Ba Lần Gặp Mặt... Cả Đời Yêu Anh (K-Pop Fan)

Chương 11





"Ha ha, dựa theo tình huống bình thường mà nói bọn họ hẳn không cho chúng ta đi qua, thế nhưng ta nghĩ, nếu chúng ta phái thêm những người này từ từ thương lượng với bọn họ, bọn họ sẽ đáp ứng." Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông mỉm cười nói: "10 đầu Bỉ Mông, 10 đầu Hắc Long, đại quân mười vạn Thú Tộc, cộng thêm quân đội vài chục vạn Huyệt Cư Nhân, mới có thể để lũ tiểu tử cuồng vọng tự đại này nhìn một chút ."

"Ha ha, không sai, theo ta được biết nhân khẩu Ám Dạ Tinh Linh không đông lắm, tổng cộng chỉ có hai ba trăm vạn, chiến sĩ đã chiếm tới mười mấy vạn, hơn nữa toàn lấy ám sát làm chủ, chiến đấu chính diện trên chiến trường thì không được. Theo Ám Dạ đội trưởng của ta nói qua cảm giác lực nhạy cảm của Huyệt Cư Nhân quả thực chính là khắc tinh của Ám Dạ Tinh Linh bọn họ." Bần đạo cũng cười nói: "Ta mặc dù là một lãnh chủ nho nhỏ, nhiều thì không dám nói, mấy vạn quân đội vẫn có thể lấy ra được, bọn họ nếu cho mượn đường, chúng ta đưa tiền, mọi người cùng nhau phát tài, nếu không, chúng ta chỉ đành không khách khí." Hắc hắc, dù sao cũng là đen ăn đen, bần đạo là tam hại nha, chuyện này từng làm không hề ít, đã sớm không để ý rồi.

"Ha ha." Mấy người chúng ta cùng nhìn nhau cười to. Tương lai tốt đẹp đã bày ra ở trước mặt chúng ta, làm sao chúng ta có thể không bảo cao hứng đây. Thế nhưng, giống như ông trời cứ đối nghịch cùng bần đạo, khi chúng ta cao hứng cười lớn lên nhất định sẽ không có chuyện tốt, mà không, chúng ta không kịp cười xong nữa, một trận khí tức quỷ dị đột nhiên đè ép tới, ba người bần đạo lập tức sắc mặt đại biến.

Bần đạo giật mình bởi vì khí tức tà ác này khá cường đại, có chút muốn chế trụ cả năng lượng không gian dao động. Ghê tởm nhất chính là, người có cái khí tức này cách chúng ta rất chi là gần. Hắn hẳn là ở ngoài thành, điểm khoảng cách này đối với cao thủ chân chính mà nói, nháy mắt cái là tới. Mà thôi, bần đạo dùng thần thức tìm kiếm, một hồi sau kết quả nhìn thấy người này có cấp bậc thiên sứ sáu cánh, hiện tại bần đạo chống nổi thì nổi, nhưng phải rất phiền toái đây.

"Thứ nên tới luôn phải tới mà." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần sầu mi khổ kiểm nói: "Chẳng qua lần này hơi nhanh thì phải? Mới không tới bốn năm."

"Đáng giận, thêm được một năm cũng tốt, khi đó bọn chúng ta có thêm vũ khí thì phần thắng sẽ gia tăng lên nhiều." Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông vẻ mặt uể oải nói: "Hết lần này tới lần khác chúng ta mới bị tổn thất thảm trọng, hiện tại thật sự phiền toái rồi."

"Bọn ở trong cánh cửa không gian kia làm sao lúc này chạy tới tham gia náo nhiệt chứ?" Bần đạo cũng rất buồn bực. Thật ra điều ta muốn nói nhất là hắn vì sao không thể đợi ta đi rồi hãy tới chứ.

Mặc dù nói không khoái, nhưng đại sự lâm đầu tránh cũng không thoát được? Mấy người chúng ta chỉ đành vội vàng đi tới trên đài chỉ huy. Ở chỗ này có thể nhìn một vòng thu hết địa thế quanh vùng núi. Chỉ thấy vài dặm ngoài Thú Vương thành, một cánh cửa không gian chẳng biết mở ra từ lúc nào, lúc này đang có vô số quái thú từ bên trong điên cuồng trào ra.

Những quái thú này rất nhiều chủng loại. Đa số ngay cả ta cũng chưa từng thấy qua, thậm chí cũng không nghe nói. Thế giới dưới lòng đất ta chỉ biết vài loại Tà Nhãn, Tà Ma ... Khủng trảo quái cái đầu nhỏ xíu, có bốn chân diện mạo dữ tợn, móng vuốt nó đặc biệt rất dài, tầm hai ba thước vô cùng sắc bén, chỉ đơn thuần lực công kích tuyệt đối không thể kém Bỉ Mông bao nhiêu, chỉ là lực phòng ngự của nó thua kém khá xa. Bán Thú Nhân vũ khí bằng xương cũng có thể tạo thành thương tổn không nhỏ cho nó, bởi vì như vậy thực lực nó chỉ được đánh giá là ma thú cấp tám. Bần đạo chỉ đảo mắt một vòng đã phát hiện mấy trăm đầu chủng loại này.

Tà Nhãn là một con mắt khổng lồ, dưới con mắt có mười mấy cái xúc tua, con mắt to lớn có bán kính từ nửa thước đến vài mét, lớn nhỏ không giống nhau, càng lớn thực lực càng mạnh. Sở trường của nó là khống chế tư tưởng người khác, có thể thi triển pháp thuật tâm linh hệ, tỷ như sợ hãi thuật, đầu độc thuật ...vân...vân.

Tà Ma là một loại quái vật hình người, cái đầu rất lớn. Bọn nó thật ra nên coi là một loại á nhân, nhưng trí lực thật sự quá thấp, hoàn toàn giống ma thú, chỉ biết giết chóc. Bọn nó thân cao bình thường đều chừng ba thước, trên tay cầm cây gỗ hoặc khúc xương làm vũ khí, da dày thịt béo, lực lớn vô cùng, hơn nữa Thị Huyết như điên cuồng, hung hãn không sợ chết, vô cùng phiền chán.

Mặt khác còn có Tích Dịch quái vật thể hình cực to, hình dáng tương tự cá sấu, còn có quái vật như loài chim có thể bay và rất hung hãn, tóm lại đủ loại kiểu dáng, thiên kỳ bách quái, khiến cho bần đạo tăng một chút kiến thức vốn có của mình.

Bần đạo thấy nhiều vật hiếm lạ như vậy cho nên sinh ra hứng thú, nhưng thú thì có thú, nhưng hoàn toàn không giống lúc trước rồi, sắc mặt bần đạo trận xanh trận trắng, thầm nhủ: "Làm sao hiện tại tới nhiều như vậy đây?" Ta xem bọn hắn sắp bị số lượng đám quái vật làm cho sợ đến mất đi ý chí chiến đấu rồi.

"Ha hả, chính xác chín giờ sáng, thời gian nhân loại chúng ta có thói quen làm việc, đám quái vật này tới rất đúng lúc nha." Bần đạo cười nói.

"Ha ha." Hai người lập tức bị ta chọc cười, tinh thần lập tức buông lỏng một chút.

"Bọn họ cũng không phải đúng lúc như vậy, ta nhớ lần trước vào nửa đêm canh ba đã tới, hình như chủ nhân bọn hắn muốn cho bọn hắn ăn sáng trước rồi mới đi thì phải." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần cũng hài hước nói theo. Hắn dĩ nhiên biết hiện tại sĩ khí rất quan trọng, cho nên phối hợp với ta chọc cười mọi người.

"Hắc hắc, chỉ mong bọn họ đã ăn no mới tới, bởi vì sau này coi như không còn cơ hội ăn cơm rồi." Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông cũng nhìn chúng ta cười nói.

"Thế nhưng, cái tên chuyên núp bên trong kia có đi ra không?" Bần đạo hỏi. Ta hỏi là cái tên siêu cấp cao thủ kia.

"Chưa từng xuất hiện qua, nhiều nhất chỉ phát ra khí thế dọa người mà thôi, có thể cửa không gian quá nhỏ hắn chui không qua lọt, không cần để ý đến hắn." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần cười giải thích.

"Ha hả, đáng tiếc thật, nếu hắn dám ra đây, ta không động thủ đánh gục hắn xuống thì không được mà!" Bần đạo nghe nói hắn ra không được, lập tức nói hùng hồn tăng chút khí thế cho mình.

"Ha ha, coi như là vận khí của hắn đi." Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông cười to nói.

Chúng ta bên này trêu đùa, đám quái vật bên dưới đã bắt đầu khẩn cấp phát khởi thế công. Còn Thú Nhân ở đầu tường lập tức chuẩn bị tác chiến, Tát Mãn Vu Sư gia trì một lần cho mỗi một người chiến sĩ, mười mấy Thú Thần Tế Tự thì bận rộn cho chiến tranh cự thú gia trì Hộ Thể Thạch Phu cho các chiến sĩ.

Hắc hắc, dường như số lượng Thú Thần Tế Tự không đủ? Bần đạo đồng thời phát giác được hai vị Bỉ Mông hoàng tộc dùng ánh mắt u oán kèm chút lửa giận bắn tới đây. Ai, ta thừa nhận, ta có chút hối hận lúc ấy một kiếm giết chết mười hai Tế Tự rồi, thật ra chỉ cần đánh ngất bọn họ là được mà, giết chóc quá nặng quả nhiên không tốt, bần đạo có phải là tự làm tự chịu rồi đây? Buồn bực mà.

Không đợi bần đạo buồn bực cho xong. Bên dưới chiến sự đã bắt đầu khí thế hừng hực, đầu tiên hay là Cự Ma tiêu thương vây công, sau đó là Tích Dịch Nhân cung tiễn thủ đứng thành hàng bắn một lượt. Do đứng trên sườn núi, hai loại binh chủng viễn trình này có xạ trình tăng cao hơn không ít, hơn nữa uy lực cũng hơi gia tăng. Bọn hắn tác xạ dày đặc, bọn quái vật có lực phòng ngự tương đối thấp tỷ như Tà Ma, bắt đầu té xuống như rạ.

Nhưng vài loại quái vật có lực phòng ngự cao như lũ tiểu tử Đại Tích Dịch kia, còn có Khủng Trảo Quái. Trên người tên đã cắm đầy chi chít mà vẫn dũng cảm xông lên trước. Đến được dưới tường thành, Khủng Trảo Quái trực tiếp leo lên thành tường, một móng vuốt hạ xuống lập tức cắm dính ở trên tường thành, sau đó từng cái từng cái bắt đầu leo nhanh lên. Những quái vật khác còn trực tiếp hơn. Được hỏa lực viễn trình trợ giúp bọn chúng áp sát vào công kích nhằm phá hư thành tường, bần đạo thấy vậy muốn choáng váng, bọn chúng hình như đã phân công rõ ràng hết thảy, đây có phải là đám quái vật mà trí thông minh cực thấp có thể nghĩ ra được sao?

Lúc này, mới chính thức cho thấy quân đội Thú Nhân kinh khủng. Nhiều năm chiến đấu bồi dưỡng ra sự ăn ý vô cùng, hơn nữa thân thủ còn siêu cường, cho nên bọn họ biểu có lực chiến đấu vô cùng khổng lồ làm cho người ta khiếp sợ.

Giống như Khủng Trảo Quái có hình thể khổng lồ. Bọn họ vừa ló đầu lên tường thành, lập tức huy vũ một cánh tay công kích, cánh tay kia tự nhiên bận dính trên tường. Ngay lúc này, nhất định sẽ có một Ngưu Đầu Nhân dùng Đồ Đằng trụ trên tay cứng rắn ngăn chặn cái móng vuốt to lớn kia, mà bên cạnh thì luôn có một Ngưu Đầu Nhân, sư tộc hoặc là hùng tộc ...vân...vân cái loại có lực lượng lớn, cầm vũ khí hung hăng nện ở lên đầu Khủng Trảo Quái. Coi như là Khủng Trảo Quái thực lực cấp tám, vào lúc này cũng chỉ có một kết quả óc ác vỡ toang mà té đài.

Trải qua bần đạo tỉ mỉ quan sát một hồi, ta phát hiện Thú Nhân phân phối đối thủ rất chính xác. Đối địch loại phòng ngự cao hình thể lớn, một loạt cho Ngưu Đầu Nhân hoặc chủng tộc dùng vũ khí nặng cứng rắn đập, thể hình to dài như Tích Dịch bò lên thành, Na Gia hoặc chủng tộc vũ khí nhẹ cũng không quản, bị công kích chỉ tránh né qua, cốt đao các nàng đối với thằn lằn khổng lồ thật sự thương tổn không lớn. Vào tình cảnh này, Ngưu Đầu Nhân ...vân...vân nhất định sẽ chạy tới, dùng Đồ Đằng trụ hoặc cự thạch cự phủ dứt khoát đập chém, áp chết tên này xong mấy người mới hợp lực đẩy cho rớt thành.

Còn loại ma thú hình thể nhỏ tốc độ nhanh, tỷ như một loại Ma Hầu lủi vô cùng nhanh, bọn chúng có lực công kích rất thấp, nhưng chuyên nhằm chỗ yếu hại như mắt, cổ, họng mà cào cấu, tốc độ bọn chúng quá nhanh lại rất chú ý bảo vệ bản thân nên khó mà vây bắt, cho nên phải dựa vào Na Gia, Báo tộc vốn là chủng tộc có tốc độ nhanh động thủ giết chết, dù sao Na Gia nhiều cánh tay, vung đao mau, giết chúng cũng như ăn cơm mà thôi.

Còn đám quái vật trung trung như Tà Ma lại có số lượng tương đối lớn, Bán Thú Nhân và Cự Ma liên thủ xử lý, Ngưu Đầu Nhân và Na Gia ...vân...vân những chủng tộc nhân số ít cường lực mạnh chỉ ở thời điểm cần thiết mới động hỗ trợ. Hiển nhiên bọn họ trước đó đã phân phó tốt lắm, mỗi đoạn tường ngắn đều có chiến sĩ các tộc chịu trách nhiệm.

Mà lúc này những người phía sau thì lo cận thân chiến đấu, Cự Ma và Tích Dịch Nhân xạ thủ một khắc cũng không ngừng, mưa tên, tiêu thương cứ thế tiêu sái mà bắn. Bọn họ chủ yếu đối phó quái vật bay loạn trên không trung, cái gì là ác quỷ thân chim, Tà Nhãn phi hành...vân...vân. Tà Nhãn khống chế tinh thần rất phiền toái, mặc dù có Tát Mãn Vu Sư gia trì hào quang thanh tĩnh, nhưng khi gặp Tà Nhãn thực lực quá mạnh cũng có thể khống chế vài Thú Nhân chiến sĩ.

Tiền tuyến thỉnh thoảng có Thú Nhân chiến sĩ bị khống chế đột nhiên chuyển hướng qua giết chết đồng bạn của mình, sau đó hắn liền bị đồng bạn khác giết chết, khiến cho trận thế Thú Nhân đôi khi sẽ xuất hiện sơ hở, đa số Thú Nhân thương vong là từ chỗ sơ hở này mà ra. Cho nên công kích từ xa chiếu cố ưu tiên chính là Tà Nhãn, tiếp theo mới đến các quái vật phi hành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Đám quái vật bay được số lượng không nhiều lắm, rất nhanh bị tiêu diệt le que không còn mấy con rồi, ở trên trời tạm thời được an toàn, Song Túc Phi Long sẽ bay ra ngoài tiền tuyến dò xét một phen, thuận tiện thả vài ngụm khói độc. Thật ra thì đám quái vật này đa số kháng độc rất mạnh, thế nhưng giết vài mống so với không giết con nào vẫn tốt hơn nhiều, ít nhất có thể làm cho Tà Ma và Ma Hầu cái quái thú thực lực kém này giảm xuống lực chiến đấu.

Chiến đấu rất nhanh đã kéo dài hơn nửa canh giờ, cho dù các chủng loại quái vật thực lực mạnh và rất ngoan độc, nhưng bị quân đội Thú Nhân phối hợp ăn ý, căn bản không có chút biện pháp, thậm chí một đạo phòng tuyến cũng không thể đột phá. Đạo phòng tuyến thứ nhất giống như là một cơ quan nghiêm mật giết chóc vô tình, đám quái thú một khí xâm phạm liền bị giết rớt. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cũng chỉ tiến công theo cường độ như vậy thêm vài lần, Thú Nhân đã thắng định rồi. Nhưng tại sao cao tầng Thú Nhân lại khẩn trương như thế nhỉ? Rất nhanh, đáp án đã tới rồi.

Thời khắc chiến đấu tiến hành đến lúc mấu chốt. Trong cánh cửa không gian truyền đến một trận thanh âm ong ong, tiếp theo là vô số con muỗi khổng lồ bay ra, bầy muỗi này to thì như con gà nhỏ thì tựa chim cút, màu sắc rực rỡ, hiển nhiên cũng kháng độc mạnh. Bọn chúng nếu tính đơn thể lực chiến đấu cơ hồ … miễn nói. Nhưng số lượng lại nhiều đến…ai cũng chịu không nổi.

Giống như hiện tại, bầy muỗi vừa bay tới đây, tuyệt đối giống như mây đen che ngang bầu trời, thanh âm ong ong chấn động khiến cho lỗ tai nhói đau. Đối phó bọn chúng thì cận thân chiến sĩ chỉ có thể dựa vào đấu khí ngăn cản, những thứ vũ khí khác ngăn chặn không được nhiều muỗi như vậy cùng công kích nha? Có là Na Gia bốn cánh tay cũng không làm được. Nhưng đấu khí ngoại phóng hộ thể cũng chỉ có cao thủ mới có khả năng thi triển, trong đại quân Thú Nhân đa số binh lính làm không được điểm này. Cho nên, một khi bị bầy muỗi nhào tới hàng phòng tuyến thứ nhất, tối thiểu, ít lắm thì Thú Nhân cũng phải giảm hơn phân nửa quân số.

Đối phó bọn chúng cung tên tuyệt đối vô dụng. Bầy muỗi số lượng so với tên của Thú Nhân còn nhiều hơn. Chỉ có thể dựa vào pháp thuật phạm vi lớn còn chút cơ may, xem ra Lôi Thú nên ra sân rồi. Quả nhiên, khi thanh âm ong ong truyền tới, đại môn trên năm tòa thành giữa sườn núi liền mở ra, từ bên trong từ từ đi ra năm đầu Lôi Thú cực to. Thì ra Lôi Thú cũng giấu diếm? Không trách được cái loại lớn như vậy, từ khi ta tới cũng không hề nhìn thấy.

Thân thể Lôi Thú còn chưa có hoàn toàn đi ra ngoài thành bảo, nhưng pháp thuật nhưng đã sớm phóng ra. Căn bản không chờ bầy muỗi bu vào, nếu bị chúng bám vào, Thú Nhân ở tiền tuyến coi như thảm rồi. Năm đầu Lôi Thú cùng nhau phát uy, tràng diện thật sự quá rung động. Mỗi đầu Lôi Thú sử dụng pháp thuật cấp thấp nhất, bởi vì đối phó đám muỗi độc hút máu này pháp thuật cấp bảy đã quá đủ. Mỗi đầu Lôi Thú có thể trong một giây thả ra hơn mười tia chớp dài ngoằn. Năm đầu Lôi Thú thả ra nghĩa là trên trăm đạo tia chớp to bằng cánh tay bay ra.

Mỗi đạo thiểm điện bởi vì bầy muỗi thật sự quá nhiều, cho nên đặc biệt trải rộng phân tán cũng hốt được đống hàng, tính sơ sơ thì một tia chớp có thể đốt cháy hàng trăm hàng ngàn con muỗi. Mấy trăm đạo tia chớp ở giữa không trung liên tiếp lóe sáng. Đám muỗi độc y như mưa rơi rớt xuống lả tả.

Nhưng bọn chúng người trước ngã xuống, người sau tiến lên liều mạng xuyên qua màn tia chớp phong tỏa, nhằm quân đội Thú Nhân mà tiến sát vào.

Mặc dù tia chớp Lôi Thú đã sát thương phần lớn muỗi độc hút máu, nhưng số lượng bọn chúng nhiều nhiều lắm, vẫn như cũ có không ít muỗi mòng thành công xông qua tia chớp phong tỏa, bay tới tuyến đầu tiên của Thú Nhân chiến sĩ, đến hiện tại Lôi Thú đã không thể ra sức rồi, bọn họ nếu lại dùng tia chớp sẽ thương tổn người phe mình.

Thế nhưng, hiển nhiên thú nhân đã chiến đấu cùng quái thú nhiều năm nên tích lũy khá nhiều kinh nghiệm, đối với quái thú đã sớm nghĩ ra kế sách ứng đối chu toàn, cho nên bọn họ không chút hoang mang bắt đầu bố trí tiếp, tất cả Ngưu Đầu Nhân đứng ở hàng trước nhất, Na Gia ở phía sau. Chủng tộc khác đi ẩn núp phía sau bọn hắn.

Bầy muỗi độc bay đến gần, lập tức đánh về phía Ngưu Đầu Nhân, rồi Ngưu Đầu Nhân thì đợi đám muỗi tới gần, cùng nhau sử dụng Chiến Tranh Tiễn Đạp. Nhất thời, muỗi độc hút máu chung quanh bọn họ toàn bộ bị đánh rớt xuống đất. Sau đó là đợt thứ hai đợt thứ ba, cho đến khi Ngưu Đầu Nhân cũng mệt mỏi không đánh ra nổi Chiến Tranh Tiễn Đạp mới thôi, bọn họ sẽ rút lui ra phía sau Na Gia.

Mà lúc này, muỗi độc bị tia chớp Lôi Thú và Chiến Tranh Tiễn Đạp của Ngưu Đầu Nhân giày xéo hai vòng xong, số lượng vốn rất khổng lồ chỉ còn thừa không còn bao nhiêu rồi, Na Gia Đao – Đao Vũ Phong Bạo có thể dễ dàng tiêu diệt hết bọn nó. Mặc dù muỗi độc hút máu bị tiêu diệt toàn bộ, nhưng Thú Nhân cũng không thể không bỏ qua phòng tuyến thứ nhất. Ai bảo bọn hắn mới vừa rồi đều rút lui ra phía sau, lúc này, hàng phòng tuyến thứ nhất đã rơi vào tay bọn quái thú, nếu muốn đoạt lại thì rất khó khăn. Cho nên bọn họ liền lui lại giữ đạo phòng tuyến thứ hai. Cũng may Thú Vương thành ở trên núi, cho nên hàng phòng tuyến còn có mười mấy dãy, tạm đủ cho Thú Nhân bố trí.

Bọn quái vật chiếm lĩnh được hàng phòng tuyến thứ nhất, không cần nghỉ ngơi nghỉ ngơi chút nào, trực tiếp đánh tới đạo phòng tuyến thứ hai. Cái miệng chuyên ăn thịt Thú Nhân lại bắt đầu rồi. Đám quái thú bên kia, viện quân xuất hiện liên tục không ngừng nghỉ, dường như vĩnh viễn liên tu bất tận.

Ở thời điểm bầy muỗi bị toàn diệt, quái thú lại xuất hiện thêm binh chủng mới, một chủng loại giống như rồng ba đầu. Luận về lớn nhỏ, loại quái vật này so sánh với Long tộc chân chính thì ngang nhau, chỉ là đầu hơi nhiều chút, mặt khác, bên ngoài tuyền một màu tím. Đại tiên tri Tinh Quyến • Bỉ Mông nhìn thấy bọn chúng lập tức biến sắc thốt lên: "Kỳ Mỹ Lạp làm sao xuất hiện nhanh như vậy? Hơn nữa vẫn còn có hơn hai mươi đầu?"

"Bọn nó rất lợi hại phải không?" Bần đạo nghi ngờ hỏi.

"Đúng thế, rất lợi hại, luận về thực lực tuyệt đối là cấp chín, thật sự không thua kém Long Tộc. Ghét nhất chính chúng có thể bay, Bỉ Mông chúng ta không có biện pháp ngăn cản bọn chúng." Thú hoàng Tinh. Quyến • Bỉ Mông bất đắc dĩ nói.

"Không phải còn có Lôi Thú sao?" Bần đạo kỳ quái hỏi.

"Nhưng Lôi Thú quá ít, chúng ta chịu không nổi tổn thất." Đại tiên tri Tinh Quyến • thần cười khổ nói: "Cho nên chỉ có thể dựa vào Song Túc Phi Long đối kháng bọn chúng."

Quả nhiên, lúc chúng ta đang nói chuyện, từ trong Thú Vương thành bay lên hơn ngàn đầu Song Túc Phi Long , chính diện nghênh chiến hơn hai mươi con Kỳ Mỹ Lạp quái thú. Hai bên ở trên bầu trời Thú Vương thành triển khai một tràng không trung đại chiến, thế nhưng phi long hiển nhiên không phải là đối thủ của người ta, vì vậy chỉ trong chốc lát rớt trên mặt đất toàn là phi long, người ta chỉ có thương vong lẻ tẻ?

Loại quái thú Kỳ Mỹ Lạp này vô cùng lợi hại, ba cái đầu trên dưới tung bay, cắn cho phi long khổ không thể tả, hơn nữa bọn chúng cũng là ma thú phun nọc độc, căn bản không cần sợ độc tố của Song Túc Phi Long. Cho nên hai bên chỉ có thể dựa vào cắn lộn để thủ thắng. Thế nhưng quái thú Kỳ Mỹ Lạp hình thể không chỉ lớn hơn phi long mấy lần, lực phòng ngự lại rất cao, Song Túc Phi Long xé không đứt da người ta, cộng thêm Kỳ Mỹ Lạp quái thú lại có ba cái đầu, có thể không chiếm hết thượng phong được sao?

Nhìn phi Long rơi xuống lả tả, Thú Hoàng và đại tiên tri mặt mày như bị rút gân, dù là bần đạo nhìn cũng đau lòng, phi long thật tốt mà, thật là… thật là đáng tiếc, ta đoán chừng trận không chiến này nếu có thắng, bọn họ còn dư lại không được mấy đầu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.