Bà Xã Tôi Là Tổng Tài

Chương 10




Edit: Nhan Tịch                                                                                                                              

Beta: Cá                                                

"Chết ở trong tay fan hâm mộ của ai trong mấy người thì không phải là chết à, có khác gì nhau đâu..." Lâm Yên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Thẩm Triều Mộ không nghĩ tới Lâm Yên sẽ trả lời như vậy, đầu tiên là sửng sốt, ngay lập tức cười ra tiếng, cảm thấy hứng thú nhìn cô gái trước mắt mắt: "Ha ha ha..."

Cô gái ngước mặt lên, tóc buộc đuôi ngựa, ăn mặc đơn giản, cũng không che dấu được khuôn mặt xinh đẹp. Nhất là đôi mắt linh động kia và khí chất sắc bén lười biếng tùy ý che giấu đi, hoàn toàn không giống như trong lời đồn, yếu đuối thích làm ra vẻ. Trái lại có thể hấp dẫn người khác chỉ trong một cái nháy mắt...

Với lại Lâm Yên như thế này không chỉ trông khác với các bức ảnh trên mạng và video, mà dường như còn có một sự khác biệt rất xa về tính cách...

Thẩm Triều Mộ chống cằm, như con cáo già đánh giá cô gái trước mặt, chế nhạo nói: "Ái chà, tôi đột nhiên phát hiện, hôm nay cũng đông đủ ra phết! Còn thiếu Bùi Ảnh Đế nữa thì bạn trai trong tin đồn của cô ở đoàn phim cũng đầy đủ cả rồi!"

Nghe được lời này, khuôn mặt nhỏ của Lâm Yên hoàn toàn đen thui.

Lời này của anh ta, có vẻ rất tiếc nuối thì phải?

Quả thực là xem náo nhiệt thì không chê chuyện lớn mà...

Thẩm Triều Mộ cười tủm tỉm nói: "Thật ra cũng không sao, bốn người chúng tôi cũng đủ đánh một bàn mạt chược đấy!"

Lâm Yên: "..." Anh câm miệng ngay đi!

Ánh mắt Lâm Yên như dao quét qua, lành lạnh mà mở miệng: "Làm sao so được với Thẩm tiền bối anh, scandal tình cảm cộng lại cũng đủ để  triệu hoán một con Thần Long!"

Thẩm Triều Mộ bởi vì đẹp trai phóng khoáng, giọng nói ngọt ngào lại còn biết trêu ghẹo thả thính, vẫn luôn được đề cử thành tình nhân tốt nhất trong lòng fan hâm mộ.

Ngay cả khi sinh hoạt cá nhân hơi nhiều màu sắc, scandal bay đầy trời, thường xuyên đổi bạn gái, là hoa hoa công tử nổi tiếng trong giới giải trí, nữ nghệ sĩ qua lại cùng anh ta hết người này lại đến người khác.

Thẩm Triều Mộ vẻ như còn rất kiêu ngạo: "Quá khen quá khen! Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sớm hay muộn gì tôi cũng sẽ bị cô Lâm đây đè chết trên bờ cát trắng thôi!"

"..." Đè cái ông nội anh!

Khóe miệng Lâm Yên giật giật, kéo dây áo khoác lên để che một nửa khuôn mặt, lại nắm lấy vành mũ lưỡi trai đè thấp một chút, không thèm để ý Thẩm Triều Mộ nữa.

Thẩm Triều Mộ thấy thế, mở miệng nói: "Chiếc xe này có phim dán kính, bên ngoài nhìn không thấy bên trong đâu, không cần khẩn trương như thế. Huống chi, tôi cũng không ngại thêm vài cái scandal nữa..."

Anh ta nợ hoa đào nhiều quen rồi, đương nhiên không ngại...

Nhưng mà, cô không giống vậy!

Lâm Yên im lặng nhìn Thẩm Triều Mộ, mặt không cảm xúc mà mở miệng nói: "Tôi để ý, cảm ơn."

Lâm Yên nói xong, dừng một chút, vì không muốn để Thẩm Triều Mộ đoán mò nhiều lần, cô nói tiếp: "Bạn trai tôi sẽ ghen."

Rất hiếm khi Lâm Yên phát hiện, cuối cùng cô cũng bắt đầu ý thức được bản thân đã là người đã có bạn trai rồi.

Chủ yếu cũng là vì lần trước Bùi Duật Thành quá đáng sợ, cô không nhớ kỹ cũng không được.

Nghe được lời này, Hàn Dật Hiên ở hàng sau, lông mày chau lại không dễ gì thấy được, đôi mắt Vệ Từ Phong cũng hơi híp lại.

Thẩm Triều Mộ nhíu mày: "Cô có bạn trai?"

Lâm Yên liếc nhìn anh ta: "Có vấn đề?"

Mặc dù cô không thể cho người khác biết thân phận bạn trai của cô được, nhưng mà cô cũng không định che dấu chuyện cô có bạn trai.

Thẩm Triều Mộ nghe vậy, vẻ mặt đầy khiếp sợ: "Không thể nào! Trong mấy người chúng tôi, vậy mà có một người là thật?"

Trán Lâm Yên lập tức nổi đầy gân xanh.

Cái năng lực phân tích này của anh ta là quái gì vậy? Cô có nói qua bạn trai của cô là một trong mấy người bọn họ bao giờ?

Nghe được Thẩm Triều Mộ nói, những người khác trong xe đều đưa mắt nhìn Lâm Yên, ngay cả Đường Gia Nghiệp đang làm bài tập cũng ngẩng đầu lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.