Ba Năm Ấy

Chương 7: Đã Nể Mặt Rồi Mà Còn Không Biết Điều




Ầm!!

Hai nắm đấm bốc cháy, ngọn lửa nhảy múa bay thẳng đến từ bầu trời rồi đâm vào ngực của hai tên Hộ Vệ trước khi chúng kịp phản ứng để né tránh.

Nhiệt độ cao làm không khí xung quanh khu chợ khô khan, hai tên Hộ Vệ vừa mới mở miệng liền bị tấn công bất ngờ, thân thể chúng bay về sau đụng vào một bức tường gần đó mới dừng lại, bộ giáp bị đấm nát, có thể nhìn thấy được một dấu quyền ấn trên đó, mà hai tên Hộ Vệ thì phun máu tươi, cơ thể cực kỳ khó chịu và nóng bỏng.

Một cái chớp mắt, một ngọn lửa bùng cháy rơi xuống đáp ở giữa khu chợ, Dieter với khuôn mặt tức giận hiện ra, hắn liếc hai tên Hộ Vệ vừa bị đánh rồi nói: “Các ngươi cũng có quyền sai khiến bọn ta?”

Hai tên Hộ Vệ không dám nói tiếp, đôi mắt kinh hoàng nhìn Dieter, nếu như Dieter muốn giết họ thì họ đã chết dưới hỏa quyền đó rồi.

Cả Quân Đoàn Gaia, bao gồm các Quân Đoàn Trưởng như hắn đều nhiệt huyết chiến đấu, giết sạch lũ sinh vật khát máu để cứu lấy quê hương, bảo vệ mọi người, không ngờ lại có những con mọt đang gặm nhắm ở sau lưng họ, chính vì thế Dieter tức giận ngập trời, nếu không phải có Rinka hay Thanh Vũ ở đây hắn đã tiến lên đốt bọn chúng thành tro bụi.

Vèo! Một bóng đen vụt tới, rồi xuất hiện ở gần Dieter, đó là một người đàn ông trung niên trầm ổn, khuôn mặt lạnh nhạt không có vẻ gì là tức giận, sự bình tĩnh đó chứng tỏ ông ta là người có kinh nghiệm sống dày dặn.

“Dieter Quân Đoàn Trưởng, Richard Quân Đoàn Trưởng!” Các cư dân ở ngoài liền kêu lên báo ra thân phận của hai người, mỗi một Quân Đoàn Trưởng đều có danh vọng chẳng khác gì một người nổi tiếng ở Thập Linh Hỏa thành, họ là danh nhân được nhiều người biết đến và kính trọng.

“Richard, Dieter Quân Đoàn Trưởng!” Siras không bất ngờ cho lắm, hắn chỉ khom người chào, nét mặt bình thản như mặt nước.

Rinka, Richard, Dieter nhận được truyền âm của Nathan, họ liền chạy đến đây để giải quyết, họ cũng biết được tất cả mọi chuyện, bao gồm việc làm xấu của Siras, ở trong mắt họ, Siras chỉ là tên hề đang nhảy nhót tự cho mình là đúng mà thôi.

Cái họ quan tâm bây giờ là thái độ và quyết định của Thanh Vũ.

“Các ngươi đã đến đông đủ.” Thanh Vũ bỏ đi Dịch Dung Thuật, tiến lên vài bước rồi nhàn nhạt nói.

“Tham kiến Giáo Hoàng!” Ba Quân Đoàn Trưởng hơi cúi đầu chào, hành động không gượng ép, bởi vì họ biết được Thanh Vũ mạnh đến mức nào, xứng đáng nhận lấy sự tôn trọng của họ.

“Ta cũng không làm khó các ngươi làm gì, việc của Quân Đoàn Gaia, ta sẽ không nhúng tay vào, nhưng, đây chỉ là lần cuối cùng, nhớ kỹ lấy!” Thanh Vũ nhìn họ rồi trầm giọng nói, tạo ra một luồng áp lực vô hình đè lên ba Quân Đoàn Trưởng, âm thanh ẩn chứa sự uy nghiêm của Giáo Hoàng.

“Cảm ơn Giáo Hoàng, chúng tôi sẽ cho ngài một câu trả lời thỏa đáng.” Rinka gật đầu, nói bằng giọng cảm ơn, hai người kia cũng thở dài một hơi vì Thanh Vũ đã cho họ một cơ hội sửa sai.

Thanh Vũ không làm khó họ một cách quá đáng, đó không phải là nhắc nhở mà là đang chèn ép họ. Ba người chỉ Rinka, Richard, Dieter, không một ai trong số họ có kinh nghiệm quản lý một tổ chức lớn như Quân Đoàn Gaia, xuất hiện một số sai lầm, quản lý không trọn vẹn là việc bình thường.

Thanh Vũ chỉ cảnh báo cho họ biết, để sau này họ có thể làm tốt với cương vị một Quân Đoàn Trưởng hơn. Đương nhiên, nếu họ lại tái phạm một sai lầm tương tự, Thanh Vũ không ngần ngại chìa tay của mình vào việc quản lý Quân Đoàn Gaia, Giáo Hoàng có một mặt mềm yếu, nhưng vẫn có một mặt cứng rắn của mình, Thanh Vũ đang thích ứng với vị trí Giáo Hoàng.

“Giáo—Giáo Hoàng?!!” Siras ngạc nhiên đến ngây ngỗng, người thanh niên lạ mắt không có vẻ gì là xuất chúng lại là Giáo Hoàng, kẻ nắm toàn bộ quyền lực của Quang Minh Giáo Đình, là người đã cho họ công pháp tu luyện quý giá, người nắm giữ bí mật của Giáo Đình?

Chuyện này quá kinh người, một Giáo Hoàng lại đứng đó từ đầu tới cuối, quan sát toàn bộ mọi chuyện, Siras hận không thể tát mình một bạt tay vì sơ sót đó, hắn luôn tập trung vào Nathan, tự cho rằng Nathan phát hiện việc làm của Gine, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của Thanh Vũ.

Siras bây giờ mới hiểu ra, vì sao Rinka, Richard, Dieter lại lạnh lùng nhìn hắn như vậy, lại không hề có ý muốn trả lời hắn, không thèm nghe đến những lời biện hộ của hắn. Chắc chắc tên Giáo Hoàng đã thông báo cho họ mọi việc.

“Ngươi còn gì để nói nữa không?” Richard quay người, đối mặt với Siras, giọng nói bình tĩnh như gió xuân thoảng qua, ẩn trong âm thanh nhẹ nhàng đó là một uy áp như núi cao.

“Không cần nhiều lời với hắn.” Dieter trầm giọng nói, nét mặt phẫn nộ bốc cháy.

“Nhân danh Quân Đoàn Trưởng, chúng ta tuyên bố khai trừ tất cả những Hộ Vệ có liên quan đến chuyện này khỏi Quân Đoàn Gaia, tiến hành bắt giữ Siras cùng đồng phạm.” Rinka lạnh lùng nói, khuôn mặt băng hàn nhìn chằm chằm vào Siras, kẻ chủ mưu mọi chuyện, kẻ đã muốn sát hại Nathan.

Ở một bên, Gine cùng năm mươi tên Hộ Vệ nghe được âm thanh của Rinka, khuôn mặt họ thất lạc và ỉu xìu xuống, tâm trạng ảm đạm mặc cho số phận, chấp nhận trở thành cá trên thớt gỗ, chờ đợi giây phút nhận lấy thẩm phán từ Quân Đoàn Gaia.

Năm mươi tên Hộ Vệ theo Siras lại bối rối, hốt hoảng, một số người nhìn qua nhìn lại để tìm kiếm gì đó có thể cứu lấy họ, một số Hộ Vệ lại kêu gào nói:

“Xin các ngài khai ân, chúng tôi chỉ bị lợi ích dụ dỗ, ngoài nhận một số tài nguyên ra thì chúng tôi chưa bao giờ đả thương người khác.”

“Đúng vậy, chúng tôi chỉ nhận một chút lợi ích từ Siras, chúng tôi đã biết lỗi rồi.” Một tên Hộ Vệ thành thật nói, khuôn mặt đáng thương.

Có khoảng hai trăm thành viên dự bị, một trăm mấy người bị Siras dụ dỗ, họ gia nhập Quân Đoàn Gaia vì lợi ích, chứ không phải vì muốn bảo vệ Thập Linh Hỏa thành hay làm những việc vĩ đại như cứu người, đoạt lại quê hương.

Các mục tiêu đó của Quân Đoàn Gaia trong mắt những cư dân hay các Hộ Vệ chỉ là ảo tưởng viễn vong mà thôi. Tầm mắt của họ chưa đạt đến độ cao như Quân Đoàn Gaia, họ chỉ là những người bình thường cầu mong có thể sống một cuộc sống yên bình như trước đây, có được Thập Linh Hỏa thành bảo vệ, họ đã cảm thấy thỏa mãn rồi, nào muốn tham gia với Quân Đoàn Gaia chứ.

Quân Đoàn Gaia đặt ra mục đích không phải là mơ tưởng, mà có được một chỗ dựa vững chắc là Giáo Đình, các thành viên của Quân Đoàn Gaia gần như đều có cấp độ Tín Sứ trở lên, họ tin tưởng con đường họ đang tiến bước là đúng đắn.

Siras hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, hắn nhanh chóng suy nghĩ, muốn tìm ra kế hoạch tiếp theo, Siras nghe được những lời cầu xin của bọn Hộ Vệ, hắn cười lạnh nói:

“Các ngươi là đồ ngu sao? Việc đã đến nước này còn xin cái gì tha thứ nữa chứ? Nếu không muốn chết thì hãy chiến đấu đi, cùng ta giết ra một con đường sống.”

Giọng nói Siras như sấm sét nổ vang trong đầu lũ Hộ Vệ, chúng giật mình tỉnh táo lại, khuôn mặt chuyển biến, từ sợ hãi rồi đến quyết tâm, cuối cùng là dữ tợn nhìn vào ba Quân Đoàn Trưởng.

Tôi danh của bọn họ là mưu hại Phó Đoàn Trưởng, cậy quyền lấn ép cư dân, ở họ xem ra, họ căn bản không có khả năng sống sót sau khi bị Quân Đoàn Gaia bắt giữ.

“Được, chúng ta sẽ cùng nhau giết ra ngoài.” Một tên Hộ Vệ gầm lên để tạo dũng khí cho bản thân.

“Giết!!” Ánh mắt của lũ Hộ Vệ còn lại chuyển thành màu đỏ, khí thế quyết tuyệt, nhưng khoảng mười mấy người thì buông bỏ vũ khí, họ tránh xa ra, vì họ nghĩ đến người thân, không muốn lại sai lầm một lần nữa.

Siras cười nhạt, ngay sau đó, hắn liền toát ra một cỗ khí tức kinh thiên, không khí bị ép đến oanh động, với luồng sức mạnh này, Siras có thể tự tin rời khỏi Thập Linh Hỏa thành, còn an toàn của lũ Hộ Vệ đó? Hắn có cần phải lo lắng à?

“Tên Siras đã thức tỉnh năng lực tiến hóa, tôi cùng với Dieter bắt hắn, còn lại giao cho cô đấy Rinka.” Richard nói ra, Dieter và Rinka đồng loạt gật đầu, ba người cùng nhau tỏa ra một khí thế của cường giả Tam Dương sơ kỳ, có thể giết Tam Dương trung kỳ.

Bị ba luồng uy thế cùng phủ lên thân thể, thần kinh Siras căng lại, khuôn mặt nghiêm túc, không hề bình tĩnh như trước nữa, mà ba mươi mấy Hộ Vệ liền sáp lại gần Siras cùng đối kháng ba Quân Đoàn Trưởng.

Tại thời điểm căng thẳng, hai bên đã chuẩn bị cho một trận chiến sinh tử, không gian dường như đã ngưng đọng, không khí ngột ngạt khó thở, đám cư dân đã chạy thật xa, Chad và Edgar dẫn Neala rời đi từ lúc nào.

“A! A! A!!!”

Bất ngờ, một tiếng kêu thảm thiết vang ra, tiếng kêu này chứa một sự đau đớn tột cùng, kéo dài vọng ra thiên không, người phát ra âm thanh này đang rất sợ hãi, khủng hoảng, và tuyệt vọng tới nổi tiếng thét của hắn có thể làm ảnh hưởng đến tâm trạng của người khác.

“Chuyện gì vậy?” Thanh Vũ bất ngờ hỏi, hắn lập tức quay đầu sang một hướng, âm thanh phát ra từ nơi đó.

Không khí ngưng trệ bị phá vỡ, ba Quân Đoàn Trưởng, cả Siras và đám Hộ Vệ đều phải nhìn lại, muốn biết nguyên nhân vì sao.

Khu vực đó là một chỗ trong chợ, có sáu người đang đứng đó, bao gồm Zynei và bốn tên Hộ Vệ bị Thanh Vũ phong ấn, cùng với một người nữa là Otis, mà chính hắn đã phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị giết.

Tại thời khắc này, đáng lý ra Zynei đứng im, không thể động đậy mới đúng, chẳng hiểu tại sao, một tay của Zynei thò ra bóp lấy cái đầu của Otis, làm Otis sợ hãi đến tè ra quần, đôi mắt trừng to ra hết cỡ, Otis vùng vẫy bằng toàn bộ sức mạnh, đáng tiếc cánh tay bóp lấy đầu hắn quá cứng rắn, Otis chỉ đang làm một việc vô ích mà thôi.

Rắc—rắc—rắc!!

Hàng loạt âm thanh vang ra từ thân thể Zynei, đôi mắt vô hồn của hắn nhìn Otis, cơ thể nhúc nhích rồi từ từ cao to, những cây xương trắng phiếu vươn lên từ lưng hắn, đầu xưng sắc bén như mũi thương có thể đâm xuyên mọi vật, chúng uống cong về phía trước. Rồi khuôn mặt Zynei biến đổi, miệng hắn tách ra làm bốn, hàm răng sắc nhọn như loài thú ăn thịt, cơ tay, cơ chân tràn đầy năng lượng và to khỏe, móng tay, móng chân đã biến thành vuốt nhọn dài thòn.

Trong đôi mắt Zynei, nhân tính cuối cùng bị một thứ ánh sáng màu trắng bạc cắn nuốt, rồi chuyển thành ánh mắt băng lãnh, không hề đọng lại một chút tình cảm gì, khuôn mặt biến thành thú vật, cơ thể cao to khoảng ba mét, cánh tay của Zynei bỗng nhiên bóp nát đầu Otis, máu tươi phun ra bắn vào cơ thể Zynei.

Và cuối cùng là một tiếng gầm thét oanh động cả bầu trời, kinh sợ cả các đám mây trắng khiến chúng phải tan vỡ và bay mất, nền đất Thập Linh Hỏa thành rạn nứt thành mấy chục khe hở, âm thanh tạo ra một luồng sóng khí đánh bật lên cả nền đất xung quanh Zynei.

“GÀO!” Cái miệng Zynei mở ra một cách kinh khủng.

Và đó cũng là thời khắc mà nhân loại nhìn thấy và cảm nhận được sự hung tàn của loài sinh vật ẩn sâu trong họ, thời khắc mà bất cứ người nào đều phải rung động đến tận linh hồn, bản năng họ mách bảo một sự nguy hiểm còn hơn bất cứ thứ gì.

Đây là thời điểm mà một sinh vật mới ra đời, Venger Thức Tỉnh! Thứ sinh vật khủng bố đã tàn sát không biết bao nhiêu người, trong cuốn lịch sử lại dày nặng thêm chỉ vì dành riêng cho nó.

Sự khủng bố của Tiến Hóa, chỉ vừa mới bắt đầu!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.