Anh Iu Em! Bảo Bối Siêu Quậy

Chương 24: Chương hai mươi bốn




Bất quá dù sao cũng chưa từng xác định. Mật địa mà vị bằng hữu kia của hắn tìm được, hơn phân nửa là công ty lập nên trò chơi lập lung tung.

Tông Thủ cũng chỉ ôm hy vọng vạn nhất, đến bên này nhìn một lần, ý niệm chính thức là muốn xem thử có tìm ra manh môi, phát hiện ra chỗ Linh Nguyên chi vĩ chính thức hay không.

Nhưng tình hình trước mắt, lại không thể không khiến hắn kinh hãi.

Bên phía phát hành trò chơi Thần Hoàng tại sao ngay cả chuyện chế giễu bực này cũng có thể biết được? Hơn nữa là trong trò chơi giả thuyết lại làm không sai chút nào?

Trò chơi kia, thật sự là được nghiên cứu phát minh ra sao?

Lại liên hệ Thôn Thiên Nguyên Hóa Kinh, Trụ Cực Mệnh Thế Thư, càng nhiều nghi vân nhao nhao hiện lên trong đầu.

Không khỏi hơi hơi thất thần, bất quá sau một khắc, suy nghĩ của Tông Thủ liền bị cắt đứt.

Chỉ nghe Hổ Trung Nguyên bỗng nhiên phẫn nộ quát một tiếng:

- Rõ ràng lại tới ba đầu nữa, thật sự đau đầu! Các ngươi sao còn không động thủ!

Tông Thủ tâm thần hơi tỉnh, quả nhiên thấy trong mây mù kia, lại là ba đầu Vụ Lang ngũ giai đánh tới.

Sài Chu thấy thế khẽ lắc đầu bật cười:

- Mới vừa rồi nói định tự thân giết chết đầu Vụ Lang kia báo thù, rốt cuộc là ai?

Tông Thủ lúc này mới phát giác, chỗ mông Hổ Trung Nguyên có vết cắn. May mắn là hắn mặc tầng thiết giáp, thương thế không nặng, không khỏi cũng phì cười không thôi.

Hắn lúc trước vì chuyện địa thế mà thất thần, đến lúc này liền tỉnh tảo lại, lập tức đè toàn bộ nghi vấn xuống không đi quản nữa.

Dù sao lúc này hắn đã đến vạn năm trước kia. Mặc dù sinh nghi, cũng không có khả năng chạy tới vạn năm sau để điều tra, việc này nhất định là khó giải.

Phất phất tay, ý bảo hai người Sài Chu Linh Huyền đang muốn tương trợ dừng lại. Tông Thủ hai ngón khép lại, ngừng ở trước người. Thanh Lôi Dực kiếm kia lại lần nữa bay lên trời, chém vào trong sương mù dày đặc.

Lúc đầu là thi triển Kinh Vân Thần Diệt kiếm quyết, cũng ẩn trong mây mù, lặng yên không một tiếng động bay đi. Thẳng đến sau khi đến gần, kiếm quang màu tím kia mới bỗng dưng gia tốc, một đoàn lôi quang nổ tung. Kiếm tốc cùng uy thế, lập tức liền tăng vọt đến cực điểm. Trực tiếp quét qua khiến một đầu đầu ngũ giai Vụ Lang ở bên trong bị một kích chém giết!

Đại thủ khẽ vẫy, bắt lấy đầu tinh thú kia qua. Tới trước người, liền phát hiện đầu Vụ Lang này không chỉ toàn thân phủ đầy lân phiến mà càng có vô số bứu thịt rậm rạp, càng có chút ít bọc mủ còn thấm lấy mủ dịch, nhìn liếc qua liền khiến da đầu người run lên.

Tông Thủ lại không để ý, sử dụng kiếm xé ngực bụng nó ra, lại cẩn thận từng li từng tí cắt vào trong trái tìm.

Hổ Trung Nguyên ở một bên lại khẩn trương, vẻ mặt cầu xin, la lớn:

- Quân thượng, ngươi cũng không thể bỏ qua. Cứ nhẫn tâm nhìn Trung Nguyên chết ở chỗ này sao?

Thực lực Vụ Lang kia vốn siêu việt tinh thú cùng giai, thân ảnh lại phiêu hốt, ở trong sương mù dày đặc này càng có thể thi triển hết một thân thần thông.

Hổ Trung Nguyên mới vào Huyền Vũ, lại chưa dung hợp đầu linh mạch thứ bảy, ứng phó một đầu, cũng đã có chút cố hết sức. Ba đầu hợp công, lập tức liền đỡ trái hở phải, khó lòng ứng phó.

Tông Thủ không chút động dung, là có chủ tâm muốn tên này phải chịu đau khổ. Hắn hết sức chăm chú từ trong cơ thể đầu Vụ Lang kia lấy ra vài giọt huyết dịch màu trắng bạc.

Hiên Viên Y Nhân ở bên nhìn xem, lập tức động dung, khí tức những huyết dịch này cũng chất lỏng lấy ra từ trong thanh thực thảo lúc trước rõ ràng cực kỳ tương tự, hơn nữa càng nồng đậm tinh khiết. Lại ngưng tụ, Hiên Viên Y Nhân lập tức đã hiểu rõ.

- Thì ra là thế! Những Vụ Lang này quanh năm ngốc trong sương mù dày đặc này, cũng bị sương mù ảnh hưởng, ngày này tháng nọ qua đi, thực lực cứ gia tốc, nhưng bản thân cũng bị độc tố ảnh hưởng sâu đậm. Những huyết dịch này, hẳn là được thân hình tinh thú này sau khi tinh khiết hóa loại bỏ sinh ra đúng không?

Nói đến chỗ này, trong mắt Hiên Viên Y Nhân lập tức phát ra quang. Vô luận là võ giả Linh Sư nhân loại, hay là những tinh thú này, thân thể khí huyết đã đến cảnh giới nhất định, đều có công năng tự bài độc.

Những huyết dịch màu bạc này cũng là kết quả sau khi loại bỏ chiết xuất hơi nức. Không những không có độc, ngược lại còn vô cùng tinh khiết.

Loại vật này, nếu dùng để kuyện đan, nhất định có thể thu được điều kỳ hiệu!

Tông Thủ đã sớm cảm giác được tiểu kim trên cánh tay đã rục rịch. Lập tức cũng không ngăn trở, mặc kệ để nó thôn phệ những máu huyết ngân bạch kia.

Rồi trong nháy mắt tiếp theo, chỉ thấy trên thân thể tiểu kim sinh ra một sơi tơ mảnh đến không thể thấy. Khiến cho đường vân huyền dị ngoài da càng thêm hoàn thiện,

Mọi người nơi này cũng lập tức vui vẻ. Huyết dịch ngân bạch này quả thật hữu hiệu, hơn nữa nhìn tình hình tiểu kim thì cũng hẳn không hại gì.

- Vật ấy đối với Yêu tộc ta cùng tinh thú là hữu hiệu nhất, có thể tăng lên huyết mạch. Người bình thường cũng có thể ăn, bất quá trừ phi là thân có dị huyết, nếu không cũng chỉ có thể cường thân kiện thể, tăng cường chân khí. Bên trong càng ẩn hàm một loại Thượng Cổ thần thú chi huyết, sau khi đạt được nồng độ nhất định có thể giúp người tìm hiểu võ học, cùng với Thiên Địa chí lý, đối với Linh Sư cũng rất hữu dụng.

Tông Thủ một bên giải thích, một bên âm thầm tiếc nuối, đáng tiếc Doãn Dương không ở đây, chẳng biết đi đâu.

Nếu không loại hơi nước bản chất nên là linh nguyên chi huyết này, đối với Linh Tộc mà nói, có lẽ càng có hiệu quả, lại nhắn nhủ nói:

- Kỳ thật máu huyết này cũng thực sự không phải là hoàn toàn không có độc. Tích lũy ước chừng trăm giọt, độc tố liền có thể làm cho cường giả Võ Tông gặp phải nguy hiểm. Cũng không thể nhiều hơn, một người xem tư chất bất đồng, ước chừng trăm hai mươi giọt đã là cực hạn. Còn có khi bắt giết những tinh thú này, tốt nhất là lúc những tinh thú kia khí huyết sôi trào một kiếm trí mạng!

Nghe đến đây, mọi người cũng không cần Tông Thủ giải thích thêm đã hiểu rõ.

Khi khí huyết sinh động cực thịnh thì phẩm chất máu huyết màu bạc kia mới tốt. Còn nếu thương thế quá nhiều thì sẽ giảm xuống độ tinh khiết của những tinh huyết kia.

Hổ Trung Nguyên vốn đã hao hết sức chín trâu hai hổ, mới áp chế được ba đầu Vụ Lang kia. Đang muốn một đao chém thương chúng trước, , giờ phút này nghe được Tông Thủ nói như vậy, liền lập tức rụt tay, lại luống cuống tay chân ngăn cản. Ánh mắt lại hiện ra tinh mang, tham lam nhìn ba đầu tinh thú kia.

Trong mắt Hiên Viên Y Nhân lập tức lóe kỳ quang:

- Vậy ngươi làm sao mà biết được? Nơi như vậy, đừng nói là đọc được trong sách đấy?

Tông Thủ lập tức một hồi đau đầu, đã biết Hiên Viên Y Nhân sẽ nói thế. Bất quá cũng may hắn hôm nay cũng không kiêng kị đối với Tông Vị Nhiên như trước kia nữa rồi.

Yêu Vương vị Càn Thiên Sơn đã định, về phần Tông Vị Nhiên, việc này sau này hãy nói, đã đã bái nhập vào Đạo Môn Thương Sinh Đạo, dùng điển tịch kinh thư của bọn họ, khi đó mình nhất định có thể hoàn thiện Nguyên Nhất Kiếm tới trình độ nhất định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.