Bà Xã Đại Nhân Của Tổng Tài Thê Nô

Chương 1: Gặp quỷ trong mơ




“Lang quân tuyệt đối không thể...”

Từ Kha lanh tay lẹ mắt đưa tay ra, muốn ngăn Khương Bồng Cơ đang định xuống ruộng giúp đỡ lại.

Không phải cậu thấy thân phận cô tôn quý, không được ra đồng giống nông dân, chỉ đơn giản là vì hiện giờ người ta đã bận bịu lắm rồi, không cần gây thêm phiền phức nữa!

Khương Bồng Cơ quay đầu lại hỏi Từ Kha với vẻ khó hiểu: “Ngăn ta làm gì? Dưới ruộng cũng không có yêu ma quỷ quái...”

Cùng lúc đó, khán giả cũng bắt đầu lên lớp, nhiệt tình hướng dẫn Khương Bồng Cơ cách làm ruộng, chi tiết đến từng cái xắn tay áo. Đến nỗi, dù Khương Bồng Cơ trước kia không biết nhưng chỉ cần làm theo y hệt “cẩm nang làm ruộng” của những bạn nhỏ này cung cấp là không vấn đề... Từ Kha quá coi thường cô rồi.

Từ Kha nghẹn lời mãi mới mở miệng được: “Lang quân thân phận tôn quý, sao có thể giống đám dân đen chân lấm tay bùn.....”

Khương Bồng Cơ nghiêng đầu nhìn cậu ta với ánh mắt nghiền ngẫm, cuối cùng nhổ ra một câu.

“Nói tiếng người.”

Từ Kha mặt xanh mét, một lúc sau mới nói, “Ngày mùa thu hoạch bận rộn, lang quân cũng đừng gây chuyện nữa.”

Khương Bồng Cơ: “...”

Cô đã không muốn ngẩng đầu lên nhìn cái màn hình đang bay đầy dòng ha ha ha kia nữa rồi, trước đây toàn là bình luận thương xót cho Từ Kha, lần này tới lượt cô.

[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Ha ha ha, một like cho boy nghiêm túc, không ngờ nói câu đó ra thật luôn.

[Say Trảm Bạch Xà Canh]: Nãy đang uống nước, sém tí bị sặc chết rồi. Thanh niên Từ Kha muốn tìm đường chết à, dù trong lòng nghĩ vậy nhưng cũng không thể nói ra chứ. Tui thấy sắc mặt bác Streamer đổi màu rồi kìa, cậu phải cẩn thận đó, sắp ăn hành tới nơi rồi.

[Mặc Vũ Hoa Khê]: *chống cằm*, thiếu niên Từ Kha thật khác người, đúng ra cậu ta phải cảm động chứ, dù sao bác Streamer cũng chịu buông thân phận xuống đồng làm ruộng, đây là tố chất cần thiết của một minh quân, cùng dân cùng bước đó, thế mà cậu ta lại ghét bỏ bác Streamer.

[Vân Kỳ Miêu]: Mấy bác có ai còn nhớ lai lịch của bác Streamer không vậy? Ý là, thời đại kia của cô ấy còn có thể thấy được cây nông nghiệp sao?

Có một sự nghi ngờ không hề nhẹ, không biết Streamer có phân biệt được đâu là bông lúa, đâu là rơm rạ không nữa?

Một phát trúng tim đen, đúng là cô chưa từng thấy qua cây nông nghiệp hàng thật giá thật bao giờ, cũng y như đám khán giả xem livestream chưa từng thấy heo chạy nhưng lại ăn thịt heo rồi vậy.

Nhưng không thể vì thế mà chê cười kiến thức của cô chứ?

[Streamer V]: Không phải có hướng dẫn của mấy người sao?

[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Phần lớn là hỏi thím Baidu mà có, cũng không biết có dùng được không.

Khương Bồng Cơ: “...”

[Cục Cưng Bỉm Sữa]: Tôi rất tò mò, thời đại bác Streamer sống vẫn phải có nền nông nghiệp chứ? Dùng máy móc tự động để thu hoạch thì sao?

Khương Bồng Cơ im lặng nhìn Từ Kha, cậu ta một bước cũng không nhường. Cô bực mình ngồi xổm bên bờ ruộng, hai tay chống cằm xem nông dân làm ruộng.

Nhìn như cô đã chịu thua, nhưng thực ra đang tám nhảm với khán giả phòng chiếu.

[Streamer V]: Mọi người có biết ở thời đại của tôi, chủ nông trại có nghĩa là gì không? Hai chữ thôi - có tiền!!!

Đám khán giả nhao nhao gõ dấu chấm than, tỏ ra vô cùng kinh ngạc.

Trồng trọt có thể kiếm mấy đồng chớ?

Khương Bồng Cơ nghĩ nghĩ, lấy hình ảnh trực quan nhất ra so sánh để bọn họ có cái nhìn tổng thể nhất.

[Streamer V]: Mọi người thấy bản đồ Đông Khánh rồi đấy, chắc cũng biết được diện tích đại khái của đất nước này.

Đám người xem dồn dập gật gù, dù sao bản đồ Đông Khánh treo ngay ở thư phòng, muốn không nhìn thấy cũng khó. Diện tích Đông Khánh ước chừng lớn hơn một phần sáu quốc gia bọn họ đang ở một chút. Đây là kết quả từ một vài “thánh toán học” tính được sau khi kết hợp số liệu Streamer cung cấp.

Rồi sao nữa?

[Streamer V]: Nhìn như rất lớn, nhưng chỉ bằng một nông trại quy mô vừa và nhỏ.

Nói cách khác, lãnh thổ của Hoàng đế Đông Khánh chỉ bằng một nông trại vừa và nhỏ ở thời đại cô.

Đám bạn nhỏ xem livestream chỉ biết câm nín: “...”

[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Hình như tôi uống nhầm rượu giả, xem nhầm livestream thì phải... Đột nhiên không dám nhìn cái từ chủ nông trại này nữa.

[Quỷ Nhỏ Xíu]: Không dám nhìn +1, đột nhiên thấy cái hộ khẩu nông thôn nhà tôi bỗng trở nên sang chảnh ghê.

[Chiếc Hộp Ánh Trăng]: Không nỡ nhìn +2, hộ khẩu thành phố run lẩy bẩy.

Nông trại bằng một phần sáu diện tích lãnh thổ nước họ, thật không thể tưởng tượng được.

Thế nhưng nông trại lớn như vậy, chủ nông trại lo nổi không?

Chắc lo được chứ nhỉ?

Chỉ là bọn họ không hình dung được đó sẽ là cảnh tượng như thế nào.

[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Khoan đã, hình như tôi vừa nhận ra một sự thật đáng sợ. Nếu thời đại bác Streamer có nông trại lớn như vậy, Trái Đất hiển nhiên đã không thể thỏa mãn nổi nhu cầu của chủ nông trại, vậy chắc chắn sẽ tồn tại khái niệm hành tinh nông nghiệp?

Nói cách khác, thời đại Streamer đã bước sang thời đại vũ trụ, cũng giống trong tiểu thuyết du hành vũ trụ, vũ trụ tồn tại rất nhiều hành tinh thích hợp cho sinh vật sống, sẽ có một số tinh cầu chuyên dùng để trồng trọt, từ đó mới có khái niệm “chủ nông trại” đáng sợ như thế.

Đám khán giả như tỉnh ra, ai nấy đều vô cùng cuồng nhiệt thảo luận.

Khương Bồng Cơ không biết những người này đang phát điên cái gì, cô chỉ lẳng lặng nhìn mấy người nông dân đang làm ruộng dưới cánh đồng.

Đám khán giả tất nhiên không hình dung được chủ nông trại ở thời đại cô làm thế nào để quản lý nông trại lớn bằng cả Đông Khánh là vì bọn họ chưa từng thấy tận mắt, còn cô cũng tương tự. Trước khi tận mắt nhìn thấy cảnh thu hoạch ngày mùa thật không tưởng tượng được nông dân lại thu hoạch lúa thóc như thế này.

Từ Kha thấy Khương Bồng Cơ lẳng lặng ngồi đó, trong lòng hơi thấp thỏm, bèn nói: “Nếu Lang quân thấy hiếu kỳ, có thể gọi tá điền quen việc nông tới hướng dẫn... Mấy thứ lúa thóc này nhìn thì không có gì đặc biệt nhưng nếu cách thu hoạch không thích hợp, tay chân rất dễ va quẹt, cũng như lưng eo đau nhức...”

Khương Bồng Cơ nghiêng đầu nhìn cậu ta: “Vậy ngươi đi gọi tá điền tới đi.”

Đám khán giả chỉ có thể bê thông tin y nguyên xi từ chỗ thím Baidu tới, cũng không khá hơn cô chút nào.

Từ Kha bó tay, đành đứng dậy đi tìm một lão tá điền có kinh nghiệm phong phú tới, hi vọng lang quân nhà mình có thể gặp khó mà lui, đừng giày vò cậu thêm nữa.

“Tại sao không sử dụng nông cụ?”

Hiểu biết của Khương Bồng Cơ về thời đại viễn cổ là có hạn, cho dù sau khi đến thời đại này, cô đã tìm kiếm thông tin từ sách vở cũng như kiến thức xung quanh, nhưng rất nhiều thứ vẫn phải thấy tận mắt, nếu không thì khó mà tưởng tượng ra.

Lão tá điền sợ hãi bẩm: “Hồi bẩm lang quân, có nông cụ nhưng rất ít, trâu bò thì trân quý... Bình thường đều là ba bốn hộ dùng chung. Chờ nhà này thu hoạch xong, mới đến phiên nhà tiếp theo. Thật ra nếu có kinh nghiệm phong phú thì tốc độ cũng không đến nỗi...”

Kỳ thật phần lớn vẫn phải sử dụng sức người chứ không dùng nông cụ.

Khương Bồng Cơ nhìn theo hướng ngón tay lão tá điền liền thấy một khoảnh ruộng gần đó, vài nông dân đang dùng thứ nông cụ rất thô sơ, lông mày cô cau lại.

Thu hoạch lúa thóc bằng sức người, cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi cách làm này

Đừng nói những chủ nông trại quy mô lớn, cho dù là quy mô nhỏ, nếu để nông dân đi thu hoạch thế này đoán chừng cả đời cũng không làm xong.

Nói trắng ra máy móc thời đại này quá lạc hậu, chỉ có thể ỷ vào sức người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.