Ba Đêm Định Mệnh

Chương 4-1




Sau khi Ngọc Lan phát lệnh giới hạn, đột nhiên xuất hiện một làn sóng đầu tư, chẳng những công ty Đằng Phi, còn rất nhiều xí nghiệp dân doanh nổi tiếng trong nước ùn ùn kéo tới Ngọc Lan, nhiệm vụ kêu gọi đầu tư cả năm của thành phố hoàn thành trong chưa đầy hai tháng.

Đối diện với tình hình bất thường này, Lý Đào khốc khỏi há hốc mồm ngạc nhiên.

Chỉ những cán bộ "già" của Ngọc Lan là không cảm thấy kỳ quái, nghĩ lại khi xưa Liễu bí thư chấp chính khu Trường Hà náo nhiệt nhường nào, đủ các nhà đầu tư trong ngoài nước tranh nhau kéo tới, dựng nên kỳ tích Trường Hà. Hơn nữa cái kỳ tích này vẫn đang tiếp tục, năm nay dự kiên khu Trường Hà nộp thuế hơn 3 tỷ, tiếp tục gánh nửa giang sơn của Ngọc Lan.

Khu Hoa Lâm đang phát triển cao tốc, có hi vọng thành khu Trường Hà thứ hai.

Làn sóng đầu tư này Liễu Tuấn giật giây phía sau, vì xúc tiến Ngọc Lan phát triển cao tốc, Liễu Tuấn một lần nữa phát lệnh tổng động viên.

Liễu Tuấn cũng chỉ bất đắc dĩ mà thôi.

Từ khi chấp chính Tiềm Châu, Liễu Tuấn bắt đầu khắc chế mình dùng xí nghiệp và tài chính của mình làm nhân vật chính, tới vị trí này hôm nay y phải nên kín đáo một chút. Nhưng tình hình hiện giờ không cho y kiêng kỵ nữa, việc hạn chế nhà đất, nhìn khắp toàn quốc cũng là hành động đi ngược xu thế, khơi nên tranh luận sôi nổi trong cả nước. Dân gian và trên mạng, đương nhiên là khen ngợi không ngớt, cư dân mạng Ngọc Lan hết sức tự hào, luôn miệng nói Ngọc Lan có một bí thư tốt, một thị trưởng tốt. Nhưng phản ứng phí chính quyền không như thế.

Nghiêm khắc mà nói, chính quyền không có phản ứng gì.

Báo chí truyền thông Ngọc Lan đưa tin rất ít, cho dù có cũng chỉ là tin nhanh, nói một hai câu vội vàng, mọi người đang quan sát, nên rất kín tiếng.

Nhưng bình luận ở chốn riêng tư, đại đa số đều phản đối, cực kỳ bất mãn với thói thích khác người của Liễu Tuấn.

Các loại tin đồn ở kinh thành thông qua Nghiêm Minh, Thôi Phúc Thành, Lăng Quân Khán liên tục được phản hồi tới chỗ Liễu Tuấn. Liễu Tuấn đã phát động chiến tranh trước tiên ở Ngọc Lan, những đồng minh tất nhiên hải thu thập tình báo kịp thời cho y.

Thôi Phúc Thành nói, trong ủy ban cải cách, có hai tiếng nói hoàn toàn khác biệt. Mộ là ủng hộ, thậm chí vỗ tay tán thưởng, nói Liễu Tuấn đi đầu thiện hạ, không hộ là tấm gương chấp chính vì dân, nhưng người ủng hộ chỉ là thiểu số, hơn nữa đa phần là người trẻ tuổi chưa công tác bao lâu, coi Liễu Tuấn như thần tượng, bất kể Liễu Tuấn làm gì nói gì đầu được những người này coi như kinh điển. Đại đa số cán bộ, nhất là cán bộ cấp chính sở trở nên có quyền cao chức trọng đều có thái độ phản đối, cho rằng Liễu Tuấn thuần túy chỉ là muốn chơi trội, thích được chú ý, bất chấp thực tế, bất chấp tình hình trong nước.

Thực tế là nếu không dựa vào bán giá đất với giá cao, rất nhiều thành phố, đặc biệt là đô thị cấp huyện, sẽ không biết lấy gì sinh tồn, có khả năng phá sản. Một khi chính quyền cơ sở bất ổn, toàn bộ nền móng chính quyền sẽ có vấn đề.

Từ tình hình thực tế của Ngọc Lan mà xét, mọi người đều quả quyết, Ngọc Lan không thể duy trì được lệnh giới hạn này bao lâu.

Nguyên nhân không gì khác ngoài, Liễu Tuấn quá biết tiêu tiền.

Vừa mới làm thị trưởng đã muốn đầu tư 5 tỷ để làm thành phố xanh, tương đương thu nhập tài chính cả năm. Cùng với thành phố cao tốc phát triển, vẫn đề giao thông, cung ứng điện nước sẽ trở nên nổi cộm, khi ấy càng cần nhiều tiền hơn để cải tạo cơ sở thiết bị của thành phố.

Đã vung tay bữa bãi, còn dám hạn chế giá nhà đất, tới khi đó Ngọc Lan không phải la thành phố xanh nữa mà là thành phố tắc đường, thành phố thiếu điện, thành phố mất nước, cuối cùng biến thành thành phố rác rưởi.

Không có tiền thì làm được gì?

- Liễu bí thư, phải thận trọng.
Thôi Phúc Thành lo lắng nói.

Liễu Tuấn cảm nhận được sự chân thành của hắn, Thôi Phúc Thành tới ủy ban cải cách thể hiện năng lực công tác cực cao, trong thời gian ngắn đã kiếm soát toàn bộ công tác phân quản, hiểu suất làm việc tăng mạnh. Vì thế Thôi Phúc Thành được Liễu Tấn Tài coi trọng, các đại lão trong hệ phái Hà Duyên An cũng có đánh giá tốt.

Thôi Phúc Thành một dạo xuống tính thần lại lập tức trở nên tích cực, vừa được hệ phái thừa nhận, lại được Liễu thủ tướng coi trọng, tiền đồ của Thôi chủ nhiệm vô hạn.

Bỏ giao tình riêng tư với Liễu Tuấn ra, Thôi Phúc Thành cũng không muốn cha con Liễu Tấn Tài gặp sơ xẩy gì, điều đó ảnh hưởng trực tiếp tới tiền đồ của hắn.

So ra thì lời của Nghiêm Minh thẳng thắn hơn.

Nghiêm Minh nói:
- Liễu Tuấn, bọn chúng đang chờ cậu biến thành thằng hề đấy.

Sự thực chứng minh những kẻ không để ý tới tình hình đất nước, cố chấp ý riêng, thế nào cũng ngã ngựa. Sẽ trở thành đối tượng cho đám đông công kích.

- Chuyện này cậu làm tốt còn đỡ, một khi thất bại sẽ thành điểu yếu cho kẻ khác công kích, cậu chuẩn bị tư tưởng dẫm chân tại chỗ đi.

Liễu Tuấn biết Nghiêm Minh nói đúng, đừng nói cán bộ khác phe, mà ngay cả đại bản danh của Nghiêm Liễu hệ, cũng có rất nhiều cán bộ không tán đồng cách làm của Liễu Tuấn. Thành phố Bảo Châu đã hướng lên tỉnh N xin N học theo Ngọc Lan và Tiềm Châu, hạn chế giá nhà đất tăng vọt, nhưng bị lãnh đạo phê bình, tỉnh trưởng Điền Văn Minh còn đặc biệt triệu kiến tân bí thư thành ủy Trầm Quân, bảo hắn phải chú trọng thực tế, không được hành động nông nổi.

Hạn chế nhà đất, đúng là quá phạm húy, giống như Lý Đào nói, tuyệt đại bộ phận thành phố cả nước đều làm thế, cho dù người nắm quyền thành phố tư tưởng chấp chính ra sao, phe phái khác biệt thế nào, đều nhất trí ở điểm này.

Không cần tốn quá nhiều công sức, suy nghĩ chỉ cần đưa ra chính sách tăng giá, thế là tiền ào ào đổ vào túi, ai chẳng làm? Ai muốn tốn công đi mời gọi đầu tiên, đi mở ra nguồn thuế mới.

Cán bộ thăng tiến cuối cùng vẫn phải nhìn vào thành tích anh làm ra trong nhiệm kỳ.

- Ai làm thằng hề hiện giờ nói còn sớm quá đấy.
Liễu Tuấn trả lời Nghiêm Minh.

Nghiêm Minh không nói gì, hắn biết năng lực của chú em rể kiêm em vợ này, nếu Liễu Tuấn đã cọn con đường gai góc khó đi, chắc chắn đã có chuẩn bị.

Dưới tình huống đó, Liễu Tuấn phải lần nữa phát lệnh tổng động viên.

Các người nói không có tiền sao?

Được tôi cho các người thấy thủ đoạn của Liễu nha nội.

Đương nhiên Liễu Tuấn cũng biết Ngọc Lan làm như thế không có tính đại biểu, nhưng Liễu Tuấn vẫn phải làm mẫu, y phải giương cờ lên trong cuộc tranh đấu toàn quốc sắp tới, để cha y không phải chiến đấu một mình.

Vào thời khắc quan trọng này, Liễu Tuấn thể hiện trọn vẹn năng lưc kiểm soát, không chỉ tất cả đại tướng Liễu hệ ở thành phố, mà còn ở cơ quan trực thuộc và các khu huyện đều được tổng động viên, ra sức kêu gọi đầu tư, ra sức khai phá nguồn thuế mới.

Khu Dương Xuyên, khu Hoa Thành, khu Hoa Lâm cơ quàn chính phủ, thành ủy, cục quả lý, cục tài chính, cục quốc thổ đều lần lượt yêu cầu đơn vị cấp dưới, hạn chế chi tiêp hành chính, thực hành tiết kiệm.

Tức thì Ngọc Lan xuất hiện cục diện vạn dân một lòng.



Hôm nay Liễu bí thư tới cục thuế đất tiến hành thị sát.

Cục trưởng Tào Hoài Viễn được điện thoại thông báo của Kha Khải Phàm, tập hợp thành viên chủ chốt trong cục vội vã tới cổng cục, xếp hàng nhiệt liệt hoan nghênh Liễu bí thư tới thị sát cục thuế.

Đây là lần thứ hai Liễu Tuấn chính thức thị sát cục thuế đất, lần thứ nhất khi làm thị trưởng. Đương nhiên Tào Hoài Viễn cũng là khách quen trong văn phòng của y, hắn do một tay Thôi Phúc Thành đề bạt lên, nhưng thời Uông Quốc Chiêu, Tào Hoài Viễn là phó cục trưởng, sau khi Liễu Tuấn nhậm chức đề bạt hắn làm cục trưởng.

Vì thế Tào Hoài Viễn có thể xem như thân tín đích hệ của Liễu Tuấn, thực tế hiện giờ cán bộ cấp xử cấp huyện tuyệt đại bộ phận thuộc Đinh hệ, Thôi hệ và Liễu hệ, vì Liễu Tuấn liên minh với Đinh Ngọc Chu và Thôi Phúc Thành, nên khi y chấp chính Ngọc Lan tất cả các cán bộ này tất nhiên đều theo sát Liễu bí thư.

Chiếc Audi chậm rãi đi vào trụ sở cục thuế đất, Tào Hoài Viễn đi nhanh tới, mở cửa xe cho Liễu bí thư.

Liễu Tuấn vừa xuống xe, tiếng vỗ tay vang lên rào rào. Thấy cảnh này, Liễu Tuấn cau mày, phật ý nói:
- Hoài Viễn sao còn làm cái loại chuyện hình thức này? Thành ủy không cho phép đón rước linh đình, cậu không biết sao?

Tào Hoài Viễn giật mình cuống quít nói:
- Vâng vâng, Liễu bí thư, đấy là sai lầm của tôi.. Đều vì các đồng chí nghe nói Liễu bí thư tới khảo sát, tâm tình phấn chất tự giá tới đón.

Lời này rất nhiên đa phần là thổi phòng, có điều hôm nay Liễu Tuấn tới cổ vũ công tác của bọn họ không tiện trách móc quá.

Dù sao Tào Hoài Nghĩa làm thế cũng là vì thể hiện sự cung kính với y.

Liễu Tuấn gật đầu, mặt lại hiện lên nụ cười ôn hòa, đi tới bắt ta cán bộ trong cục.

Các cán bộ ai nấy đều tỏ ra kích động

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.