Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 13





" Ngươi nói: " cái gì?" Da Cáp Đức nhất thời nổi giận, khí thế cường đại ép về phía ta. Bần đạo tự nhiên không thể nào là đối thủ của hắn. nhưng mà ta không chút nào lo lắng, ta không thể nhưng người khác có thể a? Quả nhiên, khí thế của hắn mới vừa phát ra, nguyên tố nữ thần liền đón đỡ, không để ảnh hưởng đến ta.

" Như thế nào? Muốn đánh nhau phái không? Ta có thể phụng bồi!" Nguyên tố nữ thần cười lạnh nói.

" Hừ? Ngươi thật nhiều chuyện." Da Cáp Đức hổn hển nói. Luận thực lực, hắn và nguyên tố nữ thần tám lạng nửa cân. nhưng mà về thuộc tính, quang minh lại vừa vặn bị nguyên tố hệ khắc chế, về lực phá hoại, cơ hồ không ai có thể so sánh với nguyên tố nữ thần, đây chính là thần nguyên tố pháp thuật, hai người đấu với nhau. Da Cáp Đức thuần túy chỉ là bị ngược đãi. Cho nên hắn vẫn rất biết mình, vừa thấy nguyên tố nữ thần đứng ra, liền lập tức nương theo lời khuyên bảo giả dối của hai người đồng bạn bên cạnh lặng lẽ chấm dứt.

Hai người sau khi khuyên ngăn. Da Cáp Đặc nhíu mày nói: "Trên thực tế, bồi thường hai tòa thành thị cũng không có cái gì, chẳng qua là, các người cũng nên trả lại tù bình cho chúng ta chứ?"

Lão gia hỏa gian cự hoạt này vẫn là không quên được nữ đại Thiên sứ trưởng bị bắt kia. Chúng ta đương nhiên không có khả năng đáp ứng. chuyện cười, đại Thiên sứ trưởng đem đổi hai cái vị diện như Thiên giới còn được, muốn đổi lấy hai tòa thành thị, quả thực là nằm mơ. Huống chi. năng lực chiến đấu của đại Thiên sứ trưởng quá mạnh mẽ, trả lại chính là đại phiền toái của chúng ta, thật vất và mới làm yếu đi sinh lực của bọn hắn. làm sao có thể trả lại cho bọn hắn a?

Cho nên bần đạo lập tức cự tuyệt nói: " Chúng ta không có tù binh cấp bậc đại Thiên sứ trưởng, vừa rồi Minh thần đã nói: " rất rõ ràng, ta nghĩ vấn đề này không cần nói: " nữa."

Da Cáp Đặc trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, hiển nhiên phi thường tức giận, nhưng mà hắn vẫn phải đè ép lửa giận xuống, cười nói: " :"Vậy vị bát dực Thiên sứ trưởng bị ngươi bắt làm tù binh kia cũng nên trả lại cho chúng ta chứ?" Hiển nhiên hắn đang lấy lui làm tiến, tính toán trước cứu trở về một người rồi nói: " sau, dù sao bát dực thiên sứ cũng rất trân quý.

"Vậy các ngươi định dùng cái gì để đổi lấy tù binh này?" Bần đạo hôi ngược lại. Mai Lặc bây giờ còn đang trên tay Lệ Nhược Nhã, trơ mắt nhìn Da Cáp Đức. Bởi vì đám người Lặc Đức ngàn trở, nàng ta cũng chưa có bị đưa trở về. hiện tại người ở nơi này, ta chính là muốn khống chế cũng không thể.

" Các hạ muốn cái gì?" Da Cáp Đặc vừa thấy có cơ hội cứu người, lập tức hào phóng nói: " Chỉ cần ngươi muốn, chúng ta đều có thể cấp."

" Khẩu khí thật lớn!" Bần đạo cười lạnh nói: " Ta đây muốn Thiên giới, các ngươi đem cái vị diện kia cho ta đi."

" Có thể!" Da Cáp Đặc lập tức đáp ứng không chút do dự. sau đó nói: "Ta hiện tại có thể đem nơi này chia cho ngươi, thế nào, các hạ cũng nên lập tức thả người chứ?"

"Thật xin lỗi!" Bần đạo nhíu mày nói: " :"Ta muốn chờ khi nào lấy được mới có thể thả người." Ta kỳ thật trong lòng cũng là lo lắng, không nghĩ tới hắn đáp ứng dứt khoát như thế, tám phần là có quỷ kế gì đó, cho nên ta phái đề phòng một chút.

"Ân!" Da Cáp Đặc bất mãn nói: "Ngươi chẳng lẽ không tín nhiệm ta?"

"Thực tế thì từ trước đó cho đến chuyện ngày hôm nay có thể thấy được, danh dự của Thiên Sứ dường như không được tốt lắm!" Bần đạo cười híp mắt nói.

"Nga! Khụ khụ!" Da Cáp Đặc xấu hổ ho khan vài tiếng, sau đó mới nói: " Nhưng mà Thiên giới lớn như vậy, lớn nhỏ tất cả có hơn một ngàn tòa thành thị, hơn một trăm triệu dân cư. nếu chúng ta toàn bộ rút khỏi, ít nhất cũng phải mất hết mấy tháng thời gian, mà Thiên sứ trưởng kia lại bị thương, ta nghĩ hay là trước hết cho chúng ta mang nàng ta về trị thương một chút."

"Ha ha!" Bần đạo vẻ mặt tươi cười nói: " Pháp thuật trị liệu tự nhiên hệ hiệu quả không kém hơn bao nhiêu so với quang minh hệ, ngài yên tâm, chúng ta sẽ chữa trị cho nàng ta tốt nhất, hơn nữa còn đãi ngộ như nữ vương, thế nào?"

"Nga. được rồi!" Da Cáp Đặc hơi bất đắc dĩ nói: " bất đắc dĩ nói: " :"Nếu như vậy thì về tổn thất hai tòa thành thị kia của ngươi có phái cũng nên xóa bỏ hay không? Dù sao lấy ra Thiên giới, về điểm tổn thất này không đáng kể chút nào, đúng không?"

"Được!" Bần đạo rộng lượng gật đầu nói: " Chỉ cần ngươi đem Thiên giới giao cho ta, chúng ta liền xóa bỏ ân oán."

"Được, một khi đã như vậy, ngươi cử chờ đợi tin tức của chúng ta đi! Sau khi rút hết người ra khỏi Thiên giới, chúng ta sẽ lập tức thông tri cho ngươi." Da Cáp Đặc mỉm cười nói: " Chúng ta đây xin cáo từ trước." Nói: " xong, ba người bọn hắn hóa thành một đạo bạch quang biến mất. chẳng qua là Da Cáp Đức trước khi đi hung hăng trợn mắt nhìn Minh thần liếc mất một cái, làm cho Minh thần phi thường buồn bực, hắn luôn luôn có cảm giác lo lắng đề phòng, dù sao thuộc tính của hắn vừa vặn bị điểu nhân khắc chế sít sao, sợ Da Cáp Đức tìm hắn tính sổ. hắn lúc này mới kinh ngạc phát giác nữ nhân trên tay của mình là kẻ gây tai họa.

Bất quá, đó dù sao cũng là chuyện sau này. khi mà bọn hắn rời đi thì chuyện thứ nhất Minh thần nghĩ tới chính là chiếc xe chửa mỹ nữ kia. lập tức, hắn dưới sự kích thích của mỹ nữa trở nên hưng phấn, cái gì mà Da Cáp Đức tất cả đều đi gặp quỷ đi. Hắn hưng phấn chạy đến bên cạnh ta, sau đó giả vờ không thèm để ý nói: " Đông gia hỏa. hiện tại bọn hắn đã lui. ta nghĩ, giao dịch giữa chúng ta có phải hay không cũng nên tiếp tục chứ?"

"Ha ha. xin chờ một chút!" Bần đạo cười nói: " :"Tên bộ hạ của ta trúng phải trớ chú Minh thần ở ngay trong Thiên Không Chi Thành, hắn sẽ lập tức tới nơi này ngay."

Nói: " xong, bần đạo liền dùng tinh thần lực thông tri cho Âu Dương Nhược Lan. nàng lại thông qua thành thị chỉ tâm, nói: " với Cao Sâm Cao Sâm, nhanh ra bên ngoài, phu quân đã thuyết phục được Minh thần giải trừ khế ước cho ngươi."

Cao Sâm vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, nhảy lên rất cao, giống như bay, rất nhanh đã ra đến bên ngoài, sau đó dễ dàng tìm đến vị trí của chúng ta, dù sao khí Tức của chúng ta thật sự quá cường đại, muốn không phát hiện ra cũng khó có khả năng.

Chẳng qua là, áp lực của thần quá lớn. cho dù ba vị chủ thần không có cố ý, nhưng mà khí thể vô tình toát ra, cũng đủ làm cho Cao Sâm trong lòng run sợ. Cho nên hắn càng bay càng chậm, thậm chí khi cách chúng ta vài dặm thì cả người run run, bọn họ nhìn thấy mà cười không ngừng.

Bần đạo buồn bực a, thể diện của bần đạo đã bị hắn làm cho mất hết. Nhìn hắn đi tới gian nan như thế, bần đạo bất đắc dĩ. đành phái tự mình qua tới. Một tay nắm cổ lôi hắn qua. Đến khi đứng trước mặt Minh thần, ta liền cảm giác tay mình rung rung liên tục, Cao Sâm không ngừng run rẩy, hơn nữa đầu thì cúi thấp không dám ngẩng lên. ta tức giận đến nỗi trực tiếp sút cho hắn một cước, hận luyện sắt không thành thép mắng :"Run run cái gì? Có cái gì phải sợ, ta là gọi ngươi đến giải nguyền rủa, cũng không phải muốn nguyền rủa ngươi, ngu ngốc."

"Ha ha. cũng không nên trách hắn!" Tự Nhiên nữ thần giải vây cho Cao Sâm :"Người cấp bậc như hắn. nhìn thấy chúng ta tự nhiên bị uy áp của thần trấn trụ, đây là hiện tượng bình thường."

"Thế ta làm sao lại không có việc gì chứ?" Bần đạo buồn bực nói.

" Tinh thần lực của ngươi mạnh mẽ a!n Tự Nhiên nữ thần cười khổ nói: " :"So với ta cũng mạnh hơn một chút, đương nhiên không sợ uy áp của chúng ta rồi!"

"Được rồi. được rồi." Minh thần không kiên nhẫn cắt đứt đối thoại của chúng ta, sau đó nói: " :"Chính là cái gia hỏa này được thần khí của ta à? Ai, hắn cũng quá không nên thân, quả thực là lãng phí. Được rồi, ta sửa chữa một lần khế ước. từ nay về sau, hắn và ta không còn có quan hệ, không cần tuân theo ước định dĩ vãng. Khế!" Theo câu nói: " của Minh thần chấm dứt. trên người Cao Sâm hiện lên một đạo hắc sắc quanh mang, hắn lập tức ngẩng đầu cảm kích gật gật với ta, tò vẻ nguyền rủa đã tiêu biến.

Bần đạo tiện tay đem ném hắn xuống, nói: "Đi xuống tắm đi, tiện thể thanh tĩnh lại, sau này còn làm mất mặt ta như vậy, ta chém ngươi!"

"A!" Cao Sâm phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương cử như vậy bay thẳng hướng biển khơi. Dưới tình thế không kịp đề phòng, hắn căn bản không có cơ hội dùng đấu khí bay lên, trên thực tế, hắn chính là muốn dùng cũng không dùng được, bởi vì đấu khí của hắn bị ta tạm thời phong trụ. Nguyên nhân khỏi nói: ", thật sự là hỗn trướng này làm cho ta rất Tức giận, hắn vừa rồi lại bị khí thể cường đại lúc Minh thần thi triển pháp thuật khế ước tán ra sợ tới mức tiểu trong quần, ta thật sự không có dũng khí dẫn hắn đi theo, vạn nhất bị người khác phát hiện ra, ta có thể bị hắn làm xấu hổ chết, cho nên vẫn là cho hắn đi gột rửa tốt hơn.

Đương nhiên, hành động mờ ám của ta không thể nào giấu diếm ba người bên cạnh, cho nên bọn họ đều hắc hắc cười xấu với ta. Bần đạo mặt già đỏ lên không biết nói: " gì.

" Được rồi, bây giờ là nên hoàn thành giao dịch chứ?" Minh thần lại vội vàng nhắc tới việc này.

"Ha ha. đợi một chút, đừng sốt ruột." Bần đạo cười nói: " Chẳng lẽ ngài quên, ta còn muốn nhờ ngài hỗ trợ xuất thủ một lần nữa sao?"

"Vậy phái đợi tới khi nào?" Minh thần bất mãn nói: "Cũng không thể bảo ta đợi thêm mấy vạn năm chứ?"

"Không cần mấy vạn năm, là bây giờ!" Bần đạo mỉm cười nói.

" Bây giờ? Đánh ai?" Minh thần nghi ngờ nói: "Ngươi không phải là bảo ta cùng nguyên tố nữ thần tuyên chiến chứ? Đây cũng không phải là trò đùa!"

" Đương nhiên không phải!" Bần đạo cười khổ nói: "Xin mọi người đi theo ta!" Nói xong, bần đạo một phân thành hai, một cái phân thân dẫn dắt ba vị chủ thần hướng sâu trong biển khơi bay đi, một cái phân thân thì lưu lại xử lý hậu sự chiến trường.

Trước tiên là nói về bần đạo lưu lại, sau khi trở về lập tức bắt tay vào kiểm kê tổn thất. Thành Thượng Hải hoàn toàn đi đời, quân dân tử thương gần hơn năm vạn người, bọn hạo đều là bị ngộ thương khi chiến đấu lan đến. Kiến trúc thượng tầng của Thiên Không Chi Thành tổn hại khoảng tám phần, phòng chừng phải sửa chữa đổi mới hoàn toàn, ít nhất cũng mất đến một năm. Mặt khác, trong vài ngày chiến đấu, bên ta còn chết trận năm ngàn chiến sĩ, Ải Nhân cùng dực nhân đều chết một nửa. Tuy rằng so sánh với tổn thất bên Thiên Sứ cơ hồ không đánh kể, nhưng mà đối với chúng ta mà nói, tổn thất như vậy có thể nói là thảm trọng a. Dù sao hòa viêm Ải Nhân cùng dực nhân chiến sĩ cũng chỉ có hai vạn mà thôi.

Bất quá, thu hoạch của chúng ta cũng rất lớn, Thiên Sứ bị giết không dưới hai ba trăm vạn, để lại binh khí áo giáp vô số, đặc biệt là Thiên Sứ cấp cao, vũ khí lưu lại không chút kém cỏi so với vũ khí do Ải Nhân đại sư làm ra. Đặc biệt là những thử lục dực thiên sứ lưu lại, cơ hồ thừ nào thử nấy đều là tinh phẩm, chẳng qua là khá lớn, không thích hợp cho nhân loại sử dụng. Nhưng mà điểm này cũng không chút nào ngàn trở bị các đại quý tộc mua lấy.

về chuyện điểu nhân đáp ứng cấp Thiên giới cho ta làm bồi thường, bần đạo hoàn toàn không tin tưởng, cho dù là mặt trời mọc ở hướng Tây thì chuyện này cũng tuyệt đối là không thể nào. Bọn hắn bất quá là đang tìm một bậc thang thích hợp để ly khai chiến trường mà thôi. Bát dực Thiên Sứ ở thần giới có chừng mấy trăm, còn vị diện Thiên giới thì sản vật phong phú, như vậy Da Cáp Đức căn bản không có khả năng dùng thiên giới đi đổi Mai Lặc. Dù sao trong mắt hắn, thứ đồ chơi như Mai Lặc hắn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, căn bản không cần.

Ta nếu đoán không sai, ba điểu nhân kia sau khi trở về tuyệt đối không chịu từ bỏ ý đồ, bọn hắn hôm nay lui bước chỉ là bởi vì đánh không lại chúng ta mà thôi. Nhưng mà, đây cũng không có ý nghĩa thế lực của bọn hắn không được, chẳng qua là đại quân của hai gia hỏa kia không có đến. cho nên bọn hắn mới làm vào thế yếu. Một khi bọn hắn tập hợp được hết đội quân của ba chủ thần lại. cho dù là mấy người chúng ta liên thủ, cũng chưa chắc có thể chiếm tiện nghi. Chỉ bất quá. ha ha, bần đạo sớm đã có sắp xếp rồi.

Hôm nay, còn có một thu hoạch lớn nhất chính là bát dực Thiên sứ trưởng dài, tù binh này có quan hệ với ta rất lớn, cho nên ta đặc biệt mệnh lệnh Lệ Nhược Nhã tự mình giam giữ nàng ta, nhất định không thể để nàng ta chết hoặc là chạy trốn. Sau khi an bài hậu sự cho các chiến sĩ từ nạn, lại xử lý một vài chuyện cần thiết, bần đạo liền tự mình đi thẩm vấn bát dực thiên sứ trưởng Mai Lặc.

Nhưng mà ta ở nửa đường bị Cao Sâm ngăn cản, cả người hắn đều dính muối, hiển nhiên là sau khi rót xuống biển thì dùng minh hòa hơ khô thân thể. Nhìn dáng vé vừa khổ sở vừa buồn cười, bất quá cho dù ta chỉnh hắn thành như vậy, hắn vẫn cực kỳ cảm kích ta. Trên thực tế, chính hắn cũng biết, có trách thì cũng trách hắn không có tiền đồ, ai bảo hắn bị dọa đến tiểu cả trong quần chứ? Ngẫm lại chính hắn cũng đỏ mặt, cho nên đối với việc ta ném hắn xuống biển một chút oán hận cũng không có.

Cao Sâm sau khi chặn ta lại thì trước hết không ngừng dập đầu với ta, sau đó chân thành nói: " Cảm ơn đại ân cứu mạng của chủ nhân. Cái mạng này của Cao Sâm sau này sẽ là của ngài."

"Đứng lên đi." Bần đạo không nhìn được chuyện này, vội vàng kéo hắn dậy. cười nói: "Ta ghét nhất là bị người ta gọi là chủ nhân, ngươi sau này gọi ta là đại nhân đi."

" Vâng, đại nhân!" Cao Sâm vội cùng kính nói.

" Ném ngươi xuống cũng là ta nhất thời tức giận, ngươi không nên để trong lòng." Bần đạo an ủi.

"Không trách đại nhân, là ta không có tiền đồ." Cao Sâm vội vàng nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Ha ha. được rồi. chuyện quá khử cũng đừng có nói nữa. ngươi cũng mệt mỏi cả ngày rồi, sớm về nghỉ ngơi đi." Bần đạo cười nói.

"Vâng, đại nhân!" Cao Sâm đáp ứng một tiếng, cũng chưa đi. mà là nói tiếp: "Bất quá, cũng không vội. Đại nhân, ta ở trong biển phát hiện ra một gia hỏa kỳ quái, ta đã mang về cho ngài, ta cảm thấy ngài sẽ hứng thú."

"Gia hỏa kỳ quái?" Bần đạo tò mò hỏi :"Như thế nào?"

"Là một bát dực Thiên Sứ cao hơn mười thước, chính là cái tên có tám cánh tay dài. nghe nói ngài cùng hắn còn đánh qua một trận, ta ở trong nước khi nhìn thấy hắn thì hắn còn đang trong tình trạng hôn mê, cho nên liền mang về." Cao Sâm cười hỏi Đại nhân, ngài xem nên xử trí hắn thể nào?"

"Ngươi là nói: " Ba Ba Đa Lạp? hôn mê?" Bần đạo nhất thời cả kinh, vội vàng truy vấn :"Ý của ngươi là, hắn còn chưa chết?"

"Đúng a!" Cao Sâm khẳng định nói: " :"Tuyệt đối chưa có chết, chỉ là trọng thương hôn mê thôi."

"Ân?" Bần đạo thần tình không thể tưởng tượng nổi nói: "Gia hỏa kia. từ phần eo trở lên đã bị nổ nát không còn gì, thậm chí còn có cả bộ vị trái tim nơi chưa quang minh ngọc, chỉ chữa một cái xương cột sống nối liền đầu với hai cái đùi, vậy mà ngươi nói: " tên đó không chết, chỉ là hôn mê. ngươi chắc chắn chứ?"

" Đại nhân, khi ta nhìn thấy gia hỏa đó thì cả người nguyên vẹn a?" Cao Sâm kỳ quái nói.

"Gặp quỷ!" Bần đạo vội vàng nói: "Mang ta đi nhìn xem."

"Dạ!" Cao Sâm đáp ứng một tiếng, vội vàng dẫn ta đi ra bên ngoài thành.

Ba Ba Đa Lạp được đặt bên ngoài thành, thân thể quá lớn của hắn quả thật không đưa lọt vào thành, cho dù là thông đạo cờ lớn cũng chỉ miễn cường có thể nhét hắn vào. nhưng mà đi vào thì dễ nhưng mà lúc đi ra thì phiền toái, cũng không thể đập thành tách mấy khối đá đi. cho nên cũng chỉ thể đặt hắn ở bên ngoài.

Bần đạo sau khi đi tới, từ rất xa đã nhìn thấy Ba Ba Đa Lạp, hơn nữa quả thật là hoàn hảo không tổn hao gì. Nếu không phải ta chính mắt nhìn thấy tình hình lúc đó, ta bất kể như thế nào cũng không tin tưởng hắn chính là cái tên bị đánh thành bộ xương kia.

Bần đạo đối với chuyện kỳ quái này rất hiếu kỳ, cho nên ta lập tức kiểm tra hắn. Đưa tay để trước ngực hắn, bần đạo đưa vào một đạo linh lực, bắt đầu kiểm tra bí mật cấu tạo thân thể của hắn. Theo linh lực của ta dò xét, bần đạo rất nhanh tìm được đáp án.

Nguyên lai, ma hạch của gia hỏa này, cũng chính là quang mình, không có ở vị trí trái tim mà là sinh trường ở trong xương sọ, được đầu lâu cứng rắn bảo vệ, như vậy, khiến cho quang minh ngọc được bảo vệ cực kỳ chặt chè. dù sao xương đầu của hắn cũng không phải dễ dàng có thể đánh nát. Ngoài ra, quang minh ngọc nằm gần đại não, càng dễ dàng điều động năng lượng không lồ bên trong, đây chính là nguyên nhân vì sao tốc độ phóng pháp thuật của hắn nhanh đến bất hợp lý.

Nhưng đồng thời như vậy cũng sinh ra ảnh hưởng xấu, vấn đề lớn nhất chính là quang minh ngọc cùng bộ óc của hắn tranh giành địa bàn, điều này làm cho đầu óc của hắn không được hoàn chỉnh. chẳng thể trách gia hỏa này có chút ngu ngốc, nguyên lai là vấn đề ở trong này.

Hơn nữa, phát hiện này cũng giúp chúng ta giải thích nguyên nhân hắn vì sao không chết, đó chính là quang minh ngọc không có bị phá hủy. chỉ cần quang minh ngọc và bộ óc của hắn còn, cho dù có bị thương nặng cờ nào cũng đều có thể chữa tri tốt. Chẳng qua là thương thế lần này của hắn có nặng một chút, dưới tình huống không đề phòng, trúng phải công kích của đại thiên sứ trưởng, hơn nữa lại từ độ cao hơn một ngàn thước rơi xuống, cho dù là rơi trúng mặt nước thì lực phản chấn cũng không phải là với tấm thân tàn của hắn có thể chịu được, cho nên hắn mới luôn hôn mê đến hiện tại.

Ha ha. bần đạo nghĩ đến đây thì ít nhiều có chút đắc ý, may mắn ta đem Cao Sâm ném xuống, bằng không, ta cũng không biết rằng gia hỏa này còn chưa chết, vậy nếu hắn tỉnh dậy. nhất định sẽ chạy về, như vậy thế lực của Thiên Sứ lại gia tăng. Nhưng mà hiện tại, hắc hắc, ta nhất định phái nghĩ biện pháp, tranh thủ bắt hắn tới tay, nói: " thật ra, trận chiến khi ấy với hắn quả thật làm cho ta rất buồn bực, ước chừng bị hắn đuổi theo đánh mấy mươi phút, cơ hồ chút lực hoàn thủ cũng không có. Bất quá, trận chiến ấy cũng đồng thời làm cho ta rất thưởng thức gia hỏa này. Ha ha. khi không chiếm được đại tiện nghi a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.