Anh Trai Hờ Thích Ăn Gà

Chương 3: Chương 3: Phát Sóng Trực Tiếp




“Người nào lớn mật như thế, dám xâm nhập vào chỗ sâu trong Táng Thần sơn của ta!”

Ngay lặp tức, có một tiếng hừ lạnh, vang đến trong tai mọi người……

Chợt, từ trên không xuất hiện một hắc y nữ tử, khuôn mặt lạnh băng, trên người khí thế túc sát không thôi.

Sau khi nữ tử hướng tầm mắt về nhóm người bên này, biểu tình đột nhiên sửng sốt, một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Vân Tiêu, trên mặt mang theo vui sướng: “Là ngươi? Nha đầu Cẩm Dục quả nhiên giữ lời, đưa ngươi tới đây.”

Vân Tiêu mày kiếm nhẹ nhăn, đối với nữ tử trước mắt, tỏ ra chán ghét.

“Tấm tắc,” Tiểu Trùng Trùng cười nhạo hai tiếng: “Chủ nhân, ngươi lại từ địa phương nào rước lấy nạn đào hoa với tên gia hỏa này? Để cho chủ mẫu nhìn thấy sẽ tức giận”.

Vân Tiêu sắc mặt lạnh vài phần: “Chưa gặp qua bao giờ.”

“Hiện tại ngươi không quen biết ta, nhưng sau này sẽ biết” Nữ tử cúi đầu, tà mị cười: “Ta danh Tần Lạc, ngươi có thể gọi ta là Lạc nhi, hơn nữa, rất nhanh thôi……Ta sẽ là thê tử của ngươi.”

Lời này vừa phát ra, trên người Vân Tiêu lại tăng thêm vài phần sát khí, ánh mắt lãnh khốc vô tình hàm chứa ý túc sát.

Tần lạc khẽ nâng khóe miệng, hai mắt hơi nheo lại xẹt qua một đạo nhất định phải được.

Mấy ngày nay, nàng cùng Bạch Túc vẫn luôn ở trên giường điên loan đảo phượng, đừng nhìn thấy Bạch Túc lớn lên tà mị, kiểu người nàng thích, nhưng mà trên giường năng lực cũng không làm nàng vừa lòng.

Nàng muốn chính là **** hàng đêm không dưới giường, ai ngờ Bạch Túc một đêm chỉ có thể năm lần, chỉ có năm lần, làm sao khiến cho nàng vừa lòng?

Cho nên, nàng đem ánh mắt đặt ở dung mạo cực kỳ tuấn tú, dáng người cực hảo của Vân Tiêu.

Nếu như là người nam nhân này……

Có lẽ sẽ làm nàng ở trên giường chết đi sống lại?

Trên thực tế, không phải Bạch Túc năng lực không cường, kỳ thật là Tần Lạc đã tịch mịch nhiều năm, chỉ là một cái Bạch Túc, làm sao có thể thỏa mãn nàng?

Cho dù nam nhân cường đại hơn nữa, cũng chịu không nổi cùng nàng ngày đêm lăn lộn……

“Ngươi muốn chết?”

Vân Tiêu lãnh khốc nói ra mấy chữ này.

Tần lạc quyến rũ cười nói: “Mặc kệ ngươi hiện giờ cự tuyệt ta như thế nào, trong chốc lát nữa thôi, ngươi liền sẽ yêu ta chết đi sống lại, phi ta không cần.”

Tiểu Trùng Trùng khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.

Ngay cả lão nhân bên cạnh Vân Tiêu cũng kinh ngạc nhìn về phía hắc y nữ tử trước mắt.

Hắn sống nhiều năm như vậy, đã từng gặp qua biết bao hạng người, còn không có một người…… Có thể vô sỉ đến loại trình độ này?

Vân Tiêu hận không thể giết nàng, nàng còn nói hắn sẽ yêu nàng đến chết đi sống lại?

Này…… loại vô sỉ làm người theo không kịp.

Lão nhân lắc đầu cảm thán, hắn cảm thấy chính mình nay đã một đống tuổi, thật là sống uổng phí.

Oanh!

Trên người Vân Tiêu tỏa ra sát khí, lực lượng cường đại lặp tức hướng đến đè ép Tần Lạc.

Tần lạc cười, không ngừng xuất ra tinh thần lực, hướng vào trong đầu Vân Tiêu……

“Từ nay về sau, ta chính là nữ nhân ngươi âu yếm!” Tần Lạc cao ngạo ngẩn đầu, khóe môi tươi cười hàm chứa nhất định phải được.

Không có bất kỳ nam nhân nào, có thể chạy thoát cấm thuật của nàng.

Cho dù là nam nhân trước mắt này, cũng không có khả năng……

“Phải không?”

Khóe môi Vân Tiêu hơi giươn lên mang theo tia cười đầy lãnh khốc.

Cùng lúc đó……

Ầm ầm một tiếng, một lực lượng cường hãn xuyên thấu tinh thần lực qua hắc y nữ tử, làm nàng bất giác lui về phía sau vài bước, không thể tin tưởng ngẩn đầu lên, mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Vân Tiêu.

“Không có khả năng…… tuyệt đối không có khả năng! Vì cái gì cấm thuật của ta đối với ngươi không có tác dụng?”

Sắc mặt nàng trắng bệch, môi run rẩy không thôi.

Vài thập niên nay, nam nhân tiến đến phiến địa phương này rất nhiều, nhưng đến nay chưa từng có người nào có thể thoát khỏi sự giam cầm của nàng……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.