Bác Sĩ Trầm Em Có Thể Chọc Ghẹo Anh Không?

Chương 9




Trong đình hóng mát ở ngự hoa viên.

“Nương nương, nô tỳ xác định, Ngọc phi nương nương bị rắn độc cắn.” Một cung nữ quỳ trên mặt đất mang theo vẻ sợ hãi nói.

“Nói tiếp.” Lương phi ngồi ở trên ghết đá không chút biểu tình lên tiếng.

“Tối hôm qua, Ngọc phi nương nương cố ý để cho người bên ngoài mang theo rắn độc tiến cung, rồi sau đó kêu nô tỳ bỏ con rắn độc đó vào Vĩnh Hòa uyển. Xong việc, Ngọc phi nương nương còn ban cho nô tỳ một ít ngân lượng, nhưng sáng nay nô tỳ phát hiện Ngọc phi nương nương ngã ở trên đất, mà trên chân có dấu vết rõ ràng bị rắn cắn.

Nhưng nô tỳ lại không nghe thấy bên Vĩnh Hòa uyển kia truyền đến tin tức gì, cho nên nô tỳ mới đoán được, Ngọc phi nương nương là bị... Cung nữ này hợp thời ngậm miệng, không tiếp tục nói hết.

Có điều Lương phi cũng hiểu rõ ý phía sau của nàng ta.

“Bản cung không hy vọng có người thứ ba biết chuyện này.” Lương phi lạnh lùng nói, xem ra nàng đoán không sai, Ngọc phi không nghe lời của mình, ngược lại... Tự gieo nghiệt không thể sống, tất cả đều do nàng ta gieo gió gặt bão.

Cung nữ này muốn nói lại thôi, sau đó gật gật đầu: “Vâng, nô tỳ nhớ kỹ, quyết không nói chuyện này cho những người khác biết.”

“Chuyện gì không thể nói cho những người khác biết!” Một giọng nói trầm thấp vang lên.

Lương phi và cung nữ vội vàng ngẩng đầu nhìn về nơi phát ra tiếng.

“Nô tỳ tham kiến Hoàng thượng!” Lương phi lập tức đứng dậy phúc thân hành lễ.

“Nô tỳ tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Cung nữ quỳ trên mặt đất trong lòng hoảng hốt hô.

“Ái phi có chuyện gì không thể nói cho trẫm biết sao?” Long Khải Diêm đi thẳng vào ngồi ở trên ghế đá trong đình hóng mát.

“Ha ha, thật ra cũng không có chuyện gì, nô tỳ chỉ muốn chuẩn bị món quà bất ngờ cho Hoàng thượng ở buổi giao lưu của Tam quốc thôi. Tạm thời không thể để người khác biết được.” Lương phi cực kỳ quyến rũ nói, giọng nói dịu dàng, làm cho người nghe không khỏi ngứa ngáy trong lòng.

“Thì ra là vậy, đã là bất ngờ, trẫm sẽ không hỏi nữa, trẫm chờ mong bất ngờ Ái phi dành cho trẫm.” Long Khải Diêm mở miệng cười nói, bàn tay to đưa ra, cả thân thể Lương phi liền rơi vào trong ngực Long Khải Diêm.

“Vậy ngươi liền theo lời bản cung dặn dò lui xuống chuẩn bị đi!” Lương phi nói với cung nữ đang quỳ trên mặt đất.

“Vâng, nô tì cáo lui!”

“Bệ hạ không giới thiệu một chút vị khuynh quốc khuynh thành, giống tiên nữ nương nương này một chút sao?” Quý Thuần Hoàn đứng một bên có chút lỗ mãng cười nói.

“Ha ha, sao trẫm lại quên mất Quý thái tử còn ở đây chứ, để Thái tử chê cười rồi.” Long Khải Diêm tựa như tỉnh ngộ nói, giống như hắn thật sự quên mất người này.

“Không ngại, mỹ nữ trong ngực, chuyện trời đất đều là việc nhỏ.” Quý Thuần Hoàn lười nhác cười nói, giống như tuyệt không để ý đến việc mình bị xem nhẹ vừa rồi.

“Lương phi, còn chưa gặp qua Quý thái tử.”

Lúc Lương phi chuẩn bị thỏa đáng, Quý Thuần Hoàn khẽ cười nói: “Thì ra là Lương quý phi, Bản thái tử ở Thủy Nguyệt quốc đã nghe nói, kỹ thuật nhảy múa của Lương quý phi rất tuyệt, vô cùng hàm xúc, thân hình vẹn toàn, dáng người tuyệt đẹp, không biết năm nay bản Thái tử có phúc được thưởng thức hay không?”

“Quý thái tử quá khen.” Lương phi nhẹ giọng cười nói.



“Dân nữ tham kiến Hoàng thượng và nương nương, Quý thái tử.” Lúc Thiên Thiên đi đến đình hóng mát liền phát hiện ở chỗ này không chỉ có một mình Lương phi, mà còn có Long Khải Diễm và nam tử này.

“Thì ra mỹ nữ cũng đến Hoàng cung, không thể ngờ được chúng ta lại có duyên như vậy.” Quý Thuần Hoàn đi đến trước mặt Thiên Thiên cười nói.

“Quý thái tử, các ngươi quen biết?” Bọn họ quen biết thế nào? Mà quen biết từ khi nào? Trong bụng Long Khải Diêm đầy nghi vấn, vì sao phái người đi lại không tra được cái này?

“Hồi Hoàng thượng, dân nữ không biết Quý thái tử, chỉ gặp qua một lần thôi.” Thiên Thiên còn đang tính toán ở trong lòng xem rốt cuộc là ai mời mình đến, Lương phi? Hoàng thượng?

Nếu như là Lương phi, vậy vì sao Hoàng thượng lại xuất hiện ở đây? Còn tưởng là nàng vì chuyện của nữ nhân kia chứ?

“Không sai, bản Thái tử nghe nói Tân Nguyệt lâu được bệ hạ ngự tứ thiên hạ đệ nhất lâu, bản thái tử liền muốn nghỉ chân ở Tân Nguyệt lâu, chi là không nghĩ tới Tân Nguyệt lâu lại buôn bán phát tài như vậy, không có phòng cho bản Thái tử ở lại.

Cho dù nói rõ thân phận bản thái tử cũng không có cách nào có cơ hội được ở lại.” Khi Quý Thuần Hoàn nói không có phòng cho hắn, bộ dạng ủy khuất, giống như thật sự bị đả kích.

Thật sự là một nam nhân biết diễn trò, nếu ở hiện đại, nói không chừng hắn có thể làm diễn viên hạng nhất, Thiên Thiên âm thầm nghĩ ngợi.

“Thì ra là như vậy.” Long Khải Diêm gật đầu.

“Vị cô nương này, Quý thái tử đã nói ra thân phận thái tử, vì sao ngươi không dọn một gian phòng trống cho Thái tử vào ở? Dù nói thế nào thì Quý thái tử cũng là khách quý của Tây Lũng quốc chúng ta, ngươi như vậy không phải là thất lễ với khách quý hay sao?” Lương phi ở một bên mở miệng nói.

Không thể tưởng tượng được nữ tử này là lão bản của Tân Nguyệt lâu, lại còn là bảng hiệu do Hoàng thượng ngự tứ, rốt cuộc nàng là người như thế nào?

“Nương nương nói như vậy là sai rồi, làm ăn buôn bán lấy chữ tín làm chủ, làm sao dân nữ có thể duổi khách đi được chứ? Dân nữ tin Quý thái tử sẽ không để ý đến điều đó, huống hồ dân nữ đã giúp Quý thái tử đặt trước, chỉ cần có phòng trống, lập tức thông báo với Quý thái tử, Quý thái tử, người nói xem dân nữ nói đúng không?”

“Đúng, mỹ nữ nói rất đúng.” Quý Thuần Hoàn cười lấy lòng nói.

Lương phi nắm chặt hai tay, xem ra nữ tử này không chỉ có thể làm cho Hoàng thượng sinh ra hứng thú với nàng, mà ngày cả Thái tử Thủy Nguyệt quốc, rốt cuộc nữ nhân này có lai lịch như thế nào?

“Hoàng thượng, nô tỳ còn chưa biết vị cô ngươi này tên họ là gì đâu? Chẳng lẽ mỗi lần đều phải kêu vị cô nương này vị cô nương kia sao?” Lương phi làm nũng nói.

“Hồi nương nương, là dân nữ sơ sót, dân nữ Thượng Quan Thiên Thiên bái kiến nương nương.”

Hả? Lương phi còn chưa hoàn hồn lại, Thượng Quan Thiên Thiên, tên này có chút quen tai, là...

“Ngươi có quan hệ như thế nào với Tể tướng Thượng Quan?” Lương phi khẽ hỏi.

“Theo quan hệ huyết thống mà nói, hắn là phụ thân của dân nữ.”

“Vậy ngươi là Kỳ vương phi rồi.”

Khi Long Khải Diễm nghe thấy lời này, đáy mắt hiện lên một tia không vui, nhưng rất nhanh liền biến mất, không có người biết.

“Chính xác nói, dân nữ đã từng là Kỳ vương phi, chẳng lẽ nương nương đã quên, ở tiết hoa xảo ngày đó, Kỳ vương gia đã tự tay viết hưu thư đưa cho dân nữ sao? Cho nên nói, dân nữ chính là một dân chúng bình thường mà thôi.” Có cần phải kinh ngạc như vậy không? Thiên Thiên nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Lương phi, nói.

Thì ra nàng chính là Thượng Quan Thiên Thiên, người trước kia bị Hoàng thượng tứ hôn cho Kỳ vương gia. Vậy bây giờ, nàng...

Hoàng thượng...

“Bệ hạ, bản thái tử đối với Thượng Quan tiểu thư nhất kiến chung tình, xin bệ hạ ban nàng cho bản thái tử làm phi.” Quý Thuần Hoàn đột nhiên nghiêm chỉnh nói, mà ánh mắt nhìn về phía Thiên Thiên cũng nhu hòa như thế, làm cho người ta nhìn thấy, thật sự cho rằng hắn yêu Thiên Thiên sâu sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.