Bạc Hà Năm Năm Trên Ruộng Cải Thảo

Chương 241




Bàn Ti Giảo Sát, thân như độc xà, vững như dây thép, đem người quấn chặt. Thuộc loại chiêu số cận chiến cực kỳ lợi hại, không nghĩ tới phụ nhân lại biết, hơn nữa còn thi triển thuần thục xảo diệu như thế.

Chẳng qua Yêu Hồ tộc đều thiên sinh lệ chất, hoàn toàn bất đồng với yêu nhân bình thường. Muốn nàng đi quấn chặt thân thể tanh hôi của một yêu nhân, cũng thật sự đủ làm khó.

- Nguy rồi!

Yêu nhân râu trắng không nghĩ tới đối phương dùng chiêu số cận chiến như thế, biến sắc, muốn lui về phía sau đã không kịp nữa, lực lượng song chưởng điên cuồng tràn ra, lại bị thân thể đối phương như vòng kim cô gắt gao trói chặt.

- Xem ra tên kia chết chắc rồi!

Nơi ẩn thân, Diệp Kiếm Tinh khẽ hừ một tiếng.

- Chết chắc sao? Chưa chắc, hãy chờ xem!

Nghe được lời của hắn, Nhiếp Vân lắc lắc đầu.

Mặc dù ánh mắt Diệp Kiếm Tinh không kém mình, nhưng đáng tiếc…hắn không hiểu yêu nhân.

- Đây là ngươi bức ta, bí thuật, Huyết Long Phá Trảm!

Quả nhiên, yêu nhân râu trắng sắc mặt dữ tợn, râu trắng nháy mắt biến thành đỏ tươi, toàn thân đều phụt ra từng đạo huyết kiếm.

Phốc!

Bị huyết kiếm đâm xuyên, phụ nhân cảm giác như bị vạn tiễn xuyên tâm, máu tươi phun trào, lăng không bay ngược ra ngoài, trên người xuất hiện bốn năm miệng vết thương lớn nhỏ như miệng chén, máu tươi tuôn tràn.

Nàng bị thương nghiêm trọng, mà yêu nhân râu trắng cũng hao tổn thật lớn, vô luận tinh thần hay khí lực đều uể oải rất nhiều, giống như vừa rồi dùng bí thuật đã làm mất đi đại bộ phận lực lượng cùng thọ nguyên.

- Thật là lợi hại, làm sao ngươi biết hắn dùng bí thuật?

Nhìn thấy yêu nhân râu trắng chuyển bại thành thắng, Diệp Kiếm Tinh ngạc nhiên liếc mắt nhìn Nhiếp Vân, thần sắc khiếp sợ.

Tuổi của thiếu niên này thoạt nhìn không kém hơn mình bao nhiêu, nhưng vô luận thực lực, kiến thức hay thủ đoạn đều cao minh hơn mình nhiều lắm, thật không biết hắn làm sao tu luyện mà lợi hại như thế.

- Tiếp tục xem đi, mặc dù hắn chuyển bại thành thắng, nhưng muốn chém giết phụ nhân kia không dễ dàng như vậy.

Nhiếp Vân chỉ chỉ phía trước.

- Buộc ta thi triển bí thuật Huyết Long Phá Trảm, hao tổn ba trăm năm thọ nguyên, hôm nay ngươi nhất định phải chết!

Yêu nhân râu trắng run rẩy, trên mặt tràn ngập hận ý, đi nhanh tới chỗ phụ nhân.

Hoa lạp!

Lúc này toàn thân phụ nhân đẫm máu tươi, đã không còn sức chiến đấu, nàng ngẩng đầu nhìn lên nữ tử đang Linh Tư Huyền Điếu, tràn đầy vui mừng, một thoáng sau lại biến thành vẻ tàn nhẫn.

- Lan di, đừng làm chuyện điên rồ…

Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của phụ nhân, nữ tử mỹ mạo biến sắc.

Thanh âm của nàng tựa như chim hoàng anh, trong suốt động lòng người, mang theo cảm tình chân thành tha thiết, hoàn toàn khác với vẻ dâm loạn mị hoặc của Yêu Hồ tộc, ngược lại làm cho người ta có cảm giác tâm linh thật yên tĩnh.

- Linh hồn thật trong veo! Khó trách có thể thi triển Linh Tư Huyền Điếu câu được bảo vật như U Minh kiếm từ sâu trong U Minh giới!

Nghe được thanh âm của nàng, Nhiếp Vân không nhịn được tán thưởng.

Linh hồn một người trong veo hay không, xem hành động nghe thanh âm là có thể suy đoán ra, người có linh hồn càng thuần khiết, thanh âm càng sạch sẽ, ngược lại thanh âm càng đục trọc, nghe vào trong tai khiến người cảm thấy ô nhiễm.

- Câu U Minh kiếm đi ra, lập tức rời đi, không cần báo thù cho ta, ngàn vạn lần không để U Minh kiếm rơi vào trong tay những yêu nhân này, hết thảy chủng tộc làm trọng…

Phụ nhân tên Lan di nghe được tiếng hô của thiếu nữ, lại thét dài một tiếng, toàn thân huyết khí quay cuồng, tựa hồ muốn thi triển bí pháp đặc thù tính toán đồng quy vu tận với kẻ địch.

- Không, Lan di, ta sẽ không để cho ngươi chết…Thiêu đốt linh hồn, điếu thủ!

Nghe được lời nói đoạn tuyệt, trong mắt thiếu nữ hiện lên vẻ quyết tâm, toàn thân bao phủ bạch quang, bắt đầu hao tổn thiêu đốt chính linh hồn của mình!

Tu luyện tới bí cảnh, linh hồn càng thêm trọng yếu, thậm chí đạt tới cảnh giới nhất định cho dù thân thể đã chết, linh hồn vẫn còn tồn tại, cho nên linh hồn mới là bản thể, thân thể chỉ là thuyền qua sông mà thôi, đương nhiên có thể bỏ qua.

Thiếu nữ trên không trung thiêu đốt linh hồn, chẳng khác nào thiêu đốt tuổi thọ của mình, được ăn cả ngã về không!

- Đừng…đừng…ngươi là tương lai của chủng tộc, không thể vì người vô dụng như ta làm vậy a…

Chứng kiến động tác của nữ tử trên không trung, đôi mắt Lan di đỏ lên, nước mắt chảy xuống.

Linh Tư Huyền Điếu bảo vật cùng người huyền điếu có cảm ứng đặc thù, chỉ có người huyền điếu mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của bảo vật, nếu nữ tử đã chết, Lan di sẽ trở thành tội nhân lớn nhất trong bộ tộc.

- Trong minh minh, tùy theo ý lòng ta, trong hoàng hoàng, cho ta mượn lực lượng, U Minh kiếm, hoành xuyên thiên cổ, xuất thế!

Không để ý tới tiếng hô của Lan di, nữ tử xinh đẹp quát khẽ một tiếng, giống như niệm một câu thần chú đặc thù, bạch quang ngày càng mạnh, sợi tơ giữ chặt U Minh kiếm nháy mắt tăng nhiều gấp đôi, oanh long một tiếng, đất rung núi chuyển, U Minh kiếm từ trong sâu trong hư không bị rút thẳng ra!

Tư tư!

U Minh kiếm vừa xuất thế liền mang theo uy thế mà người thường khó thể tưởng tượng, không gian Yêu La U Minh vực không ngừng phá nát, trận gió kịch liệt hội tụ, như chúng tinh phủng nguyệt không ngừng hướng bên này tụ tập.

- Ân?

Nhiếp Vân cùng Diệp Kiếm Tinh tránh một bên chỉ cảm thấy bàn tay chấn động, trường kiếm nháy mắt không bị khống chế thẳng tắp hướng U Minh kiếm chỉ tới.

Hoa lạp!

Không chỉ như thế, trường kiếm trong chiến trường nháy mắt thay đổi phương hướng, thẳng tắp chỉ về hướng U Minh kiếm trên không trung, thật giống như thần tử gặp vương giả, không thể không khom người quỳ gối.

- Trăm kiếm thần phục, vạn kiếm triêu thánh? Này…

Chứng kiến tình huống trước mắt, Nhiếp Vân cùng Diệp Kiếm Tinh đưa mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ khiếp sợ.

Linh binh sở dĩ xưng là linh, là bởi vì có linh tính nhất định. Có thể cùng chủ nhân khai thông, uy lực vô cùng, đã có linh còn có vương giả. Trong truyền thuyết vương giả kiếm một khi xuất thế, toàn bộ trường kiếm xung quanh đều cúi đầu xưng thần, cúi đầu triêu thánh, không dám đối địch.

Trước kia đều tưởng là truyền thuyết, không nghĩ tới là thật sự!

- Dám đả thương Lan di, chết!

U Minh kiếm vừa xuất thế, lập tức hóa thành đạo cầu vồng, bị nữ tử xinh đẹp cầm

lấy, bàn tay nàng nhẹ nhàng run lên, xích hồng sắc kiếm quang liền thẳng tắp chém thẳng về hướng yêu nhân râu trắng.

- Ha ha, ta chờ chính là thời khắc này, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta đã biết U Minh kiếm cường đại, lại không chuẩn bị sao? Yêu Thi, Tô Quả, động thủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.