Ảo Giác - Hoạn Đồng Học

Chương 31




Vô Tấn chỉ biết sau khi mẫu thân sinh hắn không lâu thì qua đi, năm năm sau phụ thân của hắn cũng qua đời hắn một mực do đại ca nuôi dưỡng lớn trong đầu của hắn cơ hồ không có một chút trí nhớ về mẫu thân, mỗi lần nghĩ tới hắn lại cảm thấy đau lòng không thôi.

Trong mắt của Duy Minh ánh lên một sự tưởng niệm về mẫu thân, mẫu thân qua đời lúc hắn mới mười tuổi, đó cũng là bi thương nhất của đời này.

Hắn thở dài một hơi mang theo tưởng niệm vô hạn mà nói:

- Mẫu thân họ Trần tên là Phượng Hoàng, cùng tuổi với phụ thân, bà ngoại là gì huynh cũng không rõ lắm, nhưng ta nghe phụ thân nói mẫu thân là nữ nhi Đông Hải.

Trần Phượng Hoàng, nữ nhi Đông Hải?

Trong lòng Vô Tấn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, hắn chuyển động tâm niệm, hẳn là mẫu thân cùng với Phượng Hoàng hội có quan hệ với nhau? Đúng rồi Vô Tấn đột nhiên nhớ tới một chuyện khác hắn nhớ tới lần đầu tiên đi Lưu Cầu đảo, Trần lão đại tựa hồ đã nói một câu, cháu ngoại của hắn đã đến, hóa ra mẹ của hắn là....

Duy Minh nhìn hắn một cái:

- Chẳng lẽ đệ biết cái gì sao?

Vô Tấn không dám khẳng định hắn vẫn lắc lắc đầu:

- Đệ đang suy nghĩ, tổ phụ có lẽ biết mẹ đẻ của mẫu thân là ai.

Duy Minh cũng nhớ tới cuộc nói chuyện với tổ phụ ở trong thư phòng ở tiểu hồng lâu, Vô Tấn nói đúng tất cả mọi chuyện tổ phụ đều biết nhưng tổ phụ sẽ không nói, Duy Minh trong lòng trầm xuống có nên đem chân tướng Đông Hải Hoàng Phủ thị nói rõ cho huynh đệ mình biết không? Ý nghĩ này vòng vo trong đầu hắn mấy lần cuối cùng cũng đè nén xuống, hiện tại còn chưa phải là lúc.

Hai huynh đệ trong lòng đều biết rõ một số chuyện nhưng lại không ai nói ra bọn họ đi vài bước, Duy Minh chợt nhớ tới một chuyện:

- Vô Tấn ta quyết định mùa thu năm nay sẽ vào kinh thi tiến sĩ.

- Đại ca hiện tại là chủ sự hộ tào còn có thể thi được sao?

Vô Tấn cảm thấy kỳ quái, nếu như muốn tham gia khoa cử thì liều chết chiếm chức chủ sự hộ tào này có ý nghĩa gì

?

Duy Minh hiểu nghi hoặc trong lòng huynh đệ liền cười giải thích cho hắn:

- Trước kia quan viên không thể tham gia khoa cử nhưng năm nay triều đình đã sửa đổi quy tắc cho phép lại viên tham gia, hơn nữa ta thi đậu tiên sĩ sẽ tiếp tục quay về làm một thời gian ngắn nữa, buổi chiều Tô đại nhân đã nói với huynh, sẽ xin thái tử sắp xếp cho huynh.

- Vậy thì tốt rồi, thi đậu tiến sĩ sẽ càng có tiền đồ khi đó ta cùng với đại ca vào kinh dù sao đệ cũng có nhiều chuyện nhàn rỗi.

Nghe thấy huynh đệ mình nói có nhiều chuyện nhàn rỗi hắn liền nhớ tới một chuyện liền nói với huynh đệ:

- Vô Tấn, ta nghe Tô đại nhân nói đệ không muốn làm quan quyết định một lòng theo việc buôn bán có phải không?

- Không phải đệ không muốn làm quan một lòng theo nghiệp buôn bán nhưng đệ không thích phải bán mạng cho người khác đệ muốn làm chuyện mà mình thích, bất kể là chuyện gì, đại ca hiểu không?

- Thế nhưng mà... nhiều khi vì lợi ích thân bất do kỷ, Vô Tấn đại ca hi vọng đệ có thể hiểu chuyện đó.

- Đệ dĩ nhiên minh bạch.

Vô Tấn cười cười:

- Cho nên đệ mới cự tuyệt lời mời của Tô đại nhân.

Duy Minh thấy huynh đệ mình cố chấp thì hắn cũng không khuyên giải nữa, hắn gật đầu cười nói:

- Vậy được rồi đệ đã không muốn tiến tới quận nha làm việc thì đại ca cũng không miễn cưỡng tuy nhiên ta hi vọng đệ có thể đọc chút sách đừng đi chơi bời lêu lổng, chuyện này đáp ứng ta được không?

Vô Tấn nhìn chăm chú vào đại ca rồi mỉm cười:

- Đại ca xin yên tâm, đệ sẽ không chơi bời lêu lổng đệ một mực mong đại ca có thể giống như Tô thứ sử, làm một vị quan thanh liêm chính trực cho nên đệ sẽ quyết định buôn bán cho tốt, kiếm được tiền lớn, cho đại tẩu không vì củi gạo dầu muối mà phát sầu, đại ca cũng không có nỗi lo về sau.

...

Vô Tấn tỉnh lại thì trời đã sáng rồi, một đêm ngủ tới hừng sáng tinh thần của hắn liền trở nên phấn chấn hắn nhảy xuống giường, rửa mặt một phen sau đó nhanh chóng đi tới chỗ của đại ca, hôm nay đại ca dọn nhà, Hoàng Phủ gia tộc đặc biệt sắp xếp cho bọn họ một gian nhà mới có mười phòng ốc, chỉ có trưởng tôn mới có đãi ngộ như vậy.

- Đại tẩu chào buổi sáng.

vừa đi tới cửa viện Vô Tấn đã gặp đại tẩu Thích Hinh Lan của mình, liền mỉm cười bắt chuyện.

- Đại ca đi quận nha rồi sao?

- Trời còn chưa sáng hôm nay đã chính thức bổ nhiệm, huynh ấy so với ai khác đều nóng vội hơn.

Thích Hinh Lan tâm tình vô cùng tốt trượng phu hiện tại đã nhận được chức hộ tào chủ sự từ nay về sau bọn họ không bị coi thường nữa, về nhà mẹ đẻ nàng cũng có mặt mũi, hơn nữa chức hộ tào chủ sự một tháng có tới bốn mươi lượng bổng lộc cộng thêm bốn mươi lượng bạc gia tộc cho mỗi tháng cuộc sống cũng trở nên sung túc, tại sao không vui sướng cho được

Thích Hinh Lan cũng nghe trượng phu nói, hắn sở dĩ có thể chiến thắng quan gia toàn bộ là nhờ nhị đệ ở sau lưng ra sức khiến cho Thích Hinh Lan đối với Vô Tấn càng thêm cảm kích.

Trong lòng nàng bắt đầu thầm tự trách mình nàng thân là chị dâu cần phải quan tâm tới em mình hơn. Tuy trong nhà chật vật nhưng dù sao cũng có thể cùng nhau ăn cơm.

Aizzz, mình là chị dâu xem ra không được rồi xem ra trượng phu nói nàng tâm tư đều đặt trên người hài tử không quan tâm tới đệ đệ, Thích Hinh Lan đối với Vô Tấn tràn ngập áy náy.

- Vô Tấn giữa trưa nay đi dùng cơm đi, đệ gần đây gầy đi đó, đại tẩu hôm nay chuẩn bị cho đệ thức ăn bổ dưỡng.

- Đa tạ đại tẩu, buổi tối đệ lại đến.

Vô Tấn buổi chiều còn muốn đi tới hiệu cầm đồ, tối hôm qua hắn và đại ca nói chuyện với nhau, trong lòng của hắn bắt đầu khó dằn nổi mà muốn làm chút chuyện, vội vã thương nghị với ngũ thúc nhưng nghe bảo đại ca hôm nay dọn nhà hắn đành phải tới hỗ trợ.

Hắn nhìn thoáng qua cái sân nhỏ tựa hồ không có dấu hiệu dọn nhà thì gãi gãi đầu:

- Hôm nay không phải là dọn nhà sao, đệ đến hỗ trợ mà...

- Đại ca đệ buổi tối muốn sửa sang lại sách bảo ngày mai chuyển đi dù sao cũng không gấp rút, một hai ngày cũng được, đúng rồi đệ cũng đến ở cùng đi, chỗ đó ta đã nhìn thấy qua, có rất nhiều phòng trống, đại ca cũng có ý này, tốt nhất là mọi người ở cùng một chỗ.

- Đại tẩu cái này hãy nói sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.