Anh Yêu Em Nhất Trên Đời [Giới Giải Trí]

Chương 37




Ông thầy dạy toán không biết hôm nay uống nhầm thuốc gì không mà chưa vào đến lớp sát khí đã nổi lên khắp nơi, cả lớp chỉ có thể ngồi như tượng, trong lòng khấn trời đừng để thầy gọi mình lên bảng. Nó uể oải nhìn vu vơ ra cây bằng lăng cạnh cửa sổ, những bông hoa tim tím len lỏi một góc trời, đang suy nghĩ miên man thì tiếng đâp bàn làm nó giật minh:

-” Lâm Khả Hân khi tôi dạy thì em chú ý đi đâu vậy? Học hành chểnh mảng, em có biết bài kiểm tra vừa rồi em làm kém đến mức nào không?”

Cả lớp ồ lên một tiếng rồi quay sang nhìn nó bàn tán, khuôn mặt nó vẫn lộ rõ vẻ dửng dưng cứ như thể chuyện thầy nó không liên quan đến mình vậy.

Tiết học cứ vậy lặng lẽ trôi qua. Giờ ra chơi Nhật Nam kéo tay nó lại cất giọng hỏi han:

-” Có chuyện gì sao? Gần đây thành tích học tập của cậu không được tốt lắm.”

Nó nhún vai khẽ nhếch mép rồi đi về phía căn-tin.

-” Lo thu thập thông tin về các cổ đông trong F&F, cậu nghĩ Hân còn tâm trí học hành sao?”

Hắn vừa nói vừa nhìn theo bóng nó đang khuất dần. Nhật Nam bất động mấy giây rồi cũng quay người vào lớp.

Ở cuối hành lang....

Hạ Vy đang đứng nói chuyện cùng với nhóm của Hải Yến, kể từ ngày Vy biết bí mật về Khả Hân, ánh mắt Vy đã nhìn nó rất khác, không còn là ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ, dịu dàng, thay vào đó là một ánh mắt đầy vẻ ghê tởm. Thế nhưng mấy ngày nay quá bận nên nó hầu như không còn tâm trí để ý đến điều khác biệt đó nữa.

Hải Dương khoanh tay trước ngực nhìn Hạ Vy cười khẩy:

-” Mày suy nghĩ kĩ chưa? Dù sao con nhỏ đó cũng từng là bạn tốt của mày, về phe bọn tao mày không ân hận chứ?”

Hạ Vy nhanh chóng gật đầu cái rụp, lúc này Hải Yến mới nhẹ nhàng nói:

-” Được rồi chào mừng cậu đến với The Queen, nhưng mình có một yêu cầu, dù nó hơi thiệt thòi với cậu.”

Hạ Vy nheo mắt nhìn Hải Yến:

-” Yêu cầu gì? Cậu cứ nói đi.”

-”Trước mặt mọi người cậu vẫn nên giả vờ không hề liên quan gì đến bọn mình, như vậy Khả Hân mới không nghi ngờ, và chúng ta cũng dễ dàng thực hiện kế hoạch.”

Hạ Vy cau mày một chút rồi lại gật đầu. Từ khoé miệng Hải Yến uốn lên nụ cười quái dị. Chờ Hạ Vy vào lớp Hải Yến mới khẽ nhéo Hải Dương:

-” Mình đã nói với cậu rồi, đừng xưng mày tao với con nhỏ đó nữa, làm vậy nó nghĩ mình không xem nó là bạn thì sao?”

Hải Dương hơi nhếch mép:

-” Nếu không phải vì muốn giúp cậu rửa hận thì có chết mình cũng không chịu chung hội với con nhà nghèo không biết điều đó đâu.”

Hải Yến cười ngọt lịm nhìn bạn mình:

-” Được rồi, biết cô nương phải chịu thiệt rồi, trưa nay mình mời.”

-” Thế còn nghe được.”

Cô Huệ cầm tập bài kiểm tra của 4 môn toán, lý, hoá, anh vào lớp. Gương mặt cô cũng hơi buồn bực:

-” Đây là bài kiểm tra đánh giá năng lực của lớp mình trong tuần qua. Cô nhận xét một chút về bài kiểm tra này. blabla... Cô cũng phê bình bạn Khả Hân. Hân làm bài kém nhất lớp, cô không biết vì lý do gì nhưng em cũng nên chấn chỉnh lại cách học của mình, các em sắp bước vào kì thi quan trọng nhất rồi nên việc tụt dốc như thế này rât đáng báo động.”

Dứt lời cô Huệ gọi Hạ Vy lên trả bài. Hạ Vy bước gần đến bàn nó, miệng hơi nhếch nhìn con 4 đỏ chói trên tờ giấy, nó đưa tay ra nhận bài thì Daniel đã nhanh tay cướp lấy. Bực mình, nó gần như quên mất sự hiện diện của cô Huệ, khí thế phừng phừng, nó đứng dậy giật lại bài kiểm tra. Nhưng trời không chiều ý người. Không biết vung vẫy kiểu gì mà một cánh tay nó sượt qua người Hạ Vy khiến cô lảo đảo rồi đập mạnh xuống cạnh bàn, một dòng máu đỏ rỉ ra từ trán. Nhưng nếu nhìn từ phía khác thì sự cố đó giống như là nó cố tình đẩy hơn. Cả lớp bàng hoàng nhìn nó như quái vật. Nhật Nam vội chạy lại bế Hạ Vy chạy xuống phòng y tế. Daniel mặt cắt không còn giọt máu, lặng lẽ nhìn hiện trường. Quả nhiên nổi tiếng là máu lạnh, nét mặt của nó vẫn như vậy, bình thường đến đáng sợ. Hắn đứng dậy đưa ánh mắt lườm lũ chim lợn kia rồi khẽ vỗ vai nó.

-” Lâm Khả Hân thật không ngờ Hạ Vy là bạn thân của cậu mà cậu lại đối xử với cậu ấy như vậy.”

Giọng của nàng mọt sách vang lên đầy căm tức. Tiếng bàn tán lại nổi lên đến nhức đầu. Hắn cúi đầu xin phép cô Huệ xuống phòng y tế xem Hạ Vy ra sao rồi nhanh chóng kéo tay nó khỏi đó. Hải Yến nhìn Hải Dương nháy mắt cười, rồi cũng phụ hoạ thêm cho trận võ mồm của lớp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.