Tiếc rằng thời đại đó một cổ
minh tộc trời sinh tiên cốt giáng thế, quét ngang cửu thiên thập địa.
Nơi y đi qua thiên tài cửu giới bị giết, nhiều thiên tài trẻ nhân tộc
tạo hóa kinh người chết thảm trong tay thiên tài cổ minh tộc.
Vị thiên tài cổ minh tộc trời ính có tiên cốt, vừa sinh ra đã vô địch.
Thời đại kia, vô số vương triều cổ minh tộc đặt hy vọng rất lớn vào y,
cho rằng y là Thiên Đồ tiên đế thứ hai. Vô số vương triều hộ đạo cho y.
Một thân tiên cốt vô địch càng quét cửu giới, nơi y đi qua tiếng kêu
than dậy khắp trời đất, vô số hạt giống nhân tộc chết thảm trong tay y.
Chuyện này chọc giận Âm Nha Lý Thất Dạ, hắn dốc hết sức trên kích cửu
thiên, dưới diệt vương triều. Lý Thất Dạ hao tổn vô số chiến tướng, đánh
lui nhiều vương triều hộ đạo cho y, cuối cùng bắt sống tiên cốt vô
địch.
Lý Thất Dạ nhìn Mai Tố Dao:
- Nàng bẩm sinh có một khối tiên cốt trên trán.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Tuy trong tiên cốt thì phần trán là đáng quý, quý giá nhất nhưng không
là gì với ta. Ta muốn giết nàng, cho dù nguyên thân là tiên cốt cũng vô
dụng, ta vẫn có thể phá giải được.
Năm xưa Lý Thất Dạ bắt sống tiên cốt vô địch, hắn nghiên cứu tiên cốt rõ
ràng. Quá trình thì không cần nói nhiều, có thể tưởng tượng được.
Mai Tố Dao cực kỳ rung động, từ khi nàng xuất đạo đến nay lần đầu tiên
nàng cảm nhận uy hiếp thật sự. Dù là chân nhân như Cơ Không Vô Địch, Mai
Tố Dao có tự tin tuyệt đối. Hôm nay Mai Tố Dao cảm giác uy hiếp đáng
sợ, trực giác cho nàng biết đã gặp khắc tinh.
Lý Thất Dạ mặc kệ Mai Tố Dao, đưa mắt nhìn phù văn cổ xưa. Lý Thất Dạ chậm rãi đi vòng quanh phù văn cổ xưa, cẩn thận quan sát.
Lý Thất Dạ vòng quanh phù văn cổ xưa, Mai Tố Dao đã bình tĩnh lại, phong tư như cũ.
Mai Tố Dao hỏi:
- Ngươi có biết đây là thứ gì không?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Như thế nào? Bị ta khống chế còn muốn dụ ta nói?
- Nếu Lý huynh nghĩ vậy thì Tố Dao cũng đành chịu.
Mai Tố Dao nói:
- Tố Dao có thể cùng Lý huynh chia sẻ tất cả liên quan Hư Không Môn. Phù
văn này là mấu chốt mở ra Hư Không Môn, chỉ có nắm giữ phù văn mới nắm
được Hư Không Môn.
Lý Thất Dạ bật cười, lắc đầu, nói:
- Tiểu nha đầu, nàng không biết được nhiều. Về hiểu biết Hư Không Môn thì nàng còn non.
Mai Tố Dao câm nín, rõ ràng nàng lớn tuổi hơn Lý Thất Dạ nhưng bị hắn kêu là tiểu nha đầu, làm nàng không nói nên lời.
Lý Thất Dạ đi một vòng, sờ cằm nhìn chằm chằm vào phù văn cổ xưa.
Mai Tố Dao nói với Lý Thất Dạ:
- Phù văn này chung một thể với môn hộ, muốn lấy nó xuống khó hơn lên
trời. Hay Lý huynh và Tố Dao hợp tác? Tố Dao có tiên đế chân khí, có bí
pháp vô thượng. Hai chúng ta hợp sức mới có cơ may lấy nó xuống được,
không thì khi đó hai ta tay trắng trở về.
Lý Thất Dạ ngoái đầu nhìn Mai Tố Dao, cười nói:
- Tiểu nha đầu, có khi tiên đế chân khí không phải vạn năng. Nàng nhìn cho kỹ, xem ra tháo nó xuống như thế nào.
Tay Lý Thất Dạ nâng một quả trứng đá nhìn phù văn cổ xưa chằm chằm.
Lý Thất Dạ quát to:
- Mở!
Lý Thất Dạ dùng lực lượng mạnh nhất ném trứng đá.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, trứng đá đập vào phù văn cổ xưa, thoáng chốc môn
hộ lắc lư, chớp lóe lúc sáng lúc tối. Khi trứng đá đập vào phù văn cổ
xưa, xảy ra chuyện khó tin. Phù văn cực kỳ cổ xưa bị đập bay lên.
Lý Thất Dạ hét to một tiếng:
- Thu!
Mệnh cung mở rộng, sáu mệnh cung xếp hàng tự thành một vực bao vây phù
văn cổ xưa bị đập bay lên. Chủ mệnh cung như cắn trời nuốt đất nuốt phù
văn cổ xưa vào. Phù văn biến mất trong chủ mệnh cung mênh mông.
Mai Tố Dao nhìn ngây người, nàng dùng tiên đế chân khí trấn áp phù văn
cổ xưa nhưng nó lù lù bất động, thậm chí đánh bật tiên đế chân khí ra.
Lý Thất Dạ dùng một quả trứng đá đánh bay phù văn cổ xưa, rốt cuộc phù văn cổ xưa có lai lịch gì?
Tiếc rằng Mai Tố Dao bị Lý Thất Dạ phong ấn tiên cốt trên trán, không
thì thần thông tiên cốt có lẽ sẽ nhìn thâu trứng đá ảo diệu.
Trong chủ mệnh cung của Lý Thất Dạ bùm một tiếng, sinh mệnh chi trụ bắn lên cao.
Phù văn cổ xưa bị chủ mệnh cung của Lý Thất Dạ nuốt vào, lúc này sinh
mệnh chi trụ dâng lên cao. Mệnh cung tứ tượng xuất hiện dị tượng, sinh
mệnh chi trụ như nam châm hút hết thiên địa vạn vật.
Ong ong ong ong ong!
Sinh mệnh chi trụ hút phù văn cổ xưa vào.
Phù văn cổ xưa lơ lửng trên sinh mệnh chi trụ, tất cả đạo văn sinh mệnh
chi trụ sáng lên. Vô số đạo văn như có sự sống chui vào phù văn cổ xưa.
Rào rào!
Phù văn cổ xưa giãn ra. Tất cả đạo văn của sinh mệnh chi trụ chui vào
trong hình như hóa giải ảo diệu trong phù văn, kho báu cổ xưa bị mở ra.
Phù văn cổ xưa giãn ra, sinh mệnh chi trụ tỏa sáng rực rỡ. Sinh mệnh chi
trụ của Lý Thất Dạ thay đổi khó tin. Sinh mệnh chi trụ thúc giục phù
văn cổ xưa, không lâu sau sinh mệnh chi trụ biến thành áo nghĩa vạn cổ,
biến mất trong sinh mệnh chi trụ. Tất cả áo ngahĩ của phù văn cổ xưa bị
sinh mệnh chi trụ diễn biến.
Sau khi sinh mệnh chi trụ hấp thu phù văn cổ xưa, toàn thân Lý Thất Dạ
run lên, hắn cảm nhận một loại cảm giác huyền diệu khó giải thích, diệu
vô cùng.
Lý Thất Dạ hít sâu, nở nụ cười. Cảm giác này thật tốt, Lý Thất Dạ hiểu nhiều hơn về Hư Không Môn.
Mai Tố Dao nhìn Lý Thất Dạ thu phù văn cổ xưa vào mệnh cung, nàng thở dài thườn thượt. Đi nhầm một bước thua cả bàn cờ.
Nhưng Mai Tố Dao vẫn là một người tuyệt thế vô song, nàng mỉm cười nói:
- Chúc mừng Lý huynh, Lý huynh đầu tiên là được ba mảnh lá cây non Thế
Giới Thụ, sau đó có cổ phù văn Hư Không Môn. Lần này Lý huynh có được
tạo hóa chắc vượt qua cả Hạo Hải tiên đế.
Bất cứ khi nào, trong tình cảnh gì, Mai Tố Dao luôn không nhiễm hạt bụi trần.
Lý Thất Dạ bật cười, khí thế bá đạo nhìn Mai Tố Dao.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Bây giờ ta nên giải quyết nàng như thế nào? Lạt thủ tồi hoa?
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
- Nhưng đối với nàng chết không phải chuyện đáng sợ nhất, hay ta cởi
sạch y phục của nàng ra? Hoặc ta nên ăn nàng, giam cầm chân mệnh, chiếm
thể xác của nàng? Có lẽ đây mới là chuyện đáng sợ nhất đối với nàng.
Mai Tố Dao biến sắc mặt, nhưng nàng vẫn không nhiễm hạt bụi trần, nàng
phong tư thần thánh, khí chất cao thượng. Tiên quang bao phủ Mai Tố Dao,
nàng như tiên nữ giáng trần, siêu phàm thoát tục làm người nhìn không
dám tiết độc.
Mai Tố Dao chậm rãi nói:
- Lý huynh là hào kiệt đương thời, là gương mẫu một thế hệ. Lý huynh siêu nhiên chắc khinh thương làm chuyện tục này?
Thanh âm bình tĩnh ung dung, có tiết tấu bí ẩn. Dù lúc này Mai Tố Dao bị
Lý Thất Dạ khống chế vãn không nhiễm hạt bụi trần, như tiên nữ giáng
trần. Người nhìn không nổi lên ý tiết độc nổi, không dám bất kính với
nàng, làm lòng người lòng sinh ra thành kính, sinh ra ý nghĩ cao thượng.