Anh Là Cảnh Đẹp Phương Xa

Chương 24: Luyện tập để thi (cặp gia linh - khánh cường) [7]




Câu chuyện kia thực sự không có gì tức cười, chính là bộ dáng Chu Diên thập phần tự tin kể thật hào hứng, khiến cho Dật Ninh sau đó cũng thấy buồn cười, mím môi cười rộ lên, khoé miệng nhếch lên thật xinh đẹp, ánh mắt cong cong, khuôn mặt tươi cười còn có chút ngượng ngùng, khiến cho Chu Diên vốn một lòng muốn chọc cười cậu nhìn đến đờ đẫn, dục vọng dục dịch, Chu Diên vốn luôn ở nhà chính là muốn xây dựng mối quan hệ với Dật Ninh, hiện tại nhìn cậu mỉm cười ngại ngùng như vậy, trong lòng bị kích thích ngứa ngáy đến khó nhịn, lúc này căn bản không lo được mặt khác, chỉ thầm nghĩ muốn đem người này ăn vào bụng mới tốt.

Tuy dục niệm như lửa cháy hừng hực, nhưng Chu Diên cũng không phải kiểu người chỉ muốn đòi hỏi công kích một cách lỗ mãng, Chu Diên kéo Dật Ninh ôm vào trong lòng ngực cười nói, ” Vừa rồi tôi  kể chuyện em đã cười rồi, hiện tại nên là em kể chuyện của mình đi.”

Dật Ninh nghe hắn nói vậy, vẻ mặt ngạc nhiên, làm sao lại có người như Chu Diên vậy ‘ ép mua ép bán’, cũng không phải cậu muốn nghe, vậy mà hiện tại lại phải đồng ý đem chuyện bị bài xích đến bi thảm trong đáy lòng mình nói cho hắn nghe, đừng nói hiện tại, chính là dù quan hệ của hai người có bước tiến mới, Dật Ninh e rằng vẫn không muốn nói ra.

” Em cũng không nghĩ cái gì, cũng không có gì hay để kể.” Dật Ninh khẽ đẩy Chu Diên, nhỏ giọng nói.

” Tôi cũng đâu phải đồ ngốc, làm sao có thể trả lời lấy lệ như vậy, vừa rồi rõ ràng nghĩ đến cái gì đó, sao lại không nói cho tôi nghe! Tôi chính là lần đầu tiên kể chuyện của mình cho người khác, em là người đầu tiên được nghe, như thế nào, cũng phải biểu lộ thành ý một chút chứ?” Chu Diên cười hì hì nói.

Dật Ninh cúi đầu cắn cắn môi không muốn dây dưa đề tài này nữa, từ trên người Chu Diên đứng dậy, dời xa một chút liền lên tiếng ” Anh xem bóng đá đi! Em còn có việc, em đi làm trước đây.”

” Làm sao lại có người giống như em vậy được tiện nghi thì lập tức bỏ chạy.” Chu Diên kéo Dật Ninh lại, Dật Ninh không tránh nổi, lập tức ngã vào lòng Chu Diên.

Dật Ninh hoảng sợ hô lên một tiếng, cậu cũng chưa bao giờ biết cách phản kháng người khác, bị Chu Diên đột nhiên ôm lấy có chút lúng túng, đưa tay đẩy Chu Diên, nhỏ giọng phản bác, ” Em cũng đâu muốn nghe anh nói, chính là anh tự mình muốn nói thôi.”

Người giống như Dật Ninh vừa mềm mỏng vừa khéo léo đáng yêu, Chu Diên vẫn là lần đầu tiên gặp được, trước tiên trong nhà hắn có mấy chị em gái đều là người không dễ chọc, hắn còn cho rằng họ đều là những người phụ nữ thiếu hụt về tính cách, trước đây qua lại với phụ nữ cũng đều là loại hình nóng bỏng, mặc dù cũng từng có quan hệ với vài thiếu niên thanh tú lanh lợi, nhưng bọn họ sao có thể so sánh với Dật Ninh. Chu Diên quý nhân hay quên, hắn hoàn toàn quên mất Dật Ninh chính là loại hình mà trước đây hắn không ưa nhất, hơn nữa dù gặp phải hơn phân nửa là cảm thấy phiền chán, nhưng bây giờ bởi vì thích một người, liền đem ngoại hình tích cách của người ta làm tiêu chuẩn tốt nhất, những thứ trước đây dù thích cỡ nào cũng đem quăng bỏ.

Điệu bộ Dật Ninh nhíu mày nhỏ giọng phản bác, làm cho Chu Diên cảm thấy vô cùng đáng yêu, càng thích trêu đùa, ôm Dật Ninh không buông, còn không thèm phân biệt lý lẽ: ” Dù sao em cũng nghe xong rồi, nghe rồi thì phải trả công thích ứng.”

” Anh thật là……..” Dật Ninh đối với hành động cường ép không có lý lẽ của Chu Diên cũng không có biện pháp, lại bị Chu Diên chọc cho nóng nảy liền nhíu mày cũng đanh đá nói: ” Em không nói, anh có thể làm gì? Chẳng lẽ có thể xé đầu em ra để nhìn xem em nghĩ cái gì sao?”

” Đương nhiên là không được, nhưng mà, tôi sẽ ở trên người em đòi lại những thiệt thòi của tôi.” Chu Diên nói xong, đã muốn đưa tay ra cù Dật Ninh.

Dật Ninh vừa trốn vừa chống cự, ” Anh thực ngang ngược, anh làm sao lại bị thiệt thòi, anh ngang ngược………”

” Tôi chính là ngang ngược, bất quá bây giờ em mới biết thì chậm rồi.” Chu Diên cười đưa tay ra gãi trên lưng Dật Ninh, Dật Ninh mặc áo len màu xám bó sát người, càng tôn thêm dáng người thon dài cùng thắt lưng thanh mảnh của cậu, Dật Ninh bị Chu Diên trêu chọc đến thở không nổi, vừa đưa tay che chắn vừa lùi lại phía sau, so fa rất mềm mại, ngay lập tức cậu ngửa mặt ngã nằm trên so fa, vẫn còn cầu xin tha thứ, ” Được………. em nói, em nói, đừng cù nữa…….”

Chu Diên nhìn Dật Ninh hai má đỏ hồng đôi mắt nhộn nhạo một tầng hơi nước cùng đôi môi đang hé mở thở dốc hắn căn bản dừng không được.

” Để sau đã, tôi không muốn nghe…….” bàn tay Chu Diên ở trong quần áo Dật Ninh sờ mó, cúi người đè lên người cậu vừa muốn hôn cậu, ***g ngực Dật Ninh đập thình thịch, nhanh chóng quay đầu, đưa tay đẩy người phía trên mình, ” Anh không thể ngang ngược như vậy, đứng lên đứng lên……..”

Chu Diên bị Dật Ninh giãy dụa vặn vẹo thắt lưng, còn đưa tay khẽ đẩy khiến cho cả người bốc hoả, mắt đều nóng đỏ, ở trên môi Dật Ninh hôn một cái, giọng nói khàn khàn, nhưng vẫn như trước hỏi ý kiến cậu” Dật Ninh, chúng ta làm đi?”

Dật Ninh mở to mắt, thở phì phò không chút suy nghĩ liền cự tuyệt, ” Không, đừng…………… xin anh, em không được………”

Chu Diên ngừng động tác vuốt ve Dật Ninh, nhìn cậu nói: ” Vì sao?”

Dật Ninh dời tầm mắt, trên mặt mang theo biểu tình hoảng loạn cùng đau khổ, ” Em………. em không muốn…”

Chu Diên ngẩn ra nhìn sắc mặt cậu một lát, dù sao cũng không muốn ép cậu, cuối cùng vẫn từ trên người cậu đứng dậy, nhìn bộ dáng Dật Ninh nằm trên so fa thật ưu thương trống vắng, liền đưa tay ôm lấy eo cậu giúp cậu dứng lên, ở trên khuôn mặt đã có phần trắng bệch của Dật Ninh hôn một cái, lại dùng ngón tay xoa nhẹ tóc mai của cậu, thanh âm tuy vẫn khàn khàn, nhưng cũng rất dịu dàng, ” Em không muốn tôi sẽ không bắt buộc em, đừng sợ!”

Dật Ninh cúi đầu không nói gì.

Trong phòng lâm vào không khí trầm mặc, Chu Diên đưa tay ôm cậu vào lòng, Dật Ninh có chút giật mình tránh né, nhưng nhìn thái độ kiên quyết của Chu Diên, cậu cũng thuận theo, để yên cho Chu Diên ôm chặt lấy cậu.

Đang lúc Dật Ninh không biết làm thế nào để phá vỡ không khí im lặng xấu hổ của hai người thì chuông cửa vang lên.

Dật Ninh ngẩng đầu nhìn Chu Diên, Chu Diên vừa ở trên mặt cậu hôn một cái vừa trấn an, từ so fa đứng dậy đi mở cửa.

Nhìn thấy người đứng ngoài cửa, Chu Diên có chút chột dạ, vừa mời người đó vào nhà vừa nói, ” Chú ba, sao chú lại đến chỗ cháu.”

Chu Sam quay lại dặn hai bảo tiêu ở phía sau đứng ngoài cửa, chính mình bước vào trong nhà.

Vừa vào đã mắng Chu Diên, ” Cháu nói xem ta vì sao lại đến. Cháu tên tiểu tử chết tiệt này gây ra chuyện gì rồi, muốn bị giáo huấn phải không? Hiện tại đang là lúc gấp rút, cháu nói không đi làm là không đi, còn nói có chuyện gì thì gọi di động, di động thì luôn tắt máy, điện thoại nhà cũng không liên lạc được, hỏi han khắp nơi, mới biết được cháu ở đây……..”

” Cháu không phải đã xin phép chú rồi sao, chú ba, chú xem mặt cháu đúng là không tiện để ra ngoài, mấy chuyện này chú liền giải quyết giúp cháu đi. ” Chu Diên cười cười nói.

“Ngươi còn có mặt mũi nói, ngươi bảo Lâm Phong chuyển lời xin phép, hắn sao có thể quản được ngươi. Tiền đồ của ngươi vất đi đâu hết rồi, trên mặt cư nhiên để cho đàn bà đánh thành như vậy, bộ dạng này ra ngoài gặp ai, ngươi xem ngươi……….” Chu Sam bị Chu Diên chọc cho tức giận, còn chưa mắng xong, vừa vào đến phòng khách đã thấy một người xinh đẹp không phân biệt rõ nam nữ vẻ mặt đang lúng túng xấu hổ đứng bên cạnh so fa.

Chu Sam sửng sốt một chút, lại quay đầu nhìn thấy bộ mặt lấy lòng nịnh nọt của Chu Diên, trong lòng càng tức giận, còn đang nghĩ tên nhóc Chu Diên này như thế nào đòi nghỉ phép, hoá ra ở trong nhà nuôi một người.

Chu Sam cũng không mắng chửi nữa, bình tĩnh ngồi vào chiếc ghế đơn.

Dật Ninh lúng túng không biết phải làm cái gì. Người được Chu Diên gọi là ‘ Chú ba’ này khí thế bức người khiến người khác không dám đến gần, hẳn là người nhà của Chu Diên ! Hiện tại chính mình vô duyên vô cớ ở cùng chỗ với Chu Diên , bị người nhà Chu Diên thấy được, Dật Ninh thấp thỏm nhìn về phía Chu Diên, muốn biết hắn định làm thế nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.