Anh Đừng Có Qua Đây

Chương 46: Thiên thần và ác quỷ




"Tỉnh táo, hiện tại cần nhất chính là tỉnh táo! Tam ca Kiếm võ giả, tại trong Địa Vũ cảnh nhất trọng, thực lực hắn đứng đầu, chỉ cần hắn đối phó hai người chống đỡ được một hồi, chờ ta thành công là có thể chia sẻ áp lực!"

Long Thần thầm nghĩ trong lòng.

Hắn vốn cho rằng, chỉ là một ít võ giả bình thường đến Liên Vân sơn mạch săn bắt yêu thú thôi làm sao nghĩ tới nguyên lai là người Vũ Minh?

“Người Vũ Minh không thể có tới ba người nhàn nhã dạo chơi trong Liên Vân sơn mạch, như vậy rất có thế hành tung của chúng ta đã bị phát hiện, bọn họ thật ra sớm đã tới Liên Vân sơn mạch tìm kiếm chúng ta thế nhưng bởi vì Liên Vân sơn mạch quá lớn, cho đến khi ta dùng Đế Diễm châu gây ra dị tượng thiên địa, bọn họ mới tìm tới cửa!”

Dọc theo con đường này, ba người Long Thần cũng không gặp phải nhiều người, rốt cuộc cạm bẫy ở nơi đâu?

Gặp người duy nhất chính là nam tử bị yêu thú tập kích kia.

“Xem ra nhất định là hắn rồi, lòng tham của người quả nhiên vô cùng, cho dù là cứu tính mạng cùa hắn, hắn cũng cắn ngược ta một ngụm, xem ra, Thần Vũ thánh triều cũng không phải là Thương Ương quốc, ta sau này không thể quá ngây thơ.”

Long Thần nghĩ như thế.

“Đừng lo chuyện khác, mở ra thiên khiếu!”

Thấy Long Thần vẫn hết sức chuyên chú, trong tâm Kiếm Trần như là buông xuống một khối đá to tướng, hắn lo lắng nhất chính là Long Thần xúc động, lúc này hắn và Lam Linh Nhi liếc nhau một cái, nói: “Nữ nhân kia, gọi là Hoa Vũ vương, lợi hại nhất câu dẫn nam nhân, thực lực thuộc loại tầm thường, ngươi đến đối phó, nếu như nhanh chóng giết nàng thì tốt hơn, hai người kia để ta đến!”

“Tam ca, hai gã kia là Vũ vương Địa Vũ cảnh nhất trọng đó, ngươi không có vấn đề gì chứ?" Lam Linh Nhi cau mày nói.

“Chỉ có thể liều mạng thôi, quan trọng nhất là an nguy Long Thần, hắn tuổi còn nhỏ là huynh đệ của chúng ta, liều chết cũng muốn giữ mạng hắn!"

Kiếm Trần trong nháy mắt tiếp cận ba người, lạnh lùng nói.

Lam Linh Nhi do dự một chút, cuối cùng chỉ có thế đáp ứng.

Hai gã Địa Vũ cảnh, Kiếm Trần có thể ngăn cản, Lam Linh Nhi nàng hoàn toàn không ngăn được.

Lúc này, ba tên Vũ Minh nhanh chóng xẹt đến, cầm đầu là một nữ nhân xinh đẹp, cặp mông bộ ngực vểnh lên, gương mặt yêu mị, từ trong ánh mắt khát khao của nàng cũng có thể nhìn thấy được, cả người nàng đều tỏa ra tình cảm nồng đập, tràn ngập dục vọng chưa thỏa mãn.

Mà hai gã nam nhân khác, một trong đó thì lạnh như băng, thỉnh thoảng nhìn về cái mông cao vút của nữ nhân bên cạnh, với một mảnh lửa nóng.

“Quả nhiên là Kiếm Vũ vương, ngay từ đầu ta còn chưa tin, không nghĩ tới thật sự là ngươi a, nhìn nhìn, một nam nhân anh tuấn thế nhưng lại phản bội Vũ Minh, nếu như ngươi theo tỷ tỷ ta trở về Vũ Minh chờ phát lạc, nói không chừng có thể giữ được tính mạng, đến lúc đó tỷ tỷ không thể thiếu phần của ngươi.”

Vừa nhìn thấy Kiếm Trần, trong đôi mắt nữ nhân kia liền toát ra vẻ tham lam, nhìn chằm chằm thân thể Kiếm Trần không tha.

“Hoa Vũ vương, Kiếm Trần đã phản bội Vũ Minh, cho dù hắn muốn trở về, kết quả cũng là chết."

Chờ nàng ta nói xong, một Vũ vương ở bên cạnh nhắc nhở.

“Ta biết, phải dùng tới lời ngươi nói sao?”

Hoa Vũ vương liếc hắn một cái, ánh mặt lướt qua Kiếm Trần, quăng đến trên người Long Thần, khẽ cười nói: “Hảo cho một thiếu niên tuấn tú nhưng mà cùng Vũ Minh ta xung đột, tỷ tỷ chỉ có thể chơi ngươi xong, mới giết ngươi. Hai vị, thời gian vừa vặn, động thủ đi, hôm nay chúng ta nên vì Vũ Minh chiếm chút công tích!”

Sắc mặt nữ nhân này nói đổi liền thay đổi, vừa mới bắt đầu còn muốn chiêu dụ Kiếm Trần, sau đó lại đối với Long Thần toát ra nồng đậm hứng thú nhưng rất nhanh, sát ý từ trong ánh mắt nàng bắn ra. Nàng lúc này giống như là một con độc xà vậy.

Quả thật, Long Thần bây giờ đang ở thời khắc khẩn cấp nhất, hiện tại không động thủ đến lúc đó sẽ mất nhiều thời gian, hai gã nam nhân Vũ vương kia liếc nhau một cái, trong ánh mắt hiện lên tàn nhẫn, sau đó một phải một trái hướng Kiếm Trần và Lam Linh Nhi công kích tới.

“Hai tên kia vậy mà cũng muốn đối phó với chúng ta?”

Kiếm Trần cười lạnh một tiếng, sau đó, một thanh kiếm trắng thuần xuất hiện ở trong tay của hắn, thay vì nói là một thanh kiếm mà phải nói là một thanh kiếm ngọc, bởi vì tài liệu của nó là ngọc thạch, trong suốt trong sáng, tràn ngập các loại lưu quang khác nhau!

Thế nhưng, cho dù là ngọc thạch, bộc phát ra phong quang sắc bén nhưng nếu so với cương thiết, kim khí... đúc thành kiếm còn sắc bén hơn rất nhiều!

“Vân Tiêu kiếm Vương cấp à? Đồ Vũ Minh hôm nay bọn ta vì Vũ Minh thu hồi lại!”

Hoa Vũ vương cười khanh khách, cười đến run rẩy cả người, ngọn ba đào trước ngực lung lay như muốn rớt xuống.

Nàng cho rằng bản thân không cần động thủ nhưng mà làm cho nàng giật mình chính là Vân Tiêu kiếm trong tay Kiếm Trần có thể giúp hắn một mình ngăn cản hai Vũ vương Vũ Minh!

“Lấy một chọi hai, thật là to gan lớn mật nha!”

Hoa Vũ vương khinh bỉ nói.

Nữ nhân này, tại phương diện yêu mị có thể liều mạng cùng Lam Linh Nhi thế nhưng Lam Linh Nhi là một loại nữ nhân mị, tương đối thu liễm, chỉ khác là trong một cái nhăn mày một nụ cười làm cho người ta động dung mà Hoa Vũ vương thì không giống với, nàng mị giống như là một loại mùi vị, tản ra chung quanh, càng xác thực là một loại lẳng lơ.

Lam Linh Nhi ghét nhất chính là nữ nhân như vậy.

“Nữ nhân hèn hạ, đi chết đi!”

Hô lên một tiếng, Lam Linh Nhi lướt qua cuộc chiến giữa Kiếm Trần và hai tên Vũ vương, đến trước mặt Hoa Vũ vương.

“Bách Biến ma nữ! Ngươi là đồ hạ tiện, ngươi dám mắng ta!”

Nữ nhân và nữ nhân chính là oan gia trời sinh, nhất là hai nữ nhân xinh đẹp!

“Ngươi nói ta hạ tiện? Ngươi là con heo nái, ngươi biết cái đếch gì!”

Khi không bị mắng là heo nái, Hoa Vũ vương giận dữ đầu bốc lên hơi nước thế nhưng nàng bình thường hành động, cũng không khác gì một con heo nái cả...

Lam Linh Nhi và Hoa Vũ vương chiến đấu, mặc dù chỉ mới bắt đầu thôi thế nhưng chỉ trong nháy mắt trình độ đã vượt qua bên Kiếm Trần.

Bên Lam Linh Nhi, Long Thần còn không lo lắng, hắn lo lắng chính là bên phía Kiếm Trần, dĩ nhiên Kiếm Trần đúng là lợi hại thật sự, đối phương nếu chỉ là một thì khẳng định không phải là đối thủ của hắn nhưng hai người cùng lên thì không giống vậy,

Chiến đấu Địa Vũ cảnh, đối với Long Thần có chỗ tốt thật nhiều, chỉ là hắn hiện tại không có thời gian quan sát, hắn trước muốn biết đại khái tình hình chiến đấu mà thôi, hình như Kiếm Trần tạm thời vẫn còn kiên trì, Long Thần liền thả ra một hơi.

Không sai, thiên khiếu hẳn là ở chỗ mi tâm.

Lúc này, một cái Đế Diễm châu cuối cùng,dưới tác động lực lượng mặt trời, dán tại mi tâm Long Thần, sau đó giống như là hóa thành chất lỏng, tan ra đi vào.

“Ba khiếu huyệt tạo thành khí thế tam giác, thiên phúc, ta như vậy coi như có thiên phú ở cấp bậc tốt nhất.”

Vị trí thiên khiếu ở đây khiến trong lòng Long Thần rất vui mừng, chuyện này chứng minh thiên tư của hắn quả thật cường đại hơn so với người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.