Bá Tước

Chương 1




Mimi cảm thấy một người nào đó tiến lên sau lưng cô, nhưng khi cô quay lại, đó không phải là Venator đẹp trai mà cô thấy, mà là 1 hồn ma. 1 hình dạng bị cháy đen. 1 xác chết biết đi với hốc mắt và 1 vết chém trên miệng, và toàn thân băng bó. Bị đốt cháy, bị biến dạng, nhưng bằng cách nào đó...vẫn còn sống.

- Cô...- Hồn ma chỉ ngón tay xương vào Mimi, và nói bằng một tiếng rít thì thầm, dễ cáu giận làm gợi nhớ về tiếng xào xạc của những chiếc lá khô.

- Cô dám...

Giọng nói đó. Thậm chí ngay cả trong hiện tai, cô vẫn nhận ra giọng nói đó. Giọng nói này đã từng phát biểu khán phòng, đã từng nghênh đón nhữm nhóm ưu tú cửa hàng hợp tác xã độc đáo ngoạn mục trên Đại Lộ Park.

- Warden Cutler, - Mimi thì thào. - Nhưng tôi...tôi đã giết bà.

Nghe có vẻ vô lý khi cô nói. Nhưng cô đã chém đôi Nan Cutler, đã bỏ bà ta bị thiêu cháy trong ngọn lửa đen tại biệt thự của gia đình Almeida. Làm sao bà warden có thể sống sót? Điều này thật vô lý. Thật buồn cười khi Mimi nói khéo hay nói đùa với 1 xác chết biết đi và biết nói chuyện.

- 1 bước nữa và tao sẽ hút máu mày. - khuôn mặt ghê rợn đó kêu ộp ộp. Thứ không bị cháy hoặc bị phồng rộp là xương của bà ta.

Tay của Mimi co giật 1 chút. Đáng lẽ cô không nên để thanh kiếm xa khỏi mình. Liệu cô có thời gian không? Những kẻ còn lại trong đội ở nơi chết tiệt nào rồi? Kingsley có nghe thấy cô không? Những chàng trai ở đâu khi cô cần họ chứ? Tại sao cô bị lạc mất nhóm: chương trình huấn luyện của Venator dạy rằng bạn luôn phải ở trong nhóm 2 người. Cô thật ngu ngốc làm sao khi theo dấu những dấu chân...Đây là 1 cái bẫy.

Liệu cô có đủ thời gian giơ cánh tay lên trước khi Nan thực hiện một động thái trên người cô. Không có thời gian để nghĩ đến việc rút gươm ra khỏi vỏ nhưng ngay cả khi cô làm được thì sao, trong khoảnh khắc này, Mimi thấy mình đang bị khóa trong 1 cái chết bị kềm chặt bởi 1 Máu Bạc nửa chết.

Con quái vật đã từng là bà chủ được ưa thích nhất ở New York mạnh dã man, và Mimi đá và cào cấu mạnh như thế nào thì con quỷ vẫn không nới lỏng gọng kìm. Mimi có thể cảm thấy hơi thở hôi thối của ả ta trên cổ cô, biết rằng sẽ không lâu đâu trước khi răng nanh của nó đâm thủng làn da và hút máu cô...

Không!

Cô quăng ả warden vào tường với tất cả sức mạnh cô có thể có. Nhưng Nan đã chụp được tay cô, và đánh Mimi ngã xuống sàn bê tông. Điều này chắc sẽ đánh ngã nhiều ma cà rồng, nhưng Azrael là 1 thực tế khó khăn hơn. Tuy nhiên, cú ngã khiến cô choáng váng, và cô có thể cảm thấy một vết nứt trong hộp sọ và vết thương chảy máu ra...Cô đang mất dần ý thức...

Vào thời khắc đó, Kingsley xuất hiện. Mimi nghĩ rằng cô chưa bao giờ thấy 1 ai đó trong đời mình mà vui sướng như vậy.

- Croatan! - anh ra lệnh.

- Absed! Absed abysso! Cút về địa ngục đi!

Với 1 cú mạnh mẽ, anh đã đâm xuyên qua tim con quái vật.

Có một âm thanh rít lên, giống như lốp xe cao su bị xì hơi cực nhanh cho đến khi hình dạng đó đột ngột bùng lên trong ngọn lửa màu bạc sáng, một ánh sáng chói mắt, và nhiệt độ trong phòng tăng lên đến mức năng lượng mặt trời, khi linh hồn bị vỡ vụn. Mimi che chắn đôi mắt mình cho đến khi an toàn mở mắt ra. Cô nghĩ ả warden sẽ biến mất, nhưng cái xác vẫn còn đó. Chỉ là bây h nó không còn đe dọa nữa. Chỉ còn là 1 đống xương.

Kingsley giật thanh kiếm ra khỏi đống xương, và nó biến thành 1 con dao xếp ngắn mà anh mang trong túi.

- Em ổn chứ? - anh hỏi, quỳ bên cạnh Mimi.

Anh xem xét vết thương trên đầu cô, tay anh nhẹ nhàng khi anh đặt ngón tay cái của mình lên thái dương cô và chậm rãi xoa bóp chúng.

- Bị nứt như 1 quả trứng, nhưng em sẽ ổn thôi. Nó đang bắt đầu chữa lành đấy.

- Làm sao bà ta còn sống được? Em đã chém bà ta làm 2. - Mimi nghẹn ngào.

- Em đã không đâm qua tim ả ta. Đó là cách duy nhất. Đó là lỗi của anh. Đáng lẽ anh nên chắc chắn. Anh đã nghĩ em biết, - Kingsley thở dài.

- Lawrence đã đúng. Hội đồng không bận tâm dạy bất cứ điều gì nữa, và những ma cà rồng mới đã quên quá nhiều điều.

- Em đã nghĩ đó chỉ là một huyền thoại...Anh biết đấy, như trong phim, khi con người nghĩ rằng họ có thể giết chết chúng ta với 1 cọc gỗ xuyên qua tim. - cô nói.

- Luôn luôn có 1 số sự thật từ huyền thoại, - Kingsley ân cần nói. Âm mưu đã nhìn thấy điều đó. Vì vậy Máu Đỏ cảm thấy không cần phải tìm kiếm sự thật thực tế.

- Đáng lẽ phải có ai đó nói với em. Em nợ anh 1 chuyện - Mimi nói.

- Dù sao thì chuyện gì khiến anh lâu vậy?

- Bọn anh tìm thấy 2 xác chết của Máu Bạc bên ngoài, - anh nói. - Nhưng những cái xác đó đã được chăm sóc đúng cách, Em tìm được gì?

Thay vì trả lời, Mimi đứng lên. - Em tìm thấy cái gì đó. Ai đó. Trong bồn tắm.

Cô dẫn anh đến căn phòng và chỉ cho anh thấy cái thi thể.

Khi Kingsley nhìn thấy thân thể nhỏ bé trong bộ đồ ngủ bằng vải flanen, anh làm dấu thánh. Họ trao đổi 1 cái nhìn thống khổ và đau buồn.

- Làm đi, - anh nói. Mimi gật đầu.

1 cách chậm chạp cô lật thi thể lại.

Đó là Jordan Llewellyn. Mimi nhận ra đôi mắt xám của cô bé. Chúng mở to và nhìn chằm chằm vào trần nhà. Lúc chết, cô bé trông thậm chí còn nhỏ hơn tuổi 11 của mình. Cô mặc 1 bộ đồ ngủ bẩn thỉu, là bộ mà cô bé đã mặc trong đêm bị bắt cóc. Từ làn da tái xám của cô bé, Mimi biết mà không cần phải được cho biết: mỗi giọt máu của Jordan đã bị hút sạch. Hoàn toàn bị tiêu thụ.

Mimi cảm thấy như thể cô sắp sửa nôn mửa. Cô đã không chuẩn bị gì cho chuyện này. Chuyện này tồi tệ hơn rất nhiều so với việc bị 1 warden nửa chết bắt được. Cô đã gia nhập vào Venator để tim kiếm cuộc phiêu lưu, để thoát khỏi New York...Cô chưa bao giờ từng nghĩ họ sẽ thất bại trong nhiệm vụ tìm kiếm. Chưa bao h. Và để biết họ đã đến rất gần, trong khi lại xa hơn...Cô đã không chuẩn bị để nhìn thấy xác chết của một đứa trẻ. Đây sẽ là hình ảnh mà cô mang theo bên mình mãi mãi. Mimi là một người tự tin. Cô có một niềm tin không thể lay chuyển vào chính mình và vào khả năng của cô, và cô đã tin tưởng vào sức mạnh của Kinsley để tìm Jordan. Cô tin rằng không có gì ngăn trở bọn họ. Cô nhìn anh, với ý nghĩa sâu xa nhất của sự phản bội.

Nhưng Kingsley đang làm chuyện kỳ lạ nào đó. Anh lôi ra 1 cái kính lúp từ bộ đồ nghề của Venator nhìn vào đôi mắt của cô bé đã chết.

- Lennox, anh nghĩ sao? Anh nhìn thấy nó không? - Anh hỏi Ted, người đang dựa vào cửa ra vào.

Ted chăm chú nhìn qua kính. Sau một vài phút, anh đưa nó cho anh trai mình, người cũng làm tương tự.

- Không, tôi không thấy nó.

- Tôi không nghĩ vậy, - Kingsley nói, và có 1 dấu hiệu của sự chiến thắng trong giọng nói của anh.

- Force, nhìn 1 cái đi, cô có nhìn thấy nó không? Hoặc chính xác hơn, cô có không nhìn thấy nó không?

Cô cầm lấy kính lúp và nhìn vào mắt của Jordan. Cô đang tìm kiếm cái gì? Cái gì mà được cho là không nhìn thấy? Thật bệnh hoạn. Biểu hiện của Jordan là một cái nhìn trống rỗng. Cuối cùng, cô chú ý đến nó. Đôi mắt của Jordan bị mất con ngươi. Trong không gian chính giữa, nơi đáng lẽ chúng phải ở đó, thì lại không có gì đôi mắt cô bé chỉ đơn giản là 1 mặt phẳng. Cô bé trông như một con búp bê.

- Chuyện gì đã xảy ra với bà ấy? Nó có nghĩa là gi? - Mimi hỏi.

Khuôn mặt cau có của Kingsley kéo giãn thành 1 nụ cười toe toét.

- Nó có nghĩa là, Forces, chúng ta vẫn chưa thất bại, Người Quan Sát còn sống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.