Ảnh Linh

Chương 01: Lâm đại đại xuất chiêu




Dù sao ban đầu ở trước mặt đại ca anh đáp ứng tìm đối tượng cho mình kết hôn  không phải là Tô Nhất Dạ sao? Nhưng là cô đáp ứng thời gian dài như vậy lại không có nửa điểm phản ảnh cái này sao có thể được? Cho nên anh tới thúc giục cô cũng không có gì không được.

Tô Nhất Dạ làm khó vuốt vuốt mi tâm, trình độ ngôn ngữ Vinh Dự còn là trước sau như một ngắn gọn như vậy, không sợ nói nhiều, cô sợ nhất chính là ít nói, hơn nữa ít làm cho người ta cảm thấy im lặng, rất khó suy đoán, giống nhau cũng rất khó trả lời.

"Cái này, tôi đang tìm." Mặc dù Vinh Dự cùng mình không kém là bao nhiêu tuổi, nhưng dù sao cũng là trưởng bối, không thể chậm trễ, chọn trúng đối tượng hẹn hò lại không thể quá không giống anh, vậy cũng là vì đôi bên suy tính..

Mấu chốt còn là tính khí Vinh Dự kia, mộc nạp, chậm lụt làm cho người ta ói máu, mặc dù có thân phận như vậy, thanh danh của anh cũng đến bên ngoài đã sớm buồn làm cho người ta phát điên, chỉ cần nhắc tới tên của anh, người nào chân mày đều là nhíu thật chặc, cùng anh nói chuyện với nhau rất có vấn đề, hơn đừng nhắc tới muốn quá cả đời, khi đó thời điểm vừa nhìn thấy luật sư Trần Giai Giai, Tô Nhất Dạ liền muốn, nếu như cô bây giờ còn là độc thân mẹ mang theo Dật Dật, hai người bọn họ cái còn không chừng có thể thành một đôi, tỷ như hôm nay tỷ thí một chút xem lời của ai ngắn gọn đến để cho người khác nghe liền ói máu.

"Phải nhanh." Vinh Dự nhớ lại anh hai.

Nghe đại ca nói Vinh Ninh ngã bệnh, dầu gì cũng là tiểu thúc thúc, coi như không có thời gian đi xem anh, ít nhất cũng có thể gọi điện thoại thăm hỏi thăm hỏi, ai biết người nọ ngã bệnh còn mặt mày hồng hào, lớn tiếng kêu la muốn cùng anh muốn bao tiền lì xì, nói là mẹ Bảo Bảo tìm được, kết hôn cái gì cũng chỉ là thời gian vấn đề, anh là mộc mạp đem điện thoại nghe xong, buồn buồn tắt điện thoại di động.

Vinh Ninh cũng đã sắp hạ hôn sự, anh còn bát tự không có thoáng nhìn, tiểu thúc thúc lòng tự ái thương không dậy nổi, anh phải nhanh hơn tìm được đối tượng kết hôn mới được, không thể chậm cháu của mình quá lâu, bằng không đây mới thực sự là ảnh hưởng không tốt.

"Nếu là nói lời ban đầu ngài tưởng tượng đối tượng kết hôn, chỗ tôi là có một." An Bảo Bối người này không có khuyết điểm gì, khuyết điểm duy nhất đại khái chính là đần một chút, trong nhà còn có con gái thông minh như vậy đi? Nhưng là người ta cũng không có nói muốn cùng nam nhân hẹn hò chuyện kết hôn, cô đường đột đi làm như vậy, có thể đưa tới đối phương ghét hay không? Dù sao An Bảo Bối người bạn này, cô cũng không muốn mất đi.

"Ừ..." Nghe Tô Nhất Dạ, Vinh Dự lập tức có tinh thần, "Rất tốt."

"Tốt thì tốt, nhưng là..."

"Giao cho cô!" Tô Nhất Dạ lời còn chưa nói hết, Vinh Dự khai báo một câu nói, trực tiếp ngắt điện thoại di động, Tô Nhất Dạ khóe miệng rút rút ra, nhìn điện thoại di động đã chặc đứt trò chuyện, tại sao Vinh Dự phương diện này phản ảnh dị thường chịu khó? Còn có... Cô còn chưa nói hết đây! Anh cứ thế cấp cúp điện thoại di động làm cái gì?!

Cúp điện thoại Vinh Dự, trong lòng có chút kích động đập mặt bàn, lần này hẹn hò cũng không thể cùng mấy lần trước giống nhau thất bại, anh phải có chút chuẩn bị mới được, phương diện này kinh nghiệm còn là Vinh Ninh tương đối nhiều, dù sao anh bây giờ bệnh cũng không sai biệt lắm, chuyện của mình cũng giải quyết một nửa, thân là cháu anh, cũng là thời điểm nên phát huy sở trường của mình trợ giúp anh cái này hẹn bò thất bại N lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.