắn, mình chơi game online chẳng phải vì "tùy tiện ra tay" sao?

Trong sơn động gập ghềnh khó đi, lại chả có tí ánh sáng nào, nhưng chả hiểu sao lại nhìn rõ trước mặt, đây là chỗ thần kỳ của trò chơi. Đoàn người rất nhanh gặp địch, Cố Phi cùng người thuê ngồi chồm hổm ở cuối đoàn không nhúc nhích, nhàn rỗi đến nhàm chán, thế là hai người liền cùng nhau chém gió.

"Ông cũng là Pháp Sư hả?" Chủ thuê hỏi.

Cố Phi gật đầu.

"Cấp mấy rồi?" Người nọ lại hỏi.

"Cấp 30, còn ông thì sao?" Cố Phi hỏi lại.

"25..." Người nọ nói, trong mắt lóe lên hào quang sùng bái.

"Pháp trượng của ông rất đặc biệt nha!" Người nọ còn nói.

"Pháp trượng?" Cố Phi ngẩn người, rồi kịp phản ứng lại, cười tủm tỉm mà đưa "pháp trượng" của mình cho hắn xem: "Ông cầm chơi chút cho biết!".

"Thiệt hả?" Người nọ sững sờ, tiện tay quăng vũ khí của mình cho người khác, thật đúng là phong phạm của cao thủ! Vội vàng thành kính mà tiếp nhận, cầm trong tay vuốt ve một hồi, đợi cho bớt hồi hộp mới đưa lên mắt nhìn xem, lại lập tức quát to một tiếng: "Bà mẹ nó!".

Cái khỉ gì mà pháp trượng! Đây rõ ràng làm một thanh đao, tạo hình lai lai giữa Đông Dương đao cùng Đường đao, cho dù là trang bị khó nhận biết đi nữa, cũng chả có ai để ý cả. Vũ khí này chỉ là một món đồ trắng bình thường, đầy đường đầy chợ, bán ve chai còn sợ nhiều, nhưng lại xuất hiện trong tay một Pháp Sư quả là một việc không tầm thường.

Người thuê này nghĩ vị Pháp Sư đại nhân này chẳng qua là cầm đao lòe thiên hạ thôi, dù sao cầm đao múa may trông cũng ngầu hơn so với cầm pháp trượng nhiều.

"Sau này cũng kiếm một thanh mới được!" Người thuê vừa nghĩ vừa đi sát vào cao thủ, trả lại thanh đao.

Hai người phía sau trò chuyện, chiến đấu phía trước lại vô cùng kịch liệt.

Quái vượt 5 cấp so với người chơi à!

Trong "Thế giới song song", vượt cấp đánh quái cũng không phải chuyện dễ dàng. Trang bị không đủ cấp độ thì đừng nghĩ tới; trang bị đủ cấp, cũng phải cân nhắc nhiều vấn đề; chỉ có trang bị vượt qua yêu cầu mới có thể vận dụng tốt ưu thế mà vượt cấp đánh quái. Mấy vị cao thủ trước mặt này, trang bị không chỉ xuất sắc, mà hiểu biết cũng càng xuất chúng.

Đúng, hiểu biết! Thao tác trong trò chơi VR, chính là kỹ xảo thực chiến. Ngoại trừ loại người như Cố Phi, người chơi bình thường thì làm sao? Hiểu biết chính là nhân tố tạo ra sự chênh lệch giữa người chơi.

Hiểu biết từ đâu mà có? Vận dụng kiến thức thực tế, kinh nghiệm tích lũy, vân vân, bao quát lại chính là hiểu biết.

Mấy vị này, hiểu biết về Game Online là cực kỳ xuất sắc.

Mấy người này dễ dàng làm ra phối hợp mà người chơi bình thường không sánh kịp.

Cung Thủ Ngự Thiên Thần Minh bắn ra một mũi tên rất nhanh găm thẳng vào mục tiêu, mục tiêu bị công kích sẽ lập tức quay lại tấn công, Kiếm Quỷ tiềm phục kế bên chỉ đợi lúc nó quay người sẽ tung ra một chiêu Bối Thứ. Chiến Vô Thương cùng Hữu Ca vừa vặn xông tới, một trái một phải vây nó lại, thu hút thù hận, cùng với Kiếm Quỷ hợp lực, dễ dàng hạ gục nó. Mà kỹ năng hồi máu của Hàn Gia Công Tử rơi vào mỗi người đều vô cùng đúng lúc, không hề có xíu nào lãng phí.

Đây hoàn toàn là phương thức có hiệu suất cao nhất. Càng quan trọng hơn là mỗi lần chỉ làm thịt một con, không ảnh hưởng đến mấy con khác.

Đây chính là nguyên nhân Hàn Gia Công Tử không cho Cố Phi cùng người thuê ra tay. Pháp Sư tung ra pháp thuật đều có phạm vi thu hút thù hận khá lớn. Không giống với Cung Thủ chỉ là công kích đơn mục tiêu. Mà cái gì gọi là thù hận? Nói đơn giản thì đây là chỉ số để quái lựa chọn mục tiêu công kích. Nếu người chơi công kích quái, sẽ tạo ra điểm thù hận, quái khi đạt tới điểm thù hận nhất định, sẽ bắt đầu công kích người chơi. Mà khi quái bị nhiều người đồng thời công kích, quái sẽ chỉ công kích người nào gây ra điểm thù hận cao nhất.

Mà Pháp Sư lại có phạm vi thu hút thù hận quá lớn, dễ dàng khiến năm ba con quái phát động công kích, đây cũng chả phải điều mọi người muốn thấy.

Lần này mục tiêu nhiệm vụ là tên thủ lĩnh sơn tặc, cho nên không cần lãng phí thời gian ở trên đường, nhất định phải đạt hiệu suất cao, bằng tốc độ nhanh nhất hoàn thành nhiệm vụ, đây là phong cách mà Hàn Gia Công Tử một mực giữ vững.

Hơn nữa "Thế giới song song" sẽ dùng thời gian hoàn thành nhiệm vụ để lưu danh muôn thuở. Bảng nhiệm vụ hoàn thành thì đương nhiên là ghi nhận tên của người thuê. Còn tên Công tử tinh anh đoàn sẽ được ghi danh tại đại sảnh đoàn dong binh. Đây là một thứ chứng minh năng lực của dong binh đoàn tốt nhất.

Đội ngũ với hiệu suất cực cao tiến lên, Hàn Gia Công Tử cũng nhịn không được tán thưởng. Nếu không phải "Thế giới song song" là trò chơi siêu hot gần đây, sẽ không tưởng tượng được nhiều cao thủ thế này hợp tác. Đến đây rồi thì Hàn Gia Công Tử cũng dành chút thời gian nhìn lại phía sau. Kết quả phát hiện Cố Phi cùng người thuê giống như khách tham quan của đoàn du lịch nào đó, bước chân chậm rãi, thỉnh thoảng còn chỉ trỏ cảnh vật bên đường. Đối với mấy người phối hợp đẹp mắt thì trực tiếp bỏ qua.

Hàn Gia Công Tử nhịn không được có chút buồn bực. Cố Phi dù sao cũng là một thành viên trong đội. So với mấy người đã từng có quen biết trong mấy game online khác mà nói, Cố Phi đối với họ vô cùng lạ lẫm, như vậy thì cũng phải quan sát để biết được thói quen, phong cách cùng chiến thuật của đoàn đội để sau này còn phối hợp chứ. Như vậy mới có thể dung nhập với đoàn đội mà phát huy thực lực càng cao hơn nữa.

Mà cái thằng này lại chả chịu quan sát gì cả, cùng với cái thằng Pháp Sư cấp 25 kia chém gió liên hồi, chả biết đang nói tới cái gì nữa!

Hàn Gia Công Tử cũng có chút tức giận rồi nha! Nhưng giờ đây hắn chả có thời gian mà giáo huấn Cố Phi. Mấy người trước mắt còn cần hắn chiếu cố. Mục Sư thật ra là một nghề khá bận rộn cùng mệt mỏi, không ít người chơi nữ muốn làm thầy thuốc, không muốn chém giết máu me nên chọn làm Mục Sư. Nhưng thật ra, một Mục Sư ưu tú phải có cái nhìn đại cục, có sức tập trung cao độ, phải tỉnh táo phán đoán, quyết đoán vào thời khắc mấu chốt, và phải có thao tác chuẩn xác. Những thứ này thì ít người chơi nữ nào sở hữu. Cho nên, chơi Mục Sư tuy đa phần là nữ, nhưng chính thức đạt tới trình độ cao thì toàn là người chơi nam.

Hàn Gia Công Tử chính là một ví dụ điển hình. Trong mấy trò chơi lần trước, Kiếm Quỷ luôn dẫn đầu, hắn ở phía sau hỗ trợ. Nhưng trong trò chơi VR lần này Kiếm Quỷ bị đả kích khá lớn, nên hắn có chút không yên lòng. Thế là Hàn Gia Công Tử liền tự mình ra trận, để chính mình làm hạch tâm tổ kiến cái đoàn đội này.

Mang trong mình chủ nghĩa hoàn mỹ, lại gặp cái tên tân binh Cố Phi chả có chút cầu tiến nào này, coi nhiệm vụ như một chuyến du ngoạn ngắm cảnh. Nếu không phải không rảnh tay, chỉ sợ hiện tại hắn đã xông vào giáo huấn Cố Phi một trận rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.