Áp Đáo Bảo

Chương 22: Hóa ra là em




Mồ hôi La Lương thoáng cái lăn xuống thành dòng, sợ hãi tiếp lời:

- Dạ! Thỉnh thiếu gia yên tâm, từ nay về sau, La Lương nguyện làm con chó trung tâm nhất bên người thiếu gia… Tuyệt sẽ không làm chuyện không nên làm, nói lời không nên nói! Nếu có vi phạm, nguyện chịu vạn khổ mà chết.

La Dật bình tĩnh gật đầu:

- Ta hi vọng ngươi có thể làm được…

Nói xong, ngừng một chút rồi tiếp:

- Đương nhiên, ngươi theo bản thiếu gia, ta tự nhiên sẽ không khiến ngươi chịu thiệt… Chỉ cần ngươi trung tâm, ngày sau bản thiếu gia có bát ăn, ngươi cũng không thiếu chén.

La Dật không chút khách khí mở ra ‘ngân phiếu khống’… Trong tiểu thuyết huyền huyễn có nói, khi muốn thu phục lòng người cần phải có cả ân lẫn uy. La Dật hiện tại tuy có chút ít uy, nhưng ân thì xa xa chưa thể nói tới. Dù sao với thực lực hiện tại của hắn, địa vị trong gia tộc thực xấu hổ vô cùng… Cho dù muốn phát ân cho người ta, cũng không biết lấy từ đâu, đành tự vẽ ra một từ ngân phiếu khống vậy.

La Lương nghe được cũng cực kỳ hưởng thụ, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn, một lần nữa quỳ phục xuống, nói:

- Cảm tạ thiếu gia!

La Lương đã rõ thực lực La Dật, hơn nữa thêm biểu hiện lão luyện thâm trầm của La Dật… Hắn có lý do tin tưởng, người này tuyệt đối không phải chỉ là một thiếu gia phế tài của. Bản thân được vinh dự là người tâm phúc đầu tiên của hắn… Ngày thăng chức, liền ngay trước mắt.

La Dật gật đầu, chợt lộ ra dáng tươi cười:

- Được rồi, sau này ở trước mặt ta không cần câu thúc như vậy, cần nói gì thì nói, cần làm gì thì làm… Ta chỉ cần ngươi trung tâm là được.

Quả tim La Lương khẽ run lên, trong lòng lại đánh giá La Dật cao hơn một bậc… Khi nghiêm giọng đủ làm người ta kinh sợ, khi tươi cười đủ khiến người ta thỏa mãn, thân cận tận sâu trong lòng… Thủ đoạn lung lạc nhân tâm bực này, chỉ sợ nhữn lão cáo già sống qua mấy chục năm cũng khó được tự nhiên như hắn.

Dù hắn hiện tại có là một thiếu gia phế tài… Nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, ngày sua tất không phải vật trong ao.

- Dạ!... Cảm tạ thiếu gia!

La Lương đứng dật, cung kính đứng qua một bên.

Lúc này La Dật mới bật cười thỏa mãn, sâu trong đôi mắt thoáng qua tia tinh mang, rồi chậm rãi nói:

- Hôm nay, ta liền có một nhiệm vụ an bài cho ngươi… Không biết ngươi có thể làm được không?

Trong lòng La Lương run lên, biết đã đến lúc, vội vã ứng tiếng nói:

- Thiếu gia có điều căn dặn, dù lên núi đao biển lửa, không dám từ.

La Dật bật cười ha hả, phất tay nói:

- Không cần khẩn trương như vậy, tất nhiên sẽ không bắt người trèo núi đao, xuống biển lửa làm gì.

Dứt lời, La Dật ngừng một chút rồi nói tiếp:

- Ta cầ công pháp tu hành Triều Tịch Quyết tầng thứ sáu, bảy… Ngươi có thể lấy được không?

Tâm thần La Lương nhất thời chấn động, thầm nghĩ quả nhiên suy đoán trước đó của mình không sai, người này đã đạt tới tầng thứ năm rồi…

Trong La gia, toàn bộ công pháp ngoài tầng thứ năm đều đặt tại tu võ nội điện. Nơi đó thủ vệ sâm nghiêm, không phận sự không thể vào, nếu muốn đạt được tâm pháp, nào phải chuyện dễ?

Đương nhiên, nếu nói đơn giản thật ra rất đơn giản… Chỉ cần La Dật đi tới tu võ nội điện, sau đó thể hiện ra thực lực tầng năm năm của mình, lập tức có thể đi vào trong… Nhưng La Lương cũng rất rõ, đối phương không làm như vậy, là vì muốn chờ thời cơ tốt nhất.

Tính toán một hồi, La Lương cắn răng một cái, cung kính trả lời:

- Trong vòng ba ngày, tiểu nhân chắc chắn có được công pháp Triều Tịch Quyết tầng sáu, tầng bảy, dân lên trước ngài.

La Lương rất minh bạch, đây là khảo nghiệm La Dật dành cho mình. Nếu như ngay mệnh lệnh đầu tiên đã không thực hiện được… Mình còn giá trị sử dụng sao?

Sâu trong mắt La Dật thoáng hiện tia tinh mang, lộ ra dáng cười thỏa mãn.

- Tốt… Ha ha, không còn chuyện gì khác, ngươi đi thôi.

- Dạ, tiểu nhân xin cáo lui!

La Lương kinh cẩn khom người, rời khỏi gian phong.

Thẳng đến khi rời khỏi gian phòng, một trận gió nhẹ thổi qua, La Lương mới cảm thấy lưng mình đã hoàn toàn ướt đẫm…

Thế nhưng, trong mắt hắn cũng lộ ra một tia hưng phấn, gắt gao nắm chặt bàn tay…

Thành công rồi, chính mình đã thành công trở thành thủ hạ đầu tiên của hắn… Tuy chưa thể nói là tâm phúc, nhưng vị trí số một này cũng đủ nói lên một sự tình! Dật thiếu gia cũng không phải vật trong ao, chỉ cần mình đủ trung tâm, an bài thỏa đáng những chuyện hắn dặn dò… Thăng chức rất nhanh, vinh hoa phú quý hiện ngay trước mắt…

Hít sâu một hơi, đè nén hưng phấn trong lòng, La Lương rời khỏi gian nhà trệt… Nhiệm vụ đầu tiên Dật thiếu gia giao cho, không được để hắn thất vọng…

Trong nhà trệt, khóe miệng La Dật hiện nên một nụ cười khẽ, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ… Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh… Đang phải đau đầu về chuyện công pháp tầng sáu, tầng bảy, tự nhiên có người tới tận cửa nhận giải quyết thay…

“La Lương tuy rằng chỉ là một phó quản khu vực nho nhỏ, nhưng trong ký ức, mặc dù là người lãnh đạo trực tiếp cũng phải kiêng kỵ đôi chút, điều này nói rõ bên trên đầu tên kia cũng có mối quan hệ… Tâm pháp tầng thứ sáu và thứ bảy, nỏi vậy hẳn cũng không khó lấy được đi…

La Dật thích ý vặn lưng một cái, nụ cười càng thêm đậm. Chợt đứng dật, đi ra ngoài cửa… Sắc trời ngày hôm nay không tệ, rất thích hợp cho việc phơi nắng…



La gia, một trong ba đại thế gia trong phủ Thiên Đô, truyền thừa nghìn năm, nội tình thâm hậu.

Người nhà La gia cũng có số lượng rất lớn, trong phủ Thiên Đô, đủ đứng hàng số một số hai.

Phủ đệ được chia ra làm nhiều khu vực, nhưng tòa phủ đệ tại trung tâm là chuyên dành cho người thuộc dòng chính La gia.

Trên đường chính đạo không nhiễm bụi, có thể cho năm tuấn mã cùng lúc đi qua, hai bên đường là cây cối được chăm sóc chỉnh tề, mùi hương tràn ngập. Đình viện cổng vòm, quỳnh lâu uốn lượn, lầu các thủy tạ, càng có vô số những tỳ nữ thị nữ đang tuổi xuân xanh đi lại tấp nập, quả nhiên giống như tiên cảnh nhân gian.

Tu võ ngoại điện cũng được đặt tại khu vực này.

- Tâm pháp Triều Tịch Quyết tầng thứ sáu, thứ bảy?

Bên trong một tòa lầu các thuộc ‘Tu võ ngoại các’, một trung niên nhân da đen, diện đồ đen đang nhíu mày, có vài phần nghi hoặc.

- Đúng vậy… Thỉnh cầu đại ca vô luận thế nào cũng phải giúp cho tiểu đệ chuyện này…

Một thanh âm vội vã tiếp lời… Chính là La Lương, người lĩnh mệnh La Dật tới đây tìm lấy tâm pháp Triều Tịch Quyết tầng sáu, tầng bảy.

- Không phải ta không muốn giúp ngươi… Chỉ là ta nhớ kỹ ngươi tu hành công pháp Ương Kim Quyết thuộc hệ kim? Ngươi muốn Triều Tịch Quyết để làm gì?

Dánh hình người trung niên này cực kỳ uy mãnh, khuôn mặt vuông đường đường chính chính, râu quai nón, lông mày rậm, mắt to, thân hình lực lương hùng tráng, khí thế trầm hậu… Nếu có người biết ở đây, liếc mắt liền nhận ra người này chuyên tu công pháp hệ thổ… Nghe La Lương nói yêu cầu, lông mày hắn hơi nhíu lại, mắt lộ vẻ nghi hoặc.

- Chuyện này…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.