Anh Tựa Như Ánh Sáng Mặt Trời

Chương 10: Tâm của hắn mệt mỏi quá




- Lệ khí nặng thật.

Tinh Hồn khẽ đầu đồng ý với Khổng Lân. Hắn trong đầu đang suy nghĩ, phải làm cách nào để tiếp cận được Tu La chi kiếm. Tu La chi kiếm phóng thích lệ khí quá cuồng bạo, nếu cứ như vậy tiến vào, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của hắn. Kim chi bản nguyên ẩn chứa sát lục chi tâm, nếu còn bị ảnh hưởng bởi cái lệ khí hạo hãn này, chỉ sợ Tinh Hồn sẽ biến thành một ma đầu thật sự. 

- Khổng Lân, ngươi thử dùng toàn lực đánh một búa thử xem. 

- Được, để ta thử xem. 

Khổng Lân thần lực vận chuyển, Tinh Hồn chỉ cảm thấy một luồng áp lực nặng nề xuất hiện, cả người Khổng Lân rực lên một màu đỏ rực, tựa hồ hắn chính là hỏa thần vậy. Khí thế toàn thân bạo tăng, ẩn hiện sau lưng có một đầu Hỏa kỳ lân uy nhiếp vạn vật. Bàn tay nắm chặt Phong lôi tam hợp phủ, lôi điện và Hỏa lân diễm kết hợp với nhau, tạo thành lực lượng hỏa lôi nhìn rất đẹp mắt, và cũng không kém phần uy lực. Chỉ cảm giác một lực lượng hủy thiên diệt địa bạo kích, Khổng Lân vung một búa, hỏa lôi giống như một đầu mãnh thú hồng hoang thức tỉnh, tiếng thét vang vọng cửu thiên, mang theo hơi thở hủy diệt chết chóc tiến vào bức tường lệ khí. 

Khoảng cách nơi Khổng Lân và Tinh Hồn đang đứng cách Tu La chi kiếm chỉ khoảng chừng năm mươi dặm, những tưởng với sức mạnh của Khổng Lân kết hợp với Phong Lôi Tam Hợp phủ sẽ tạo thành một con đường để cho Tinh Hồn tiếp vận Tu La chi kiếm, thế nhưng cương phủ chỉ mới đi được hai mươi dặm thì suy yếu dần, đi được mười dặm nữa thì hoàn toàn bị lệ khí thôn phệ hoàn toàn. 

Thật kinh khủng. Cả hai đều không ngờ lệ khí lại cuồng bạo đến như vậy. Một kích toàn lực vừa rồi, Tinh Hồn có thể khẳng định có nhấn chìm cả Bàn Long đảo, thế nhưng vẫn bị lệ khí của Tu La chi kiếm khuất phục. Lại nhìn sắc mặt của Khổng Lân hơi tái, trên người hắn thương thế chưa khỏi, xem ra vừa rồi đã làm khó cho hắn rồi. 

Bỗng trong đầu Tinh Hồn lóe lên một ý tưởng. Suy nghĩ một lúc, ý định này mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng không phải là không thể thử. Hắn liền quay sang nói với Khổng Lân:

- Ta có một cách để tiếp cận Tu La chi kiếm, chẳng biết có hữu dụng hay không nữa.

- Cách gì? – Khổng Lân ngạc nhiên hỏi.

- Ta và ngươi sẽ hợp thể. Tuy rằng lực lượng của ta chỉ tăng lên hai tầng, thế nhưng dựa vào thân thể cường hãn và định lực vững như bàn thạch, như vậy chúng ta sẽ có cơ hội lấy được nó. 

- Ngươi nắm chắc mấy phần? 

- Chưa đến hai thành. 

- Như vậy cũng đủ rồi. Bắt đầu đi!

Khổng Lân sảng khoái như vậy, Tinh Hồn thủ đoạn không chậm trễ, giữa mi tâm bắn ra một đạo linh quang, song thủ liên tục kết ấn, miệng niệm pháp quyết. Chỉ thấy khí thế trên người Khổng Lân chợt biến đổi, chớp mắt liền biến thành một đầu Hỏa Kỳ lân khổng lồ, gầm lên một tiếng chói tai, hư không xung quanh liền bị chấn vỡ tan. Đây chính là chân thân của Khổng Lân, Tinh Hồn nhìn vào mà khiếp hãi không thôi. Thế nhưng không bởi vì vậy mà hắn đình chỉ khởi động pháp quyết. Hỏa Kỳ lân nhập vào thân thể Tinh Hồn, lúc này khí thế của hắn bạo phát, một đoàn hỏa diễm phủ lấy thân thể hắn, mái tóc trắng bay phất phơ trong gió, đôi mắt đỏ rực lên, tựa hồ là hỏa thần giáng thế. 

Sau khi kết hợp với Khổng Lân, Tinh Hồn một đường tiến thẳng lên Độ Kiếp hậu kỳ, so với trước đây mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Hợp thể với thần thú quả nhiên so với yêu thú bình thường khác biệt một trời một vực. Nếu bây giờ gặp lại Trịnh Thần Không, mặc cho hắn được Đế Hồn đỉnh hộ thể, Tinh Hồn vẫn tự tin có thể giết chết Trịnh Thần Không. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của Tinh Hồn, bởi vì hắn chưa biết rằng Trịnh Thần Không đã tu luyện Địa Ngục đạo, luyện thành Bất Tử chi thân. 

Mặc dù sau hợp thể khiến cho Tinh Hồn bạo khai sức mạnh, thế nhưng trạng thái này chỉ kéo dài chưa đến ba khắc. Đó là bởi vì Khổng Lân quá mạnh, mà thân thể Tinh Hồn vẫn chưa thể chịu được nổi cái lực lượng khủng bố này. Chịu đựng được gần ba khắc đã là tốt lắm rồi, nếu là Tu chân giả Độ Kiếp kỳ khác chỉ sợ bạo thể mà chết rồi. 

Lại nhìn Tu La chi kiếm trước mắt, chỉ có năm mươi dặm, bình thường chỉ thuấn di vài cái là đến ngay, nhưng bây giờ lại giống như xa vạn trượng vậy. Thời gian không có nhiều, kéo dài chỉ thêm bất lợi, Tinh Hồn một tay nắm chặt Phong Lôi Tam Hợp phủ, đồng thời tế khởi Thủy hỏa chân long quyết, thủy hỏa song long vô cùng chân thực, dài đến gần năm trăm trượng bay lượn xung quanh Tinh Hồn, long uy tản mát khắp thiên địa. 

Nhún người một cái, Tinh Hồn chớp mắt đã bắt đầu tiến vào lệ khí chi hải mà Tu La chi kiếm tạo thành. Đứng một bên cảm nhận so với chân chính trải nghiệm, cảm giác cách biệt một trời một vực. Xung quanh quỷ lệ gào thét, giống như âm thanh từ chốn Cửu u địa ngục vang lên, khiến cho người ta cảm thấy lạnh sóng lưng. Oán linh từ mọi hương tiếp cận Tinh Hồn, giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy. 

Thủy hỏa song long gâm một tiếng, dùng long trảo, long vĩ xé nát oán linh, miệng phun ra Thuần Dương chi hỏa và Hắc thủy đẩy lùi bọn chúng. Uy lực của thủy hỏa song long hiện tại vô cùng mạnh, chỉ trong vài tức đã diệt đi cả nghìn cái oán linh. Thế nhưng tron một lệ khí chi hải vô tận này, vừa diệt xong một đám oán linh thì lại có một đống oán linh khác nhào tới. 

Tinh Hồn cố gắng duy trì, phân phối nguyên lực của mình giúp duy trì thủy hỏa song long, thế nhưng cuối cũng vẫn không thể ngăn cản cả hai bị hủy diệt. Khoảng cách bây giờ còn khoảng ba mươi lăm trượng, quả thực là nguy hiểm trùng trùng. 

Mất đi sự bảo hộ của Thủy hỏa song long, đám bất tử oán linh lại tiếp tục lao đến tấn công Tinh Hồn. Chỉ là chưa kịp tiếp cận thì đã bị lực lượng hỏa lôi đốt cháy, không kịp gào thét thì đã hóa thành tro bụi rồi. Tinh Hồn cầm Phong Lôi Tam Hợp phủ đánh ra một búa giống như Khổng Lân đã làm trước đó. Với lực lượng hiện tại của hắn đương nhiên uy thế không thể sánh được với Khổng Lân. Một búa đánh ra tạo thành một con đường thẳng tắp, Tinh Hồn nắm chắc tiên cơ nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ. 

Cương phủ chỉ đi được mười dặm thì liền biến mất không dấu tích. Còn một nửa đoạn đường nữa, thế nhưng nguyên lực Tinh Hồn đã muốn cạn kiệt. Đây là nhờ có Mộc chi bản nguyên giúp hắn duy trì, nếu không chỉ sợ thân thể kiệt quệ rồi. Với tính cách quật cường của hắn há có thể chịu kết quả như vậy, nguyên lực lại vận chuyển tiếp tục đánh ra một búa nữa. Thế nhưng lần này không như lần trước, tối đa chỉ đi thêm được tám dặm nữa là cương phủ tiêu tán. 

Hắn lại vung thêm ba búa nữa, đáng tiếc lần sau kém hơn lần trước gần một nửa, lần thứ năm chỉ đi được khoảng năm trăm mét. Nguyên lực của hắn đã muốn cạn kiệt, giống như đèn trước gió, tùy thời sẽ bị thổi tắt. Dường như cảm nhận được sự bất lực của Tinh Hồn, đám bất tử oán linh vui mừng hét lên, định ôm lấy cắn xé thân thể Tinh Hồn. 

Nhưng đúng lúc này, thân thể Tinh Hồn xuất hiện một hỏa diễm màu đen, đám oán linh vừa mới tiếp cận thì bị đốt thành hư vô, tốc độ hủy diệt của đám hỏa diễm màu đen này so với hỏa lôi còn muốn vượt xa. Lực lượng này chính là của Hỏa Công Công. Di vật Thái lưu lại đúng là bất phàm. 

Hỏa Công Công chính là kết tinh từ Hồng mông tử hỏa, không gì không thể đốt được, chính là lực lượng bá đạo nhất vũ trụ hồng hoang. Đang lúc tuyệt vọng lại bắt được một cọng cỏ, mà cái cọng cỏ này lại phi thường dẻo dai chắc chắn, Tinh Hồn trong lòng vui mừng khôn tả, nhưng hắn cũng không dám đình chỉ phi hành. Dù sao thì Hỏa Công Công vẫn đang trong thời kỳ sơ sinh, tuy lực lượng mạnh mẽ khiến cho đám oán linh kia e ngại, nhưng thời gian duy trì không dài. Mà càng tiến vào sâu lên trong, đám oán linh lại càng dày đặc, sự hung bạo lại càng khủng khiếp hơn. 

May mắn cho hắn là Hồng mông tử hỏa tiêu diệt đám oán linh dễ như cắt đậu hũ, cơ hồ không khiến cho tốc độ của hắn trì trệ dù chỉ một giây. Khoảng cách của hắn với Tu La chi kiếm càng lúc càng gần, nhưng đồng thời Hồng mông tử hỏa bảo vệ hắn càng lúc càng mỏng dần, trong lòng không khỏi lo lắng, hy vọng có thể duy trì kịp lúc tiếp cận Tu La chi kiếm. Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, khi chỉ còn chưa đến ba mét, Hông mông tử hỏa biến mất, mà đám oán linh xung quanh đang chực chờ cơ hội. Và đây chính là cơ hội trời ban cho bọn chúng. 

Chỉ một chút nữa, một chút nữa thôi, hắn đã có thể nắm lấy Tu La chi kiếm rồi. Đáng tiếc, một chút này lại giống như khoảng cách giữa trời và đất, một khoảng cách không thể với tới. Hắn giống như một con thiêu thân rơi vào biển lửa, hàng trăm, hàng ngàn oán linh chụp lấy thân thể của hắn, nhe nang múa vuốt, chuẩn bị bắt đầu thôn phệ hắn. Thế nhưng đúng lúc ấy, một tiếng gầm vang lên, tiếng gầm của một đầu mãnh thú bị thức tỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.