Anh Là Bản Tình Ca Mùa Đông

Chương 6




Trên trán Trần Đạo lăn xuống mồ hồi to như hạt đầu, thật sự bị dọa đến không nhẹ, may mắn những Cổ Cương Nhân này đều không nghe thấy, bằng không thì đại sự không ổn rồi.

Trần Đạo tự nhiên không dám phản bác lời Phong Phi Vân, líu lo thưa dạ nói:

- Kỳ thật thế cục Cổ Cương Phủ hiện giờ cực kỳ phức tạp, biểu hiện ra là ba bộ tộc Cổ Cương Phủ tranh đấu, nhưng trên thực tế có rất nhiều thân ảnh Tà Đạo bá chủ đan xen trong đó, Thiên Vu Thần Nữ muốn điều hòa mâu thuẫn và xung đột giữa Tam đại bộ tộc, nhưng lại nhiều lần bị ngăn cản nhiễu, nhiều lần lọt vào cường giả thần bí phục giết, tựa như sau lưng có một bàn tay vô hình đang chỉ đạo tất cả, không muốn thấy Thiên Vu Thần Nữ thống nhất Cổ Cương Phủ.

Phía trên Vu Thần Man Thành bao phủ một cổ khí tức lo lắng, một mảnh mây đen che đi mặt trời, tựa như một bàn tay cự nhân bao trùm lấy trọn cả bầu trời vậy..

Phong Phi Vân trong lòng sinh ra một cổ cảnh giác, trong đôi mắt lao ra một đoàn hỏa diễm, kêu lên:

- Bọn đạo chích phương nào, cút đi cho ta.

Thanh âm nổ tung, lập tức chấn vỡ cách âm thần tráo mà Trần Đạo bố trí xuống, không khí biến thành khí lãng, tầng tầng lan tràn ra ngoài.

Trong không khí, sinh ra một đạo rung động, khuếch tán về bốn phía, tựa như một đạo hư không chi môn, bên trong truyền ra một thanh âm già nua mà thâm trầm, cười nói:

- Không nghĩ đến rõ ràng có người tính cảnh giác cường đại như thế, lại nhìn thấu được Thần Hành Vu Thuật của lão phu, đáng tiếc, hôm nay không ai cản được ta đâu.

Oanh.

Đạo rung động trong không khí kia bị triệt để đánh vỡ, một lão giả phủ lên da thú từ trong nhảy ra, thân thể như hầu, tóc tai bù xù, trong tay nắm một cây mộc trượng màu đỏ như máu, một trượng đâm ra, trực chỉ Thiên Vu Thần Nữ trong bạch ngân vu kiệu.

Sát khí lao ra, tựa như lợi kiếm.

Lão giả này lực lượng cực kỳ cường hãn, tựa như một đạo huyết hồng, không thể ngăn cản, đánh bay hơn mười Cổ Cương man sĩ ra ngoài.

- Lớn mật, lại dám bất kính đối với Thần Nữ nương nương.

Thường Đại Khải nổi trận lôi đình, thân thể đùng đùng vang votngj, xương cốt giống như sao đậu tử, trên làn da điện quang bay múa, một quyền đánh lên mộc trượng đỏ như máu kia.

Chiến lực Thường Đại Khải có thể so với cự phách sơ kỳ, nhưng lại chỉ hơi đánh lệch mộc trượng màu đỏ kia, trên cánh tay truyện đến một cổ lực lượng khổng lồ, khiến làn da nứt vỡ, rơi vãi xuống hơn mười giọt máu tươi.

- Ngân ngân, chỉ chút tu vị ấy của ngươi cũng dám đánh với lão phu, hôm nay lão phu muốn đoạt lại vị trí chủ nhân Vu Thần Điện, tiểu nha đầu, mau ngoan ngoãn giao ra Thiên Vu Thần Thụ thì sẽ tha cho ngươi khỏi chết.

Trong miệng lão giả phủ lên lông thú kia phát ra thanh âm âm trầm, con mắt lộ ra từ trong da thú, mang theo vầng sáng huyết tinh.

Hắn một cước dẫm lên bờ vai Thường Đại Khải, chấn vỡ hai cây xương vai của hắn, thân thể khô gầy lần nữa xông về trước một đoạn.

- Lão tử liều mạng với ngươi.

Thường Đại Khải điên cuồng hét lên một tiếng, chịu đau đớn từ bờ vai, tay kia xốc lên cả một cổ phố đập tới đầu lão giả kia, nhưng lão giả kia lại không hề lui lại, dùng huyết sắc mộc trượng trong tay chạt được thạch phố dài trăm thước, rơi xuống trên không bạch ngân Vu kiệu, một chưởng đánh xuống dưới.

Mười hai vị Vu Thần kỵ sĩ đồng thời ra tay, trên người bộc phát ra một cổ thần uy kinh thiên động địa, tựa như mười hai đạo cột sáng vọt lên, mười hai cán bạch ngân thần mâu đâm ra, bức lui lão giả kia.

Da thú trên người lão giả kia lưu động lấy mảng lớn Vu vân, tựa như đường vân sông núi hà đồ, chặn lấy lực lượng mười hai cán bạch ngân thần mâu, thân thể bạo lui, rơi xuống trên một tòa thạch lâu cách đó không xa, nửa ngồi lấy thân thể.

Oanh.

Trong không khí đạo rung động thứ hai kích động, có một thần bí nhân toàn thân đều phủ lên áo choàng màu đen bay ra, chung quanh thân thể lộ ra hắc mang, giống như một tòa lỗ đen di động rất nhanh, đang thôn phệ lấy ánh sáng và nhiệt độ ở chung quanh.

Người này tu vị cũng thập phần cường hãn, không hề yếu hơn lão đầu tử phủ da thú kia, một cước đạp trên mặt đất, chấn vỡ đại địa, toàn bộ mặt đất đều lõm xuống.

Mà ngay cả bạch ngân Vu kiệu mà Thiên Vu Thần Nữ ngồi cũng bắt đầu lún xuống lòng đất, thập phần nguy cấp, phảng phất như tiến vào thâm uyên không đáy vậy.

Phong Phi Vân con mắt minh duệ, nhìn ra công pháp mà thần bí nhân mặc áo choàng màu đen này sử dụng, đã đoán được lai lịch của hắn "Sâm La Điện Tà Đạo bá chủ. "

Đây là vị tuyệt đỉnh cường giả thứ hai ra tay, thân mặc hắc bào, bao lấy toàn thân, vị trí ống tay áo thêu lên một đạo viền vàng, trên người tản ra trận trận hàn khí, từ trong hư không đi ra, khí tức cường đại tựa như một đầu linh thú hung cầm.

Trên người hắn vờn quanh linh ấn, một cước đạp trên mặt đất, chấn động trời xanh, đại địa chung quanh nhao nhao nứt ra, nhà cửa sụp đổ, có vài đường cái cũng lún xuống mặt đất.

Đây là một vị Sâm La Điện Tà Đạo bá chủ, Phượng Hoàng Thiên Nhãn của Phong Phi Vân có thể nhìn thấu áo đen trên người hắn, nhận ra được khí tức của hắn.

- Bạch ngân Vu kiệu chìm xuống dưới, Thần Nữ nương nương chìm vào lòng đất rồi.

Một vị Cổ Cương phu nhân hét lớn.

Một vị trưởng lão Vu Thần Điện trưởng lão triển khai Vu thuật, một bàn tay khô quắt duỗi ra trước, biến thành một cái đại thủ chưởng, muốn nâng bạch ngân Vu kiệu đã trầm xuống lên.

Lão giả lưng còng phủ lên da thú kia, trong miệng phát ra tiếng cười "Cạc cạc", trong tay nhổ ra một ngụm trọc khí, bao vây lấy khí tức tà ác, dơ bẩn, huyết tinh, ngưng tụ thành một thanh tà đao, chém vỡ lấy đại thủ muốn cứu trợ Vu Thần nương nương kia.

PHỐC.

Tà đao chém vị trưởng lão Vu Thần Điện kia thành hai đoạn, máu tươi rơi xuống nước, rải đầy phố dài.

Lão giả mặc da thú kia thật sự quá cường đại, một kích tùy ý đã chém giết một vị Vu sư cường đại, khiến những Cổ Cương Nhân kia đều bị kinh sợ.

- Lớn mật, lại dám gây bất lợi với Thần Nữ nương nương, cho rằng Vu Thần Điện ta không người sao?

Năm vị lão giả mặc trường bào Vu sư đồng thời nhảy ra, đều tóc hoa râm, làn da khô héo, đã sống rất lâu, năm người đồng thời đánh ra một cái Vu đỉnh, bên trong huyết tuyền chảy nhỏ giọt, thú tinh hồn gào thét trong đỉnh, thanh âm thập phần thê lương, giương nanh múa vuốt, muốn thôn phệ máu người.

Năm cái Vu đỉnh này đều rất có lai lịch, chính là Vu khí trong Vu Thần Điện, do một vị Đại Vu tiên hiền tự tay đúc thành, có thể dùng để rèn luyện thân thể Vu Thần kỵ sĩ.

Lão đầu tử mặc da thú kia ngồi xổm trên đỉnh thạch lâu, trong tròng mắt như hạt đậu mang theo thần sắc tham lam mà hưng phấn, trực tiếp gỡ xuống da thú trên lưng, trên da thú có vô số Vu vân lưu động, hình thái giống như núi non sông ngòi, lại như đại địa mạch lạc.

Đây là một tấm da của linh thú đã tu luyện 2000 năm, tuy rằng không phải rất nguyên vẹn, nhưng trên đó vẫn mang theo khí tức vô cùng cường đại, tăng thêm lại bị Vu thuật cường đại tế luyện qua, uy năng của tấm da này thật sự không cách nào đo lường được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.