Anh Vào Nhầm Nhà Rồi Nhân Vật Phản Diện À!

Chương 17: Ngự kiếm cũng phải phát cẩu lương!




Người thanh niên nở nụ cười sáng lạn, đôi mắt đặc biệt với một bên đồng tử đen sâu thẳm, bên kia lại là viên ngọc màu tím đầy huyền bí. Trang phục lam nhạt viền vàng gọn gàng ngăn nắp của Thuyền trưởng Edgar khiến y càng tỏa ra khí chất hòa ái dễ gần. Làm gì có ai nhìn ra được, trước mặt là một trong những Hải tặc khét tiếng nhất vùng biển Trung Thế Giới chứ!

Đặt tay lên ngực, khẽ khom lưng bày tỏ lòng tôn kính với những vị khách quý, Edgar lần nữa cất lên chất giọng ấm áp có thể xoa dịu bất an trong lòng người: “Xin hân hạnh đón chào những hành khách cao quý đã chọn tin tưởng mà đặt chân lên tàu Red Mermaid – niềm tự hào của Vịnh Bán Nguyệt nói chung và Thuyền trưởng Edgar tôi đây nói riêng”.

Thái độ tự hào đúng mực mà không mất sự lịch thiệp khiến nhóm người Janica tăng thêm thiện cảm với người này. Phải biết, danh tiếng Edgar “Mắt Quỷ” không phải tầm thường. Thậm chí tài năng của y đã từng được nhắc đến với đương kim Quốc Vương Bệ Hạ nơi Vương Đô xa xôi kia. Vì thiên phú định hướng trên biển, điều khiển tàu, hiểu biết sâu sắc với biển cả và thực lực Ma pháp tầng 6 của y xứng đáng được Đức Vua chú ý. Tiếc là, sau khi Đô Đốc Elerick nhắc qua y, Quốc Vương không tỏ vẻ hứng thú nên rất nhanh chuyện này liền bị lãng quên.

Sự thật, ngày đó Bệ Hạ ngự trên Ngai Vàng uy nghiêm kia đang vì khát máu và cuồng bạo bỗng nhiên bộc phát trong tâm trí mà thất thần, nên bỏ sót thông tin về Hải tặc Edgar. Dù sao, chuyện này không quá quan trọng với Vương Quốc. Tuy Edgar “Mắt Quỷ” có thực lực lợi hại, nhưng cũng không độc chiếm vị trí bá chủ đại dương, ngoài y ra không thiếu Thuyền trưởng khác mạnh mẽ vĩ đại. Bọn họ tự cùng nhau xưng danh hiệu, đặt ra quy tắc xử sự chung, chia ra thống trị Thế giới ngầm trên lãnh hải Vương Quốc. Nếu không gây hại cho đất nước, Đức Vua không cần bận tâm họ.

Sau một hồi khách sáo trò chuyện, nhóm người Janica lại bày tỏ lòng biết ơn, cảm kích vô cùng, Edgar cũng tận lực diễn tròn vai chủ tàu làm việc lương thiện, công dân gương mẫu mà đối đãi họ. Bất quá, tâm tư hai bên thế nào, chỉ bản thân biết được…

Janica dĩ nhiên cực kỳ nghi ngờ tay Hải tặc khét tiếng nay lại đối đãi với họ như thượng khách này. Nhưng y không quá lo lắng. Đây không phải Cửu Hoàng tử cao ngạo khinh địch, mà là ý thức chính xác năng lực của bản thân và nhóm “Thiết Hoa”.

Nếu trước đây một ngày, anh hoàn toàn không dám chắc có nên bước chân lên Red Mermaid của Edgar không. Nhưng dư quang khóe mắt lướt qua mọi thành viên trong nhóm, như vô tình nhìn qua chiếc túi nhỏ bằng bàn tay thêu hoa văn thanh lịch, tinh xảo được yểm Ma pháp không gian đặc biệt vừa đủ chỗ để chuyên dụng chứa trứng Hỏa Long cũng do Bá Tước tặng nữ Chiến Binh Agatha Elain. Lại thông qua ý niệm cảm nhận sự tồn tại của Bon – Thánh thú trắng mềm mập mạp, đang co mình ngủ trong túi áo y, Janica không nhịn được khẽ co rút khóe miệng. Vì sao vẫn cảm thấy bị Thần trêu chọc nhỉ? Ý nghĩ này thật quá mức báng bổ…

Nhưng tự nhủ bao nhiêu lần, anh vẫn không thể dứt khoát quên đi hình dáng đáng yêu của vật nhỏ kia. Làm sao quên được khi mỗi lần có cơ hội, đôi mắt Hậu cần Elisa lại như hiện tim hồng mãnh liệt bắn về phía Bon của y? Biểu tình chỉ hận không thể đem Hồn tiên Lilly đang nấp trong ngực mình ra đổi với sinh vật như cầu bông trắng mềm kia.

Trấn định tâm tình, Janica vẫn duy trì nụ cười xã giao hoàn mỹ, thân thiện ấm áp không kém thanh niên sảng khoái vui vẻ trước mặt. Không khí quá mức hài hòa khiến mọi người xung quanh cảm giác như ảo giác… Hình như Thuyền trưởng và Hoàng tử đang phát ra hào quang rực rỡ? Đây là nhìn lầm đúng không? Chắc chắn là nhìn lầm! – Ngay cả thủy thủ đoàn đã luôn quen thuộc tác phong hành xử và đặc biệt, tài năng diễn kịch của Thuyền trưởng bọn họ cũng không ít người lấy tay che mắt tránh cho bị chói...

Mà Cuồng Kiếm Agatha giờ phút này không hiểu sao có chút mong muốn hóa cuồng trực tiếp rút kiếm tiễn chủ thuyền lên đường? Là do cô quá căng thẳng vì sắp bước vào hành trình gần hai tháng lênh đênh trên biển chăng? Có lẽ vậy.



Nheo lại đôi mắt đặc biệt, Edgar nhếch môi mỏng nhạt màu của mình thành một nụ cười lạnh. Gương mặt tuấn lãng phong trần với làn da bánh mật vì thường xuyên tắm trong nắng biển của y nháy mắt từ niềm nở thân thiện trở nên âm trầm nguy hiểm. Nhìn những cánh cửa đóng chặt mà phía sau là “khách cao quý” trên tàu, hắn vươn tay sờ cằm dù trơn láng không chút râu ria.

Việc hắn tham gia cùng đám người kia cùng nhau “bảo vệ Thế giới khỏi thảm họa diệt vong” bất quá chỉ là một chút ngẫu hứng, đồng thời hắn nắm bắt được, đây là cơ hội làm giàu không nhỏ. Đã là hải tặc, có lý nào chê tiền vàng? Hiện giờ, đám người kia muốn âm thầm giúp đỡ nhóc Hoàng tử này. Tuy không rõ chính xác cậu ta muốn làm gì, nhưng chỉ cần y theo sát bảo hộ, chính là đang thu vào tay một rương kho báu. Đến khi gặp lại lão Chiến Binh kia, còn sợ không thu được vốn lẫn lãi? Chắc chắn, còn là lãi gấp nhiều lần!

Quân Đội Hoàng Gia đang truy bắt đám “khách quý” của hắn? Ha ha, hắn tin mình đủ bản lĩnh an toàn thoát đi. Huống hồ mọi chuyện nếu tệ hơn sẽ có đám người kia lo liệu, hắn thừa nhận một thực tế là nếu bọn họ ra tay… đừng nói một Đô Đốc Hải Quân cấp 6 nhỏ bé, ngay cả Thống Lĩnh Quân Đội Hoàng Gia – Ma pháp sư Cao cấp tầng 7 Drillaleon Macroff xuất trận cũng không thể làm gì.

Đừng thấy hắn gọi lão Chiến Binh kia một cách không quá tôn kính thì cho là lão yếu ớt. Nên nhớ, lão chính là Chiến Binh tầng 8 duy nhất của Đế Quốc Terahemoth Vĩ Đại – Hội trưởng Công Hội Mạo Hiểm Giả Erand Delago!

Nhưng... không biết vì sao, hắn cảm thấy lão Chiến Binh và đám người còn lại của nhóm thần bí kia không quá thân cận? Trực giác nhạy bén mách bảo, có lẽ chuyện âm thầm bảo vệ Cửu Hoàng tử rời đi Vương Quốc là chủ ý của một mình lão.

Dù sao việc này đồng nghĩa xâm phạm Hải Quân khu Đông Nam Vương Quốc, đám người kia muốn tập hợp càng nhanh, càng nhiều người hùng mạnh để “bảo vệ Thế giới khỏi thực thể điên cuồng bạo ngược” càng tốt, chắc chắn không muốn gây thù với Quân Đội Vương Quốc. Thế nên giải thích hợp lý nhất chính là việc này do Hội trưởng Delago tự mình tiến hành!

Vì một Hoàng tử tư chất Ma pháp chỉ ở tầng 3 mà sẵn sàng chọc vào một trong bốn thế lực cường đại nhất chi phối Vương Quốc đã năm nghìn năm… Edgar có chút cảm khái, lão Chiến Binh xem ra ngông cuồng, ngạo mạn hơn hắn rất nhiều! Cũng không sao cả, người sở hữu thực lực mạnh mẽ có quyền lựa chọn làm bất cứ điều gì mình muốn.

Bất quá… chờ đã, tầng Ma pháp lúc nãy ta cảm nhận của Cửu Hoàng tử là 3? Nếu nhớ không lầm, tin tức thu được về tư chất Ma pháp lại là 2 thì phải… - Edgar còn chưa nhíu mày, đã nhanh chóng nhớ đến việc tranh đoạt Vương vị đang đến hồi kịch liệt của Hoàng gia, hắn nhận định đây là anh chị Hoàng tử muốn hạ nhục y hơn nữa nên tung tin đồn giả hạ thấp tư chất Ma pháp của y. Thế nên không nghĩ nhiều, xoay người về phòng nghỉ ngơi.

Thế mới biết, người thông minh thường bị chính trí thông minh của mình lừa gạt. Rõ ràng chạm đến điểm đáng ngờ, lại tự đem suy luận bản thân ném ra thật xa. Nếu hắn theo đuổi nghi ngờ kia đến cùng, có khi đã đoán được bí mật Thần khí giúp phá vỡ giới hạn mà Người đã ban cho Cửu Hoàng tử Janica…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.