Bác Chiến Giang Sơn Vi Sính

Chương 46: Em phải biết khó chịu là như thế nào




Edit+Beta: Minh Miu

Dưới sự lưu luyến không rời của mọi người, Việt Lăng Thiên đã rời đi địa cầu, Hứa Duệ mang theo song bào thai trở lại biệt thự Thanh Chuyên.

Việt Tín Nhị quản gia nhìn thấy thiếu phu nhân và hai tiểu thiếu gia kích động đến thiếu chút nữa lệ nóng doanh tròng, trong nhà từ lúc Hứa Duệ mang thai cũng đã bắt đầu lắp đặt thiết bị rồi.

Phòng từ trên xuống dưới đều phủ thảm mềm mại, lan can đều dùng bao mềm mại dán vào, thực hành toàn bộ phương pháp bảo hộ. Hắn còn sai người tại sảnh đường lầu một sửa chữa thành phòng con nít, bên trong có hồ bơi, cầu trượt, còn có một đống đồ chơi có lợi cho trí thông minh.

Song bào thai tạm thời sẽ cùng Hứa Duệ một phòng, đây là Hứa Duệ yêu cầu, một là thuận tiện chăm sóc hai đứa con trai, hai là đẩy mạnh quan hệ cha con.

Tại nhà lớn, với tư cách là người mới làm cha, Hứa Duệ là không chuyên nghiệp, cũng có chút tay chân vụng về, nhưng cậu cũng muốn ôm bảo bảo, cũng muốn cho bọn nhỏ uống sữa, cũng sẵn lòng thay tã cho bọn nhỏ khi tiểu. Nhưng tiếc là trong nhà trưởng bối quá nhiều, mọi người đều là quen tay, còn có mấy bảo mẫu chuyên nghiệp, căn bản là không cần cậu động thủ. Lý Văn Triết thậm chí còn ghét bỏ cậu tay chân không nhẹ nhàng không đủ cận thận, đem cậu đẩy ra, sau đó chính mình tự tay ôm cháu.

Có trưởng bối hỗ trợ các bảo bảo đương nhiên là chuyện tốt, nhưng nếu quá nhiều trưởng bối quá mức nhiệt tình, Hứa Duệ liền không muốn. Đây là con do chính mình mang thai mười tháng, vì cọng lông gì mà đến sớm đến muộn bảo bối của mình được đều ôm trong tay người khác? Mình muốn ôm các bảo bảo uy sữa, thay tả, còn phải tìm cơ hội đoạt mới tới được?

Muốn trưởng thành cái gì đều là lấy cớ, Hứa Duệ chính là muốn dành nhiều thời gian và không gian cùng song bào thai ở chung. Về sau cậu còn phải đi học, thì càng ít thời gian nhìn các con rồi, hiện tại không ôm lấy thân cận, chờ đến khi nào?

Lý Văn Triết chỉ có một đứa con trai là cậu, ông ngoại cũng chỉ có một đứa con trai là Lý Văn Triết. Nếu như Hứa Duệ và song bào thai đều một mực ở nhà lớn, chỗ đó bảo vệ nghiêm cẩn, ông ngoại cũng không thể thường xuyên đi thăm Tiểu Hàng và Tiểu Tường.

Hứa Duệ đã nghĩ kĩ, cậu và song bào thai trở về biệt thự Thanh Chuyên, như vậy hai ông ngoại và cha lúc nào muốn tới thăm bảo bảo cũng có thế tới.

Khi hai bào thai bốn năm tháng, Hứa Duệ có thể đi học. Về phần trọ ở trường cái gì đó đã lỗi thời rồi, Hứa Duệ nhất định sẽ học ngoại trú. Đến lúc đó vào cuối tuần cậu liền mang Tiểu Hàng và Tiểu Tường ở nhà ông ngoại hai ngày, cùng hai người. Cuối tuần, cậu với song bào thai cùng một chỗ quay trở lại nhà lớn ở, hai ngày đó cha và ba cũng không cần đi làm, vừa vặn. Nhưng hiện tại, chính là để cho cậu và Tiểu Hàng Tiểu Tường ở chung nhiều hiểu rõ thêm.   dammy9694.wordpress.com

Hứa Duệ lúc ở cữ nhà lớn đã lên kế hoạch chu toàn rồi. Với tư cách là một quân tẩu, không có chồng ở bên người giúp đỡ, nhất  định phải học phân phối thời gian của mình cho hợp lý, trong gia đình phải cân đối được thời gian cá nhân của từng người.

Mỗi ngày Hứa Duệ trôi qua đều rất phong phú rất thỏa mãn, sáu giờ sáng cậu đều bị Tiểu Hàng lớn giọng đánh thức, nó đói bụng. Nhấn chuông, nhóm bảo mẫu sẽ liền đi qua hỗ trợ pha sữa bột cùng đổi tã.

Uống xong sữa, hai bảo bảo đều đặc biệt có tinh thần, người trêu chọc bọn nó, bọn nó sẽ lộ ra nụ cười cười như không cười, còn có đôi mắt có thần làm cho ngươi cảm thấy thật sự là thằng quỷ nhỏ, tuy hiểu rõ bảo bảo nhỏ như vậy sẽ không có khả năng biểu lộ giống như là khinh bỉ, nhìn hằm hằm, hoặc giận dữ qua nét mặt, nhưng bộ dáng bé nhỏ kia cũng thật giống. Hứa Duệ nhìn các bảo bảo đều có thể vui vẻ cười ha ha, còn chụp được rất nhiều thần thái của các bảo bảo chuẩn bị buổi tối cho Việt Lăng Thiên xem.

Từ khi trở lại biệt thự Thanh Chuyên, Hứa Duệ không hề giống như ở nhà lớn, đem toàn bộ việc của con giao cho Việt Lăng Thiên và bảo mẫu đi làm. Khi đó cậu là lính mới, tay gà chân vịt, mà các bảo bảo lại nhỏ như vậy, Hứa Duệ cũng rất lo lắng sẽ làm bị thương bọn nhỏ. Thứ hai là vì để cho Việt Lăng Thiên có nhiều thời gian cùng bọn nhỏ cùng một chỗ. Chính mình lúc nào muốn ôm song bào thai có thể ôm được, có thể thân được. Nhưng Việt Lăng Thiên không giống, anh muốn nhìn các bảo bảo chỉ có thể thông qua video, thậm chí không cách nào chạm đến và hôn bọn nhỏ.

Nhưng hiện tại bất đồng, Hứa Duệ tham gia toàn bộ quá trình cũng như hưởng thụ giáo dục bọn nhỏ. Xem bọn nhỏ dùng đôi mắt đen như mực hồn nhiên nhìn mình, cái miệng nhỏ đỏ nhạt lại nhúc nhích mút lấy sữa, hai má non nớt phồng lên, như thế nào xem cũng thấy đáng yêu.

Trước  đây thật lâu dì Chu đã từng nói qua, con của mình phải do chính mình tự tay chăm sóc, còn phải thường xuyên ôm một cái, thân thân bọn nhỏ, biểu đạt tình thương chính mình đối với bọn nhỏ, như vậy bọn nhỏ mới có thể thân với con. Nếu như con đem bọn nhỏ ném cho bảo mẫu, vậy bọn nhỏ sẽ cùng bảo bảo mà không cùng với con hôn. Đứa nhỏ đều là tiểu tinh linh, bọn nhỏ biết rõ ai đối với bọn nó tốt ai đối với bọn nó không tốt, mà bọn nhỏ cũng sẽ dùng tình yêu ngang bằng con mà đối với con.

Tiểu Hàng và Tiểu Tường thật sự biết điều, hết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, không khóc không nháo.

Tiểu Hàng điều kiện thân thể bẩm sinh tốt hơn Tiểu Tường, tham ăn tham uống nhiều hơn, cơ hồ từng cuối tuần lại tăng thêm một lượng sữa, mới hơn một tháng, nó đã 15kg rồi. Tiểu Hàng nguyên lai chỉ là cái bọc nhỏ đã trở nên tròn vo, không những cái cằm đầy đủ, còn nhiều thêm một cái cằm. Cánh tay bắp chân nhỏ đều là thịt, mượt mà mềm mại, bàn tay nhỏ bé không cần mở lớn đều có thể nhìn thấy toàn là thịt, nhìn thấy hận không thể cắn một ngụm. Vừa đến thời gian bú sữa, chỉ cần ngươi đem nó bắt đầu ôm, nó liền mở cặp mắt to đen bóng chuyên chú nhìn ngươi, cho đến khi ngươi đem vú cao su nhét vào trong miệng nhỏ của nó.

Tiểu Tường thân thể tương đối nhược, nó đúng giờ bú sữa, uống no sẽ nấc sữa, sau đó trợn tròn mắt yên tĩnh nhìn một chỗ nào đó. Tiểu Hàng trọng lượng đã quá tải nguy hiểm, Tiểu Hàng thể trọng tăng cũng rất ổn định, mặt vẫn là cái bánh bao nhỏ, mặt mày y nguyên tinh xảo, cái miệng nhỏ nhắn non hồng luôn nhếch, lộ ra cái cằm nho nhỏ giống như bánh viên trong súp, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu. dammy9694.wordpress.com

Bác sĩ Phó cũng là một tuần tới hai lần thay các bảo bảo kiểm tra thân thể. Đợi qua hai tháng, liền phải bắt đầu tiêm vắc-xin phòng bệnh cho song bào thai.

Hứa Duệ nhìn Tiểu Hàng quần áo bị lột sạch mới đặt lên bàn cân, bàn cân lập tức nhanh chóng tiến về phía trước, sau đó ở giữa khoảng 16, 17 thì dừng lại, không khỏi xoa trán: “Bác sĩ Phó, Tiểu Hàng có thể hay không tăng cân quá nhanh đi? Cần giảm bớt sữa của nó không?”

Bác sĩ Phó liếc con số trên bàn cân, không khỏi nở nụ cười. Hắn ôm lấy Việt Dĩ Hàng trần trụi, kiểm tra cho nó một lần, mới nói: “Không cần. Chờ tiêm cho bọn nhỏ vắc-xin phòng bệnh thân thể sẽ bắt đầu sinh ra kháng thể bài xích lại phải chịu đựng, tránh không được phải phát sốt. Đến lúc đó, nếu như các bảo bảo béo một chút, ngược lại rất tốt.”

Lời nói bác sĩ Phó làm cho Hứa Duệ yên tâm một chút, nhưng nhìn về phía Việt Dĩ Tường nhỏ gầy, không khỏi lo lắng: “Vậy Tiểu Tường thì sao? Nó gầy như vậy. Uy nó bú sữa, mỗi lần nó đều chỉ uống 120ml sữa, nhiều một chút cũng không chịu uống.”

Bác sĩ Phó cười đem Tiểu Hàng giao cho y tá mặc quần áo, sau đó ôm lấy Tiểu Tường đặt ở trên bàn cân: “Chỉ cần thân thể tốt liền không có vấn đề. Tiểu Tường 12 kg, thân thể khỏe mạnh.”

“Oa, Tiểu Hàng mập như vậy.”

Bác sĩ Phó cười thay Việt Dĩ Tường mặc xong quần áo, mới nói với Hứa Duệ: “Như vậy mới có bộ dáng người làm anh, anh trai khỏe mạnh, mới có thể bảo vệ em trai.”

“Tôi sợ sẽ phát triển không thể vãn hồi.” Hứa Duệ tiếp nhận Tiểu Tường ôm vào trong ngực, vỗ nhè nhè: “Tăng dễ giảm béo khó. Nếu không muốn nó lớn lên biến thành Tiểu Phì, phải nắm chắc lượng ăn của bé. Ông xem Tiểu Tường, tự khống chế sức ăn, nhiều hơn một chút liền không ăn. Tiểu Hàng thì sao, nó là càng nhiều càng tốt. Nó dạ dày là không đáy.”

Bác sĩ Phó nghe xong không nhịn được cười ha ha, hắn ôm ước lượng Tiểu Hàng, nhịn cười: “Chính xác rất nặng, ôm lâu thật sự có điểm chịu đựng không nổi. Bất quá tôi kiến nghị không nên giảm béo cho trẻ, tham ăn cũng là một loại phúc khí.”

“Tham ăn lại ăn không mập mới được gọi là phúc khí. Nếu như có thể ăn ăn xong biến thành heo, đây chính là nguyền rủa.” Hứa Duệ nhìn khuôn mặt tròn vo của Tiểu Hàng, lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Tiểu Tường, thờ dài: “Lại như vậy phát triển tiếp, tôi sợ Tiểu Hàng phải tự ti rồi.”

“Thiếu phu nhân cậu nghĩ nhiều rồi.”

“Hi vọng vậy.”

Vốn hai anh em ngũ quan lớn lên giống như đúc, nhưng bởi vì anh trai tham ăn, biến thành con heo, vậy nó nhìn em trai tuấn mỹ sẽ xoắn xuýt như thế nào? Hứa Duệ đột nhiên rất chờ mong nhìn thiếu niên Việt Dĩ Hàng phiền não.

Hứa Duệ mỗi tối đều cùng Việt Lăng Thiên nói chuyện phiếm, nói lại cho anh sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Hàng và Tiểu Tường. Chủ đề của hai người luôn xoay quanh các con, dựa theo truyền thống Việt gia, sau khi hai song bào thai hai tuổi, phải bắt đầu giáo dục vỡ lòng rồi. Sau đó sẽ phát triển đi theo con đường ba anh em Việt Lăng Thiên…

Cái thế giới này người mạnh sẽ trở thành vương, Hứa Duệ cũng sẽ không nói ra cái từ ‘nuôi thả’ này. Tuy đem bọn nhỏ nuôi thả lớn lên, lúc nhỏ sẽ rất vui vẻ, nhưng một khi đã không còn nhỏ, bọn nhỏ sẽ đối mặt với nhiều vấn đề, áp lực cũng lớn hơn, còn không bằng tiến hành theo tuần tự năng lực chính mình rồi dần dần tăng cường thực lực.

Mỗi lần cùng Việt Lăng Thiên nói chuyện, Hứa Duệ đối với anh càng ngày càng nhớ, lúc này là thời điểm Hứa Duệ ngồi xếp bằng bên giường song bào thai luyện khí công. Mấy cái thiên chu, tỏa ra khí, toàn thân liền buông lòng. Số lần thời gian vận hành theo quy luật cùng số lượng gia tăng vừa phải. Thân thể của cậu càng ngày càng thoải mái, đi lại càng ngày càng nhẹ nhàng, lực bền chuyển động cơ giới cũng càng ngày càng mạnh. Tin tưởng không lâu về sau, cơ thể Hứa Duệ có thể khôi phục lại. dammy9694.wordpress.com

Bởi vì sinh không thể tránh né mà ở trên người giữ lại một chút tụ huyết, còn có giải phẫu làm cho thân thể bị thương, thông qua khí công, chậm rãi tiêu trừ từng cái.

Thậm chí, Hứa Duệ còn phát hiện, nếu như cậu trước khi đi ngủ để tay trên trán các bảo bảo sau đó chậm rãi vận công, để cho dòng nước ấm từ lòng bàn tay truyền đến trên người các bảo bảo, các bảo bảo sẽ lộ ra dáng vẻ thoải mái, đêm hôm đó sẽ đặc biệt ngủ ngon hơn, đặc biệt sâu.

Tầm hầm ngầm biệt thự Thanh Chuyên có một phòng tập thể hình, bên trong thiết kế đầy đủ hết, là nơi để Việt Lăng Thiên thuận tiện cho mình rèn luyện thể năng mà xây dựng, hiện tại vừa vặn cho Hứa Duệ dùng.

Hứa Duệ vuốt cái bụng thông qua chỉnh hình, cho dù y học khoa học kĩ thuật cũng không thể đem da thịt lỏng toàn bộ khôi phục như lúc ban đầu. Lực tác động từ bên ngoài chỉ mê hoặc con mắt mọi người, muốn chính thức bắt đầu khôi phục, vẫn là cần thông qua rèn luyện của bản thân.

Nếu như nhất định phải nói có chuyện gì không vui, chính là cái người đến bước đường cùng kia, cơ hồ mỗi ngày Hứa Hòa Thắng đều đến trước cửa muốn gặp con trai Hứa Duệ. Hắn chính là không rõ, kì thật chính thức làm hắn đến bước đường cùng không phải Lý Văn Triết, cũng không phải là Việt gia, mà là bởi vì các thương gia khác không muốn hợp tác với hắn. Nhưng Hứa Hòa Thắng chính là cho rằng Lý Văn Triết và Hứa Duệ hai cha con làm hại hắn, muốn giải quyết triệt để, thì phải từ bắt đầu từ chỗ bọn họ.

Muốn gặp con trai không được, Hứa Hòa Thắng liền muốn vận dụng dư luận nói Hứa Duệ bất hiếu để dọa cậu, ví dụ con trai gả vào nhà cao cửa rộng liền không để ý tới người ba nghèo vân vân, liền muốn ép Hứa Duệ thông qua quan hệ Việt gia cứu hắn, cứu Hứa gia.

Nhưng hắn còn chưa bắt đầu hành động, thông qua Trương Thiên Lâm Lý Văn Triết biết được tin tức liền bắt đầu hành động trước. Y vốn còn nghĩ tha cho Hứa Hòa Thắng một con ngựa, cảm thấy hắn hiện tại cũng đã đủ tham, cứ như vậy từ từ dày vò. Nhưng hiện tại Hứa Hòa Thắng không để ý thể diện mà muốn tới quấy rầy cuộc sống của Hứa Duệ cùng Tiểu Hàng và Tiểu Tường, y không thể ngồi yên không để ý. Trương Thiên Lâm trong tay đã có lượng lớn chứng cớ phạm tội của Hứa Hòa Thắng, chỉ cần đưa ra, Hứa Hòa Thắng có thể biến mắt ở trước mặt Hứa Duệ nhiều năm?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.