Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn

Chương 55: Không thể đón em rồi




Trong nháy mắt, Dĩ Mạch thậm chí có một loại ảo giác, giống như, đây là một trận chém giết thực sự.

Trống trận sấm rền, tiếng kèn thê lương. Vô số kỹ năng đồng thời nở rộ, tiếng nổ bạo liệt vang ở bên tai.

Tọa kỵ cùng yêu thú chiến sủng rống gào đánh về phía chiến trường.

Cát bay đá chạy, thiên hôn địa ám.

Có người ngã xuống bên cạnh, hóa thành tro bụi hoặc lưu quang tiêu tán. Có người trong chiến đấu hăng hái trong tình cảnh đẫm máu, đao thương kiếm kích va chạm tóe lửa. Trên khôi giáp lóe lên ánh hồng quỷ dị, tràn ngập máu sắc, ở bối cảnh tường thành trong trẻo nhưng sắc lạnh có thêm vài phần bi tráng.

Mã tê phong rống, bóng dáng hiu quạnh.

Dưới sự công kích điên cuồng của Anh Túc Thứ Thanh, dần dần áp sát trận tuyến của Tọa Yên Thiên Hạ, cuối cùng lấy cột cờ làm trung tâm, làm thành một vòng tròn, bảo những người đang phát động công kích trí mạng ở bên trong.

Thủ vững. Chém giết. Giằng co. Ập đến.

Kỹ năng sư đồ triệu hoán có thời gian hồi phục là 60 phút, nhìn theo tình huống trước mắt, một khi tử vong ở Thánh thành, nhóm cầm thú liền không có khả năng lại lần nữa thuận lợi truyền tống đến tham chiến. Phật Di Lặc cùng Thiên Sơn Mộ Tuyết vì mau chóng cấp quần thể hồi máu mà hoàn toàn buông tha tự thân phòng hộ, bị Đóng Băng Ngàn Dặm lợi dụng ưu thế viễn trình công kích đánh chết. Mất đi Thiên Kì bảo hộ, trận hình của nhóm cầm thú trong nháy mắt xuất hiện rời rạc, không ngừng có người ngã xuống.

“Kiên trì 1 phút!!!” Thanh âm Quan Tài bởi vì kích động mà có chút khàn khàn.

Giờ phút này cột cờ của Anh Túc Thứ Thanh chỉ còn lại một chút máu. Chỉ cần bên ngoài có thể ngăn cản được công kích, lại vì nhóm cầm thú chém cột cờ tranh thủ thời gian 1 phút cũng đủ……

Mà bên kia, mắt thấy cờ xí sắp ngã xuống, bang chúng Anh Túc Thứ Thanh bất chấp tất cả điên cuồng lao lên……

Thanh âm ngâm xướng.

Dĩ Mạch ở một chỗ tương đối an toàn trong vòng phòng thủ hướng ra phía ngoài nhìn lại, chỉ nhìn thấy bóng dáng này.

Đôi Dực Ma hóa, hắc diễm sôi sục, một người mặc áo giáp đỏ rực đang di động. Đó là Thanh Quân.

Tay cầm cự kiếm, thân kiếm lưu hỏa. Sau khi Huyền Vũ hợp thể, trên áo giáp cùng bàn tay xuất hiện vảy bạc. Đó là Quan Tài.

Ngân Lam Sắc trường thương mang theo điện quang lập loè, bởi vì hợp thể mà biến thành cốt vĩ cực đại. Đó là Bạch Cốt.

Trên lưng Cửu Vĩ Hồng Hồ Ly, sau khi hợp thể xuất hiện lỗ tai Hồ Ly màu trắng cùng một cái đuôi trắng xoã tung……

Dĩ Mạch 囧. Cái kia…… Có thể làm bộ không biết sao?

Bọn họ đứng thành một vòng, vì những người phía sau ngăn cản công kích cùng nguy hiểm.

“Chém nhanh chút. Nnd, Lão Tử không giữ được!” Lượng máu giảm mạnh – Ăn No Vẫn Cố Mua Nước Tương quát.

“Ngươi là phế liệu.” Giết Người một bên phản kích một bên ồn ào.

“Tốt hơn những đứa khác, bên kia so với ta còn có kẻ tồi tệ hơn.” Nước Tương chém ba tên Bôn Lôi cấp 150 vẫn như cũ cố gắng duy trì thong dong.

Cách đó không xa, Kiếm Tiền cùng bốn đối thủ đồng quy vu tận thở dài một hơi, đơn giản nằm trên mặt đất không đứng dậy.

Chiến hỏa càng ngày càng nghiêm trọng.

Dưới sự chỉ huy của Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng, càng nhiều thành viên Anh Túc Thứ Thanh hướng về phạm vi phòng thủ, tập trung công kích Giết Người cùng Nước Tương. Mà tốc độ của Hồ Ly trong phòng thủ hoàn toàn không phát huy được ưu thế, Bạch Nguyệt Quang triệu hồi ra địa ngục khuyển bị đánh chết ngã xuống đất, vòng vây dần dần thu nhỏ lại.

“Chống đỡ không được……” Kim Sắc Yêu Đồng đang không ngừng tới gần làm lá chắn, tay chân bắt đầu luống cuống.

Đúng lúc này, trên người Thừa Phong Bội Ngọc cùng Vong Xuyên Bỉ Ngạn đang công kích cột cờ hiện lên kim quang, tay áo đồng thời di động không ngừng. Dĩ Mạch chỉ cảm thấy bên tai truyền đến tiếng tiếng đàn cao vút. Lấy hai người làm trung tâm tản ra sóng âm, chấn thiên liệt địa.

Đó là kĩ năng nhập ma của Nhạc Công — khúc chung nhân tán. Gia tăng lực công kích 300%, bạo dẫn 5%, loại hình công kích quần thể.

Nhưng, kỹ năng này cũng giống như tên gọi, một khi đã sử dụng – mất 100% máu.

Trong lúc bang chúng Anh Túc Thứ Thanh ngã xuống, hai người họ đồng thời rớt xuống bên cạnh Dĩ Mạch.

“Hắc. Hợp tác khoái trá.” Vong Xuyên cười khẽ.

“Ân, quả nhiên, hai lần công kích lực sát thương rất lớn.” Thừa Phong Bội Ngọc nói xong, hóa thành một luồng sáng bay đi trọng sinh.

Dưới tình huống hai người liều mình hy sinh, vòng vây đã giảm bớt.

Dĩ Mạch cùng những người khác ra sức khảm cột cờ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cột máu đang dần dần hạ xuống, trong lòng chỉ có một ý tưởng.

– Ngã xuống. Mau ngã xuống!!!

Đúng lúc này, trên thế giới hiện ra một câu.

[Thế giới] Đế Tu: Hôm nay sau khi bang chiến thắng lợi, 10 thành viên đánh chết đối thủ nhiều nhất, thưởng cho một con sủng vật cực phẩm. Còn lại, thưởng cho 3000 vạn kim.

Nhất thời, vô số bang chúng Anh Túc Thứ Thanh kêu gào “Xử lý bọn họ” sau khi hồi sinh lại tiếp tục đánh lên, phấn khích giống như gà bị cắt tiết.

Trong chiến tranh, dĩ nhiên phải giết đỏ mắt rồi.

Dưới chiến lực cuồn cuộn không ngừng, cường thế áp bức của Anh Túc Thứ Thanh, chiến tuyến cuối cùng của Tọa Yên Thiên Hạ bị đánh tan.

Mà lượng máu của cột cờ kia cũng chỉ còn một chút.

Nôn nóng, sốt ruột. Dĩ Mạch ngồi thẳng lưng, cảm nhận cái gì gọi là một giây như một năm

Bạch Cốt, giết người cùng Đóng Băng Ngàn Dặm chiến đấu cùng một chỗ, chỉ thấy ngân quang do phát động kỹ năng cùng cắn nuốt hồi huyết đan liên tiếp sinh ra, vờn quanh không ngừng.

Dây máu Hồ Ly giảm mạnh. Hắn đơn giản thuấn di một bước chuyển đến trước mặt cột cờ, vung đao chém cật lực.

“Toàn thể chém cột cờ!” Quan Tài rống to.

Chỉ thấy tường phòng ngự đột nhiên thu nhỏ lại, mọi người Tọa Yên Thiên Hạ rút khỏi chiến cuộc, quay đầu nhằm thẳng cây gỗ quyết định thắng bại kia.

Địch nhân thụt lùi, lại không phòng bị. Toàn bộ hy vọng được ký thác vào thời khắc chém ngã cột cờ.

Bên cạnh không ngừng có người ngã xuống.

Vì vinh quang của mình, cả người đẫm máu.

Nhóm cầm thú chết trận cũng không rời đi, chỉ im lặng nằm trong đám bụi đất, nhìn huynh đệ bọn họ vì thắng lợi mà chém giết.

Mười. Tám. Năm.

Dĩ Mạch nhìn số lượng người trong bang phái của mình trên bản đồ trận doanh càng ngày càng ít.

Thời điểm Quan Tài cùng Bạch Nguyệt Quang trước sau ngã xuống.

Trái tim đang đập thình thịch của Dĩ Mạch dần dần Thẩm xuống.

Quả nhiên vẫn là…… Không thắng được sao?

Một khắc trước khi Đóng Băng Ngàn Dặm không biết đã trọng sinh lần thứ mấy lại hướng về Thanh Quân huy động kỹ năng, Thanh Quân hủy bỏ “Tương cứu trong lúc hoạn nạn”.

Đồng thời, giọng nói của Cố Quân Thanh vang lên trong kênh ngữ âm.

“Dĩ Mạch, ẩn thân.”

Khẩu khí vẫn bình thản như trước.

Trước khi một kích kia được tung ra, đôi cánh chim màu đen của Thanh Quân đột nhiên tiêu tán, ánh sáng biến mất. Thân hình từ không trung rơi xuống, ngã vào trước mặt nàng, sau đó nhanh chóng hóa thành ngân quang biến mất ở tại chỗ.

Hắn, trọng sinh trở về thành.

Dĩ Mạch cơ hồ phục tùng mệnh lệnh theo bản năng.

Ẩn thân.

Toàn bộ bang chúng Tọa Yên Thiên Hạ biến mất trên bản đồ.

Tương đương với toàn diệt.

Cột cờ kia còn sót lại 10 điểm máu, bằng công kích của mình nhiều nhất chỉ có thể xoá sạch 2 điểm, không có khả năng hoàn thành.

Mà ngay sau đó, Anh Túc Thứ Thanh công tượng sẽ chữa trị nó.

Trận này, lại quay về khởi điểm.

Không còn một chút cơ hội sao? Thật không cam lòng.

Đã làm được đến bước này, còn kém một chút nữa……

Trong kênh ngữ âm bang phái, không ai nói chuyện, nhóm cầm thú một mảnh yên tĩnh.

Quan Tài ho nhẹ một tiếng, nói: “Toàn thành phòng thủ, bọn họ sẽ rất nhanh quay lại tấn công……”

“Dĩ Mạch.” Thanh âm Cố Quân Thanh chặn lại lời hắn. Trong khi bọn họ còn đang kinh ngạc, hắn nói,“Đứng ở bên cạnh cột cờ đi.”

Dĩ Mạch vốn định chạy về thành có chút mê man. “Ân” một tiếng, ẩn thân đi đến một bên cột cờ.

“Mười giây sau, công kích cột cờ.” Thanh âm của hắn như trước Thẩm ổn, đã có lực lượng làm cho người ta yên ổn.

“Được.” Nàng đáp.

Tựa hồ là thói quen tin tưởng hắn. Ở thời điểm không có chỗ dựa, theo bản năng ỷ lại hắn. Giống như đuổi theo từng bước, vừa ngẩng đầu, có thể thấy bóng dáng làm cho người ta kiên định.

Có phải hay không sẽ có hy vọng đắc thủ. Có phải hay không sẽ hy sinh vô ích. Có phải hay không sẽ phí công. Có phải hay không sẽ bị người cười nhạo.

Đều không cần để ý đến.

Chỉ cần, tin tưởng là tốt rồi.

Mười, chín, tám……

Ở trong lòng âm thầm đếm giây.

Ba, hai, một……

Nàng hít sâu, một cái phi nhận đánh úp về phía cột cờ. Mà lúc này bởi vì chủ động công kích, thân hình Mạch Thượng Sắc Vi bại lộ trước mắt bang chúng Anh Túc Thứ Thanh.

Trong phút chốc, bên người nàng bỗng nhiên ngân quang lưu chuyển, trên bạch kỳ lân, một thân áo trắng lỗi lạc, đúng là Thanh Quân.

Dĩ Mạch lúc này mới phản ứng lại, Thanh Quân dùng là kỹ năng truyền tống vợ chồng không có thời hạn phục hồi. Hệ thống quy định, vợ chồng bất cứ lúc nào cũng có thể truyền tống đến chỗ đối phương, hạn dùng mỗi ngày ba lượt.

Trong tình hình đột nhiên xảy ra biến cố, bang chúng Anh Túc Thứ Thanh không kịp trở tay, toàn thể ngây ngốc ba giây.

Trong nháy mắt ngay tại thời điểm Dĩ Mạch đánh lên cột cờ, vô số kỹ năng dừng ở trên người nàng.

Đồng thời, Thanh Quân ở trên không phát động kỹ năng cuồng lôi. Đây là một kĩ năng có lực công kích không cao, liên tục lặp lại năm lần.

Ngay lập tức, cột cờ cao lớn kia ầm ầm sụp đổ.

Lá cờ hoa lệ của Anh Túc Thứ Thanh ngã vào bụi đất.

Hệ thống hiện ra hai hàng chữ màu vàng.

[Thế giới] Bang phái Anh Túc Thứ Thanh cờ xí đã mất, thành chiến chấm dứt, bang phái Tọa Yên Thiên Hạ đoạt được quyền xuất nhập Thánh – Vũ Hồi thành.

[Thế giới] Trong chiến dịch tranh đoạt Ma – Tuyết Tập thành, Tọa Yên Thiên Hạ lần đầu thành công phản kích, thưởng cho một khối lệnh bài “Khuynh thành”.

Trên thế giới một mảnh ồ lên.

Ngay cả nhóm cầm thú cũng nhịn không được hỏi luôn miệng, “Khuynh thành” là cái gì?

[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Lệnh bài này có hai thuộc tính. “Tự do đi qua”,“Tuyệt đối an toàn”. Nói cách khác người cầm lệnh bài trong tay có thể tự do đi qua các thành, không chịu bế thành hạn chế, ở trong phạm vi mười tòa thành tuyệt đối an toàn, công kích gì cũng không có hiệu quả.

[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Giết Người: Dựa vào, đây là thuộc tính bt gì?

[Bang phái] Bạch Cốt: Nương d, không được cấp Thanh Quân, bằng không về sau không có cách nào giết hắn.

[Bang phái] Cửu Vĩ Hồ Công Tử: Tiểu Quan Tài ~ cho ta, có thứ này đi lừa tiền sẽ không sợ bị kẻ khác loạn côn đánh chết ~

[Bang phái] Phật Di Lặc: Thí chủ, ngài nhất định cùng lệnh bài kia không có duyên, a di đà phật.

[Bang phái] Kim Sắc Yêu Đồng: Hẳn là cấp Hoàn Mỹ, hắn tìm hiểu tin tức có thể dùng.

[Bang phái] Vong Xuyên Bỉ Ngạn: Lệnh bài này không thể lẻn vào bên trong bang phái, chỉ ở trong thành thôi……

[Bang phái] Hấp Huyết Quý Tộc: Cầm bán cho Đế Tu đi, người ta mất thành lại thiệt binh, quá đáng thương.

[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền: Ý kiến hay, đem lệnh bài cùng Thánh thành bán cho hắn, mười tám triệu kim thế nào?

[Bang phái] Bạch Nguyệt Quang: Hảo, phái ngươi đi tìm hắn đàm phán.

[Bang phái] Ăn No Vẫn Cố Đếm Tiền: A ~ ta tuổi còn trẻ, còn chưa có thành gia, tẩu tử ngươi như thế nào bảo ta đi tìm chết ~

Cuối cùng vẫn là đầu lĩnh cầm thú đi ra trấn áp nhóm cầm thú vì thắng lợi mà high quá mức.

[Bang phái] Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: Sắc Vi, hôm nay có thể thắng công lao muội lớn nhất, này lệnh bài cho muội. Mọi người có ý kiến không?

Mọi người nhất trí thông qua.

Đã thấy Mạch Thượng Sắc Vi hoàn toàn cự tuyệt.“Muội không cần.”

Cửu Vĩ Hồ Công Tử:“Vì sao?”

Mạch Thượng Sắc Vi: “Lệnh bài này sau khi trang bị sẽ cố định trên lưng. Quá khó nhìn.”

Mọi người:……

Dĩ Mạch nhàn nhã nằm ở thánh thành nhìn trời, trên trời mây trắng bay thật nhiều.

Hòa bình, thật tốt nha ~

Đúng lúc này, hệ thống lại nhảy ra một hàng chữ.

[Hệ thống] Người chơi [Đế Tu] cùng [Lãn Dương Dương] hợp lực hoàn thành bản sao khiêu chiến nhiệm vụ [Ngàn Năm Chờ Đợi], đạt được phần thưởng “Mộng đẹp trở thành sự thật”!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.