Ánh Dương Soi Lối

Chương 6-1




Nụ hôn thình lình hạ xuống làm cho Kì Hạnh Chi không biết phải làm gì cả, mở to mắt ngây ngốc nhìn, khiến cho Mục Sam không thể làm tiếp, chỉ đành lướt qua đôi môi đỏ mọng liền buông ra.

Ôm lấy thắt lưng của cậu, chóp mũi chạm vào chóp mũi thổ lộ,“Hạnh Chi, tôi yêu em, thật sự yêu em!”

Heo con ngốc lúc này mới ý thức được rằng mình vừa mới bị hôn, từ từ khôi phục lại tinh thần, bĩu môi rầu rĩ đáp,“Nhưng thầy không chịu kết hôn với em!”.

“Không phải là không chịu kết hôn, mà là muốn để cho em hiểu tôi hơn một chút đã hẵng ra quyết định.”.

“Còn phải hiểu cái gì?” Cái đầu đơn giản của Kì Hạnh Chi không thể hiểu được,“Em thích thầy! Dù có hiểu thêm nữa vẫn sẽ thích thầy!”.

Nghe thấy lời thổ lộ mộc mạc như vậy, Mục Sam hạnh phúc như muốn bay lên thiên đường, vừa mừng vừa sợ. Lại vẫn là nhịn không được bất an hỏi một tiếng,“Hạnh Chi, bất luận tôi là bần cùng hay là giàu có, gia thế ra sao, em vẫn quyết định thích tôi sao?”.

Kì Hạnh Chi gật gật đầu, lại hỏi lại anh,“Chẳng lẽ thích một người thì có thể biến thành không thích sao? Thích, đương nhiên là cả đời sẽ vẫn thích nha! Ông nội nói, người nhà họ Kì chúng em cho tới bây giờ một khi đã yêu ai thì sẽ yêu đến hết cuộc đời, giống như cha và ba ba vậy.”.

Mục Sam nở nụ cười, là nụ cười phát ra từ nội tâm, anh biết, anh đã nhặt được bảo vật! Dùng chóp mũi chà xát chóp mũi của Kì Hạnh Chi, dịu dàng mà kiên định hứa hẹn cả đời,“Được ! Chúng ta kết hôn đi! Tin tưởng anh, anh nhất định có thể bảo vệ em cả đời !”.

Kì Hạnh Chi cười như nở hoa, cuối cùng cũng có người muốn cậu!

“Nhắm mắt lại!” Mục Sam nhìn nụ cười sáng lạn của Kì Hạnh Chi, nhẹ nhàng cắn lấy bờ môi của cậu,“Anh thật muốn hôn em!”.

Ân! Nếu đã muốn kết hôn thì mấy chuyện hôn nhẹ này cũng không quan trọng nữa! Kì heo con thực nhu thuận gắt gao nhắm mắt lại, ôm lấy cổ Mục Sam, chủ động dâng lên cái miệng nhỏ.

Nga! Thật sự là rất đáng yêu ! Bất quá hôn môi dường như không phải như thế đi? Mục Sam cũng không sửa đúng lại cho heo ngốc, cúi đầu ngậm lấy đôi môi cậu, tựa như đang nhấm nháp mĩ vị tuyệt nhất thế gian, không ngừng mút vào.

Kì Hạnh Chi cảm giác thấy có chút không thích hợp, sao hôn nhẹ còn muốn vươn đầu lưỡi đến liếm a? Bất quá thầy liếm thật thoải mái nga, nhịn không được đem miệng mở ra, ngốc nghếch hoan nghênh thầy xâm nhập.

Hô hấp của Mục Sam rõ ràng nặng nề hơn, cánh tay ôm lấy Kì Hạnh Chi cũng càng siết chặt, hơi nâng thắt lưng của cậu lên, càng thêm thiếp hợp thân mật khăng khít với mình. Không ngừng dây dưa tại cái miệng nhỏ nhắn mê người, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi dây dưa, tinh tế liếm không sót chỗ nào trong khoang miệng của cậu, khi vô tình lướt qua một điểm mẫn cảm, Kì heo con không nhịn được mà bật ra tiếng rên rỉ.

“Ngô……” Cảm giác thật quái lạ nga, vừa tê vừa ngứa, toàn thân giống như bị lấy đi tất cả sức lực, cũng không phải là cảm thấy không thoải mái, mà là giống như rơi vào một đống bông vậy, vừa thoải mái lại càng chìm sâu xuống.

Mục Sam lại mạnh mẽ đem tiểu gia khỏa trong lòng đẩy ra, mặt mày đỏ gay, thở dốc khàn khàn nói,“Hạnh Chi, em….. em mau về đi!”.

Trong không khí đã muốn tràn ngập ngọn lửa nguy hiểm, nếu còn tiếp tục ở cạnh nhau, anh rất khó cầm giữ được .

Heo con ngốc lại không biết sống chết mà bám lấy anh không buông, ngẩng gương mặt đỏ bừng cùng đôi mắt to trong suốt lên, dùng giọng nói mềm mại yêu cầu,“Thầy, em còn muốn nữa!”.

Cơ thể của song tính nhân mẫn cảm hơn người bình thường gấp mấy lần, chỉ cần một cái hôn đã gây cho Kì Hạnh Chi khoái hoạt không thể tưởng tượng nổi. Đứa nhỏ này trời sinh đầu óc không được nhanh nhạy lắm, chỉ cần biết làm sao cho bản thân được thoải mái, lại hoàn toàn mặc kệ phiền toái sau đó.

“Hạnh Chi…… nghe lời!” Mục Sam dùng sức đẩy đầu Kì Hạnh Chi ra, trong mắt không che dấu được hỏa dục,“Nếu còn…… tiếp tục nữa, anh…… anh sẽ nhịn không được!”

Kì Hạnh Chi cúi đầu nhìn xuống, cái quần ở chỗ bộ vị kia đã độn lên một túp lều nhỏ, cậu lại kinh hỉ kêu lên,“Thầy! Thầy lại có phản ứng với em!”.

Đây chẳng phải lửa cháy đổ thêm dầu a! Mục Sam thật là muốn phun máu mũi ,“Em…… em……” Dù có muốn thả cậu đi, lại làm sao cũng nói không nên lời .

“Thầy ơi, có cần em giúp thầy sờ sờ không!”.

Kì heo con ơi là Kì heo con, ngươi muốn chết cũng không cần phải làm tốt đến như vậy a? Học cái gì tốt không học, cư nhiên lại học heo cha vươn móng heo, luồn vao trong quần áo của Mục Sam, đặt lên trên hông anh, còn sờ tới sờ lui,“Thầy ơi ! Thịt trên người thầy cứng quá nga! Không mềm mềm như em !”.

Mục Sam nếu lúc này vẫn còn có thể tiếp tục nhịn được nữa thì không phải là đàn ông!

Anh một phen ôm lấy heo con ngốc, ném tới trên giường,“Hạnh Chi, đây là tự em gây ra!”.

Ách…… Kì heo con dường như hiểu được, có chút khẩn trương, mở to hai mắt nhìn,“Thầy ơi, thầy muốn làm tình với em sao ? Nhưng mà cha nói, chuyện này phải đợi sau khi kết hôn mới được làm nga!”.

Lấy Kì An Tu hơn năm mươi tuổi mà còn có thể làm cho Diêu Nhật Hiên mang thai mà nói, Mục Sam không ngốc đến nổi đi tin heo cha sau khi kết hôn mới chạm vào Diêu Nhật Hiên!

“Cha và ba ba em kết hôn đã bao nhiêu năm?”.

“Hai mươi mốt năm.” Chuyện này Kì heo con nhớ rất rõ ràng.

“Vậy năm nay em bao nhiêu tuổi?”

“Hai mươi mốt.”.

“Vậy em với anh trai em ra đời khi nào?”

Đúng nga! Kì Hạnh Chi cuối cùng cũng nhận ra được vấn đề quan trọng,“Nguyên lai ba ba và cha trước khi kết hôn đã có anh trai với em rồi ha!”.

“Chúng ta đây cũng là sẽ kết hôn, hiện tại làm chuyện này có vấn đề gì sao ?”

Tìm được tấm gương sáng thế là Kì heo con lập tức ôm lấy Mục Sám,“Không có vấn đề!”.

Kì heo con thậm chí còn hoan hô nhảy nhót tự mình động thủ cởi quần áo, bất quá quá mức nhiệt tình cũng khiến cho mất đi chút phong cảnh.

Mục Sam ngăn cậu lại,“Anh giúp em cởi!”.

Được! Kì Hạnh Chi thực ngoan ngồi yên, để cho người ta một mặt hôn sâu, một mặt đem cậu bóc sạch sẽ.

Trời chưa tối, ánh chiều tà xuyên qua bức màn mỏng trong phòng vẫn đủ để cho bọn họ nhìn thấy nhau rõ ràng.

Dáng người của thầy tốt lắm nga! Hình tam giác tiêu chuẩn, làn da tiểu mạch khỏe mạnh, cơ thể trường kỳ rèn luyện rắn chắc nhưng không có một chút sẹo nào, Kì Hạnh Chi vụng trộm nuốt nuốt nước miếng, bất quá khi nhìn xuống dưới phân thân tráng kiện của thầy vẫn là có hơi ngại ngùng, bèn chui vào trong chăn.

Mục Sam kéo chăn lôi cậu ra, trong ánh mắt hoàn toàn là tán thưởng,“Hạnh Chi, em thật xinh đẹp!”.

Trước kia anh từng mơ hồ nhìn thấy thân thể của heo con dưới lớp nội y mỏng tanh, đã cảm thấy đẹp không sao tả xiết, hiện tại hoàn toàn trần trụi hiện ra ở trước mặt anh, trắng nõn quả thực không có một tia tỳ vết nào, giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ mang vẻ đẹp lưỡng tính, dụ dỗ kẻ khác phạm tội.

Kì Hạnh Chi mặt đỏ hồng dụi đầu vào ngực Mục Sam, khe khẽ hỏi,“Thầy ơi, có phải rất đau không?”.

“Sẽ có hơi đau, bất quá anh sẽ thực dịu dàng, em đem cứ chính mình giao cho anh là được.” Mục Sam cắn cắn cái lỗ tai nhỏ của cậu mà cam đoan.

“Ân!” Cúi đầu đáp, Kì Hạnh Chi chính là thật thà như vậy, một khi quyết định, sẽ không chút nào giữ lại suy nghĩ trong lòng, thuận theo phối hợp với Mục Sam, mặc anh muốn làm gì thì làm.

Áp lên khối thân thể ngây ngô thuần khiết, sợi dây thần kinh mang tên lý trí của Mục Sam hoàn toàn bị đứt, để mặc cho dục vọng điều khiển. Điên cuồng muốn hoàn toàn chiếm lấy tiểu nhân nhi dưới thân, từ đầu đến chân đều phải lưu lại ấn ký của mình.

————-

Tối post típ nga, tới giờ làm rùi, hêm edit được nữa = »=

bonus nè, iêu iêu

Hây dà, khuyến mãi hai chương cho khỏi đứt mạch truyện nhá, iêu iêu ta hêm~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.