Anh Trai Ơi! Em Yêu Anh!

Chương 3




- Chỗ ở của bảo chủ, không được xông loạn!

Một thị nữ quát lớn một tiếng, vung trường kiếm trong tay, không chút phân trần lập tức đâm về phía Đường Phong và Tuyết Nữ.

Tuyết Nữ hừ lạnh một tiếng, vươn một ngón tay ngọc, không tránh không né, trực tiếp bắn thẳng vào trường kiếm của đối phương.

Ong một tiếng vang nhỏ, lập tức truyền tới âm thanh nứt vỡ giòn tan, trường kiếm trong tay thị nữ trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh nhỏ, rơi xuống mặt đất. Trên tay nàng chỉ còn lại một chuôi kiếm trụi lủi, đồng thời duy trì tư thế công kích, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Thực lực của nàng không quá yếu, trường kiếm trong tay tuy chỉ là lợi khí rất bình thường, thế nhưng căn bản không hề cảm nhận được ba động cương khí của đối phương, phảng phất giống như đối phương nhẹ nhàng điểm một cái, vũ khí trong tay chính mình lập tức tan nát.

Những thị nữ còn lại giống như lâm đại địch, đang định xông tới vây công Tuyết Nữ, Phi Tiểu Nhã lập tức giận dứ quát lớn nói:

- Còn không trợn to con mắt của các ngươi nhìn ta là ai?

Mấy thị nữ này từ trước tới nay luôn luôn hầu hạ sinh hoạt bên cạnh Phi Tiểu Nhã, từ ăn tới ở, hiện tại sắc trời mờ mờ ảo ảo, tuy rằng không thể nhìn thấy rõ mặt mũi của người tới là ai, thế nhưng thanh âm của Tuyết Nữ vừa ra, các nàng không nghe hiểu thì quá mức đầu đất rồi.

- Bảo chủ!

Mấy thị nữ quá mức sợ hãi, suốt mấy tháng không gặp bảo chủ đại nhân, lại không nghĩ tới nàng hôm nay trở về, tất cả hoảng sợ quỳ sát dưới mặt đất, cung kính cúi đầu.

- Thuộc hạ không phát hiện bảo chủ trở về, lỗ mang xuất thủ, xin bảo chủ trách phạt!

Thị nữ trước đó xuất thủ lập tức nói.

Phi Tiểu Nhã khoát tay:

- Quên đi, sắc trời quá tối, không trách các ngươi!

- Tạ ơn bảo chủ đại nhân!

Lúc này mấy thị nữ mới thở dài một hơi, tuy nói bảo chủ đại nhân có đôi khi rất khó hậu hạ, thế nhưng bình thường nàng đối với thủ hạ của chính mình coi như rất không tồi.

Tuyết Nữ và Đường Phong đứng bên cạnh lẳng lặng nhìn, không chen lời vào, thẳng cho tới khi Phi Tiểu Nhã hoàn toàn xử lý hết những chuyện này, Tuyết Nữ mới hừ lạnh một tiếng nói:

- Cái giá thực sự không nhỏ.

Phi Tiểu Nhã cảm giác chính mình oan uổng muốn chết, nàng nghĩ tầm bản thân tốt xấu cũng là bảo chủ một phương, có thể trong tâm tình cực độ áp lực, cực độ khó chịu vẫn bình thản xử lý thuộc hạ của chính mình đã coi như chí nhân chí nghĩa rồi, thế nào hết lần này tới lần khác trong con mắt của nàng lại biến thành cái giá không nhỏ rồi?

Chính mình chưa từng có cái gì là cái giá? Lại đâu có cái giá rồi? Đây rõ ràng là tìm được xương trong trứng gà a!

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, thế nhưng Phi Tiểu Nhã không thể không bài trừ một tia cười cười xấu xí, chuyển về phía Tuyết Nữ nói:

- Diệp tiền bối giáo huấn đúng lắm!

Tặc bà nương này nhìn qua tuổi tác không chênh lệnh nhiều so với chính mình, nếu không phải ngươi là tiền bối của Đường Phong, lão nương ngay hôm nay dù có liều mạng thụ thương cũng phải đấu với ngươi.

- Nếu trong lòng không phục có thể nói ra, nghẹn ở trong lòng đối với bản thân rất không tốt!

Tuyết Nữ lạnh lùng nói.

- Vãn bối tuyệt đối không có loại suy nghĩ này!

Nụ cười trên mặt bảo chủ đại nhân đã trở nên cứng ngắc rồi, đôi con mắt to có thần híp lại thành một cái khe.

Đường Phong và mấy thị nữ một bên nhìn thấy trong lòng thầm run sợ, ai cũng có thể thấy được lúc này Phi Tiểu Nhã đang cường liệt áp chế ủy khuất và khó chịu trong lòng chính mình.

Đường Phong biết rõ vì sao nàng lại làm như vậy, dù sao Tuyết Nữ là trưởng bối của chính mình, nàng nào dám có bất cứ cãi lời nào? Nhưng chuyện này rơi vào trong mắt mấy thị nữ thì hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Bảo chủ đại nhân cường thế bá đạo trước kia, vì sao chỉ trong mấy tháng đột nhiên biến thành như vậy rồi? Nàng từ lúc nào tỏ ra yếu kém đối với người khác.

Phi Tiểu Nhã quay đầu, cười dài nhìn mấy thị nữ, ôn nhu nói:

- Các ngươi không nên tốn thời gian ở chỗ này, không thấy ta dẫn theo hai vị khác nhân tôn kích tới sao? Mời đi thu thập hai gian phòng khách được không?

Biểu tình trên mặt các thị nữ dại ra, trong lòng nhịn không được hoài nghi nữ nhân trước mặt này có phải là bảo chủ đại nhân hay không a?

- Còn không mau… Đi!

Phi Tiểu Nhã cắn hàm răng, nói năng rất khách khí.

- Thuộc hạ tuân mệnh!

Đám thị nữ nhất tề rụt đầu.

- Chậm đã, ta ngủ phòng khách không quen!

Tuyết Nữ tiếp tục tìm xương.

Bảo chủ đại nhân hít sâu một hơi, cười tủm tỉm nói:

- Nếu Diệp tiền bối không chê, mời tới phòng của ta, ta ngủ ở phòng khách được rồi!

Trong lòng đám thị nữ chấn động, tiếp tục chấn động, chấn động lần ba, nhất thời nghĩ thế giới này có chút hỗn loạn. Bình thường bảo chủ đại nhân chỉ cho phép một người trong các nàng được phép tiến vào thu thập dọn dẹp, những người khác đừng mơ tưởng tiến thêm một bước, thế nhưng hiện tại nàng cư nhiên dâng lên phòng ngủ của chính mình cho người khác, này… Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

- Uhm, coi như nhu thuận!

Tuyết Nữ gật đầu, bước vào trong phòng.

Chờ khi bóng lưng của Tuyết Nữ hoàn toàn biến mất Đường Phong mới thỏ ra một hơi, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai Phi Tiểu Nhã, áy náy nói:

- Ngọc nhi.

Phi Tiểu Nhã chậm rãi xoay người, trong hai tròng mắt tràn đầy sương mù mông lung, thương cảm hề hề nhìn Đường Phong, trên mặt một mảnh biểu tình “ta bị người ta hung hăng khi dễ rồi”, càng giống như tiểu hài tử muốn tìm người lớn tới bảo hộ chính mình.

Trong lòng Đường Phong mềm nhũn, nói:

- Xin lỗi, tuy rằng mới gặp mặt lần đầu tiên, thế nhưng ta nghĩ Diệp cô cô hẳn là không phải là người thích tìm người khác gây phiền phức. Nàng đại khái là tức giận nàng hồ ngôn loạn ngữ lúc trước, trong lòng còn có chút ách tắc. Chờ ta tìm được thời gian thích hợp lại nói với nàng là được!

- Không sao hết!

Phi tiểu Nhã cấp tốc khóc thút thít, nàng thực sự bị khi dễ tới thương cảm hề hề, nhưng hết lần này tới lần khác nàng bị khi dễ nhưng không thể có bất cứ phản kháng nào, dù sao người ta chính là trưởng bối của nam nhân trong lòng, chính mình dù có an gan hùm mật gấu cũng không dám đắc tội.

- Là ta sai trước, không nên mắng người như vậy!

- Không phải là nàng sai, không nên suy nghĩ như vậy!

Đường Phong cũng không biết an ủi cái gì.

Thế nhưng tính tình và thực lực của Tuyết Nữ không có khả năng là người nhỏ mọn như vậy, mặc dù nàng là một nữ nhân, nếu không có độ lượng nhất định, nào có thể sở hữu thực lực cường đại tới như vậy? Người có tâm tính tiểu nhân trừng mắt tất báo cho tới bây giờ chưa hề vững chắc, sẽ bị một ít việc nhỏ hấp dẫn lực chú ý, trên con đường tu luyện gặp rất nhiều khó khăn.

Diệp cô cô thực lực là giáo huấn những lời nói không hay của Phi Tiểu Nhã sao? Đường Phong có chút không dám khẳng định rồi.

- Đường Phong!

Phi Tiểu Nhã nhẹ nhàng hô lên một tiếng, cho dù trong lòng vô cùng uy khuất, nhưng có hắn an ủi là đủ rồi, bảo chủ đại nhân lúc này chỉ cảm thấy có chút thần thanh khí sảng:

- Ngươi không tức giận chuyện ta che giấu thân phận đối với ngươi lúc trước sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.