Ba Năm Ấy

Chương 20: Tò Mò Hại Chết Một Con Mèo




Editor: Song Thy

Ánh mắt Hoắc Chấn Dương hướng về phía người bạn học kiêm cấp dưới của mình, biểu tình không cho là đúng, khóe miệng lại không có đến một câu, tiểu cục cưng?

Cái từ này va cái tiểu dã miêu hay giương nanh múa vuốt với hắn có chút không hợp.

Tắc Mâu thấy hắn không nói lời nào, một người luôn luôn lãnh khốc ít nói ít cười hiếm khi nào có biểu tình như xuân muôn hoa đua nở, hòa hoãn vài phần, nhún nhún vai, lập tức đi đến quầy rượu xa hoa trong văn phòng, lấy một chai Whiskey, rót vào ly phalê, lại gắp hai cục đá ném vào.

Đem ly Whiskey kẹp ở ngón tay giữa nhẹ nhàng lay động, Tắc Mâu cười cười: “Bất quá, mình thấy thật kỳ quái, tiểu cục cưng kia là nữ nhân của cậu, vì sao không chịu tự mình giải vây cho cô ấy, một hai phải là mình đi.”

Ai kêu nữ nhân kia sống chết cũng không muốn người khác biết quan hệ giữa cô với hắn?

Sắc mặt Hoắc Chấn Dương không dễ phát hiện mà tối lại, ngữ khí cũng có vài phần không vui: “Tắc Mâu, cậu nói nhiều thật, giống như lúc đi học ở Pháp trước kia, thích xen vào việc của người khác.”

“Gì?”Tắc Mâu khoa trương mà trừng lớn mắt: “Đó là xen vào việc người khác sao, mình nhớ rõ, bạn học nữ kia lúc đó kêu là thân sĩ nha.”

Hoắc Chấn Dương và Cố Tắc Mâu đều là học sinh của một trường đại học MBA ở Paris Pháp, đã biết nhau sáu bảy năm.

Đó là trường học nổi danh nhất nước Pháp cũng là trường học quý tộc cổ xưa nhất, trong trường tất cả đều là tinh anh, tụ tập những người thừa kế của các gia tộc lớn, trừ bỏ thế gia giàu nhất Trung Quốc dẫn đầu trong ngành thương nghiệp thiếu gia Hoắc Chấn Dương, còn có nhiều hoàng tử công chúa khác.

Trừ những người đó ra, chính là giống như Cố Tắc Mâu, tuy rằng không phải con cháu trong gia tộc lớn, nhưng đối với thương nghiệp thì trời sinh tài giỏi, đối với ngành sản xuất cũng mười phần hứng thú, còn vì có mẹ là người nước Pháp, ở trong giới thượng lưu nước Pháp cũng có tiếng nói.

Khi đó, tính cách hai người tuy rằng hoàn toàn tương phản, một thì lạnh như biển sâu, một thì nóng như lửa, nhưng vẫn duy trì được quan hệ bạn bè.

Sau khi về nước, Hoắc Chấn Dương tiếp nhận tập đoàn Hoắc thị, lấy giao tình nhiều năm cùng lương cao mời Tắc Mâu về Hoắc thị, đảm nhiệm chức tổng giám đốc của JJ.

Hoắc Chấn Dương nghe Tắc Mâu khoe khoang, ngẩng đầu, nhấc chân dài, gác lên đầu gối, con người hiện lên một mạc ánh sáng không dễ phát hiện, hơi hơi trầm mị:

“Cố Tắc Mâu, khi học đại học phong lưu phóng khoáng, ai chằng biết. Mặc kệ sinh hoạt cá nhân của cậu như thế nào, ở công ty, vẫn là nên thu liễm một chút, không cần đem cái tính đó của cậu dùng trong công ty. Mình không hy vọng người ngoài nói mình chỉ biết mời một người hoa hoa công tử chọc ghẹo nhân viên trong công ty.”

Đôi mắt Tắc Mâu chợt lóe, vẻ mặt thân sĩ tươi cười: “Chẳng lẽ cậu sợ mình câu dẫn tiểu cục cưng của cậu, khiến cô ấy động tâm với ta?”

Hoắc Chấn Dương nhíu mắt lại, đứng lên, cười khẽ:

“Là cậu, thì không cần lo lắng.”

Nói xong, rời đi.

*

Qua sự việc phong ba ở phòng ăn, mấy ngày này, Gia Ý thành đại hồng nhân ở JJ.

Không chỉ có khu thị trường, ngay cả người ở các khu khác cũng chạy tới xem người trợ lý nhỏ mới vào công ty được Tắc Mâu khen ngợi.

Có Đường Ân Ân giúp đỡ, Gia Ý cuối cùng cũng đem một đám đồng nghiệp lôi kéo làm quen đuổi đi.

Vài ngày sau, lỗ tai cũng thanh tịnh.

Bởi vì ngày đó Tắc Mâu khích lệ, Kiều Mễ Na kia cũng yên tĩnh hơn rất nhiều, không dám tìm Gia Ý gây phiền toái.

Chiều hôm nay, mới vừa sửa sang lại một đám định mức buôn bán ở khu thị trường, Gia Ý xoa xoa đôi mắt, liền có đồng sự kêu: “Gia Ý, bên khu quảng cáo có hai người xin nghỉ, kêu chúng ta điều vài người qua hỗ trợ, cô đi được không?”

Mấy ngày nay, mấy người đồng sự đều rất khách khí với một trợ lý nhỏ như cô.

Gia Ý rời khỏi bàn máy tính: “Tốt, tôi đi được.”

Cô còn chưa có qua khu quảng cáo của JJ.

Chỉ nghe Đường Ân Ân nói qua, những công ty khấc đều đem quảng cáo giao cho khu quảng cáo của JJ, do Hoắc thị tài lực hùng hậu, nên cho JJ thành lập một khu quảng cáo chuyên môn phụ trách quay chụp quảng cáo, có cả studio cùng nhiếp ảnh chuyên nghiệp, còn thường xuyên có không ít người mẫu minh tinh tới đây.

Đi theo đồng sự ấn thang máy, hướng khu quảng cáo ở tầng trệt, Gia Ý vừa đi, một bên hỏi: “Hôm nay hỗ trợ cái gì?”

“Lúc trước JJ chúng ta vừa ra sản phẩm mới là kem chống nắng cao cấp nam nữ, khu quảng cáo đã mời một nam một nữ hai minh tinh đang nổi làm người phát ngôn, buổi chiều bọn họ sẽ qua quay chụp, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, thì tuần sau, là có thể phát trên TV cùng các tạp chí lớn.”

Khi nói chuyện, cửa thang máy mở, hai người tới khu quảng cáo.

So với khu thị trường ngay ngắn trật tự, khu quảng cáo lại mười phần hỗn độn.

Đặc biệt là studio, mỗi người đều rất bận rộn, không phải hóa trang, thì là bối cảnh, ánh sáng, tìm quần áo……………

Gia Ý mới đi vào, chỉ thấy một hình bón quen thuộc đang chụp quảng cáo.

Nữ nhân mặc một bộ bikini, ở trước mặt nhiếp ảnh gia, yểu điệu thuần thục mà trình ra các loại tạo hình.

Sau khi Gia Ý thấy rõ ràng, liền hít một ngụm khí lạnh.

Là Tưởng Mỹ Nghi.

Được khu quảng cáo JJ mời đến cư nhiên lại là Tưởng Mỹ Nghi.

Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Bất quá, Tường Mỹ Nghi rất chán ghét cô, nhưng tốt xấu gì cũng là một đại minh tinh, hẳn sẽ không trước mặt nhiều người mà tỏa thái độ với cô đi.

Gia Ý chôn đầu, tận lực giấu mặt của chính mình, nhưng vẫn cảm giác được một ánh mắt nhìn chằm chằm vào chính mình.

Tưởng Mỹ Nghi đã thấy được Gia Ý, trong lòng bị dọa cho nhảy dựng, cái đồ nhà quê này cư nhiên còn vào công ty con của tập đoàn Hoắc thị.

Cô ta không phải bạn gái của Hoắc Chấn Dương sao?

Lén tìm trợ lý hỏi, mới biết được cô ta cũng chỉ là một trợ lý nhỏ của khu thị trường, hơn nữa hình như không ai biết quan hệ của cô ta cùng Hoắc Chấn Dương.

Chẳng lẽ…….Hoắc Chấn Dương đã chia tay với cô ta?

Bằng không, Tưởng Mỹ Nghi như thế nào cũng không nghĩ ra, một người nam nhân như Hoắc Chấn Dương, sẽ chấp nhận bạn gái của mình làm một trợ lý nhỏ ở công ty con của chính mình?

Mặc kệ như thế nào, hôm nay là cơ hội tốt để trả thù, cô(TMN) như thế nào sẽ bỏ qua!

Tròng mắt Tưởng Mỹ Nghi chuyển động, khóe môi câu lên một nụ cười lạnh: “Nhiếp ảnh gia!”

Nhiếp ảnh gia từ máy chụp ảnh ngẩng đầu lên: “Làm sao vậy?”

“Tôi cảm thấy cái này không được, không thể hiện ra được là dung dịch cao cấp, tôi có đề nghị này.”

Tưởng Mỹ Nghi có kinh nghiệm phong phú trong quảng cáo, lại là đại minh tinh khó mời đến, hiển nhiên nhiếp ảnh gia sẽ nghe ý kiến của cô: “Tưởng tiểu thư muốn như thế nào?”

Tưởng Mỹ Nghi nhìn Gia Ý cách đó không xa: “Tôi nghĩ hiện tại nên ra bờ cát chụp ảnh, ngồi trên ghế bày ra làn da trắng. Bên cạnh có một cô gái vừa đen, vừa trắng, lại vừa xấu, như vậy là có thể làm nổi bật nên làn da trắng của tôi rồi.”

Đầu vừa chuyển, chỉ chỉ hướng một nhân viên đang ôm đống quần áo: “Nha, cô ta đi, tôi cảm thấy cô ấy rất thích hợp.”

Nhiếp ảnh gia do dự một chút: “Tưởng tiểu thư, kia chỉ là một nhân viên nhỏ của công ty, không phải diễn viên chuyên nghiệp.”

“Tôi nói được là được.”Mặt Tưởng Mỹ Nghi trầm xuống, đề cao âm lượng.

Tưởng Mỹ Nghi chính là tôn đại thần, rất khó mời đến!

Một cái giám đốc khu quảng cáo cấp cho nhiếp ảnh gia một ánh mắt.

Nhiếp ảnh gia chỉ có thể đồng ý, nhìn Gia Ý một cái, vẫy vẫy tay với chuyên viên trang điểm: “Mang cô ấy đi hóa trang!”

Gia Ý muốn chạy cũng không kịp, cự tuyệt càng không thể, chỉ có thể mặc cho chuyên viên trang điểm kéo đi hóa trang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.