Anh Trai Ơi! Em Yêu Anh!

Chương 47




Có nên đi gặp tên Tạ Tuyết Thần kia không? Chỉ cần giết hắn, xem xét trí nhớ của hắn liền có thể biết được cái chiết phiến này từ đâu tới. Bất quá tên này mặc dù đã bị Đường Phong chặt đứt một cánh tay chạy trở về trong Đại Tuyết Cung, Đường Phong muốn một mình đi qua đó chẳng khác nào tự đi tìm chết a.

Cái chiết phiến này, uy lực phóng thích ám khí đã dư rồi, nhưng tính linh động lại chưa đủ, bất quá cũng không sao, chỉ cần có đủ uy lực thì tính linh động có hay không cũng không thành vấn đề. Ám khí vốn là dùng để gia tặng thực lực cho người dùng, chỉ cần có thể phát huy lực công kích mạnh hơn bản thân người sử dụng là đủ rồi.

Việc này cũng không phải việc gấp nhất thời, cho dù nghiên cứu không ra được bí mật của cái chiết phiến này, Đường Phong nghĩ bản thân cũng có thể đi tới Thiên Công Sơn Trang thăm dò. Bọn họ đối với cơ quan ám khí nghiên cứu có thể nói là đứng đầu trên cả đại lục, chắc chắn sẽ có không ít tâm đắc.

Thu thập lại tâm tình, Đường Phong đem cái Thiên binh Chiết Phiến này ráp lại hoàn chỉnh. Việc này đối với Đường Phong không có gì là khó khăn.

Cầm Chiết Phiến nhẹ nhàng phe phẩy, xác thực là rất mát mẻ, hơn nữa giống như bởi vì có tơ của băng tằm và ngàn năm hàn thiết, gió do Chiết Phiến tạo ra cũng khiến cho tâm thần thanh thản, thoải mái dễ chịu.

Thứ này quả thật không tệ, lúc mệt mỏi còn có thể giúp bản thân khôi phục tinh thần. Bất quá Đường Phong cũng không muốn cả ngày đều cầm lấy cái quạt như thế này khắp nơi đi tới đi lui. Bởi vì Đường Phong hắn cũng không phải nhân sĩ tài tử gì, chỉ tổ khiến người khác khinh bỉ thêm, cho nên sau khi nghiên cứu, Đường Phong liền đem nó ném vào trong Mị Ảnh không gian, cái đồ chơi này đối với hắn cũng chỉ là một cái cơ quan ám khí có vẻ ngoài không tệ mà thôi.

Bởi vì chờ mong từ chỗ Tạ Tuyết Thần biết được bí mật của cái Chiết Phiến này, nên Đường Phong hiện tại không thể chờ được muốn nghĩ làm cách nào hối thúc đám người Tiếu thúc đánh vào Đại Tuyết Cung. Dù sao bọn họ cũng là muốn giết tên Tạ Tuyết Thần kia để báo thù cho lão cung chủ, chính mình thì theo sau chiếm tiện nghi mà thôi.

Bất quá, hiện tại Ô Long Bảo rất nhiều địa phương cần phải trùng kiến lại, hại đại sát thần cùng với Phi Tiểu Nhã bề bộn xoay sở cả ngày, cũng không có cách nào tách ra được cho nên Đường Phong chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Mười ngày sau, Ô Long Bảo cuối cùng cũng chậm rãi yên ổn trở lại, mấy kiến trúc bị phá nát đều đã cơ bản được xây dựng lại, những thương binh đã hồi phục thương thế đa số đều gia nhập vào đội ngũ trùng kiến Ô Long Bảo, nhưng vẫn còn một số phải tiếp tục dưỡng thương trên giường.

Mấy ngày nay Phi Tiểu Nhã ngày nào cũng đến tận đêm khuya mới trở về nghỉ ngơi, Đường Phong nhìn thấy mà đau lòng.

Đem dài yên tĩnh, Đường Phong ngồi trên giường tu luyện Vô Thường Quyết, thân thể hắn đã sớm khôi phục lại, chỉ có điều con đường tu luyện là phải liên tục kiên trì bền bỉ, thực lực chậm rãi tích luỹ lên, không thể có một ngày thư giãn được.

Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng vang nhè nhẹ, lập tức một đạo bóng đen nhanh chóng xông vào, Đường Phong kinh hãi trở tay rút ra đoản kiếm màu đen. Còn chưa kịp đâm ra thì một tay của hắn đã bị đối phương bắt lấy.

Quá nhanh, hơn nữa bản thân Đường Phong căn bản không kịp có phản ứng nào, khiến sau lưng hắn lập tức đầy mồ hôi lạnh.

- Hừ!

Bóng đen vừa xông vào phòng, đối với Đường Phong không có chút địch ý nào, chậm rãi đem gương mặt tiến gần tới mặt Đường Phong rồi mở miệng nói:

- Phong thiếu, là ta, đừng kích động!

Nghe được thanh âm, Đường Phong dở khóc dở cười nói:

- Tiếu thúc, nửa đêm nửa hôm ngươi lén lén lút lút tới đây làm gì?

- Nhỏ giọng một chút, đừng làm Tiểu Nhã tỉnh, ngươi đi theo ta!

Thang Phi Tiếu suỵt nhẹ một tiếng, rồi nghiêng tai nghe ngóng gì đó. Qua một lúc mới vẫy tay gọi Đường Phong.

Mặc dù nghi hoặc nhưng Đường Phong vẫn đi theo Thang Phi Tiếu ra ngoài.

Thang Phi Tiếu động tác linh hoạt nhẹ nhàng, hoàn toàn không phù hợp với vóc người của hắn. Ở bên cạnh Đường Phong chính là Phi Tiểu Nhã, nên hai người giống như hai tên trộm chậm rãi hướng ra ngoài, không dám phát ra tiếng động.

Một mực đi ra bên ngoài hơn trăm trượng, Tiếu thúc thần sắc đang cứng nhắc mới trầm tĩnh trờ lại, mở miệng nói:

- Hiện tại được rồi!

Đường Phong cũng thở ra một hơi nói:

- Có chuyện gì? Ta cảm giác như có chuyện gì muốn gạt Tiểu Nhã vậy?

- Ngươi đoán không sai, việc này chính là muốn lừa gạt nàng, đi theo ta!

Tiếu thúc vừa nói vừa dẫn đườn đi trước, căn bản không có ý định giải thích thêm.

Đường Phong cũng không lo lắng hắn làm chuyện gì bất lợi với bản thân, Tiếu thúc là người hắn tuyệt đối có thể tín nhiệm. Cho nên hắn cũng không nói thêm lời nào, một mực theo phía sau Thang Phi Tiếu.

Mấy ngày nay Ô Long Bảo tăng cường thêm cảnh giới rất nhiều, một được đi qua, Đường Phong phát hiện cơ hồ cứ ba bước sẽ có một trạm gác, năm bước một nhóm phòng về. Dưới nhiều hắc y nhân thủ vệ như vậy, căn bản không có người nào có thể lẻn vào Ô Long Bảo được. Mấy hắc y nhân này từ xa đã phát hiện hai người Đường Phong và Thang Phi Tiếu nhưng đối với hành động của hai người cũng không hề dám tới hỏi.

Một lát sau, Đường Phong mới phát hiện chỗ đi tới chính là nơi ở của Đái Chấp Sự, à không phải nói là nơi ở của Tiếu Nhất Diệp mới đúng.

Trong phòng loé lên ngọn đèn dầu lúc sáng lúc tối, bóng người bên trong lập loè, khiến Đường Phong thấy rất khả nghi.

Đây là muốn làm cái gì?

Sau khi vào trong phòng, Đường Phong kinh ngạc phát hiện cao thủ của Ô Long Bảo hầu hết đều tụ tập ở chỗ này. Ngoài hai đại Sát Thần, còn có Tiếu Nhất Diệp, Bàng Dược Vương, thậm chí Diệp cô cô cũng đã có mặt.

Cùng với biểu tình của những người khác bất đồng, Tuyết nữ khi thấy Đường Phong thì nghi hoặc hỏi:

- Phong nhi, ngươi tới đây làm gì?

Đường Phong giơ hai tay nói:

- Không biết! Tiếu thúc mang ta tới!

- Các ngươi định giở trò quỷ gì?

Diệp Dĩ Khô vẻ mặt lạnh nhạt hỏi. Với lịch duyệt cùng sự khôn khéo của hắn, tự nhiên biết tụ tập nhiều cao thủ như vậy nhất định là có đại sự muốn làm, mà đại sự này nhất định rất nguy hiểm, không ngờ còn liên luỵ của Đường Phong trong đó.

- Tuyết nữ bớt giân, đợi lát nữa ta sẽ giải thích rõ ràng!

Thang Phi Tiếu trầm giọng nói:

- Tiếu thúc, có phải liên quan tới việc mười ngày trước ngươi nói không?

Đường Phong đột nhiên nhớ tới chuyện mười ngày trước Tiếu thúc đã nói với mình là muốn Đường Phong hắn giúp một chuyện.

Thang Phi Tiếu gật gật đầu chỉ vào cái ghế một bên nói:

- Ngồi xuống trước đi!

Đường Phong nghe vậy liền ngồi xuống, căn phòng này trước kia hắn đã tới một lần, lúc đó là tới cầu Tiếu Nhất Diệp giả trang hỗ trợ Đái chấp sự ra biển, giờ lại đến lần nữa, cảm thấy cảm giác âm trầm ở đây đã giảm đi rất nhiều, ít nhất những con độc xà nấp trong bóng tối cứ phun ra nuốt vào chiếc lưỡi của mình đã không thấy bóng dáng.

- Phong thiếu.

Tiếu thúc sau khi ngồi xuống đã bày ra bộ mặt nghiêm trang, mở miệng nói:

- Trước khi ngươi đánh lén Tạ Tuyết Thần đã từng cải biến dung mạo, đó là một loại năng lực mà không phải là mang mặt nạ đúng không?

Đường Phong không nghĩ đến Tiếu thúc vừa bắt đầu đã hỏi vấn đề này, có chút nghi ngờ nói:

- Vậy thì sao?

- Yên tâm, ở đây cũng không có người ngoài, chúng ta chỉ muốn xác nhận một chút ngươi làm sao mà cải biến dung mạo của mình, có sơ hở gì không. Sau khi xác định xong, mới có thể quyết định nhờ ngươi giúp giải quyết vấn đề này

Thang Phi Tiếu tiếp tục hỏi

Quả thật như Tiếu thúc nói, ở đây không hề có người ngoài, hơn nữa tất cả đều là cao thủ đứng đầu. Hai đại Sát Thần cùng Tiếu Nhất Diệp thì không phải bàn, họ có thù không đội trời chung với Tạ Tuyết Thần, tất nhiên sẽ không đi rêu rao bí mật của mình rồi, Diệp cô cô càng không cần phải nói, nàng chính là người thân của mình, về phần Bàng Dược Vương, qua trận chiến lúc trước, xem như đã cùng Đường Phong trãi qua chém giết sinh tử, hơn nữa giờ có thể xuất hiện ở đây, khẳng định đã được sự thừa nhận của hai đại Sát Thần.

Đối với ánh mắt của Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích Đường Phong vẫn rất tin tưởng.

Chần chờ một lát, Đường Phong gật đầu nói:

- Đây đúng là một loại năng lực, cũng không có mặt nạ nào có thể đạt được hiệu quả như vậy cả.

Thần sắc của Tiếu thúc ẩn ẩn có chút kích động, mở miệng nói:

- Trừ Biên Vô Huyết ra, ngươi còn có thể đem dung mạo biến thành bộ dáng khác được không?

- Có thể.

Đường Phong gật gật đầu, số lượng âm hồn trong Cương Âm Xử hiện tại không có một vạn cũng có vài ngàn, có thể nói Đường Phong muốn biến ra bộ dáng ai liền biến ra người nấy.

- Quả nhiên đúng như ta nghĩ.

Tiếu thúc cười ha ha hai tiếng.

- Như thế, tính khả thi của kế hoạch này lại được đề cao không ít.

Hắn vốn đang lo lắng Đường Phong chỉ có thể biến thành Biên Vô Huyết, mà bộ dạng của Biên Vô Huyết thì Tạ Tuyết Thần đã từng trông thấy, nếu như vậy, kế hoạch lần này cũng không cần tiến hành nữa, muốn đánh chết Tạ Tuyết Thần, nghĩ cách cứu viện lão Cung Chủ, cũng chỉ có thể tìm phương pháp khác thôi.

Bất quá Đường Phong lại không để cho hắn thất vọng.

- Có thể thi triển năng lực đó cho chúng ta xem một chút không?

Đoạn Thất Xích vội vàng hỏi thăm.

Những lời này vừa ra, Diệp Dĩ Khô vốn đang cau mày cũng không nhịn được lộ ra thần sắc hiếu kỳ. Nói thật, trong những người ở đây, luận lịch duyệt, luận kiến thức, không ai có thể vượt qua nàng. Nhưng cho dù với kiến thức những năm lăn lộn vào Nam ra Bắc gần đây của hắn, đối với loại năng lực có thể biến thành dung mạo người khác như của Đường Phong cũng mới nghe lần đầu, cảm giác rất lạ lẫm.

- Chờ một chút.

Đường Phong đem tâm thần chìm vào đan điền, cẩn thận cân nhắc một chút, tuyển một âm hồn cấp bậc dưới Thiên giai, chính là phân đường chủ Tiêu Hàm Trí của Vô Ảnh môn đã bị hắn và Khiếu Thiên Lang liên thủ đánh chết trên địa bàn của Cự Kiếm Môn.

Vận chuyển công pháp Dĩ Giả Loạn Chân, trên người Đường Phong cương khí mãnh liệt khẽ bùng phát, thân hình thoáng một cái đã cao lên hai thốn, xương cốt liến tiếp phát ra âm thanh lách cách. Cùng lúc đó, trong ánh nhìn soi mói, trợn mắt há mồm của tất cả mọi người, khuôn mặt vốn thanh tú của Đường Phong phảng phất nổi lên từng đợt rung động khiến người khác không dám nhìn thẳng, đợi đến lúc rung động tan đi, xuất hiện trong tầm mắt mọi người lại là một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, không những như thế, khí thế trên người Đường Phong cũng hoàn toàn khác ban nãy.

Trầm mặc, trên mặt mỗi người đều hiện lên thần sắc kinh hãi không dám tin, ngay cả người tỉnh táo nhất là Tuyết Nữ cũng không ngoại lệ.

Bọn hắn căn bản không thấy Đường Phong có bất kỳ động tác nào, chỉ sau một hồi cương khí ba động, Đường Phong trước mặt liền triệt biến thành một người khác, năng lực ly kỳ bực này xuất hiện trước mặt mọi người, nếu không phải tận mắt trông thấy, đánh chết bọn hắn cũng sẽ không tin trên Thiên Cương Đại Lục còn có chuyện như vậy xảy ra.

Nếu là trước đây, có người nói cho Thang Phi Tiếu biết một người chẳng những có thể biến thành bộ dáng của người khác, còn có thể mô phỏng ra khí thế trên người họ, hắn chắc chắn sẽ xì mũi coi thường, dung mạo có thể dùng mặt nạ cải biến, nhưng khí thế làm sao có thế? Một người tu luyện được Cương Khí đều có thuộc tính cùng độ mạnh yếu của riêng mình, đây chính là nơi cơ bản nhất để phát ra khí thế. Mà muốn cải biến khí thế, chỉ có thể động tay ở hai phương diện này, có thể nói khí thế của một người cũng không phải trong thời gian ngắn có thể biến hóa.

Hai đại Sát Thần vỗ án, trực tiếp lẻn đến trước mặt Đường Phong, đôi mắt trừng lớn gắt gao nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Đường Phong, mí mắt cũng không nỡ nháy.

- Hai vị, có gì chỉ giáo?

Đường Phong ôm quyền hỏi, hắn nói lời này hoàn toàn đều dựa theo ngữ khí của Tiêu Hàm Trí, chẳng những thanh âm lạ lẫm, thần thái cũng tương đối xa lạ.

Hai đại Sát Thần sững sờ, Tiếu thúc thò tay xoa bóp khuôn mặt Đường Phong, cười khổ nói:

- Ngươi thật sự là Phong thiếu a?

- Tại hạ Vô Ảnh môn Tiêu Hàm Trí.

Đường Phong khẽ gạt tay Tiếu thúc, lạnh giọng nói:

- Huyết Ma Đường Phong tàn sát mấy ngàn đệ tử của Vô Ảnh môn ta, hủy đi phân đường, toàn bộ cao thấp Vô Ảnh môn ta thề quyết cùng hắn sống mái.

Diệp Dĩ Khô đứng một bên oán trách trừng mắt liếc Đường Phong.

Khuôn mặt Thang Phi Tiếu lập tức khổ như quả dưa chuột

- Phong thiếu, ngươi đừng đùa nữa, cái này cũng quá dọa người rồi.

Quả thật rất dọa người, nếu không phải Đường Phong đang ở mọi người mặt biến thành bộ dáng như bây giờ, dù ai cũng không thể nào xác định được rốt cục hắn là Đường Phong hay Tiêu Hàm Trí.

- Hắc hắc.

Đường Phong khôi phục lại thanh âm của mình

- Thấy thế nào?

- Lợi hại

Thang Phi Tiếu mãnh liệt dựng thẳng ngón cái, hai bàn tay lớn xoa bóp trên khuôn mặt Đường Phong một hồi, rốt cục cũng xác định đây không phải là mang mặt nạ gì cả.

- Phong nhi, khí thế Thiên giai này của ngươi. . .

Diệp Dĩ Khô ngưng mắt nhìn Đường Phong, cố gắng cảm thụ. Nhưng cho dù cảm thụ thế nào đi nữa, cổ khí thế này rõ ràng là thuộc về Thiên giai không thể nghi ngờ, mặc dù chỉ là Thiên giai hạ phẩm.

- À, đây là giả.

Đường Phong mở miệng giải thích nói:

- Chỉ có thể hù dọa người.

- Dọa người?

Đoạn Thất Xích nghi hoặc vạn phần.

- Lúc ngươi chiến đầu cùng Tạ Tuyết Thần, thực lực kia cũng không phải là giả.

- Hắc hắc.

Đường Phong không có trả lời hắn, nhưng mọi người ở đây đều là lão hồ ly, chỉ cần hơi chút tưởng tượng liền minh bạch, năng lực cải biến dung mạo này của Phong thiếu sợ rằng chỉ là một trong những bí mật nho nhỏ của hắn, hắn khẳng định còn có thủ đoạn khác có thể khiến thực lực bản thân tăng lên.

- Bất quá Tiếu thúc, các ngươi rốt cuộc muốn ta làm gì?

Đường Phong tán đi năng lực Dĩ Giả Loạn Chân, duy trì cái này một hồi, cương khí trong cơ thể đã xói mòn đi một ít.

- Lão Đoạn ngươi thấy thế nào?

Tiếu thúc quay đầu nhìn Đoạn Thất Xích.

- Hoàn toàn giống như biến thành một người khác, dù là chúng ta cũng không phát hiện bất luận sơ hở nào, chớ đừng nói chi là người khác. Tuyết Nữ, vừa rồi ngươi có phát hiện được gì không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.