Bác Sĩ Thú Y

Chương 14




Anh không phải đang ở nhà ngủ bù sao.

Lúc cô đến đài truyền hình vẫn là do Tiêu Lăng kêu người đưa cô đến, sao vừa chớp mắt xíu là anh lại chạy đến đây, còn ngồi vào hàng ghế đầu...làm như sợ người ta không nhìn thấy anh ta không bằng.

Không chỉ Tô Tố nhìn thấy Tiêu Lăng, Mộ Bạch cũng nhìn thấy anh, ánh mắt dịu dàng của anh bỗng trở nên lạnh nhạt một chút, anh ý thức được nên cách xa Tô Tố một tí.

Tiết mục tiết tục ghi hình.

Người chủ trì Vương Sóc là người đàn ông gần bốn mươi tuổi, anh ta chăm sóc rất tốt, nếu nhìn anh tuyệt đối nghĩ rằng không đến ba mươi, ánh mắt lúc nở nụ cười rất ấm áp, là nhân vật Thái Sơ Bắc Đẩu của giới MC, diễn viên hạng A trong nước ít nhiều cũng có giao tình với hắn, người một khi nổi tiếng thì đâu đâu cũng là mối quan hệ tốt đẹp. Vương Sóc mở màn đầy chuyên nghiệp,” Chúng ta nhiệt liệt chào mừng tất cả quan khách được mời đến buổi chương trình liên quan đến phim <Nhất Tiếu Nại Hà>, hoan nghênh tất cả bọn họ.”

...

Trong nhà của Tiêu Gia.

Hôm nay Tiêu Lăng và Tô Tố đều không có ở nhà, Tiêu Lăng kêu người đưa hai nhóc đến chỗ Ông Lão Gia. Hai đứa nhóc nghe nói hôm nay mami sẽ lên hình không biết vui mừng cỡ nào, chưa tới bảy giờ đã leo lên sofa chờ tiết mục lên sóng, Tiểu Thất sợ bỏ lỡ tiết mục, ngay cả những tin tức hằng ngày chả bao giờ xem giờ cũng xem cho hết, khó khăn lắm mới đợi đến tám giờ.

Ông lão gia và lão Trần cũng cùng xem tiết mục với hai đứa nhóc.

Đúng tám giờ, tiết mục <Tinh Thiên Địa vui vẻ> chính thức bắt đầu.

“A, mẹ nuôi mẹ nuôi, mẹ nuôi làm MC thật quá đẹp, aaa, quan khách ra hết rồi, mami cũng sắp ra rồi. Woa...bốn trai đẹp hộ tống, woa woa woa, đẹp trai đẹp trai quá, đặc biệt là cái chú này...” Tiểu Thất chạy đến bên ti vi, hai mắt sáng rực chỉ vào Mộ Bạch, “Cái chú này cực kì đẹp trai, Tiểu Thất thấy chú này và mẹ trong phim, đẹp lắm đẹp lắm, Hic hic hic...nếu không phải có daddy, Tiểu Thất muốn mami và chú này ở chung với nhau, như vậy Tiểu Thất ngày nào cũng được ngắm chú rồi.

Cảnh Thụy tức đến trợn cả mắt.

Vì trai đẹp mà cho cả mẹ ruột, chỗ này chắc không còn ai hả.

Ông Lão Gia không có thói quen coi phim thần tượng, lúc này khi thấy Mộ Bạch ở trên tivi, ông ngây người ra, chỉ Mộ Bạch kinh ngạc hỏi lão Trần, “Lão Trần ông xem đây có phải tiểu tử của nhà họ Mộ không.”

“Tôi đoán chính anh ta.” Lão Trần cười nói tiếp, “Trước đây chả phải nghe nói Mộ Thiếu Gia muốn theo ngành giải trí sao, thật cơ đây.”

Tiểu Thất hai mắt phát sáng chạy qua, bé kéo chặt tay Ông Lão Gia, “Ông ơi, ông ơi, ông quen chú này hả, hôm khác ông dẫn Tiểu Thất đi gặp chú này được không, đẹp trai quá, Tiểu Thất rất thích chú ây.”

Ông Lão Gia, “...”

Ông Lão Gia lau mồ hôi, tính tình của đứa nhóc này rốt cuộc giống ai, thằng nhóc con lúc nhỏ cũng chả nhỏ nước miếng đối với gái đẹp mà.

“Ông ơi ông ơi...”

“Tiểu Thất, mami con ra rồi, mình nhanh chóng xem tiết mục thôi.”

Sự chú ý của Tiểu Thất nhanh chóng chuyển hướng, nhanh chóng nhảy lên sofa coi tiết mục, người ta xem tivi thì yên lạnh mà xem còn cô bé này thì cứ nói chí chóe lia lịa không ngừng.

“Aida, mami hôm nay thật quá đẹp, đẹp đến dìm cả mẹ nuôi xuống, bộ đầm mami mặc cũng rất đẹp, hình như là daddy mua cho, sau này Tiểu Thất lớn lên nhất định tìm một ông chống suốt ngày mua đồ cho Tiểu Thất.”

“Aaaaaa, mami lại chơi trò chim ưng bắt gà con, phục trang của con gà con thật là dễ thương quá, mami cũng dễ thương, Tiểu Thất càng ngày càng thích mami thì phải làm sao.”

“Haha, mami lợi hại thật, mami và chú đẹp trai đó là cặp có điểm số cao nhất, aaaaa, mami sắp té rồi. Hù.. làm Tiểu Thất hết hồn, may mà chú đẹp trai đỡ mami, hừ hừ hừ, cảnh này quá đẹp, mọi người nhìn ánh mắt chú đó nhìn mami, thật tình cảm, chú đẹp trai đỡ lấy eo mami mà không nỡ bỏ ra. Sức hấp dẫn của mami quả là quá lớn, mami tuyệt quá...”

Cảnh Thụy nhịn hết nổi rồi, “Tô Tiểu Thất em im lặng cho anh.’’

Tiểu Thất bỗng chốc im hơi lặng tiếng.

Nhưng chỉ là một hai giây thôi, qua một lát, nó lén nhìn Cảnh Thụy, âm thanh nhỏ nhỏ,”Làm gì mà dữ vậy, người ta đâu có nói sai, Ông, Anh ăn hiếp con...”

Ông Lão Gia cười mà không nói chuyện.

Con tiểu a đầu này quả là tiểu Đường Tăng.

Ông Lão Gia vuốt vuốt cằm nhìn màn hình tivi, ánh mắt của thằng nhóc nhà Họ Tiêu nhìn cháu dâu ông đích thực là có gì đó không bình thường, theo như kinh nghiệm của người từng trải như ông, chắc chắn là phải lòng cháu dâu rồi.

Hei hei...

Nếu trước đó ông còn có chút lo lắng về nhân phẩm của Tô Tố, nay thông qua ánh mắt của thằng nhóc Họ Tiêu này, ông đã hoàn toàn yên tâm.

Chả lẽ mắt thằng tiểu tử thối nhà ông mù, thì thằng nhóc Họ Tiêu này cũng mù theo luôn hay sao.

Hai người đàn ông ưu tú cùng thích cháu dâu, nói rõ điều gì? Nói rõ cháu dâu ông càng ưu tú hơn.

Người cháu dâu này anh chắc chắn công nhận rồi.

Còn về thằng nhóc Họ Tiêu thích cháu dâu,...ông một chút cũng không lo lắng, thằng tiểu tử thối đó nếu ngay cả người cháu dâu đang trong tay mình mà còn giữ không nổi, vậy hắn đi chết đi là vừa. Có người theo đuổi cháu dâu cũng tốt, để thằng tiểu tử thối thấy có chút nguy cơ lo sợ, để tránh hắn cứ cho rằng hắn giơ tay cái là tất cả đàn bà trên thiên hạ đều phải đến bên hắn.

Tốt quá rồi, haha, tốt quá rồi.

....

Tiết mục vẫn đang ghi hình.

Trong lúc chơi trò chơi Tô Tố xuýt té ngã, Mộ Bạch nhanh chóng đưa tay đỡ eo Tô Tố mới tránh được cú ngã.

Hai người hai mắt nhìn nhau, cả bầu không khí lúc đó dừng như lắng đọng lại.

Cô gái hâm mộ dưới đài thấy cảnh này kêu lên liên tục, Mộ Bạch chỉ cảm thấy có ánh nhìn đầy lửa căm hờn nhìn vào lưng anh, dường như thêu đốt cả lưng anh, không cần nhìn ánh mắt người đó anh cũng biết là ai, Mộ Bạch lịch sự thả Tô Tố ra.

“Vẫn ổn chứ?”

“Không sao”

Tiểu Hy lập tức đến sân khấu, cười haha đáp lại, “Mấy cô gái dưới sân khấu kia chắc hâm mộ Tô Tố lắm đây, haha, chúng ta chơi tiếp thôi.”

Tô Tố đưa mắt nhìn Tiêu Lăng, thì thấy anh nhìn Mộ Bạchvới anh sắc mặt cực kì khó chiu, khi nhìn thấy cô nhìn qua chỗ anh, ánh mắt laị dịu dàng như ánh trăng tháng ba, thật là trở mặt tráo trợn.

Tô Tố, “...”

Vương Sóc và Tô Tố cố gắng khống chế thời gian mỗi cảnh quay trong tiết mục, nửa tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh, khách mời ai nấy đều ướt đẫm mồ hôi, Tiểu Hy chu đáo kêu người đem mấy chai nước suối ra đưa cho từng người.

“Tiếp theo là thời gian khán giả đưa ra câu hỏi, các vị bạn bè bên dưới chuẩn bị xong hết chưa?”

“Chuẩn bị xong rồi”

“Được rồi, màn hình lớn bắt đầu chuyển động, xem vị khác giả nào may mắn có cơ hội đặt câu hỏi lần này nào”

Màn hình đằng sau của mọi người lập tức chuyển động, An Tiểu Hy hét lên một tiếng,”Ngừng”

Màn hình lớn lập tức hiện thị hàng ghế số ba ghế số năm.

“Được rồi, mời người bạn hàng ghế số ba ghế số năm, cô không hỏi Mộ Bạch mà là hỏi Tô Tố, người hướng dẫn quay hình đưa micro cho Tô Tố, trên màn hình lập tức hiện lên hình ảnh của khán giả nữ đó, “Vấn đề này tôi muốn hỏi cô Tô.”

Tô Tố cười gật đầu, “Xin mời hỏi.”

“Nghe nói ngày một tháng chín hôm đó, tại Học Viện Điện Ảnh có tổ chức một buổi Dạ Tiệc, tối hôm đó Mộ Bạch đã tỏ tình với cô và bị cự tuyệt, sau đó các bạn trở mặt thành thù, nghe nói trong đoàn phim hai người không nói chuyện với nhau nữa, xin hỏi việc này là thật hay là giả?”

Vừa hỏi câu này, các khan giả đều nháo nhào lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.