Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Chương 13




Phía trước có Cốt Ma Quỷ Chu phía sau lại có Đại Địa Bạo Long vô cùng bá đạo, quyết không buông tha mà đuổi theo. Quả là nguy cơ mà Lý Lân với bạch y nữ tử trước kia chưa từng gặp phải.

Vút…!

Cốt Ma Quỷ Chu phóng thẳng tới bạch y nữ tử một cái cốt thứ (gai xương) cực lớn, có thể đem một vị đã nửa bước vào cảnh giới Võ Hoàng đánh cho thổ huyết, Lý Lân không cần đoán cũng biết được cái con nhện này thực lực cực kì kinh dị.

Bạch y nữ tử cũng vô cùng kiêng kỵ cốt thứ của Cốt Ma Quỷ Chu, lập tức thi triển ra bộ pháp tránh ngay. Chỉ cần nàng né tránh một chiêu này ắt sẽ khiến cho Lý Lân ở phía sau phải lộ ra.

- Con mẹ nó! Đừng có mà chơi thế chứ.

Lý Lân thầm mắng, Huyễn Ảnh Bộ sử dụng hết sức. Khó khăn lắm mới tránh thoát cây cốt thứ đang đâm tới kia, nhưng khí lưu cuồng bạo đi theo cũng đủ đánh bay hắn ra ngoài. Một tiếng rầm vang lên hắn đã thành công chui vào trong đống hài cốt.

Tê tê tê….!

Bạch cốt quái thú phát ra âm thanh lãnh khốc, đồng thời hướng tới hai người Lý Lân mà phóng tới càng nhiều cốt thứ hơn.

- Như thế này mãi cũng không được, hai người chúng ta phải nghĩ cách thôi.

Sắc mặt Lý Lân thực khó nhìn, bạch y nữ tử thì còn đỡ chút, bởi thực lực nàng dù sao cũng cường đại, đánh chính diện không được nhưng nếu tránh né cốt thứ thôi thì cũng vẫn dễ dàng.

- Ngươi có biện pháp gì không?

Bạch y nữ tử tiến tới trước người hắn, huy động bảo kiếm chặt đứt một cây cốt thứ. Cốt Ma Quỷ Chu khống chế bạch cốt quái thú bắn cốt thứ từ trên người xuống không dưới ngàn cây, hơn nữa một cây đều vô cùng cứng cỏi, nên bạch y nữ tử muốn chặt đứt cũng tốn không biết bao nhiêu là chân khí. Nếu như Cốt Ma Quỷ Chu mà lệnh cho quái thú toàn lực bắn hết thì hy vọng chạy trốn của bọn hắn đều xa vời vô cùng.

- Phải khiến cho Cốt Ma Quỷ Chu khai chiến với Đại Địa Bạo Long, chúng ta làm ngư ông đắc lợi mới có cơ hội tìm đường sống từ chỗ chết.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi muốn làm sao bây giờ?

Bạch y nữ tử trầm trọng suy tư, trước sau có hai đại địch khiến cho nàng bị áp lực vô cùng.

- Ngươi còn không gian thần phù nữa không?

Lý Lân hỏi.

- Còn một cái cuối cùng, nó dùng để bảo mệnh.

Bạch y nữ tử lòng đau như cắt nói.

- Hiện tại chính là lúc dùng rồi, đây chính là cơ hội duy nhất của chúng ta. Bây giờ chúng ta sẽ dẫn Cốt Ma Quỷ Chu ra ngoài. Điều chúng ta phải đánh cuộc chính là hai con hung thú này sẽ đấu võ với nhau.

- Được rồi! Chúng ta thử một lần vậy.

Bạch y nữ tử gật đầu.

Hai người Lý Lân cẩn thận tránh thoát đám cốt thứ đầy sát khí, thân hình chớp động, hướng về đám bạch vụ bên ngoài mà chạy tới.

Tê…tê!!!

Cốt Ma Quỷ Chu phẫn nộ gào lên, con quái thú bạch cốt khổng lồ cũng bắt đầu hướng về ngoại giới mà đi tới.

Thần sắc hai người Lý Lân chợt vui mừng, trong lòng thêm một phần chờ mong.

Grào…..!

Hai người vừa lao ra khỏi sương mù dày đặc thì vừa hay trông thấy Đại Địa Bạo Long đang lãnh khốc nhìn chằm chằm vào bọn họ, giống như nó đoán được bọn họ nhất định sẽ tới. Bây giờ nó đã khôi phục lại chân thân linh thú cao tới 20m, ngồi chồm hỗm bất động ở đó như là một toàn nhục sơn vậy.

- Biết ngay là các ngươi sẽ phải ra ngoài, lần này các ngươi sẽ không thoát được đâu.

Đại Địa Bạo Long mở miệng nói, trong giọng nói còn có sự hưng phấn không thể che dấu. Bởi truy sát mấy tháng nay, cuối cùng hôm nay cũng đã kết thúc triệt để ở nơi này.

Tê….tê!

Trong bạch vụ cũng vang lên tiếng thét gào, một con bạch cốt quái thú khổng lồ lao ra từ màn sương mù dày đặc. Không có sương mù dày đặc che chở, con quái vật mà Cốt Ma Quỷ Chu tạo ra thực sự dữ tợn vô cùng.

- Các người không ngờ lại dẫn nó tới.

Đại Địa Bạo Long phẫn nộ hét.

- Đi!

Lý Lân hét lớn một tiếng. Hỏa hồng quang mang phóng lên cao, một thông đạo từ trên trời xuất hiện, hai người biến mất trước khi cự chưởng của Đại Địa Bạo Long giáng xuống.

- Hỗn đản! Chết tiệt! Đê tiện! Vô sỉ!

Đại Địa Bạo Long mắng ầm lên, nó không nghĩ tới bạch y nữ tử có thể có được tấm không gian thần phù thứ hai, lúc nào cái thứ này lại có thể tràn lan trong nhân loại như vậy được chứ.

Tê…tê!

Cốt Ma Quỷ Chu đi ra khỏi sương mù mục đích là để xé nát bạch y nữ tử, kẻ đã quấy rối giấc ngủ của nó, giờ đây hai người đã biến mất trước mặt nó, khiến nó phẫn nộ dị thường. Mà tòa núi thịt Đại Địa Bạo Long còn sót lại nơi này đã biến thành đối tượng để nó phát tiết lửa giận. Từng tia tơ nhện màu trắng từ trên bạch cốt quái thú phóng tới, dính vào đám hài cốt xung quanh. Rồi chúng biến thành xúc tu của quái thú, khiến nó trở nên càng thêm dữ tợn hơn nữa.

Rống…!

Đại Địa Bạo Long biết tạm thời không đuổi kịp hai người, nên cũng đành thả lỏng trong lòng. Cũng không cam lòng yếu thế mà rít gào. Cốt Ma Quỷ Chu cũng được coi như một loại linh thú, nhưng bên trong linh thú giới thì mang xú danh đao phủ. Lãnh huyết, tàn bạo, thị sát khát máu thành tính. Trong mắt chúng không hề có lợi ích của tộc đàn. Thậm chi khi con cái và con đực hoàn tất giao phối thì con cái sẽ nuốt chủng con đực. Hơn nữa Cốt Ma Quỷ Chu chỉ có ở loại tuyệt vực này mới nâng cao được thực lực bản thân. Vì vậy ngoại giới hầu như đã không còn tồn tại cái giống này nữa.

Đại Địa Bạo Long cá tính nóng nảy, không quen nhìn cái thứ dâm tà này, chỉ là cố kỵ thực lực song phương không sai biệt nhau lắm nên mới dừng lại ở bên ngoài. Hiện tại tự Cốt Ma Quỷ Chu lao tới, Đại Địa Bạo Long tất nhiên là muốn thử thực lực của cái thứ khát máu này. Là Vương thú đứng ở trên đỉnh của linh thú, nó đã ăn qua vô số chủng loại linh thú, nhưng chưa hề được nếm thử cái loại Cốt Ma Quỷ Chu này, theo như kinh nghiệm của Đại Địa Bạo Long thì càng là linh thú dâm tà thì khẩu vị càng ngon.

Không đề cập tới trận chiến của hai đại hung thú, ở dưới chân núi bạch cốt, một cái không gian thông đạo đã xuất hiện. Hai người Lý Lân chật vật chui ra, Lý Lân lần này tuy không có ôm lấy bạch y nữ tử nữ, nhưng cũng vẫn mặt dày mà trốn vào trong chân khí chiến giáp của nàng ta. Thân thể hai người dính sát vào nhau, khiến cho Lý Lân khó có thể điều khiển được phản ứng cơ thể. Lần này thì bạch y nữ tử vẫn chưa nổi nóng nhưng sắc mặt đã đỏ hẳn lên, ánh mắt nhìn Lý Lân càng thêm mất tự nhiên.

- Hả? Tại sao lại trở về đây?

Phía trước mặt là một đống bạch cốt khiến cho Lý Lân không hiểu nổi.

- Quỷ Diện châu quả còn chưa tới tay, sao có thể đi ra ngoài được.

Bạch y nữ tử thản nhiên trả lời.

- Ngươi.

Lý Lân thật sự không biết nói gì nữa rồi, nữ nhân này thực là chấp nhất. Chẳng qua bây giờ cũng không còn Không gian thần phù để dùng nữa. Sau này tất cả đều phải dựa vào chính họ, mà Lý Lân muốn sống thì chỉ còn cách bám lấy bạch y nữ tử mà thôi.

- Đi thôi, đừng có trì hoãn nữa!

Bạch y nữ tử nói rồi lại bắt lấy Lý Lân, đạp lên cốt sơn mà chạy về phía đỉnh của nó.

Uỳnh, uỳnh, uỳnh!!

Mặc dù cách tới mấy ngàn thước nhưng Lý Lân vẫn như cũ có thể nghe được tiếng động do hai đại hung thú gây ra ở ngoài bạch vụ.

- May mà có sát khí của đám hài cốt này, nếu không chúng ta vừa đi lên là sẽ bại lộ tung tích ngay.

Lý Lân cảm thấy may mắn nói.

Bạch y nữ tử gật đầu, khoảng cách ngàn trượng đối với nàng mà nói thì cũng không tính là gì, chỉ thời gian một chén trà là hai người đã xuất hiện nơi đỉnh núi. Trung ương có một cái tế đàn xây nên từ bạch cốt, ở giữa có một cái ao nước đen như mực. Phía trên mặt ao đang hiện diện một cây thực vật hắc sắc, quỷ dị ở chỗ, ở trên cây mọc ra một cái mặt giống như là mặt quỷ vậy. Quả đó mắt mũi đều có, nhất là đôi mắt tản ra quang mang âm trầm, khủng bố.

- Đây chính là Quỷ Diện châu quả sao? Vừa nhìn đã biết là thứ không tốt rồi, ngươi muốn thứ này làm gì?

Lý Lân thực sự không thể hiểu nổi, theo đạo lý thì thứ này hẳn phải là vật chí âm chí tà trong thiên địa, loại người phiêu dật tựa tiên nhân như bạch y nữ tử hẳn là tuyệt đối không cần dùng tới.

- Làm gì thì ngươi đừng có hỏi, chúng ta tranh thủ thời gian lấy đi, sau đó lập tức rời khỏi nơi này.

Bạch y nữ tử khá là gấp, nàng chạy vào trong Hắc Thủy tùng lâm đã hơn nửa năm, nửa năm qua nàng không màng nguy hiểm xung quanh chính là vì cái thứ chí âm chí tà này. Hiện tại mới vất vả tìm được, trong lòng nàng ta kích động vô cùng.

Lý Lân gật đầu, nơi này hắn cũng đã ngây ngốc đủ lâu rồi. Dù sao khắp nơi đều là linh thú khiến cho Lý Lân cảm thấy áp lực cường đại.

- Á…!

Bàn tay đưa ra nắm lấy Quỷ Diện chu quả của bạch y nữ tử rút lại nhanh như điện, kèm theo một tiếng kêu đau đớn.

- Sao thế?

Lý Lân biến sắc, lao nhanh tới trước.

- Cốt Ma Quỷ Chu!

Sắc mặt nàng ta đã biến trắng.

- Cái gì? Ở chỗ nào.

Lý Lân cũng đổi sắc, vừa rồi sự khủng bố của con Cốt Ma Quỷ Chu kia hắn đã tận mắt chứng kiến, hiện tại nếu như lại xuất hiện thêm một con như thế, không, chỉ cần một nửa thực lực như con vừa rồi thì hai người Lý Lân chỉ còn một kết cục là chạy trối chết mà thôi.

- Ở nơi này!

Bạch y nữ tử run run nói. Nàng ta chỉ vào phía trên của Quỷ Diện chu quả. Nơi đó Lý Lân nhìn thấy một con Cốt Ma Quỷ Chu to bằng ngón tay cái. Không nói tới trình độ mạnh mẽ như con trước, thậm chí khí tức phát ra yếu ớt vô cùng.

- Chỉ là một con thú con mà! Giết là được!

Lý Lân khẽ thở ra, trong lòng hắn thầm buồn cười, chỉ là một con ấu thú Cốt Ma Quỷ Chu đã khiến cho bạch y nữ tử bị dọa thành như thế, nữ nhân thật đúng là loài động vật khó lý giải.

- Không, nó không phải ấu thú đâu, là Cốt Ma Quỷ Chu đực đó.

Trên mặt nàng ta xuất hiện một mảng đỏ rực.

- Cái gì? Con nhỏ đó là con đực? Nàng cũng không có nói đùa chứ?

Lý Lân không tin được.

- Mau giết nó! Mau giết nó!

Thanh âm bạch y nữ tử vang lên.

- Được rồi, được rồi!

Lý Lân không biết nói gì, rút bội đao ra, ánh đao khẽ hiện, con nhện đực liền bị chém thành hai khúc.

Bạch y nữ tử thở ra một hơi, mặt càng đỏ hơn. xem tại TruyệnFULL.vn

Nàng huy kiếm hái lấy Quỷ Diện châu quả, cẩn thận lấy ra một cái hộp ngọc, sau đó đặt chu quả vào. Cẩn thận thu hộp ngọc vào trong không gian giới chỉ.

- Đi nhanh thôi! Nếu như cái con Cốt Ma Quỷ Chu kia mà biết thì chúng ta xong đời mất.

Lý Lân thúc giục, bạch y nữ tử vẫn không động đậy gì.

- Ta sợ rằng đi không nổi!

Bạch y nữ tử cười khổ.

- Vì sao?

Lý Lân lại thêm lần nữa khó hiểu, hiện tại trông nàng ta có chút kỳ quái, sắc mặt đỏ bừng, đôi mắt to ngập nước, trông dị thường mê người.

- Ta trúng độc.

Bạch y nữ tử dường như đến mở miệng cũng thấy khó khăn.

- Trúng độc sao? Ngươi không phải có dùng Giải Độc Đan rồi sao? Sao còn có thể trúng độc?

Lý Lân lại thêm khó hiểu, hai người đi cùng nhau, hắn cũng không có cảm thấy có gì dị thường mà.

- Giải Độc Đan cũng vô dụng thôi. Ta bị trúng độc của Cốt Ma Quỷ Chu. Thứ này chỉ có thể dùng túi độc của con cái mới có thể giải được.

Bạch y nữ tử trầm ngâm nói, lấy thực lực hai người, dù có hoàn hảo, chưa hao tổn gì thì cũng không phải là đối thủ của Cốt Ma Quỷ Chu, huống chi nhân vật chủ chiến là bạch y nữ tử lại còn dính độc nữa.

Sắc mặt Lý Lân cũng thực khó coi, nếu như không có nàng ta thì hắn thực sự rất khó có thể sống sót mà thoát khỏi cánh tùng lâm này.

- Cho dù thế nào, cũng phải rời nơi này đã rồi nói.

Tuy hắn không biết nàng ta trúng độc lúc nào. Thế nhưng bản năng cho hắn biết, vẫn nên rời nơi này đã rồi tính.

- Ngươi đi đi! Ta phải ở nơi này để vận khí giải độc.

Bạch y nữ tử quật cường nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.