Ánh Sao Sáng Chói

Chương 8




Thiết Cưu xua tay khiến hơn mười võ hoàng sau lưng tản đi, chưa ra một khu vực. Vốn hắn định tấn công Đông Phương gia, cướp Thiết Phong về, giờ Diệp Phong giao người ra thì hắn không phải hạng người ngang ngược, tất nhiên không cậy ưu thế đông người

"Khả dĩ!" Diệp Phong bật cười đáp: "Bất quá các hạ có đáp ứng một điều kiện của mỗ chăng? Nếu các thu thì sẽ vô điều kiện gia nhập tân đồng minh! Mỗ không thôn tính Ưng Thứu bang, mà chỉ cần các hạ nghe theo sắp xếp khi đối phó thánh sơn Ngũ hành tông."

"Ha ha ha! Ngươi cuồng vọng lắm." Lĩnh vực của Thiết Cưu giăng ra, tứ bề lấp lánh kim quang, vô số kim linh lớn cỡ bàn tay chói lòa dưới ánh nắng, liên tục chuyển động bên ngoài lĩnh vực, như vô số lưỡi đao múa lượn trên không. Lĩnh vực hóa thành kim sắc cự nhân cao hơn hai trượng, uy phong lẫm lẫm, khí thế hùng hồn.

"Tuy lão tử chưa thấy thực lực của Sát Hoàng, nhưng chắc cũng thế này thôi. Lúc trước có lẽ y còn thắng được lão tử chứ giờ kim linh lĩnh vực của lão tử đã hoàn mỹ, không còn ai là địch thủ."

"Vị tất." Lĩnh vực của Diệp Phong nổ vang, bao trùm mấy trăm thước, cả kim cự nhân Diệp Phong lĩnh vực của Thiết Cưu hình thành cũng không ngoại lệ. Tình hình này khiến các võ hoàng đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Ai cũng biết với cảnh giới võ hoàng, lĩnh vực không phải càng rộng thì càng lợi hại, mà càng nhỏ càng tinh luyện. Lĩnh vực càng ngưng kết chứng tỏ nguyện lực hàm chứa càng mạnh. Thiết Cưu ngưng luyện lĩnh vực còn cao chừng hơn hai trượng, rộng khoảng một trượng, thuộc nhóm đứng đầu trong hoàng cấp lĩnh vực. Còn Diệp Phong trải lĩnh vực rộng như vậy, thì còn uy lực gì nữa?

"Xem ra ngươi quả thật danh không xứng với thực." Thiết Cưu khinh miệt cười lạnh, kim cự nhân giậm chân phi thân lao tới. Kim linh trên tay cự nhận tụ lại ở quyền đầu, quay tít với tốc độ cao. Vô vàn kim linh phát ra khí thế lăng lệ, rít lên xoàn xoạt, thanh thế thập phần kinh nhân.

Diệp Phong vòng tay, trước mắt xuất hiện khí thuẫn do bạch khí ngưng thành liên tục quay tròn, đồng thời gia tăng tốc độ. Trong không khí lĩnh vực của mình, gã có thể tùy ý điều động khí lưu, ngưng tụ phòng ngự và công kích, không khác gì nguyên lực năng lượng bình thường.

"Trò vặt vãnh! Thế thì chặn được kim linh của lão tử chắc!" Mắt Thiết Cưu ánh lên kinh ngạc, năng lực nghự khí này lần đầu tiên hắn được thấy. Nhưng hắn cũng không để ý.

Bốp. Kim cự nhân tống quyền đầu vào khí thuần, mấy chục kim linh nhân đà cắt vào khí thuẫn, như từng mũi dao nhọn lấy ngọn quyền làm trung tâm, hung hãn quay mình. Không gian liền phát ra tiếng loạt xoạt chói tai khiến tai chúng nhân hơi đau đớn.

Chát. Khí thuẫn vỡ tan thành không khí phiêu diêu, đồng thời kim linh trên quyền đầu kim cự nhân cũng cơ hồ tan tành hết. Uy lực hai người va chạm khiến không gian gần đó suýt nữa bị xé toạc, dấy lên từng làn sóng đen ngòm, hút hết kim nguyên lực tan rã, rồi trở lại bình thường.

Thiết Cưu công kích vô hiệu thì cười lạnh, tay kim cự nhân đột ngột thò ra, quyền đầu như ánh chớp giáng vào mặt Diệp Phong. Đồng thời kim sắc quyền đầu sáng lên một lớp kim linh, từ hai phía cắt vào người gã.

"Thiết bì thuật!" Diệp Phong kinh ngạc, thân hình lui nhanh sau khi phản ứng, xương đồng da sắt vận khắp toàn thân.

Chát, chát, chát.

Kim linh tiên phát chế nhân, Diệp Phong tránh không kịp, lập tức bị mấy ngọn kinh linh đánh trúng. Thinh không rải xuống mấy giọt máu, thân thể siêu phàm của gã mà cũng thụ thương trước kim linh công kích.

"Hừ! Xem ra tiểu tử Diệp Phong này không phải đối thủ của Cuồng ma." Mắt Đông Phương Dạ ánh lên tia vui mừng. Diệp Phong bại thì hắn giữ được vị trí tộc trưởng.

"Tình hình thì Diệp Phong hơi kém hơn. Kim linh lĩnh vực của Cuồng ma trước kia đã uy lực bất phàm, giờ đại thành rồi thì kim nguyên lực trong lĩnh vực có thể tự do chuyển hóa thành kim linh công kích, thật khó mà đề phòng." Tam vị trưởng lão cùng thở dài, họ mong cho Diệp Phong thủ thắng bởi dựa vào một thế lực làm sao mang lại nhiều lợi ích cho Đông Phương gia như có một nữ tế vô địch.

"Gã chỉ là võ hoàng mới tấn cấp, có thể thực lực đích xác bất phàm, nhưng vẫn không phải đối thủ của cường giả đỉnh nhọn. Trận chiến giữa gã Sát Hoàng chắc có ẩn tình, có lẽ Sát Hoàng cảm ơn giải cứu nên cố ý thành toàn thanh danh cho gã." Một vị trưởng lão khác cũng có cách nghĩ tương tự.

"Các vị đừng quên hôm đấu với Sát Hoàng, gã thi triển một bí thuật cực kỳ lợi hại. Hiện giờ gã chỉ ở trạng thái phổ thông đấu với Cuồng ma. Ai thắng ai bại khó nói lắm." Đông Phương Minh không phục xen vào. Tuy ông ta không thèm muốn vị trí tộc trưởng nhưng liên quan đến ngoại tôn nữ thì không thể chịu lép.

"Bí thuật mạnh hơn nữa cùng phải lấy thực lực làm cơ sở. Đông Phương Minh ngươi sao biết được Cuồng ma không có bí thuật lợi hại như thế? Hà huống ban nãy mới là phổ thông công kích mà Diệp Phong đã không chống nổi thì nói gì khi Cuồng ma dốc toàn bộ thực lực?" Đông Phương Dạ lạnh lùng chế nhạo.

"Đông Phương Dạ ngươi có gì mà đắc ý, Diệp Phong kém hơn nữa thì lão tiểu tử ngươi cũng có tư cách bình luận hả? Ngươi tấn cấp võ hoàng hơn trăm năm mà không bằng cả một tiểu bối." Đông Phương Minh không kém cạnh khiến đối phương mặt lúc đỏ lúc trắng, thẹn quá hóa giận.

"Được rồi, hai vị tranh hơi không phân thắng bại, chi bằng tĩnh tâm quan chiến." Trưởng lão cao tuổi nhất ngăn hai người đấu khẩu, đôi mắt mờ đục của ông ta chợt sáng lên, nhìn lên thinh không đầy chấn kinh: "Lại là chiêu đó…"

Trong trường, Diệp Phong khẽ liếm vết máu trên tay, mắt khẽ dấy lên chiến ý. Khi không thi triển trạng thái Thần thông biến, Thiết Cưu tuyệt đối là đối thủ tốt. Uy lực sát thương của kim linh lĩnh vực quả nhiên kinh nhân!

Thiết Cưu thấy có hiệu quả thì không khỏi đắc ý. Bất quá hắn cũng lấy làm lạ trước nhục thân phòng ngự của gã; không khí lĩnh vực không phải ngũ hành nguyên lực, nếu Diệp Phong không điều động thì không có tác dụng bảo vệ, kim linh của hắn rõ ràng trúng người gã mà chỉ khiến gã bị thương nhẹ, tuy chỉ là đòn bình thường nhất của kim linh lĩnh vực nhưng kết quả này cũng thật khó tin.

"Nếm thêm một chiêu lợi hại hơn của lão tử." Thiết Cưu trong lòng dậy sóng nhưng ngoài mặt không để lộ. Hai tay kim cự nhân chập lại, quyền đầu hợp vào nhay biến thành kim trùy mũi nhọn.

"Kim linh huyễn quang pháo!" Thiết Cưu khẽ quát, kim trùy vút khỏi lĩnh vực, vạch lên quỹ tích như chớp trên không giáng vào Diệp Phong. Trên kim trùy, kim linh hơi rung rung trước khí lưu phát ra tiếng leng keng, tốc độ quay tít như ảo ảnh càng tăng thêm uy lực cho huyễn quang pháo. Không ai nghi ngờ rằng bị huyễn quang pháo bắn trúng trong tích tắc sẽ tan xác.

"Hỗn nguyên nhất khí đạn!" Diệp Phong thong thả tụ lại một quả hỗn nguyên cầu hàm chứa hỗn nguyên lực hùng hậu, vượt xa lúc trêu đùa bọn Thiết Phong. Đông Phương gia lần thứ hai được thấy hỗn nguyên cầu, nên khi gã sử dụng năng lượng quỷ dị này, lập tức mọi ánh mắt đổ dồn hết lên.

Năng lượng có thể tiêu tan ngũ hành nguyên lực đã vượt khỏi phạm trù hiểu biết của chúng nhân. Tác dụng của loại năng lượng này thế nào, Hỗn nguyên nhất khí đạn liệu có đối phó được công kích của cường giả đỉnh nhọn chăng? Đấu với kim linh huyễn quang pháo chính là cơ hội kiểm nghiệm.

Đường kính hỗn nguyên cầu hơn cả chiều cao Diệp Phong, hai tay gã đẩy mạnh, Hỗn nguyên nhất khí đạn chân chính lao đi, chính diện va chạm với kim linh huyễn quang pháo của Thiết Cưu.

"Thứ nhẹ tênh thế này cũng muốn đấu với công kích của lão tử?" Thiết Cưu cực kỳ coi thường loại năng lượng cổ quái đó, dưới gầm trời này chỉ có uy lực năng lượng của ngũ hành nguyên lực mạnh nhất, còn lại chỉ là hạ phẩm. Chỉ có ngũ hành nguyên lực được tôi luyện biến dị như hàn băng nguyên lực của Thẩm Lan là hơn được nhưng bản chất vẫn thuộc ngũ hành. Hỗn nguyên lực của Diệp Phong rõ ràng không thuộc nhóm biến dị đó, nên Thiết Cưu không cho rằng có thể chống chọi được công kích của hắn.

Vù. Hỗn nguyên nhất khí đạn và kim linh huyễn quang pháo đồng thời tan biến, khí lưu hùng hồn từ chỗ va chạm phun ra, cuốn khắp mấy nghìn thước. Khí lưu này với các võ hoàng chỉ như gió thổi, chúng nhân đều bất động.

"Cái... cái gì!" Thiết Cưu hoàn toàn không tin được, trừng mắt nhìn công kích uy lực vô cùng mà lại tan biến vô ảnh vô tung như thế? Dù công kích của đối phương cũng có năng lượng lợi hại tương tự nhưng va nhau thì chí ít cũng phải tạo thành giao phong kịch liệt chứ? Hắn tuy được thủ hạ cho biết thủ đoạn quỷ dị của gã nhưng hiện tại tự thân lĩnh giáo thì vẫn chấn động.

"Hà! Diệp Phong lợi hại thật." Đông Phương Minh khá đắc ý liếc Đông Phương Dạ, tỏ rõ vẻ gây hấn.

"Hừ! Hỗn nguyên nhất khí đạn không công kích được, chỉ dựa vào phong ngự thì vĩnh viễn không thắng được Cuồng ma!" Đông Phương Dạ thầm hận, thủ đoạn của Diệp Phong vô cùng vô tận. Đặc biệt là thanh niên trên không luôn giữ nụ cười nhẹ tênh càng khiến hắn như muốn phát cuồng. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lẽ nào tiểu tử này thật sự có con bài gì lợi hại?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.