Ba Tôi Là Nam Chính Văn Khởi Điểm

Chương 579: Tám khỏa Định Hải Châu




Lạc Tần Thiên biết Lạc Hướng rất yêu hắn, nhưng vẫn hắn không biết rõ tình yêu này rốt cuộc sâu đến bao nhiêu, hắn mặc sức ở trên giường làm Lạc Hướng đau đớn, đem hết toàn lực đòi hỏi cậu để thỏa mãn chính mình, cũng mặc nhiên cảm thấy như đây chỉ là mình và Lạc Hướng làm theo nhu cầu của mỗi bên mà thôi, cậu ta muốn được đàn ông thương yêu trên giường, vậy hắn liền cho cậu ta, ngược lại, bản thân hắn cần mỗi đêm phát tiết, liền đem cậu ta đặt ở dưới thân.

Lạc Tần Thiên giờ khắc này mới đột nhiên phản ứng lại, Lạc Hướng luôn đối với hắn mỉm cười ôn nhu đã từ lâu yêu hắn đến phát cuồng, sớm đã không thể để hắn rời bỏ cậu ta, thế nên để đem hắn giữ chặt bên cạnh cậu ta, cậu ta bất cứ thủ đoạn nào cũng không chừa!

Nhìn thân thể Lạc Hướng từ từ ngã xuống trên mặt đất, Lạc Tần Thiên cảm thấy trong não mình trống rỗng, hắn nhìn Lạc Hướng trên mặt đất đau đớn co người lại, tay ôm lấy bụng máu chảy không ngừng, nơi huyệt Thái Dương hắn truyền đến một cảm giác đâm nhói sắc bén, một loại dự cảm cực kỳ không tốt dâng lên!

“Lạc đổng!!”

Cửa gian phòng bị đẩy ra, mấy tên thủ hạ của Lạc Hướng hoang mang chạy vào, còn đám bằng hữu của Lạc Tần Thiên đứng ở ngoài cửa đều kinh ngạc đến ngây người, bởi vì bọn họ trông thấy, một khẩu súng đang còn tỏa khói trắng, đang nằm trong tay Lạc Tần Thiên!

“Ngài chịu đựng! Thuộc hạ sẽ đưa ngài đến bệnh viện!”

Một tên thủ hạ đỡ lấy Lạc Hướng, Lạc Hướng đột nhiên khó nhọc nhấc một tay lên, chỉ vào Lạc Tần Thiên trước mắt đang ngây người, suy yêu nhưng âm lãnh ra lệnh “Đừng để cho hung thủ chạy thoát!”

“Con mẹ nó! Cậu lại dùng loại thủ đoạn này!” Lạc Tần Thiên đột nhiên bạo hống một tiếng, bởi vì hắn so với ai khác đều rõ ràng, phát súng kia, là Lạc Hướng tự ra tay bắn!

Hắn thiên toán vạn toán, cũng không ngờ đến phút cuối khi tưởng như mọi chuyện đã được dàn xếp xong, lại bị Lạc Hướng dùng cách này phản lại một đòn!

“Lạc thiếu, ngài muốn mưu đồ hại Lạc đổng, thuộc hạ sẽ lập tức báo cáo cao tầng, thế nên trước đó, kính xin ngài phối hợp….”

“Phối hợp mẹ nó!” Lạc Tần Thiên phẫn nộ quát “Lão tử muốn lấy mạng tên khốn kiếp này sẽ chọn nơi như thế này sao?” Lạc Tần Thiên nói xong, quay đầu trừng mắt nhìn Lạc Hướng “Tôi cho cậu biết, ai cũng đừng nghĩ sẽ ngăn cản tôi rời khỏi nơi này!”

Lạc Tần Thiên dùng súng chĩa vào thủ hạ của Lạc Hướng, chậm rãi lùi về sau, lùi đến cửa gian phòng thì đột nhiên xoay người cấp tốc chạy đi!

Vừa rời khỏi quán rượu, Lạc Tần Thiên cấp tốc liên hệ với Nanh Bang, lúc trước bọn họ đã nhận tiền của hắn nhưng lại để Lạc Hướng thoát được, là bên có lỗi trước, hiện tại chính mình cầu trợ với bọn họ, bọn họ theo lẽ phải trợ giúp hắn.

Điều khiến Lạc Tần Thiên vui mừng chính là, Nanh Bang quả nhiên đồng ý giúp hắn ẩn náu một quãng thời gian.

Lạc Tần Thiên rất rõ ràng, trong tình huống kia, nếu như Lạc Hướng đã cố ý muốn hãm hại hắn, cho dù hắn có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa được, sự trừng phạt, rất có thể là bị Lạc gia tộc giam cầm đến suốt đời!

Lạc Tần Thiên hận! Hắn liền như vậy bị Lạc Hướng đặt vào một tình huống lực bất tòng tâm! Thậm chí ngay cả cơ hội trở mình cũng không có!

Hiện tại Lạc Tần Thiên chỉ muốn ẩn mình nơi Nanh Bang, chờ sau khi chuyện này lắng xuống, chính mình sẽ lặng lẽ rời khỏi nước Đức!

Vết thương ở nơi bụng Lạc Hướng, thủ hạ của Lạc Hướng sau khi cấp tốc đưa Lạc Hướng đến bệnh viện, cũng đi báo cáo lại cho cao tầng Lạc gia tộc biết.

Đây xem như là bê bối rất lớn của Lạc gia tộc, đối với cao tầng Lạc gia tộc vốn luôn đem lợi ích và danh dự của Lạc gia tộc còn quan trọng hơn tính mạng mà nói, việc cấp bách hiện tại chính là phong tỏa tin tức và nhanh chóng bắt lấy hung thủ!

Những người chứng kiến đều lần lượt nhận lệnh cấm khẩu, Lạc gia tộc cũng hướng về bên ngoài thông báo rằng Lạc Hướng đang bị bệnh, cần an dưỡng một quãng thời gian, không có gì đáng lo ngại.

Vết thương nơi bụng Lạc Hướng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, viên đạn bắn sượt qua hông, chỉ bị thương ngoài da thịt, chỉ cần cố gắng tiếp thu trị liệu, rất nhanh liền có thể xuất viện.

Khi Lạc Hướng cảm giác mình có thể hoạt động bình thường trở lại, thì lặng lẽ truyền mệnh lệnh, ngày tiếp theo, Lạc Tần Thiên liền bị tay chân Lạc gia tộc bắt được.

Lạc Hướng cảm giác mình không thể chờ đợi được nữa muốn ngay lập tức gặp Lạc Tần Thiên, cậu thực sự không thể tưởng tượng nổi mấy ngày nay không được gặp Lạc Tần Thiên cậu làm sao mà vượt qua nổi, vừa nghĩ đến người mình yêu từ giờ sẽ duy nhất thuộc về mình, Lạc Hướng liền không kiềm chế nổi hưng phấn! Bởi vì từ nay về sau, cậu có thể mỗi ngày đều có thể nhìn thấy hắn, ôm ấp hắn, hôn môi hắn, thậm chí, giữ lấy hắn!

Cậu đê tiện như vậy! Nhưng cậu nguyện ý!

Lạc gia tộc đối với việc xét xử tội nhân trong nội bộ, xưa nay không đi theo trình tự của pháp luật, mà tất cả đều tuân theo quy định của Lạc gia tộc!

Lạc Tần Thiên bị giam ở khu kiến trúc cổ xưa dưới lòng đất, nơi đó không âm u ẩm ướt, ngoại trừ không có cách nào liên lạc với bên ngoài thì bên trong gian phòng đều có đầy đủ các phương tiện hiện đại, có phòng ngủ, phòng tắm, vật dụng hằng ngày xa hoa đắt tiền, giường lớn mềm mại, màn hình TV LCD cực lớn, ngay cả thức ăn hằng ngày cũng đều phong phú đầy đủ dinh dưỡng. (Jian: ai bỏ tù tui đi:((((((()

Nhưng điều duy nhất khiến người ta tuyệt vọng đó là, người vào ở nơi này, cả đời phạm vi hoạt động chỉ có trong căn phòng này, ngoại trừ mỗi ngày nhìn thấy người đưa thức ăn đến, những chuyện xảy ra bên ngoài đều không nhìn thấy được.

Ngày đầu tiên bị giam trong căn phòng này, Lạc Tần Thiên đập phá đồ đạc bên trong, chờ đến khi hắn phá hủy hết thảy mọi thứ thì sẽ lại có người đi vào bố trí lại như mới, Lạc Tần Thiên thừa dịp lúc cửa mở định trốn ra ngoài, lại bị một đám người đè xuống trên mặt đất, mạnh mẽ tiêm vào thuốc an thần!

Ngày đầu tiên, Lạc Tần Thiên bị tiêm vào thuốc an thần, ngủ li bì, ngày thứ 2, cũng y hệt như vậy, mãi đến tận ngày thứ 3, Lạc Hướng xuất hiện!

“Cậu tên khốn kiếp!”

Lạc Hướng bước vào cửa, Lạc Tần Thiên ở trên giường quay về phía Lạc Hướng khuôn mặt dữ tợn gầm nhẹ một tiếng, bị giam ở đây hai ngày, Lạc Tần Thiên có cảm giác mình sắp phát điên rồi!

Trên gương mặt Lạc Hướng, trước sau như một luôn là nụ cười, tựa hồ lúc này nụ cười so với trước càng thêm say lòng người hơn!

“Em cứ nghĩ ca bị giam hai ngày nay sẽ trở nên uể oải suy sụp chứ, có điều nhìn dáng vẻ ca bây giờ rất có tinh thần, em yên tâm hơn nhiều rồi.” Lạc Hướng đi tới bên giường, cười nói.

Lạc Hướng biết Lạc Tần Thiên đột nhiên nhìn thấy cậu nhất định sẽ tức giận phát điên, thế nên trước đó đã sai người tiêm vào người Lạc Tần Thiên một lượng thuốc mê nhỏ, có điều đây cũng là việc mà Lạc Hướng chuẩn bị cho chuyện mà bản thân mình sắp làm.

“Cậu muốn làm gì?!” Lạc Tần Thiên nhìn dây lụa trong tay Lạc Hướng, nhất thời có loại dự cảm xấu, liền theo bản năng lùi về phía sau.

Lạc Hướng hơi quệt môi, dáng vẻ rất đẹp đẽ, híp mắt nở nụ cười, quỳ một gối trên mặt giường, tay dịu dàng nắm lấy cánh tay Lạc Tần Thiên, nhẹ giọng ôn nhu nói “Có lẽ ca không biết đâu, em chờ mong ngày này, đã rất lâu.”

Warrning: Bạn Jian báo trước để thím nào yếu tim còn kịp ngừng ngay tại đây. Có phản công, bạn Hướng đè bạn Thiên ạ:(((((

“Buông tay!” Lạc Tần Thiên quát mắng một tiếng, nhưng không đủ khí lực để thu tay về, khi Lạc Hướng quỳ hai đầu gối bên eo mình, Lạc Tần Thiên mới kinh hoảng nhận ra Lạc Hướng đang chuẩn bị làm gì đối với mình!

Lạc Tần Thiên dùng hết toàn lực giãy giụa, lại bị Lạc Hướng dùng dây lụa dễ dàng đem hai tay quấn vào đầu giường.

“Em muốn ngắm nhìn ca thật cẩn thận.” Lạc Hướng về phủ thân trên người Lạc Tần Thiên, trên mặt là dày đặc vẻ nhu tình, thanh âm mềm mại như lông vũ, ngón tay tinh tế nhẹ nhàng xoa xoa gò má anh tuấn của Lạc Tần Thiên, không kìm lòng được nhẹ hôn lên môi Lạc Tần Thiên, thanh âm mềm mại từ khóe miệng thoát ra “Rất nhớ rất muốn tất cả của ca…. để thân thể cùng linh hồn ca đều thuộc về em….”

Ánh mắt Lạc Tần Thiên hung tàn hướng về Lạc Hướng ở trên người “Lập tức mở trói cho tôi! Nếu không tôi….”

“Suỵt….” Lạc Hướng cười khẽ ngắt lời, ngón tay nhẹ nhàng khoát trên môi Lạc Tần Thiên, nhẹ giọng nói “Có thể kỹ thuật của em không tốt như ca, nhưng em tuyệt đối sẽ ôn nhu hơn ca…. chỉ cần… ca đừng ép em….”

Lạc Hướng hai mắt mị cười, ôn nhu cởi cúc áo trước ngực Lạc Tần Thiên ra, cho đến khi một mảnh da thịt màu mật ong trước ngực Lạc Tần Thiên toàn bộ lộ ra.

“Đây đều là của em… ai cũng không thể cướp đi….” Giống như đang lẩm bẩm thì thầm, Lạc Hướng vừa xoa xoa lồng ngực Lạc Tần Thiên, vừa hai mắt say mê nói, căn bản không để ý đến Lạc Tần Thiên đang chửi tục cái gì.

Lạc Hướng cúi người, dùng đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng khiêu khích da thịt trước ngực Lạc Tần Thiên, chậm rãi hướng xuống phía dưới, lướt đến bụng dưới, hai tay bỏ không cũng đang yên lặng thành thục cởi y vật dưới hạ thân Lạc Tần Thiên.

Bụng dưới ngột ngạt bốc lên hừng hực, cảm giác sỉ nhục mãnh liệt khiến Lạc Tần Thiên không ngừng mắng chửi, đến khi ngón tay Lạc Hướng lặng lẽ đi đến phía sau Lạc Tần Thiên khai thác, Lạc Tần Thiên triệt để khủng hoảng.

“Ngươi tên điên này! Dừng tay!!” Lạc Tần Thiên thống khổ nhíu lông mày, thanh âm phảng phất như phát ra từ yết hầu, nhưng vẫn không thể ngăn cản Lạc Hướng nhấc hai chân hắn lên.

“Ca, chúng ta mãi mãi cũng sẽ không tách ra….” Lạc Hướng nói xong, đem hạ thân kích động nhẹ nhàng chậm rãi đưa vào trong thân thể Lạc Tần Thiên, từng chút từng chút một, chỉ sợ làm đau nam nhân dưới thân.

“Argg…. ngươi tên khốn kiếp…. ra…. đi ra ngoài….”

“Ca là của em! Sẽ mãi mãi là của em!” Lạc Hướng càng nói càng kích động, động tác trong lúc vô tình cũng trở nên gấp gáp, cậu không ngừng hôn lên mặt Lạc Tần Thiên, đem thân thể tinh tráng của Lạc Tần Thiên ôm chặt trong hai cánh tay gầy yếu, trong lúc đó, tiếp tục gấp gáp từng tiếng gọi ca.

Đây là lần đầu tiên Lạc Tần Thiên làm thụ, dĩ nhiên cũng chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày bị nam nhân mình xem thường nhất đặt ở dưới thân, điều này đối với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã. Có thể là nghĩ đến tự do của chính mình trở nên quá xa vời, có thể là cảm giác cuộc sống của chính mình hiện tại quá thất bại, bỗng nhiên, giọt nước mắt trong suốt từ khóe mắt Lạc Tần Thiên không có một tiếng động lặng lẽ trượt xuống, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn trần nhà, không mắng chửi, cũng không giãy giụa nữa!

Lạc Hướng trong lúc động tình hôn lên nước mắt Lạc Tần Thiên, nhất thời cả kinh, động tác cũng lập tức ngừng lại.

“Ca!” Lạc Hướng hoang mang kêu lên một tiếng, vội vã lau đi nước mắt nơi khóe mắt Lạc Tần Thiên, không ngừng cúi đầu hôn mi mắt ướt nhòe của Lạc Tần Thiên, đau lòng thấp giọng nói “Ca đừng khóc, em sẽ càng đau lòng.”

Lạc Hướng không tiếp tục nữa, cậu như đứa trẻ làm sai chuyện, vội vàng hoảng sợ mở ra sợi dây trói tay Lạc Tần Thiên trên đỉnh đầu ra, kết quả dây vừa được tháo xuống, Lạc Tần Thiên đột nhiên vung tay lên, một cái tát mạnh mẽ giáng xuống trên mặt Lạc Hướng, Lạc Hướng không hề phòng bị trực tiếp bị cái tát này đánh từ trên giường rớt xuống.

Lạc Hướng một tay ôm mặt, một tay chống bên giường, từ dưới đất gian nan ngồi dậy.

“Ca ra tay thật năng….” Lạc Hướng tự giễu nở nụ cười, trên mặt vẫn không có nửa điểm trách cứ hay oán giận “Nếu như không phải trước đó bị tiêm vào thuốc mê, một cái tát này của ca nhất định sẽ trực tiếp đánh em ngất đi.”

“Tôi hận không thể đánh chết cậu!” Lạc Tần Thiên nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, nếu như để người ngoài biết hắn bị tên tiện nhân này chiếm đoạt, vậy hắn còn mặt mũi nào gặp người khác!

Lạc Hướng đứng lên, quay về phía Lạc Tần Thiên ôn nhu nở nụ cười vô hại “Ca thích thô bạo sao?”

“Thao con mẹ cậu!” Lạc Tần Thiên thô bạo mắng chửi, gian nan chống đỡ giường ngồi dậy, đưa tay lấy y vật bị Lạc Hướng cởi đi, còn chưa chạm đến, Lạc Hướng đột nhiên lên giường, không nói một lời, đem Lạc Tần Thiên còn đáng suy yếu lần thứ hai đặt ở dưới thân.

“Ca nhịn thêm một chút là tốt rồi, Lạc Hướng sẽ cố gắng để ca thoải mái….”

………………

Jian: Nói thiệt, đọc đến chương này bạn Jian chính thức cạn lời về trình tạt máu chó của bà Cáp =.=’ ân bì lí vơ bồ!

Mà thôi cũng xem như thằng Thiên cuối cùng cũng bị ngược đi =))))) dù ngược kiểu này hơi…. =)))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.