Anh Sẽ Bảo Vệ Em (Creepypasta)

Chương 11




Tại sao anh có thể từ trên người của cô gái đó tìm thấy được cảm giác quen thuộc đây?

Tại sao trong đầu óc của anh lại không có sự tồn tại của cô gái này?

Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

“Tốt lắm! Quá hoàn mỹ!” Đạo diễn xem hết quảng cáo của Lăng Mạt Mạt, vô cùng hài lòng mở miệng khen một câu: “Quảng cáo lần này, nhất định có thể thuận lợi!”

Sau đó, đạo diễn ngẩng đầu lênm nhìn thoáng qua mặt nước: “Lăng Mạt Mạt, có thể đi lên rồi!”

Nhưng mà, giọng nói của đạo diễn phát ra, nhưng ở trong nước lại không có người nào đi lên, đạo diễn đứng lên, đi tới mép nước, nói thêm một lần nữa, nói một câu: “Lăng Mạt Mạt, có thể đi lên rồi!”

Lúc đạo diễn hô xong lần thứ hai, Lăng Mạt Mạt ở trong hồ vẫn không có đi lên.

Mọi người vốn đang bận rộn thu dọn để kết thúc công việc, lúc này cũng nhanh chóng trở nên yên tĩnh, quay đầu, nhìn về phía mặt nước.

Lý Tình Thâm chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt nước, khẽ mím môi, đạo diễn lần thứ ba lên tiếng kêu: “Lăng Mạt Mạt, có thể đi lên rồi!”

Sau khi hô xong, đạo diễn nghiêng đầu, nói với người ở bên cạnh: “Xuống nước nhìn thử một chút, có phải cô ấy xảy ra chuyện nguy hiểm gì rồi không?”

Đạo diễn còn chưa nói xong, đúng lúc này Lý Tình Thâm đột nhiên nhảy vào trong nước, bọt nước văng lên tung tóe, sau đó mọi người liền nhìn thấy Lý Tình Thâm đã ở trong nước.

Lục Niệm Ca vẫn đang nhìn từ xa đột nhiên đứng lên, Giản Thần Hi vừa vặn nghiêng đầu qua, nhìn thấy Lục Niệm Ca làm ra hành động lớn như vậy, không nhịn được mở miệng hỏi: “Niệm Ca, sao vậy?”

“Cô gái mới vừa quay quảng cáo rơi xuống nước, cho đến bây giờ chưa có đi lên đó.” Lục Niệm Ca quay đầu lại, cau mày nói với Giản Thần Hi một câu, liền đi tới bên cạnh hồ.

Lăng Mạt Mạt rơi xuống nước? Cho đến bây giờ chưa có đi lên sao?

Mặt nước dao động rất lớn, Lý Tình Thâm thỉnh thoảng lại nhô đầu lên, sau đó sẽ một lần lặn xuống nước tìm người.

Giản Thần Hi đứng ở bên cạnh hồ, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong lòng lại có lo lắng không yên, thật sự cô ấy có một người thay thế, nhưng cô muốn cho Lăng Mạt Mạt một đề khó, cô cũng biết Lăng Mạt Mạt sợ độ cao, nhưng mà lại không nghĩ tới, cô ấy vậy mà có thể chống lại được căn bệnh sợ độ cao mà tự mình ra trận, bây giờ lại còn xảy ra chuyện!

Nếu như Lăng Mạt Mạt thật sự xảy ra chuyện không hay, công ty âm nhạc giải trí ES mà biết được chuyện lần này, người thế thân đó nhất định sẽ nói ra là do cô dặn dò!

Giản Thần Hi nghĩ đi nghĩ lại, ngón tay cũng có chút run rẩy .

Khoảng năm phút đồng hồ, Lý Tình Thâm mới ôm Lăng Mạt Mạt từ trong nước bơi ra.

Lý Tình Thâm đặt Lăng Mạt Mạt ở ven hồ trước, sau đó mới đi lên.

Lăng Mạt Mạt nằm ở đó, sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền, cũng không có nhúc nhích.

Lý Tình Thâm vội vàng đi tới bên cạnh cô, vươn tay, vỗ nhẹ lên mặt của cô, phát hiện cô gái này không có một chút cảm giác nào, khuôn mặt của Lý Tình Thâm vẫn lạnh nhạt trước sau như một, đột nhiên có chút hoảng loạn, giọng nói của anh, mặc dù vẫn lạnh lùng như trước, nhưng bây giờ lại mang theo một chút run rẩy: “Mạt Mạt? Mạt Mạt?”

Anh kêu liên tục hai tiếng, tay còn nắm chặt mặt của cô, khẽ lay, nhưng mà Lăng Mạt Mạt vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.

Một loại sợ hãi không biết từ đâu, chậm rãi dâng lên trong lòng của Lý Tình Thâm.

Biết rõ cô sợ độ cao!

Quảng cáo này, không nên để cho cô nhận!

Anh cũng không nên bởi vì cô làm nũng, không chống cự nổi dụ dỗ, mà gật đầu đồng ý!

Lý Tình Thâm nhìn cô gái đang nằm ở đó, trong nháy mắt sắc mặt của anh trở nên trắng bệch, đầu ngón tay run rẩy kịch liệt, nỗi xót xa hối hận từ trong lòng của anh chậm rãi nổi lên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.