Bác Sĩ Bạch, Đã Lâu Không Gặp!

Chương 1-1: Lão cha "quan tiếu đạo nhân" (1)




Mộc Tử vui vẻ nói:

- A! Vậy quá tốt rồi, hi vọng của chúng ta lại tăng lên rồi. Muội đi nói với bọn họ luôn đây.

Ta gật gật đầu, nói:

- Nàng đi nói với Chiến Hổ đại ca bọn họ đi, cũng để bọn họ sớm có chuẩn bị.

Mộc Tử tung tăng chay đi, từ đoạn thời gian này trở đi, nàng biến thành càng lúc càng hoạt bát, có lẽ một phần do ảnh hưởng quan hệ của Tiểu Nhu đối với nàng.

Sau khi ăn tối, Thiểm Vân cùng Thân Vương cùng về đến Thân Vương phủ, Thân Vương dù nhìn có vẻ gầy xanh một chút, nhưng tinh thần lại dị thường sung mãn, sắc mặt hồng nhuận.

Mọi người chúng ta nghênh tiếp ông đến đại sảnh.

- Bá phụ, ngài vất vả rồi.

- Ha ha, Trường Cung, chút khổ này tính làm gì, chỉ cần sự tình thành công, mệt nữa ta cũng nguyện ý. Lần này về Tu Đạt, so với tưởng tượng thì thuận lợi hơn nhiều, bệ hạ rất sảng khoái liền đồng ý với việc hòa đàm, cũng giao cho ta toàn quyền xử lý, ngài nghe nói trong các thần sứ có năm vị đều xuất từ Tu Đạt chúng ta, nên tự hào bộ dạng như một đứa trẻ, ngài nói, nhân dân sinh hoạt thoải mái đã quen nếp rồi, đều không mong lại tiếp tục đánh trận, thuận ứng dân ý mới là chọn lựa chính xác nhất, huống gì còn có ý chỉ của thần bên trong.

Tu Ti nói:

- Thân Vương điện hạ, lần hòa đàm này nếu như thành công, ngài là đại công thần, nguyên bản chúng ta đều không tự tin về việc này, nhưng có tin tức tốt này của ngài, hiện tại mọi người đều có lòng tin gấp trăm lần.

Thân Vương cười nhẹ nói:

- Các ngươi đều là vẻ vang của Tu Đạt, cũng là vẻ vang của nhân loại, sau này, cũng như Trường Cung, gọi ta là bá phụ đi. Bệ hạ đã sai phái sứ giả đem ý kiến của chúng ta chuyển cáo cho quân chủ hai nước kia, dự tính không lâu nữa, hai nước kia sẽ có mệnh lệnh đến đây, còn như đồng ý hay không đồng ý hòa đàm lại phải xem bọn họ thôi. Ta cảm giác, vấn đề của Đạt Lộ tất nhiên không lớn, nhưng vướng mắc chính là Ngải Hạ vương quốc, nếu như lấy thực lực ra bàn, bọn họ toàn dân tu tập ma pháp mới là cường đại nhất trong ba nước.

Theo lời Thân Vương, ta nghĩ đến cường lực ma pháp của mấy vị lão sư, gật gật đầu đồng ý, nói:

- Thực tại không làm gì được, chúng ta chỉ có thể dùng chút thủ đoạn đe dọa. Bá phụ, đoạn thời gian này, chúng tôi về mặt thực lực đều có nâng cao nhất định, hi vọng trong khi đàm phán sẽ có tác dụng nhất định.

Thân Vương mãn ý nói:

- Các ngươi đều là thanh niên rất nỗ lực, thiên hạ sau này chính là của các ngươi. Ta nghe A Hổ (cách gọi thân mật của Chiến Hổ - Tepga) nói, các ngươi tại vùng núi ở nơi giao nhau của ba nước còn có bộ phận thực lực phải không?

Tu Ti trừng mắt với Chiến Hổ một cái, nói:

- Đúng ạ, chỉ là tiểu đội ngũ vài ngàn người mà thôi.

Thân Vương cười nhẹ nói:

- Tin tức ta có được thực không phải vậy, gần đây, cái tiểu đội ngũ ngươi nói đó đã đem thổ phỉ cường đạo có ở nơi giao nhau giữa ba nước tiêu diệt toàn bộ, vậy số lượng phải hơn vạn người, lực chiến đấu của cái ‘tiểu đội ngũ’ của các ngươi cũng quá mạnh đi. Hành động lần này của bọn họ đem tam bất quản địa giới (vùng đất cả 3 nước đều không quản lý) quét sạch hoàn toàn, mặc dù vì bách tính các nước mà cống hiến không nhỏ như vậy, nhưng cũng dẫn đến sự chú ý của ba nước.

Tu Ti cùng ta nhìn nhau một cái, kỳ thực, chúng ta cũng thu được tin tức rồi, lúc mang tin ngũ đại trưởng lão đến nói, vì khuyếch sung thực lực tốt hơn, đã đem thổ phỉ cường đạo chung quanh tiêu diệt hoàn toàn, nguy hại quá lớn thì diệt sạch, chỉ có lỗi nhỏ thì khuyên hàng, hiện tại thế lực của chúng ta đã bố khắp toàn bộ tam bất quản địa giới, bọn họ chính đang khẩn trương huấn luyện lũ này, hi vọng có thể trong thời gian ngắn có thể đưa ra sử dụng.

Năm vị trưởng lão cộng lại vượt quá 400 năm tuổi, khiến ta và Tu Ti đối với bọn họ đều rất yên tâm, có bọn họ tọa trấn, dù cho bị quân đội chính quy công kích cũng không sợ, Tu Ti trong khi hồi đáp năm vị trưởng lão chỉ đề xuất vài kiến nghị, như bộ đội tốt xấu không như nhau, để tiện cho quản lý, nhất định phải giữ người của chúng ta theo. Đấy chỉ là sự tình mấy ngày trước, không ngờ tin tức của Thân Vương lại linh thông như vậy.

Ta nghiến răng, nhạt giọng nói:

- Ba nước chú ý đối với chúng ta nghĩ làm gì. Ta cũng không muốn lừa dối ngài, hiện tại, địa phương nơi ba nước giao tiếp, chúng ta lấy chu vi quần sơn làm tường thành kiến lập một tòa thành trấn, chu vi do các tiểu thành trấn bao quanh, toàn bộ thực lực của chúng ta đều tại đó, sự cường hoành của yêu tộc chúng ta đều thấy, nếu như tự mình không có bộ đội có thể chỉ huy theo ý, thì chúng ta làm sao đối kháng bọn chúng được.

Thân Vương nghe lời ta nói xong, nhíu mày, nói:

- Mặc dù vậy, ta hi vọng các ngươi không quá huyênh hoang, nếu như dẫn tới ba nước vây diệt thì không hay.

Ta liếc Chiến Hổ đang cúi đầu không dám nói, cường ngạnh nói:

- Chúng ta tịnh không có bất cứ suy nghĩ gì bất lợi với ba nước, trong lòng chúng ta chỉ có một kẻ địch, đó chính là Yêu Vương, nếu như ba nước không thể lượng giải điều này, đối với chúng ta phát động tiến công mà nói, tổn thất chỉ có thể là của các người. Có một điểm ta có thể nói với ngài, hiện tại hang ổ của chúng ta là do năm vị trưởng bối ở đó lãnh đạo, bọn họ đều có thực lực của Kiếm Thánh.

Thân Vương kinh hãi đích nói:

- Kiếm Thánh?

Kiếm Thánh và Chiến Thần là lý tưởng cao nhất của toàn bộ nhân dân Tu Đạt vương quốc cái nước sùng bái võ học, Thân Vương đương nhiên biết Kiếm Thánh là ý tứ thế nào.

Ta tiếp tục nói:

- Sở dĩ, ta hi vọng ngài tại phương diện này cũng có thể ủng hộ chúng ta, còn như sau khi tiêu diệt yêu tộc, chúng ta sẽ thế nào, thì chỉ có đến lúc đó mới xem, có lẽ, lúc đó người có thể sống trong chúng ta sẽ không nhiều.

Nói đến chỗ này, trong lòng ta không tránh khỏi thê lương. Huynh đệ đi theo chúng ta, chỉ cần ta còn có một hơi thở, sẽ tuyệt đối không để yêu tộc dễ dàng làm tổn hại các ngươi.

Thân Vương dần dần bình tĩnh lại, nói:

- Trường Cung, ngươi chớ hiểu lầm, Tu Đạt chúng ta đối với các ngươi tuyệt đối không có ác ý, nếu như các ngươi cần cung cấp gì trên phương diện hậu cần, chúng ta cũng có thể giúp đỡ, trước lúc đến đây, bệ hạ còn đôi lần dặn dò ta nhất định phải đạt thành liên minh với các ngươi, để tránh hiểu lầm không cần thiết.

Không hổ là chính khách, sau khi biết thực lực của chúng ta cường hoành lập tức thái độ liền có chuyển biến, hảo cảm ta nguyên có đối với Thân Vương không khỏi giảm đi vài phần.

- Bá phụ, ngài yên tâm đi, nhiệm vụ của chúng ta là duy trì bảo vệ hòa bình của đại lục, đương nhiên sẽ là minh hữu của các ngài, chúng ta giới thiệu, toàn bộ sinh vật của đại lục, bất luận là ma tộc, thú nhân, tinh linh, ải nhân, nhân loại vân vân những chủng tộc này đều là minh hữu của chúng ta, địch nhân của chúng ta, chỉ có bọn gia hỏa mưu tính phá hoại hòa bình. Còn như việc cung cấp, bản thân chúng ta cũng lao động sản xuất, nên không nhọc ngài phí tâm.

Thực lực tăng gia, khiến sức nặng lời nói của ta cùng tăng lên. Chẳng quản nói gì, chúng ta hiện tại cũng có vài vạn bộ đội. Cung cấp chúng ta còn không dùng đến bọn họ, tùy tiện bán vài khối bảo thạch cũng có thể duy trì một đoạn thời gian, huống gì hiện tại cơ sở của chúng ta chính đang kiến lập hệ thống tự cấp tự túc đầy đủ, một khi thành công, nuôi sống những người đó cũng đủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.