Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 39





Thương tổn trên mặt Trạch Lạp lâm vào tình cảnh bi đát như thế. "Thằng nhỏ" của Tư Cách Đề cũng gặp vấn đề cực kỳ nghiêm trọng này, Phác Lạp Địch không khác gì mấy, hiện tại hắn thương tích đầy mình, đoán chừng bọn chúng phải hao tốn ít nhất vài năm mới có khả năng hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu. Thế nhưng, những vết thương này chỉ mang tính mỹ thuật, đối với sức chiến đấu của bọn chúng thì không ảnh hưởng chút nào.

Hơn nữa, trải qua mấy trận đánh nhau cả đám cũng đã bị thương tổn nhất định. Đối với thực lực mạnh mẽ như ta tên đại ma đầu này mà nói cũng không có gì đáng ngại, ít nhất mỗi người đều còn có tám phần chiến lực trở lên. Nếu như bình thường thì dùng để đối phó Athena là dư thừa lắm rồi. Cho nên ba tên ma quỷ không hề cố kỵ tiếp tục lập trận vây quanh Athena, sau đó bốn hướng quanh ba phân thân Athena triển khai thế công điên cuồng để trả thù.

Còn về phía ba Athena lại không lo lắng chút nào, Tam Tài Trận bình thản triển khai. Ba món binh khí huy vũ giống như ba mặt tường thành ngăn chặn trái phải trên dưới, có thủ có công không có rơi vào thế hạ phong, ngược lại mơ hồ chiếm cứ quyền chủ động trong chiến đấu. Ba tên ma quỷ bao quanh ba Athena tấn công tới tấp, chưa chiếm được một chút lợi tức ngay sau đó đã bị ba Athena hợp lực phản công đánh cho cả người nhức nhối.

Nếu như không phỉa Ma Quỷ tộc có dị năng Thuấn Gian Di Động có thể ở trong tầng tầng bao vây kịp thời thoát khỏi chiến trường. Nếu như không phải nhờ thân thể bọn chúng có sự khôi phục quá mức kinh người, chỉ cần ma lực trong cơ thể còn đầy đủ dù cho thân thể bị thương đến cỡ nào đảo mắt cái liền dễ dàng gia nhập vào vòng chiến. Ba người bọn hắn bị Athena đánh cho tan nát, phân thây rồi lại hồi phục, lại tiếp tục chiến đấu, ở giữa không trung triển khai một màn vô cùng hoành tráng, tất cả chiêu thức, pháp thuật nổ tung đầy trời, rực rỡ như pháo hoa mùa hạ.

Thế nhưng, thật ra trong lòng bần đạo và Vong Ưu đều hiểu, nguyên nhân ba tên ma quỷ sở dĩ có thể kiên trì cho đến hiện tại chỉ có một, đó chính là Athena chẳng qua đang muốn chơi đùa với bọn họ mà thôi, còn không có thật sự hạ sát thủ. Nếu không nàng đã sớm đánh rớt bọn rồi, Thuấn Gian Di Động nếu có có thể mạnh hơn Đại Dự Ngôn Thuật, Phác Lạp Địch làm sao mà đánh mất thần khí Bát Trì Kính cơ chứ.

Ba tên ma quỷ càng lúc càng giật mình, càng đánh càng oan khuất, bản thân bọn hắn rõ ràng trên phương diện thực lực chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hơn nữa còn có bốn tiểu quái vật ở phía sau dùng pháp thuật trợ trận, thế nào mà ngược lại bị nàng đánh cho không có lực hoàn thủ vậy chứ? Một trận này đánh tiếp, cả ba người đều uể oải không chịu nổi, thế nhưng một cọng tóc của đối thủ cũng chưa chạm vào được, đây là xảy ra chuyện gì?

Nhất là cái tấm chắn này, ba tên ma quỷ hiện tại hận nhất chính là Trí Tuệ Chi Thuẫn, cho dù là loại công kích nào đánh lên nó đều một mực phản xạ lại chính chủ. Lúc mới bắt đầu, Tư Cách Đề không quá để ý tới Trí Tuệ Chi Thuẫn, trong lòng lại đang cực kỳ giận dữ, cho nên toàn lực phát ra một kích đấu khí trảm lập tức bị phản xạ trở lại, Tư Cách Đề sợ hãi đến độ vội vàng né tránh, nhưng vẫn vẫn chậm một bước, bị chém đứt một cái chân.

Thật sự là một thứ hãm tài mà, nó làm cho Tư Cách Đề bực mình gào khóc mắng chửi tơi bời, hắn sau này xuất thủ rất là cẩn thận không hề dám khinh thường nữa. Hai người kia nhìn kết quả của hắn kết hợp với kinh nghiệm tự mình lĩnh ngộ, tự nhiên là cảm nhận thâm hậu. Cho nên bọn họ công kích đặc biệt cẩn trọng, sợ đánh ra chiêu mạnh lại bị Athena phản xạ trở lại bản thân ngăn không được thì sẽ vừa mất mặt vừa lỗ lớn.

Cho nên ba tên ma quỷ xuất thủ sợ đầu sợ đuôi, còn phía Athena thì không cần cố kỵ, cứ việc toàn lực ứng phó. Vì thế, cục diện phi thường bất lợi đối với đám ma quỷ kéo dài ra mãi. Khiến cho Athena càng đánh càng thuận tay, cơ hồ một đường thẳng ép ba gã đại ma quỷ. Cả ba tên ma quỷ hiện tại tinh thần và thân xác đều rất mệt mỏi, tự lo cho bản thân còn không xong chớ nói chi đến việc hô ứng lẫn nhau.

Cứ như vậy phát triển xuống, hiển nhiên đám ma quỷ sớm muộn gì cũng xong xuôi. Dưới sự bất đắc dĩ, Tư Cách Đề vốn là kẻ có thân phận cao nhất rốt cục không nhịn được bắt đầu lên tiếng chỉ huy. Ba người bọn họ thông qua dùng tinh thần lực trao đổi, nhất trí với ý kiến đánh thì cùng hô lên để đánh cùng lúc, đánh xong sử dụng Thuấn Gian Di Động đào thoát khỏi chiến trường.

Bọn họ mới vừa đi, bốn tên tiểu quái vật cũng lập tức tiếp bước chạy mất, lưu lại một ba Athena đang ngạc nhiên đứng đó. Nàng thoáng cái mất đi đối thủ nên không biết phải làm gì nữa cho đúng.

Khi mà ba tên ma quỷ xuất hiện lần nữa, bọn họ đã hình thành trận thế cách phân thân Athena mấy trăm mét. Ba người tạo thành một hình tam giác bao vây Athena ở chính giữa. Ngay sau đó, ba người đồng thời đưa tay lên tụ tập năng lượng toàn thân, đồng thời cao giọng hô: "U Minh Luyện Hồn Ngục !"

Chỉ nghe ầm một tiếng, ở giữa hình tam giác đột nhiên bốc cháy lên ngọn lửa màu đen hừng hực, đạo hỏa diễm này bao trùm không gian gần ngàn thước, hợp thành một cột trụ lửa cao mấy trăm mét. Bởi vì ba người đang cách mặt đất chừng trăm thước, cho nên ngọn lửa trực tiếp tác dụng lên Quy Giáp Thành ở dưới mặt đất.

Tòa thành lịch sử hơn ngàn năm này lập tức bị thiêu cháy tan nát, ngọn lửa bốc cháy ước chừng một phút đồng hồ mới tắt. Mà thành thị phía dưới vốn dựa lưng vào lưng núi đã triệt để biến mất, ở chỗ cũ chỉ còn lại một cái hố to đường kính mấy ngàn mét. Trong mảnh đất khô cằn còn có khói bốc lên.

Bởi vậy có thể thấy được pháp thuật U Minh Luyện Hồn Ngục này kinh khủng đến mức nào, đây là một loại ma pháp do ba đại ma đầu sáng tạo ra, cao gần đến cấp mười bốn. Bởi vì cần phải có ba người cùng nhau cung cấp ma lực mới có khả năng thi triển, cho nên thời gian chuẩn bị cực kỳ ngắn, cơ hồ xem như thuấn phát.

Ngọn lửa mà U Minh Luyện Hồn Ngục phát ra không phải lửa bình thường, nó chính là một loại lửa đặc biệt chỉ tồn tại ở Địa ngục, nhiệt độ cao đến vô cùng, có thể đốt đất đá trực tiếp hoá khí, hơn nữa còn chứa độc tính rất mạnh. Dù là pháp thuật Quang minh cũng không thể dễ dàng khu trừ, có thể nói đây là vũ khí tốt nhất mà sinh vật Địa Ngục dùng để đối phó Quang Minh thần tộc.

Thế nhưng, tu luyện loại ngọn lửa này không dễ. Ba tên ma quỷ bình thời không nỡ lấy ra đối địch , nhưng mà hôm nay vì một mình Athena mới phá lệ. Cho thấy bọn họ đã hận Athena thấu xương, bọn họ thi triển xong pháp thuật, đắc ý di chuyển trong phạm vi ngọn lửa vừa đốt tìm kiếm tung tích Athena, bọn hắn nghĩ rằng Athena tám phần đã bị đốt thành mảnh vụn rồi, thế nhưng mấy thứ trên tay nàng chắc chắn không có chuyện gì, đặc biệt là cái tấm chắn đồng kia, vì thế ba người bọn chúng đều căng mắt ra tìm kiếm, chuẩn bị phát tài nha!

Nhưng không ngờ ngay khi ngọn lửa mới vừa tắt, ba tên còn đang đắm chìm trong hưng phấn thắng lợi thì dị biến nổi lên, ba Athena lần nữa đột ngột hiện ra ở trên đỉnh đầu bọn hắn, không nói một lời vận dụng toàn bộ lực lượng đập xuống một gậy, trực tiếp đánh bay cả ba tên từ trên trời cao hơn 100m xuống dưới mặt đất.

Ba tên ma quỷ kinh hãi muốn chết, cùng lúc gào thét chói tai, cả người té lộn nhào trên mảnh đất khô cằn, chờ đến khi thần trí bọn hắn tỉnh lại, mặt mày đã dính đầy tro bụi rất giống mọi da đen rồi. Ba tên ma quỷ cứ như vậy nhìn lẫn nhau, mặt đầy vẻ bi phẫn, mà vào lúc này Athena kia cất tiếng cười giòn truyền đến: "Không cùng các ngươi chơi nữa, ba người các ngươi đều ngu ngốc hết !"

Bị Athena mắng như vậy, ba tên này cũng xấu hổ và giận dữ đến mức hận không thể đập đầu chết đi cho rồi, sỉ nhục, đây tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời bọn chúng, chưa từng có người nào trong bọn họ bị một Thiên Sứ hai cánh đánh thê thảm tới cỡ này, hơn nữa còn là ba đánh một. Mặc dù bọn họ đã phản bội Đại Ma Vương, nhưng mà thân là cận vệ quân cho Đại Ma vương, sự kiêu ngạo vẫn còn khắc sâu trong xương cốt bọn chúng.

Cho nên bại thảm như vậy, trong lòng của bọn chúng thật sự không thể nào tiếp nhận, Tư Cách Đề là người đầu tiên nổi giận mắng: "Khốn nạn thật, Phác Lạp Địch chết tiệt, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

"Cái gì mà xảy ra chuyện gì?" Phác Lạp Địch không hiểu được hỏi lại.

"Tổ sư gia ngươi, không phải nói rằng Bát Trì Kính rất khó sử dụng sao?" Tư Cách Đề tức giận nói: "Tiểu tử ngươi khi trộm được bảo bối còn phải tìm cơ hội nghiên cứu hơn một năm mới có khả năng miễn cưỡng sử dụng. Thế nào mà vật kia lọt vào trong tay người ta, đảo mắt cái là có thể dùng rồi?"

"Không sai." Trạch Lạp cũng cả giận nói: "Nếu không phải do Bát Trì Kính chết tiệt có không gian Dị Thứ Nguyên, nàng ta không thể nào né tránh được U Minh Luyện Hồn Ngục công kích. Mau nói cho ta biết tại sao nàng ta biết được cách sử dụng?"

"Ta làm sao biết chứ?" Trong lòng Phác Lạp Địch dang rất ủy khuất lẫn bất đắc dĩ nói: "Ta sau khi lấy được Bát Trì Kính, nghiên cứu mấy chục năm mới có thể mở ra không gian Dị Thứ Nguyên, ai biết nàng ta là cái quái gì chứ? Có thể vật này vốn chính là đồ của nhà người ta thì sao?"

"Thúi lắm." Tư Cách Đề nổi giận mắng: "Rõ ràng là ngươi ngu muốn chết. Còn dám nói sạo?"

"Ngươi so với heo còn ngu xuẩn gấp vạn lần." Trạch Lạp cũng oán hận mắng theo.

"Trời đất ơi, cứ cho là ta có ngu một chút đi? Nhưng mà lần này thất bại tại sao lại quan hệ đến một mình ta hả?" Phác Lạp Địch ủy khuất hỏi ngược lại.

"Nói ngươi ngu ngốc còn không chịu thừa nhận. Nếu không phải do ngươi ngu ngốc lãng phí mấy chục năm mới có thể sử dụng không gian Dị Thứ Nguyên. Chúng ta làm sao đánh giá sai lầm nghĩ là nàng mặc dù cầm được nhưng không biết sử dụng Bát Trì Kính hả?" Trạch Lạp nổi giận mắng: "Nếu như không phải chúng ta có kết luận sai lầm này, vậy thì làm sao chúng ta thảm bại như vậy đây?"

"Đúng đấy, mẹ kiếp, sớm biết nàng có thể dùng Bát Trì Kính, ta mới không đi đánh với nàng ta đó!" Tư Cách Đề nổi giận mắng: "Nếu không đánh với người ta, ta làm sao bị thê thảm đến mức này? Làm sao mà "tiểu huynh đệ" đang … bi đất thế này đây hả? Ta thế nào mà hiện tại mặt xám mày tàn tro bụi đầy người hả?"

"Chuyện này!" Phác Lạp Địch bị hai người mắng không chút lưu tình. Hắn mặc dù biết rõ ràng hai đồng bạn này là cơn giận không có chỗ phát, cho nên mới lấy hắn ra làm bia đỡ đạn, tuy nhiên hắn cũng không dám cãi lại. Ai bảo hắn hiện tại thế lực không có thế lực, thực lực cũng không còn thực lực đây? Không có Bát Trì Kính trong tay, Phác Lạp Địch căn bản không ngăn cản nổi hai tên đồng bạn này tập kích.

Đám ma quỷ cũng không phải hạng thiện nam tín nữ, bọn họ chỉ lấy thực lực mà đánh giá cao thấp, người có thực lực mạnh muốn đánh kẻ yếu hơn thì ngay cả lấy cớ cũng không cần, chỉ cần đơn giản nhào tới đánh là được. Cho nên Phác Lạp Địch nếu như không muốn chết thì đành phải nhẫn nhịn chịu đựng hai tên đồng bạn nhục mạ. Vốn là Phác Lạp Địch nghĩ rằng chờ cho bọn hắn mắng đủ rồi thì sẽ bàn lại. Nhưng khi nhìn đến khí thế của bọn họ, không chỉ không hề nguôi giận mà ngược lại càng mắng cơn giận càng tăng, ai bảo bọn hắn hôm nay bị Athena vũ nhục quá mức chứ?

Nhìn hai đồng bạn bên cạnh, mắng Phác Lạp Địch cho đã thì mắng qua đám người chim. Từ lũ người chim mắng đến tấm chắn, khí thế càng ngày càng thịnh, mắt thấy sắp sửa bạo phát rồi. Hơn nữa rất có bộ dạng sẽ mang Phác Lạp Địch ra làm bao cát nha. Tình cảnh "kinh dị" này làm cho Phác Lạp Địch sợ hãi đổ mồ hôi hột, vội vàng mở miệng nói: "Người chim mặc dù rút lui, nhưng mà tín đồ của bọn hắn còn ở chỗ này, trên đảo này còn có hơn trăm vạn đại quân Giáo Đình, chúng ta không phải có thể lấy bọn họ ra trút giận sao?"

"Khốn kiếp, ngu ngốc, ngu ngốc thật mà. Làm sao không nói sớm hả?" Tư Cách Đề tức giận mắng một tiếng, lại nhịn không được mắng Phác Lạp Địch thêm một tràng, tung cước đạp hắn té ngã ra đất, sau đó cả giận quát: "Lão tử muốn chiếm hai đảo lớn nhất." Nói xong bay lên không rời khỏii. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Ta nhổ vào... Thật sự là phế vật vô dụng." Trạch Lạp hung hăng phun một bãi vào Phác Lạp Địch nói: "Còn dư lại hai đảo lớn là của ta , ngươi cút qua mấy cái đảo nhỏ mà sống." Nói xong nàng lập tức mang theo bốn tiểu yêu quái bay đi, hiển nhiên cũng muốn tiến hành đuổi giết quân đoàn Thánh Chiến của Giáo Đình.

"Tổ sư cha hai đứa mày, hai cái tên không có nhân tính mà." Phác Lạp Địch đợi cho bọn hắn đi xa rồi mới dám buột miệng mắng. Chỉ là hắn cũng không có biện pháp, ai kêu hiện tại hắn yếu đuối quá mức vậy chứ?

Rồi lại nói, ba tên ma quỷ thật ra đã có mâu thuẫn từ sớm, ban đầu Phác Lạp Địch dùng Bát Trì Kính chạy đến nơi đây hưởng phúc, để lại hai tên kia sống ở mảnh đất hoang vu, trong lòng Trạch Lạp và Tư Cách Đề đã ôm một bụng lửa giận. Chẳng qua là mọi người đều có điều cố kỵ lẫn nhau, bọn họ cũng sợ hãi Bát Trì Kính có thể làm cho người ta xuất quỷ nhập thần, cho nên mới khách khí với Phác Lạp Địch.

Bọn hắn bây giờ biết được Phác Lạp Địch không còn thần khí Bát Trì Kính, biết hắn đã không còn tính uy hiếp với mình, hai người bọn họ dĩ nhiên không cần nhìn sắc mặt Phác Lạp Địch. Không ra tay giết Phác Lạp Địch coi như đã nể tình hắn lắm rồi. Cần gì phải khách khí với hắn nữa đây? Cho nên Phác Lạp Địch tự biết đuối lý, cũng sợ hãi thực lực hai người mới đành phải ủy khuất cầu toàn như vậy. Đàng hoàng rời khỏi nơi này, đi đến một cái đảo nhỏ ở xa xa cư trú.

Mấy ngày kế tiếp thì hoàn toàn trở thành chuỗi ngày tai nạn của liên quân Thánh Chiến. Ba đại ma quỷ chia ra đi tới các vùng duyên hải, trực tiếp ngăn cản liên quân Thánh Chiến đang chuẩn bị trở về nước. Tiếp theo đó là từng tràng giết chóc tanh máu, thực lực mỗi một đại ma quỷ cấp bậc Thiên Sứ sáu cánh không phải là binh sĩ bình thường có thể đối kháng, đám ma quỷ tiện tay thi triển bất kỳ một pháp thuật nào cũng có thể tạo thành tổn thương thảm trọng cho liên quân.

Quân đội trên đất bằng còn có thể chạy trốn, có thể phân tán một phần vào núi rừng hẻo lánh, có vài người may mắn sẽ miễn cưỡng nhặt được một mạng. Nhưng mà ở trên biển có thể nói hoàn toàn không có sinh cơ rồi, bởi vì hải thuyền là một mục tiêu quá dễ thấy, làm sao lọt qua mắt mấy tên đại ma đầu này được, cho nên toàn thể liên quân bị ba tên ma quỷ trọng điểm "bồi dưỡng".

Trong khi đám ma quỷ phát ra pháp thuật Hỏa hệ kinh khủng, những chiến hạm khiến cho nhân loại tự hào lại y như một miếng đậu hủ, nhanh chóng bị phá hủy thành gỗ vụn phiêu bạc trên mặt biển. Pháp thuật kinh khủng của bọn chúng thậm chí làm cho nước biển bốc cháy sôi trào, vì thế các chiến sĩ ở trong nước cũng bị tươi sống nấu chín chết tươi, không một ai may mắn thoát khỏi.

Sau trận chiến này, hải quân Giáo Đình và ba đại đế quốc có lẽ chỉ còn trên danh nghĩa, chắc chắn không còn lực đi phát động thêm một lần Thánh Chiến khác rồi, thậm chí bọn họ cũng không có thực lực đi đón những quân đội tàn tạ trở về. Ba đại đế quốc cơ hồ triệt để mất đi lực lượng ở trên biển, để cho hải tặc bắt đầu hung hăng ngang ngược, cổ động cướp bóc thương thuyền không có ai bảo vệ. Cứ như vậy, không chỉ ba đại đế quốc bị ảnh hưởng đến nền thương nghiệp biển thật lớn, hơn nữa khủng hoảng quốc nội cũng gia tăng nhanh chóng.

Trong khi đó Ngõa Nạp, Tạp Tây Á và Đại Hán nhân cơ hội chạy ra viễn dương mua bán tranh đoạt, trao đổi một mớ tiền của phi nghĩa, bởi vì thương đội chúng ta có chiến hạm bảo vệ, không có hải tặc nào có gan trêu chọc vào quân đội chính quy. Cho nên hiện tại trên toàn bộ đại lục, công việc mua bán viễn dương cơ hồ bị ba nước chúng ta tiến hành lũng đoạn, hơn nữa chúng ta còn lợi dụng ưu thế này tăng giá thương phẩm để kiếm lớn một khoản. Theo như tình huống bây giờ, ít nhất trong vòng mười năm, ba đại đế quốc đừng mong khôi phục lại lực lượng cần thiết.

Về phần ba đại ma quỷ, khà khà, bọn chúng còn chưa biết bản thân chỉ là con cờ trên tay bần đạo mà thôi. Khi bọn hắn giết chết liên quân Thánh Chiến của Giáo Đình dùm cho ta, bần đạo cũng bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị kế hoạch thu thập bọn họ, sau đó chính thức tuyên bố chiếm lĩnh Uy đảo.

Mười mấy ngày sau, ba gã đại ma quỷ cuối cùng có nơi hoàn hảo để điên cuồng phát tiết, cả đám rất tích cực tàn diệt liên quân Thánh Chiến, chỉ nhìn sơ qua là thấy mười phần tổn hại đến tám chín, chỉ có rất ít binh sĩ chạy thoát về đại lục, còn lại thì đã chết mất xác hoặc ẩn núp ở một địa phương nào đó trên biển, tóm lại, trên căn bản là không có hy vọng quay trở về.

Đám ma quỷ phát tiết xong bắt đầu tự mình tiếp thu lãnh địa, đi tìm địa phương hưởng thụ. Ma quỷ tộc thường thích một mình ở dưới đất, ở những địa phương gần gũi dung nham, đá tảng đen thui, bởi vì những chỗ như thế mới thích hợp cho bọn chúng tu luyện. Hơn nữa lúc bọn họ tu luyện thì không thích có người quấy rầy, tu luyện xong lại muốn tìm địa phương tốt thư giãn.

Cho nên khi Phác Lạp Địch ở Uy đảo có một hành cung riêng, hơn nữa còn xây dựng một lối đi bí mật thông xuống chỗ tu luyện dưới đất. Như vậy hắn có thể vừa tu luyện vừa chơi bời không làm trễ nãi hai việc này. Loại cung điện thế này chỉ trong mấy ngàn năm hắn đã cho xây dựng trên trăm cái. Thế nhưng đa số đều ở trên bốn đảo lớn, hiện tại không công đưa tiện nghi cho người khác. Hắn chỉ đành an phận tìm một địa phương náu thân trước đã.

Cho nên trong những ngày kế tiếp, ba đại ma quỷ ở trong hành cung Uy Khấu chính thức bắt đầu quá trình hưởng thụ. Bọn hắn mới vừa đuổi chạy hai gã Thiên Sứ sáu cánh, thế nhưng bọn hắn lại không thèm quan tâm Thiên Giới đi tới trả thù. Nguyên nhân rất đơn giản, bốn đảo lớn Uy Khấu cộng lại có phương viên trên vài ngàn dặm, địa phương lớn như vậy muốn tìm được ba tên ma quỷ cố ý thu liễm khí tức thật sự chẳng khác nào mò kim đáy biển, thuộc về loại chuyện không thể nào thành công.

Nếu như là chuyện đơn giản, Thiên Giới cũng không cần phát động Thánh Chiến làm gì. Cứ cho hai gã Thiên Sứ sáu cánh giáng lâm rồi đi thẳng tới đây tìm Phác Lạp Địch làm thịt là được. Đáng tiếc đây là chuyện rất khó khăn, cho nên bọn họ chỉ có thể phái đại quân đi tới, dựa vào ưu thế nhiều người tìm tòi toàn bộ mọi ngóc ngách trên tất cả các hải đảo, bức bách Phác Lạp Địch xuất hiện. Trừ phi đám ma quỷ chủ động hiến thân, nếu không, trừ phi Thiên Sứ mười cánh đích thân xử lý, dùng tinh thần lực cường đại bao phủ phương viên ngàn dặm tìm kiếm mới có khả năng tìm ra đám ma quỷ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.