Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 14





Ngẫm lại một chút, hắn quả thật toàn bộ phương vị, là một siêu cấp pháo dài không có góc chết, bởi vì có tám cánh tay cùng cánh có thể đồng thời điều động, khiến cho hòa lực của hắn cực kỳ mãnh liệt. Hơn nữa. mấu chốt nhất chính là, hắn không có nhược điểm trong công kích từ xa lẫn cận chiến. Thậm chí có thể nói, cận chiến của hắn so với viễn công còn sắc bén hơn, thật sự là siêu cấp biến thái hiếm có a.

Nghĩ vậy, bần đạo vội vàng hạ cấm chế Ba Ba Đa Lạp, đem đấu khí của hắn hoàn toàn phong bế, sau đó duỗi tay vỗ vào đầu hắn, đánh thức hắn dậy.

Ba Ba Đa Lạp sau khi bị ta vỗ, lập tức có phản ửng. đầu loạng choạng mỡ to mắt, vừa nhìn liền phát hiện ta đang mỉm cười đứng ở trước người hắn. tức thì, ngồi dậy, đánh về phía ta một quyền. Đương nhiên, bởi vì nguyên nhân đấu khí bị phong bế. hắn cũng không đánh ra được cái gì. Ba Ba Đa Lạp không hổ là gia hỏa thiếu đầu óc, hắn thấy một lần không được thì tiếp tục đánh, vung vẫy cánh tay vô ích nửa ngày, gấp đến độ đổ mồ hôi một thân, cũng không có phóng ra đạn năng lượng được, bộ dạng khỏi hài của hắn làm cho chúng ta cười không ngừng.

Ba Ba Đa Lạp lại không thèm để ý, ngược lại hỏi ta :"Uy, vì cái gì ta đánh không ra đản đản."

"Ha ha, bởi vì đấu khí của ngươi bị phong ấn." Bần đạo hồi đáp.

"Ai phong ấn?" Ba Ba Đa Lạp căm tức hỏi.

" Dường như là ta đấy." Bần đạo cười gật đầu thừa nhận.

" Đáng giận, ngươi cũng dám phong ấn ta, còn không mau giải khai cho ta." Ba Ba Đa Lạp tức giận nói. Nghe ý tử của hắn giống như là đang chỉ huy người khác.

" Nhưng ta tại sao phải giải khai cho ngươi chứ?" Bần đạo buồn cười hỏi.

"Vô nghĩa, ngươi không giải khai phong ấn, ta như thể nào đánh ngươi a?" Ba Ba Đa Lạp vẻ mặt khinh thường nói: ": "Điều này cũng không biết, thực ngu ngốc."

Bần đạo điên cuồng ngất, không ngờ vẫn có một kẻ dờ hơi như thế, ta quả thật phục hắn. Không chỉ có là ta, ngay cả đám người Cao Sâm bên cạnh cũng bị sự ngây ngô của hắn làm ngã lăn. Một đám toàn bộ đều cười ôm bụng ngặt nghẽo. Bần đạo thầm nói, ta chính là bị cái tên có chỉ số thông minh thấp thế này đuổi đánh khắp nơi, thật sự mất mặt a! Nhở tới ta liền tức giận, không khỏi sinh ra ác tâm. Ta tiện tay giũ ra thất thải hỗn thiên lăng, đem Ba Ba Đa Lạp trói thành bánh chung, chỉ chữa ra cái đầu.

Ba Ba Đa Lạp giận dữ hô: "Ngươi muốn làm gì, chết tiệt, ta rất đau. Mau thả ta ra!"

Bần đạo không để ý tới hắn. trực tiếp từ trên lòng bàn tay bức ra một thanh trường đao do tam muội chân hòa tạo thành, hỏa diễm đao phong nhắm về phía hắn, tiếp theo hung tợn nói: " Ngươi đã muốn giết ta, ta đây vì cái gì không thể giết ngươi trước?"

"Ha, ta là giết không chết, điều này cũng không biết, thật ngu!" Ba Ba Đa Lạp đắc ý nói.

" Vì cái gì ta giết không chết ngươi?" Bần đạo giả vờ tò mò hỏi.

" Bởi vì cơ thể của ta vô luận bị bao nhiêu thương tổn. chỉ cần quang minh ngọc vô sự, là ta có thể một lần nữa sinh trường ra da thịt." Ba Ba Đa Lạp đắc ý nói.

"Ta đây trực tiếp phá hủy quang minh ngọc của ngươi không phải là xong sao?" Bần đạo cười hỏi.

"Nhưng mà quang minh ngọc của ta không phải nằm ở trái tim, ngươi không biết nó nắm ở trong đầu ta, như thế nào phá hủy đây?" Ba Ba Đa Lạp ngây ngô cười nói.

" Ha ha!" Đám người Cao Sâm trực tiếp cười làn cười bò.

Bần đạo cười khổ nói: "Điều này, coi như trước đó ta không biết, nhưng mà ngươi vừa rồi nói: " thế, ta đã biết quang minh ngọc nằm ở trong đầu ngươi rồi."

"Ngươi biết cái gì?" Ba Ba Đa Lạp còn ngây ngốc chưa biết cái gì.

"Ta biết quang minh ngọc nằm ở trong đầu ngươi." Bần đạo nói.

"A?" Ba Ba Đa Lạp cực kỳ hoảng sợ nói: "Làm sao ngươi biết?"

" Ngươi vừa rồi nói cho ta biết!" Bần đạo buồn cười nói.

"Ai nha, ta thật sự nói: " sao?" Ba Ba Đa Lạp hối hận nói: "Ta sao lại có thể nói ra chứ. không tính, lần này không tính, ngươi phái quên đi."

"Ha ha!" Bần đạo buồn cười nói: "Thật xin lỗi, ta không quên được, hiện tại ta liền đem quang minh ngọc của ngươi lấy ra, nhìn xem có thể làm đồ trang sức cho giày của ta hay không." Nói xong, ta liền giả vờ động thủ.

"A! Không được!" Ba Ba Đa Lạp nhất thời sợ tới mức khóc lớn lên, giống như hài tử khóc lóc kể lể nói: " Ngươi lấy đi quang minh ngọc ta sẽ chết. Ta không muốn chết, ta còn chưa có tìm được mụ mụ! Mụ mụ ơi. người ở đâu! Oa—" Tiếp theo hắn liền gào khóc.

Bần đạo nhìn thấy nhất thời không có biện pháp, gia hỏa này trí lực hiển nhiên chưa thành thục, còn ở giai đoạn hài tử, khi dễ tiểu hài tử đối với chuyện này ta không muốn làm. Bất đắc dĩ, ta chỉ đành thu hồi hỏa diễm đao, nói: "Khóc cái gì. đã lớn như vậy, như thể nào còn sợ chết a?"

"Ta không sợ chết, ta sợ mụ mụ tìm không thấy ta, lại thương tâm." Ba Ba Đa Lạp khóc nói.

"Được rồi. đùng khóc nữa, nói: " ta nghe, trong nhà ngươi xảy ra chuyện gì. mẹ và ngươi thất lạc nhau sao?" Bần đạo an ủi :"Nói đi, ta không giết ngươi nữa."

"Thật sao?" Ba Ba Đa Lạp vội vàng nói: "Vậy ta nói: " cho ngươi biết, ngày đó, ta đang ngủ, tỉnh lại, liền không thấy mụ mụ nữa. còn có ba ba, ca ca, các tỷ tỷ, ngay cả tộc nhân cũng không biết đi đâu, bên cạnh ta chỉ còn có Xích Tuyết thúc thúc."

Bần đạo cau mày, đây cơ hồ chẳng khác gì chưa nói: ", bất quá, với chỉ số thông minh của hắn e là cũng chỉ có thể trả lời đến đây, bất đắc dĩ, ta chỉ đành tiếp tục hỏi :"Sau đó thì sao?"

"Sau đó Xích Tuyết nói muốn mang ta đi tìm mụ mụ, bảo ta sau này đều nghe lời của hắn." Ba Ba Đa Lạp nói: "Chính là như vậy, ngươi không được giết ta nữa."

"Các ngươi tại sao nhận biết Xích Tuyết?" Bần đạo vội vàng truy vấn. Nguồn: http://truyenfull.vn

" Ngày đó chúng ta ở bên ngoài bộ lạc chơi thì phát hiện Xích Tuyết thúc thúc bị thương, lúc đó hắn là từ trên trời rớt xuống. Chúng ta đưa hắn về bộ lạc cứu chữa, cử như vậy nhận biết nhau." Ba Ba Đa Lạp thành thật nói.

"Chuyện này xảy ra khi nào?" Bần đạo tiếp tục hỏi.

"Cách đây rất rất lâu, lâu lắm rồi." Ba Ba Đa Lạp phi thường nghiêm túc nói.

"Coi như ta chưa nói gì." Bần đạo cười khổ nói. Sau đó nói: " Vậy ngươi trước kia cũng là bộ dáng này sao? Tám cánh, tám tay?"

"Không phải, là Xích Tuyết thúc thúc giúp ta đổi như vậy, hắn nói: " mụ mụ cũng sẽ trở thành bộ dáng này, ta nếu như không thay đổi, mụ mụ sẽ không muốn ta nữa." Ba Ba Đa Lạp ủy khuất nói.

"Hừ!" Bần đạo hừ lạnh một tiếng. Trong lòng đại khái đã đem sự tình suy đoán thấu đáo, tám phần là tên hỗn trướng Xích Tuyết này nhìn trúng tiềm lực của Ba Ba Đa Lạp vì thế mới đem hắn bắt cóc. Đương nhiên cũng không loại bỏ khả năng hắn đem người nhà của Ba Ba Đa Lạp xử lý toàn bộ. Ai vô luận tình huống thế nào, hài tử đáng thương này, đều là bị cừu nhân khống chế, trở thành cỗ máy giết chóc cho hắn. Lại nói tiếp, thân thể của hắn quả thật có phần bi thảm.

Ba Ba Đa Lạp thấy ta hồi lâu không nói lời nào, thanh âm run rẩy lên hỏi: "Ngươi có phải còn muốn giết ta hay không?"

" Vì cái gì ngươi cho rằng như vậy đây?" Bần đạo tò mò hỏi Ta không phải mới vừa đáp ứng không giết ngươi sao?"

" Nhưng mà, Xích Tuyết thúc thúc cũng luôn đáp ứng người khác, nói không giết hắn. kêu người ta đem bí mật nói ra hết, nhưng mà, tiếp theo hắn liền kêu ta đem những người đó giết đi." Ba Ba Đa Lạp lập tức khóc nức nở nói: "Ngươi nếu giết ta, có thể bảo tồn cơ thể của ta được không, như vậy mụ mụ có lẽ còn có thể tìm tới ta."

Ba Ba Đa Lạp nói làm cho bần đạo thương xót một hồi, tấm lòng con trẻ, thật sự là làm cho người ta cảm động. Ngay cả Cao Sâm cũng nhịn không được ở một bên lau nước mắt, nói với ta: "Đại nhân ngài thả hắn đi?"

"Đúng vậy a, ca ca ngươi thả hắn đi." Băng hỏa hai công chúa không biết khi nào đã tới bên cạnh ta, lúc này cũng là nước mắt như mưa. nắm lấy cánh tay của ta đung đưa.

Bần đạo đâu thể nào giết hài tử như vậy chứ? Chỉ là hiếm thấy hai vị công chúa kiên cường rơi lệ, cho nên cảm thấy thú vị, liền cố tình thâm trầm không nói câu nào. Tính khí Băng công chúa ngoài lạnh trong nóng, cho nên không có biểu hiện gì, còn Hỏa công chúa thì lo lắng, nàng hung hăng nhỏ giọng uy hiếp bên tai ta nói: "Ca ca nếu không thả hắn, ta và tỷ tỷ sau này không bao giờ cùng ngài băng hỏa, độc long nữa!"

Bần đạo tức thì bị nàng đánh bại. Trên mặt bốc hỏa. hai mắt biến thành màu đen thiếu chút nữa ngất luôn. Ngay lúc ta sắp ngất đi thì tiếng cười khanh khách của Nhược Lan truyền tới truyền tới nàng tuy rằng tu vi không sâu, nhưng mà dù sao vẫn nghe được rõ ràng từng câu nói của Hỏa công chúa.

Bất quá, cũng may nàng tương đối còn nhỏ, biết lúc này không quá thích hợp nói đến chuyện này, cho nên chủ động thay ta giải vây: "Ha ha, các ngươi nha, đều quá coi thường phu quân, chàng cũng không phải là người tâm ngoan thủ lạt, như thể nào có thể tùy tiệt giết hài tử chứ?"

" Hắc hắc, ta đã biết ca ca là tốt nhất!" Hỏa công chúa không thèm quan tâm cười nói.

Tốc độ biến đổi sắc mặt của Hỏa công chúa làm bần đạo líu lưỡi.

" Ha ha, phu quân, hài tử này giao cho ta đi!" Nhược Lan Nhược Lan cười nói: "Ta biết chàng còn có rất nhiều chuyện phải làm."

"Ân! Được rồi!" Bần đạo cảm kích gật gật đầu với nàng, sau đó nói: " với Ba Ba Đa Lạp Ta cảnh cáo ngươi, đấu khí của ngươi bị phong bế, nhưng mà lục Lượng vẫn còn, nếu dám đã thương người của ta, ta nhắt định sẽ lấy mạng của ngươi, biết chưa?"

" Biết, biết, ngươi chỉ cần không giết ta, ta đảm bảo không đã thương người." Ba Ba Đa Lạp vội vàng cao hứng đáp ứng.

" Ngươi phải nghe lời của vị tiểu thư này. như vậy nàng sẽ cho ngươi ăn. cho ngươi mặc, còn sẽ giúp ngươi tìm mẹ, biết không?" Bần đạo chỉ vào Âu Dương ôn hòa nói.

"Thật vậy chăng? Ta nhất định sẽ nghe lời." Ba Ba Đa Lạp vội vàng hưng phấn gật đầu.

" Vậy là tốt rồi!" Bần đạo cười nói. Theo sau ta thả hắn ra. giao cho Nhược Lan đi bố trí chỗ ở, thuận tiện đẩy Cao Sâm cùng hai vị Băng Hỏa công chúa đi nghỉ ngơi. Giao cho, bần đạo liền đi thẩm vấn Thiên Sứ trưởng Mai Lặc.

Địa phương gặp nữ nhân này là ở trong một tòa thương khố của Thiên Không Chi Thành, bởi vì nơi này chỉ có một cái cửa ra, trông coi rất dễ dàng, hơn nữa chu vi trăm mét, không gian cao hơn mười thước, đủ rộng rãi, cho nên nơi này tạm thời làm nha tù, nhưng chỉ bỏ tù thiên sứ trưởng Mai Lặc một mình một phòng.

Thiên Sứ trưởng Mai Lặc hiện tại dị thường chật vật, trên người toàn là máu đen. quần áo rách nát cũng không còn hình dáng, căn bản không thể che giấu được dáng người ngạo nhân của nàng ta. Bởi vì lực lượng của nàng ta đã bị phong bế, đồng thời cánh bị đứt của nàng ta chỉ được chúng ta xử lý qua loa, cũng không có dài ra lại được, khiến cho nàng ta thoạt nhìn phi thường kỳ quặc.

Bởi vì ta muốn hỏi chuyện tình Địa Ngục giới, không muốn để cho người khác biết được bí mật của ta, cho nên ta mới một mình đi vào. thậm chí của hai vị Băng Hỏa công chúa đều đuổi đi. Nhưng không ngờ đây lại làm nàng ta hiểu lầm. Khi ta đóng cửa sắt lại, rồi dùng pháp thuật ngăn trở thăm dò nơi này thì nàng ta lập tức cười phóng túng với ta: "Tiêu huynh đệ, là muốn đến nếm thử mùi vị của thiên sứ trưởng sao? Ha ha, ta biết rõ đàn ông các ngươi quá mà, nào có mèo nào chê mỡ a?"

"Ân?" Bần đạo lập tức cười khổ nói: "Ta không phải là mèo như ngươi nghĩ đâu."

"Ha ha, thật sự là chuyện cười. Đừng giả vờ đứng đắn. đến đây đi, ta sẽ cho ngươi sướng lên tiên, để cho ngươi biết khoái hoạt làm nam nhân." Thiên sứ trưởng Mai Lặc vừa hưng phấn nói xong, liền đem mảnh vài trên người toàn bộ kéo xuống. Nhất thời, trong thương khố sáng ngời, da thịt tuyết trảng, dáng người cao gầy nảy nở, làm cho Thiên sứ trưởng thân cao bốn thước tràn ngập sự séc xi.

" Đến đây đi, bảo bối của ta." Thiên sứ trưởng Mai Lặc hưng phấn bổ nhào tới ta. Bần đạo buồn bực phát giác, cảnh Tượng này như thế nào quen thế nhĩ? Nàng ta thân hình cao lớn tựa như một con sắc lang, mà hình thể bần đạo hiển nhiên là một con cừu non đáng thương, thấy thế nào cũng là nàng ta muốn cưỡng gian ta a?

Bần đạo đối với phát hiện này phi thường buồn bực, trong cơn tức giận trực tiếp giũ ra hỗn thiên lăng, đem nàng ta trói lại, sau đó nổi giận mắng :"Tiện nhân!"

"Ha ha!" Thiên Sứ trưởng lại không chút để ý, ngược lại mỉm cười thần bí, tỉnh ngộ nói: " Chẳng thể trách ngươi thích dùng cái ti đái kia làm vũ khí. nguyên lai ngươi thích chơi trói a? Khanh khách, nhìn không ra, ngươi còn nhỏ tuổi như vậy mà lại rất biến thái nha? Bất quá, ta thích, đến đây đi, roi đâu, quất ta đi, ta sẽ làm ngươi thỏa mãn."

Bần đạo điên cuồng ngất, ta xem như hoàn toàn phục nàng ta, con người ti tiện như vậy thật đúng là hiếm thấy, quả thực chính là cực phẩm a! Chẳng thể trách Da Cáp Đức chịu biến nàng ta từ sinh vật địa ngục thành Thiên Sứ. E là Da Cáp Đức cũng giống như nàng ta, cùng một giuộc biến thái?

Bần đạo thời gian có hạn, không muốn lăng phí trên người nàng ta, cho nên trục tiếp nói: "Ta không phải là loại biến thái như ngươi tưởng tượng, ta hôm nay là có lời muốn hỏi ngươi, cũng không phải là đối với cái thân thịt béo kia của ngươi cảm thấy hứng thú, biết chưa?"

" Ân?" Thiên sứ trưởng Mai Lặc ngẩn người, theo sau tò mò cười nói :"Thật hay giả? Chẳng Lẽ ngươi không phải là nam nhân? Ha ha!"

"Nói bậy, ta rất bình thường!" Bần đạo Lúng túng, lúc này cũng không thể không vì tôn nghiêm nam nhân của mình giải thích :"Hơn nữa, ta so với tưởng tượng của ngươi còn mạnh hơn nhiều."

"Vậy tới đây thử xem a?" Thiên Sứ trưởng Mai Lặc cười nói: "Để cho ta biết ngươi không phải đang khoác lác?"

" Ngươi không xứng!" Bần đạo mặt lạnh nói: "Ta là người đứng đắn, sẻ không làm ẩu, ngươi đừng nằm mơ."

"Cắt, không có năng lực nói: " không có năng lực, làm sao còn cần tìm nhiều lý do lý trấu như vậy?" Thiên Sứ trưởng Mai Lặc khinh thường cười lạnh nói.

Bần đạo biết rõ nàng ta đang cố ý kích ta, nhưng mà vẫn là có một loại xúc động muốn đi Lên tử hình nàng ta ngay tại chỗ, cũng may ta đúng Lúc dùng đạo thuật ngăn chặn, mới không có xằng bậy. Lúc này, ta mới đột nhiên ý thức được, nữ nhân này thật ra là đang dùng tinh thần ám thị câu dẫn tạ, đơn giản là muốn chế trụ ta sau đó chạy trốn. Ý thức được điểm này, bần đạo lập tức tinh thần trong sáng, không nói lời vô ích, tâm niệm vừa động, hỗn thiên lăng lại đột nhiên bắt đầu rồi co lút lại, theo sự thắt rút của nó, thân thể Mai Lặc giống như bị con trăn quấn lấy, lực Lượng ép xuống cực lớn làm nàng ta thở không nổi, thậm chí khung xương cũng phát ra âm thanh dát dát.

"A- đau quá, đừng thu lại nữa, xương cốt sắp gãy rồi, ta nhận thua được chưa?" Thiên sứ trưởng Mai Lặc chịu không nổi đau đớn này, vội vàng mờ miệng cầu xin tha thứ.

Bần đạo biết đã đủ, tạm thời buông Lỏng ra, sau đó nghiêm túc nói: "Từ bây giờ, ta hỏi ngươi một câu, ngươi phải trả lời một câu, còn dám nói nhiều hơn một câu vô nghĩa, trực tiếp giết chết, ta sẽ từ linh hồn của ngươi trực tiếp đọc lấy trí nhớ, hiểu chưa?"

"Hiểu rồi, hiểu rồi! Xin ngài cứ hỏi. Thiên Sứ trưởng Mai Lặc sợ tới mức vội vàng thành thật. Một khi thần hồn bị mạnh mẽ đọc lấy trí nhớ, thần hồn cũng không tính là phế đi, cuối cùng khẳng định tan thành mây khói, ngay cả cơ hội chuyển sinh cũng không có. Nàng ta chính là không muốn chết không minh bạch như vậy, cho nên thấy tình huống không ổn liền nhanh chóng nhận thua.

Bần đạo thấy nàng thành thật, lúc này mới chậm rãi hỏi: "Ngươi từng ở Địa Ngục giói, còn biết tọa độ trở về không?"

"Không biết!" Thiên Sứ trưởng Mai Lặc chuyển động ánh mắt nói. Bần đạo là hạng người gì? Vừa thấy thần sắc của nàng ta liền biết nàng ta đang lừa gạt ta. Nàng ta ở Địa Ngục giới không biết bao nhiêu vạn năm, bằng không cũng không thể trở thành bát dực thiên sứ. Nàng ta dám nói không biết tọa độ về nhà, đây không phải nói giỡn sao?

"Ngươi đã không biết, ta đây lưu ngươi lại cũng không có tác dụng gì, bằng không giết chết cho rảnh nợ." Bần đạo giả vờ hung tợn nói.

"Không được, ta thật sự không biết a?" Thiên sứ trưởng Mai Lặc vội vàng giải thích.

"Nói bừa, ta cũng không tin, thời điểm ngươi cùng Thiên Sứ chiến đấu không có tọa độ nhà mình?" Bần đạo cười lạnh nói: " Chẳng lẽ ngươi ở Địa Ngục lớn như vậy, cũng chưa từng đi vị diện khác sao?"

" Lúc ấy là có a, nhưng mà sau khi ta đi theo Da Cáp Đức, hẳn đều đem tọa độ này của ta lấy đi." Thiên sứ trưởng Mai Lặc ủy khuất giải thích nói: "Hiển nhiên là sợ ta quay về Địa Ngục giới."

Bần đạo suy nghĩ một chút, cảm thấy có khả năng này, liền buông bỏ việc này, tiếp tục hỏi: "Vậy ngươi còn có biện pháp khác trở về không?"

" Không có a!" Thiên Sứ trưởng Mai Lặc đáng thương nói.

"Hử, Địa Ngục giới các ngươi thật đúng là kín a? Không có cánh cửa không gian nào nối với vị diện khác sao?" Bần đạo cười Lạnh nói.

"Không có!" Thiên Sứ trưởng Mai Lặc run rẩy Lên nói.

Ta kỳ thật là đang thức tỉnh nàng ta, bảo nàng ta tìm một đường đi tới Địa Ngục, cho dù vòng vèo qua mấy cái vị diện cũng được, nhưng không ngờ nàng ta vẫn cứ giá ngu với ta, bần đạo quả thực muốn phát hỏa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.