Bạc Hà Năm Năm Trên Ruộng Cải Thảo

Chương 242




Chứng kiến kiếm quang đánh tới, yêu nhân râu trắng chẳng những không khẩn trương, ngược lại rít gào một tiếng, ánh mắt biến thành đỏ đậm.

- Cái gì?

Thấy đối phương bình tĩnh như vậy, trong lòng nhiếp vân lập tức sản sinh dự cảm không hay.

Phải, những người này biết yêu hồ bộ tộc đang câu u minh kiếm, còn dám tới đây, khẳng định phải có dựa vào!

- u minh kiếm vừa câu đi ra, còn chưa hoàn toàn tế luyện, tuy rằng có liên hệ với linh hồn của ngươi, thực tế còn chưa thuộc về ngươi, lúc này u minh kiếm yếu kém nhất, chỉ cần gạt bỏ linh tính, sau này sẽ thuộc chúng ta! Yêu phách mạt linh tính, huyết tế phá u minh!

Một tiếng gào thét, yêu nhân râu trắng lui ra sau một bước, quan tài yêu thi hoành về phía trước, lập tức từ trong bay ra một hồn phách đỏ như máu.

Hồn phách kia dữ tợn đáng sợ, vừa xuất hiện khiến linh hồn người khác muốn hỗn loạn.

- là…là huyết linh, huyết linh tinh phách, làm sao lại có thứ này…tạ trương huệ tử, là lan di hại ngươi a…

Lan di chứng kiến đồ vật từ trong quan tài bay ra, biến sắc nhìn nữ tử trên không trung, tiếng khóc thê lương quanh quẩn tận mây xanh.

- Tạ trương huệ tử? Nữ tử kia là tạ trương huệ tử?

Nghe được tiếng gọi to thê lương của lan di, diệp kiếm tinh cùng nhiếp vân đồng thời chấn động.

Khó trách đường đường trưởng lão kiếm thần tông, trần văn húc lại si tình với nữ tử yêu hồ tộc, bởi vì linh hồn nữ tử này thuần khiết như giấy trắng, đích xác không phải kẻ yêu tà.

- Vân đồng, huyết linh tinh phách là gì ngươi biết không?

Diệp kiếm tinh vừa biết nữ tử trước mắt chính là thê tử mà sư thúc văn húc chờ đợi cả đời, rốt cục không tự chủ được siết chặt nắm tay hỏi nhiếp vân.

Mặc dù hắn không cảm tình gì với yêu tộc, nhưng nữ tử này là người mà sư thúc muốn bảo hộ trước khi chết, tuyệt không thể để cho nàng bị thương tổn!

- Huyết linh tinh phách là linh hồn tham lam ác độc nhất, là lệ quỷ bị nguyền rủa, nghe nói sau khi một nữ nhân mang thai mỗi ngày đều tiến hành nguyền rủa con của mình, nhi đồng vừa ra đời đã bị chôn vào vu hạp lạc quan, nhận thi khí không ngừng rèn luyện, hơn nữa mỗi ngày không ngừng giết người dùng máu tươi tắm rửa cho đứa bé liên tục hai mươi năm, hai mươi năm sau giết nó, lấy ra linh hồn, nhốt vào câu hồn linh khí đặc thù, mỗi ngày dùng địa hỏa thiêu đốt làm cho nó cảm thấy thống khổ cùng cực!

- Còn chưa sinh ra đã bị mẫu thân nguyền rủa, lớn lên lại bị máu cùng thi khí ăn mòn, về sau còn bị địa hỏa thiêu cháy, oán khí, hận ý trong lòng căn bản khó thể tưởng tượng, chỉ cần bị thứ này dính vào, cho dù u minh kiếm càng lợi hại nhưng linh tính cũng sẽ bị gạt bỏ trong nháy mắt!

Nhớ tới miêu tả về huyết linh tinh phách, sắc mặt nhiếp vân trầm trọng.

Huyết linh tinh phách là một loại bí thuật vô thượng dùng phá linh, nhưng vô cùng hung ác rườm rà, trước kia hắn chưa từng nghĩ qua, không nghĩ tới đám người yêu thi tàn ác như vậy, thế nhưng đã sớm chuẩn bị, làm ra một chiêu tàn nhẫn nhất!

U minh kiếm là bảo vật do thiên địa sinh ra, tuy cường đại hơn bảo vật do nhân công luyện chế, nhưng bởi vì không được nhân công can dự cho nên linh tính không mạnh mẽ, hơn nữa vừa bị người câu lên, còn chưa thông qua tế luyện, một khi bị huyết linh tinh phách tà ác ô nhiễm, sẽ thoát ly sự khống chế của tạ trương huệ tử, biến thành vật bị huyết linh khống chế.

Huyết linh có thể khống chế, cũng nói lên chủ nhân huyết linh cũng có thể sử dụng, thật sự là giỏi tính kế!

- A…

Nhiếp vân truyền âm giải thích, diệp kiếm tinh vừa hiểu nguyên nhân chợt nghe phía trước vang lên tiếng hô, sắc mặt nữ tử yêu hồ tộc tên tạ trương huệ tử biến thành trắng bệch, thân thể không ngừng lui về phía sau, tựa hồ muốn tránh né huyết linh tinh phách công kích.

- Không được, ta phải cứu nàng!

Thấy một màn này, diệp kiếm tinh đột nhiên đứng lên, trường kiếm vung cao, thân hình hóa thành đạo kiếm quang bay thẳng về hướng huyết linh tinh phách.

- Diệp kiếm tinh, diệp kiếm tinh…

Nhiếp vân bị bất ngờ, bất đắc dĩ lắc đầu.

Song phương giao chiến, tuy thực lực đại tổn nhưng dù sao cũng là cường giả thiên kiều cảnh đỉnh, mà diệp kiếm tinh chỉ là thiên kiều cảnh sơ kỳ, liều lĩnh xông qua quả thật là muốn chết!

Nhưng từ điểm này có thể nhìn ra hắn là người trọng tình trọng nghĩa, đích xác có cảm tình sâu đậm với sư thúc trần văn húc kiếm thần tông!

- Bỏ đi, ta cũng nhận được chỗ tốt của trần văn húc, hiện tại thê tử của hắn bị người khi dễ, không thể khoanh tay đứng nhìn!

Thấy diệp kiếm tinh không chút cố kỵ tiến lên, nhiếp vân cũng đứng dậy.

Mình vừa tiếp nhận vũ kỹ chi tủy của người ta, hiện tại không ra tay cũng không được.

Làm ra quyết định, nhiếp vân đứng dậy xông về phía trước.

Bắt giặc trước bắt vua, hắn chạy thẳng về hướng yêu thi.

Huyết linh tinh phách vừa nhìn chính là do yêu thi đào tạo ra tới, hắn chính là chủ nhân, chỉ cần đánh chết hắn huyết linh tinh phách không bị khống chế, sẽ không tạo thành phá hư quá lớn.

- Cái gì? Khi nào thì yêu hồ tộc liên minh với nhân loại? Chẳng lẽ hai người này đều là hán tử các ngươi câu dẫn?

Diệp kiếm tinh cùng nhiếp vân đột nhiên xuất hiện làm đám người yêu thi có chút khiếp sợ, nhưng sau đó liền cười lạnh, ở trong mắt bọn hắn, thực lực hai người quá kém, căn bản không đáng giá nhắc tới.

- Kiếm pháp kiếm thần tông? Đúng rồi…nhất định là văn húc tới tìm ta…

Diệp kiếm tinh vừa tới trên không trung, trường kiếm liền đánh ra, kiếm khí như sương, kiếm vũ đầy trời, tạ trương huệ tử vừa nhìn thấy bộ kiếm pháp của hắn ánh mắt sáng lên, giống như nhìn thấy được ý trung nhân hướng mình bay tới, cảm xúc phản đối nháy mắt toàn bộ biến mất, chỉ còn lại vui sướng.

Đã bao nhiêu năm!

Nàng đã đợi bao nhiêu năm, rốt cục đã tới…có đồng môn của hắn, nhất định sẽ có tin tức của hắn. Có lẽ hắn đang ở gần đây…

Nghĩ vậy, đôi mắt tạ trương huệ tử đỏ lên, vốn đang định trốn tránh huyết linh tinh phách, lúc này nàng lại dại ra nguyên tại chỗ.

- Nguy rồi, nhất định phải nhanh chóng ra tay!

Chứng kiến tạ trương huệ tử ngây dại tại chỗ, nhiếp vân thầm hô không xong.

Một khi u minh kiếm bị huyết linh tinh phách ô nhiễm, thanh thần binh lợi khí kia chẳng khác nào biến thành sắt vụn, hoàn toàn phế đi!

Tuyệt không thể để cho chuyện này phát sinh!

Nếu mình lấy được thần binh lợi khí như vậy, thực lực sẽ tăng lớn, dù gặp được thiên kiều cảnh hậu kỳ thậm chí là đỉnh phong cũng có thể đánh một trận chiến!

Khẽ cắn răng, tốc độ của nhiếp vân lại nhanh hơn, chỉ nháy mắt đã đi tới trước mặt yêu thi, huyền ngọc kiếm khẽ run, kiếm quang bắn ra bảy đạo ảo ảnh, biến thành thất thải sắc cuốn tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.