Anh Đừng Có Qua Đây

Chương 38: The moment




"Dĩ nhiên là được!"

Kiếm Trần tóc trắng, nở nụ cười khó có được.

Rất nhanh Khương Vô Nhai đã ngồi dưới ánh trăng, tay phủ trên cây đàn cổ, mà Kiếm Trần thì đứng thổi trường tiêu. Ở phương diện này, hai người tuyệt đối là nhân vật cấp đại sư, đám người Long Thần nghe mà thưởng thức.

Cầm tiêu hợp tấu, mới đầu thanh âm tựa ngâm khẽ, tựa như mê sảng, đến đoạn giữa, lập tức đi vào cao trào, giống như là trên chiến trường vạn người vậy.

Mà lúc này, Xích Ảnh tiện tay hái một chiếc lá trên cây, hô lên một tiếng: "Ta cũng đến."

Sau đó, trong ánh mắt sợ hãi của Long Thần, hắn dùng một chiếc lá thổi ra những thanh nhạc tuyệt vời.

"Âm nhạc tuyệt vời như thế sao có thể thiếu người múa chứ?"

Lam Linh Nhi cười khẽ một tiếng, rất nhanh thân thể nàng di chuyển theo nền nhạc. Long Thần lăn lộn trong giới kĩ nghệ ở trấn Bạch Dương cũng thật lâu, thấy qua không ít điệu múa tuyệt đẹp, thế nhưng Lam Linh Nhi lúc này giống như một còn bươm bướm màu lam, sống động như thật. Bằng kỹ thuật múa của nàng khiến cho điệu múa đó thành đẹp nhất mà Long Thần từng chứng kiến qua.

"Mọi người đều có tài nghệ? Vậy thì Lôi Chấn to con sao lại không có gì..." Long Thần có chút bất đắc dĩ nghĩ tới đây.

Đúng vào lúc này, Lôi Chấn cười lên một tiếng sang sảng, vọt vào trong sân, cười nói: "Các ngươi đều đến, sao có thể thiếu điệu múa của Chiến tộc phương bắc ta được!"

Sau khi nói xong, thân thể của hắn nhanh chóng chuyển động, cái gọi là điệu múa Chiến tộc kia, động tác kịch liệt, đại khai đại hợp, nhưng mà tràn đầy dã tính và mạnh mẽ. Bề ngoài to lớn của Lôi Chấn, còn có âm nhạc kích tình đến cao độ, đánh vào thị giác người xem, và so với một con bướm tuyệt đẹp ở bên cạnh, hắn càng giống như là một con thú dữ!

Cuối cùng, hết thảy đều dừng lại.

Năm người bọn họ ngơ ngác nhìn Long Thần, trong đó Lam Linh Nhi nói: "Tiểu đệ đệ, ngươi đây là đang xem tài nghệ của chúng ta miễn phí sao? Nếu như không nhảy ra đây thì Lam tỷ tỷ ta sẽ lột sạch quần áo của ngươi đó, sau đó đẩy ngươi vào trong hồ nước lạnh hơn ba ngày ba đêm.”

Những người khác đều cười vui sướng khi có người gặp họa.

Long Thần xem như là nhìn thấy khuôn mặt thật của bọn họ. Nói tổng thể thì Long tộc là một đám cường giả có thực lực cực cao, nhưng mà tâm tình chơi đùa tương đối ác ôn. Thế nhưng, Long Thần rất thích nơi này.

Năng khiếu gì gì đó Long Thần đúng là chẳng có gì cả. Bắt đầu từ cái ngày nhận được Long ngọc, hắn đều tu luyện và giết người. Về phần những thứ này hắn sớm đã quên đi sạch sẽ. Cho nên hắn vẫn từ trong tàn sát mà sinh tồn, so với tự do tự tại như bọn họ, Long Thần cảm giác mình kém cạnh hơn rất nhiều.

Tu vi của hắn một đường tăng nhanh nhưng ở phương diện tâm thái lại đi theo đường ngoằn ngoèo. Đặc biệt phải nói đến thần thông Luyện huyết hóa khí, hoàn toàn mang hắn vào trong

"Thật lòng là ta chẳng biết cái gì cả..." Long Thần khoát khoát tay, cười khổ nói.

"Không biết? Vậy thì Lam tỷ tỷ ta sẽ thực hiện lời hứa của mình, lột sạch quần áo của ngươi?" Lam Linh Nhi hù dọa nói.

"Linh Nhi, được rồi, đừng có dọa người nhà nữa, với lại, ngươi là một nữ nhân hoàng hoa khuê các. Ngoài miệng thì chiếm tiện nghi, nếu người ta muốn cởi thì ngươi có dám cởi hay không?" Khương Vô Nhai cười nói.

Lam Linh Nhi bị lời nói của hắn làm cho vừa thẹn vừa giận.

"Thế nhưng Long Thần này, ngươi cũng không có thể chỉ xem biểu diễn thôi. Chúng ta đưa ngươi một nhiệm vụ, ngươi hoàn thành thì chúng ta bỏ qua cho ngươi." Khương Vô Nhai nói.

"Nhiệm vụ gì?" Long Thần hỏi.

"Ngươi nếu như mời được Nguyệt nhi ra đây, chúng ta tạm tha cho ngươi." Khương Vô Nhai nói.

Long Thần thấy kỳ quái, năm người bọn họ ở chỗ này cười nói vui vẻ như vậy, tại sao Long Nguyệt không ra tham gia nhỉ?

"Đại tỷ luôn luôn là như vậy đó, quá khắc khổ, chúng ta vui đùa, nàng càng không để ý tới. Ngươi nếu như có thể mời đại tỷ ra đây, chúng ta liền không làm khó dễ ngươi nữa." Lam Linh Nhi bổ sung.

"Được rồi, ta cố thử một chút xem sao."

Long Thần thấy mấy người bọn họ đều là một bộ dáng không bỏ qua cho mình, nên chỉ có thể đứng lên, hướng ngôi nhà gỗ Long Nguyệt ở đi tới. Có thể liên quan tới tính thích thanh tịnh, căn nhà gỗ nàng ở cũng có chút xa xa.

Quay đầu nhìn lại, mấy người bọn họ lại bắt đầu vui đùa. Đã chừng này tuổi rồi mà còn... Long Thần có chút im lặng.

Nhà gỗ của Long Nguyệt không có bất kỳ tiếng động nào, Long Thần sau khi tới cửa, hắn đang muốn gõ cửa, bên trong đã có thanh âm vang lên: "Vào đi."

Là tiếng của Long Nguyệt.

Long Thần đẩy cửa đi vào, vừa mới mở cửa, Long Thần đã bị trấn trụ. Hắn lúc này nhìn qua thấy một nữ tử mặc quần áo rộng thùng thình, đầu tóc được búi thành một đống, đang luyện quyền. Nhìn như là quyền pháp bình thường, nhưng ở trong tay nàng lại toát ra một loại hương vị huyền ảo. Ánh mắt Long Thần chỉ nháy mắt thôi đã bị hút lấy, rất nhanh hắn liền quên đi mục đích mình tới nơi này, chìm vào trong quyền pháp của Long Nguyệt.

Mỗi một lần ra quyền, thu quyền, mỗi một cái động tác tựa như thẩm thấu vào trong nội tâm Long Thần. Hắn mở to mắt, cảnh tượng trước mắt hiện đầy trong mắt hắn.

Long Nguyệt tựa như đang đứng ở trung tâm đại địa, mỗi một quyền pháp của nàng đánh ra là có thể tạo thành nhịp đập đại địa, một luồng sóng mãnh liệt, hoặc là nói, mỗi một quyền pháp của nàng mặc dù bình thường nhưng chặt chẽ gắn kết cùng với đại địa. Hình như nàng biến thành trung tâm đại địa, động tác của nàng làm cho mặt đất chung quanh trở nên chấn động.

Lần lượt là quỹ tích huyền ảo, xẹt qua trước mắt Long Thần. Rất rất nhiều cảm giác không hiểu rõ xuất hiện ở trong đầu óc Long Thần. Hắn tin tưởng bản thân cho dù có lực lượng lớn hơn đi nữa cũng không đánh ra được một quyền như thế. Mặc dù cũng không có liên quan gì đến lực lượng lớn nhỏ, vì Long Nguyệt dùng lực lượng vô cùng nhỏ, âm thanh trên miệng cũng không có phát ra.

"Lực lượng nhỏ bé mà có thể đưa tới nhịp đập đại địa, đây không phải liên quan đến lực lượng, mà là liên quan đến tâm và hồn."

Khi Long Thần vừa ý thức được điểm này thì Long Nguyệt từ từ thu quyền, mà Long Thần từ chấn động bởi quyền pháp của đối phương mà lấy lại tinh thần.

Long Nguyệt lúc này cũng không mặc khải giáp bó sát, nàng búi tóc thành đuôi ngựa, y phục trắng mềm mại. Nàng như vậy nhìn có cảm giác nhu tình, vẻ bề ngoài Long Nguyệt so với Lam Linh Nhi mà nói không thể thua kém hơn. Lam Linh Nhi giống như tiểu mỹ nhân kiều mỵ, mà Long Nguyệt khí chất đoan trang, ánh mắt tràn đầy uy lực làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Khí tràng cả người làm cho người ta đứng ở bên cạnh nàng đều có cảm giác sởn tóc gáy.

Lúc này, nàng nhìn Long Thần, nói: "Quyền pháp lúc nãy, ngươi cảm giác được cái gì?"

"Rất mê hoặc, hiểu nhưng cũng không phải là hiểu lắm.” Long Thần không dám múa rìu qua mắt thợ, nghi hoặc nói.

Long Nguyệt chuyển vấn đề, nói: "Nghe nói ngươi khi đang ở Thông Thiên cảnh tu luyện rất nhanh chóng, một hai tháng ngắn ngủi mà đã tăng vọt rất mau?"

“Ừ.”

Long Thần gật đầu, không biết tại sao nàng lại hỏi vấn đề này.

“Ta cá là ngươi ỏa tam đại vũ cảnh sẽ không có loại tốc độ đột phá như thế.” Long Nguyệt dứt khoát nói.

“Tại sao?”

Long Thần vẫn thấy khó hiểu, hắn bằng Luyện huyết hóa khí, bất luận là cảnh giới gì đều có thể tăng lên nhanh chóng.

“Xem ra ngươi đối với tam đại vũ cảnh không biết một chút gì. Tam đại vũ cảnh bất đồng với tứ đại trụ cột cảnh, tứ đại trụ cột cảnh thuần túy là tăng chân khí và mở ra khiếu huyệt mạch lạc trong cơ thể. Mà tam đại vũ cảnh thì lại không giống như vậy, có thể nói chỉ có vào nhập tam đại vũ cảnh mới có thể gọi là võ giả chân chính. Mới có thể xứng đáng với chữ Vũ!”

“Xin chỉ giáo!”

Lời Long Nguyệt quả thực đã phá vỡ nhận thức của Long Thần.

“Tứ đại trụ cột cảnh chỉ cần trụ cột không quá kém, luyện hóa một chút linh dược giúp tăng lên chân khí… Đến cuối cùng chính là mở ra thiên khiếu, đạt tới Thông thiên cảnh tầng chín. Nhưng vì cái gì mà có rất nhiều người bị vây ở Thông thiên cảnh tầng chín, cả đời cũng không có đạt tới tam đại vũ cảnh? Đó là bởi vì căn bản bọn họ không hiểu cái gì cả, cái gì là Vũ, cái gì là Vũ cảnh!”

Ánh mắt Long Nguyệt nhấp nháy nhìn Long Thần, ngụ ý nếu Long Thần vẫn còn không hiểu, vậy thì muốn đột phá Vũ cảnh cũng sẽ rất khó khăn.

Đối phương là võ giả Địa Vũ cảnh tầng ba, có đủ quyền uy dạy bảo mình.

Long Thần biết nàng đã nói vậy thì muốn để mình tìm ra lý do đi sai đường, cho nên hắn liền vội vàng nói: “Kính xin Long Nguyệt tỷ giảng giải cặn kẽ, như thế nào là Vũ cảnh?”

Long Nguyệt thấy hắn không phản bác ý kiến của mình mà là vui mừng xin chỉ giáo.

Nàng âm thầm gật đầu, nói: “Hiện tại điều quan trọng nhất của ngươi là chữa trị ám thương, sau đó dùng Đế Diễm châu, vào Cửu Dương trùng nhật tám ngày sau tăng lên Thông thiên cảnh tầng chín. Đợi đến lúc đó ta sẽ dạy ngươi cái gì là Vũ cảnh.”

Long Thần cũng biết được đạo lý dục tốc bất đạt.

Cho nên hắn gật đầu nói: “Đa tạ!”

Long Nguyệt kia đúng là có tính cách nữ nhân, với lại trong nóng ngoài lạnh. Cùng tiếp xúc với nàng, Long Thần cảm thấy sẽ không có bất kỳ thiệt thòi nào.

“Đa tạ? Cũng không cần cảm tạ, trên người của ta và ngươi đều chảy chung huyết mạch. Chờ ngươi cường đại rồi cũng có thể để cho nhất tộc lưu lại nhiều huyết mạch. Đây chính là giấc mộng của ta.” Long Nguyệt nói.

Cho dù là không mặc áo giáp, lúc nàng nói chuyện cũng không có bất kỳ biểu tình nào.

“Linh dược đã chuẩn bị xong. Nếu ngươi đã đến rồi, ta đây liền bắt đầu chữa thương cho ngươi. Ngươi sử dụng phương pháp chèn ép tiềm lực, những tiềm lực tổn thất kia ta không cách nào giúp ngươi lấy trở về. Thế nhưng ở phương diện thân thể thì ta có thể làm cho ngươi hoàn hảo như lúc ban đầu. Ngươi nhớ lấy, có một số loại phương pháp tuyệt đối không thể tái sử dụng.”

Từ trong cách nói chuyện lãnh đạm của nàng, Long Thần nghe được sự quan tâm ẩn trong đó. Hắn biết Long Nguyệt bởi vì huyết mạch nên đối với hắn vẫn vô cùng chiếu cố.

“Hiện tại bắt đầu đi thôi. Bọn họ bên ngoài đang chờ ta…” Long Thần có chút lúng túng nói.

Không biết tại sao. Ở trước mặt Long Nguyệt, Long Thần cảm giác mình giống như là tiểu đệ đệ vậy, sợ rằng biểu hiện không tốt sẽ làm cho vị tỷ tỷ trước mắt đây không hài lòng.

“Đừng để ý tới đám người ngu xuẩn kia.” Long Nguyệt trực tiếp nói.

Tiếp đến, Long Nguyệt mang theo Long Thần đi vào trong chỗ ở của nàng.

“Thương thế của ngươi cần phải điều dưỡng trong ngoài cùng một lúc. Ít nhất cần thời gian ba ngày ba đêm mới có thể triệt để khỏi hẳn. Ta đã chuẩn bị cho ngươi không ít linh dược, phối hợp lại mới có hiệu quả. Trong đó có một linh dược Vương cấp đẳng quan trọng nhất là Thánh Tâm Tuyết Liên.”

Long Thần gật đầu liên tục. Long Nguyệt sẽ tự mình thao tác chuyện chữa thương, nàng sớm đã chuẩn bị, từ trong túi càn khôn lấy ra một khối nham thạch to lớn. Trên khối nham thạch kia vừa vặn khoét một lỗ như cái thùng nước, có thể chứa chấp thân thể Long Thần ở trong đó.

“Cái thùng đá này…”

Long Thần có chút kinh ngạc.

“Ngươi có thể đoán ra nó? Không tệ lắm. Là do ra tự làm đấy.”

Trong ánh mắt Long Nguyệt xuất hiện tia tán thưởng.

Trong lòng Long Thần kinh ngạc không thôi. Quang hoa trên lỗ thủng đó giống như là được lau chùi quanh năm suốt tháng vậy. Thế nhưng Long Nguyệt nói là nàng dùng quyền tạo ra.

“Vũ cảnh chính là dùng lực lượng đến trình độ này sao?”

Long Thần chắc lưỡi hít hà không dứt.

Ngay sau đó Long Thần được nàng phân phó, tiến vào bên trong khối nham thạch kia, dưới sự khống chế của Long Nguyệt, rất nhiều dịch dược đã được chuẩn bị bắt đầu trà vào trong. Rất nhanh thân thể Long Thần đã bị dịch dược hoàn toàn bao trùm. Những tinh hoa trong linh dược lúc này đang thấm vào trong thân thể của hắn, cho hắn cảm giác vô cùng thoải mái.

Ngay sau đó, Long Nguyệt lại cho Thánh Tuyết Tâm Liên vào.

“Đây chính là điều dưỡng trong lời của nàng sao.” Long Thần thầm suy nghĩ.

Bên trong không những có linh dược Vương cấp Thánh Tuyết Tâm Liên, mà còn có những dịch dược trên quý. Dưới dạng điều dưỡng thế này, ba ngày ba đêm, ám thương trên người hắn do huyết tế tầng ba tạo ra sẽ tốt lên.

Xong xuôi hết thảy, Long Nguyệt dặn dò hắn một hồi, lúc đó mới đi ra ngoài.

Đắm chìm trong linh dược, cảm giác được thân thể của mình dần dần chuyển biến tốt đẹp. Long Thần thở phào nhẹ nhõm. Sau đó hắn mới bắt đầu nội thể hiện trạng của mình.

“Rốt cuộc vẫn sống tiếp, còn có Đế Diễm châu vào tay, quá trình này mặc dù gian nan, thế nhưng kết quả so với dự liệu lúc trước cũng không khác nhau nhiều lắm. Bây giờ đã rời Cổ Ma vực rồi, chờ tám ngày sau là đạt tới Thông thiên cảnh tầng chín thì mới quyết định đi nơi nào.”

Trong lòng sau khi có được mục tiêu thì đầu óc Long Thần cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều.

“Xem ra vẫn phải đi theo đám người bọn họ một thời gian. Bằng không ta một mình một người sờ soạng, muốn đạt tới cái gọi là Vũ cảnh kia hẳn là không dễ dàng. Mà Long Nguyệt đã có dự tính dạy ta. Ở Thần Vũ thánh triều là thiên hạ của Vũ Minh có thể nhìn ra được, Vũ Minh nắm giữ Thần Vũ thánh triều vô cùng mạnh mẽ. Ta đây nếu đi ra ngoài nhất định sẽ bị truy nã. Đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết. Ở với bọn họ cùng một chỗ quả thật không tệ, ít nhất tính mạng được bảo đảm. Hơn nữa bọn họ là một đám người thú vị…”

Lăn lộn ở trên đoạn đường này tương đối nguy hiểm. Có loại thế lực tồn tại như Vũ Minh, Thần Vũ thánh triều tuyệt đối là hung địa. Long Thần là người không chịu bị người khác quản chế, làm sao mà không ở dưới thế lực cưỡng bức này nảy sinh xung đột cùng bọn hắn?

“Đại ca, Tiểu Miêu nói cho ta biết một tin tức tốt!” Thời điểm Long Thần chữa thương, Tiểu Lang trong Thái Hư cảnh bỗng nhiên hưng phấn nói.

“Là tin tức tốt gì?” Long Thần liền vội vàng hỏi.

“Ngươi có thấy qua yêu thú Vương cấp chưa?” Tiểu Lang hỏi.

“Dĩ nhiên là chưa.”

Toàn bộ Cổ Ma vực đều không có yêu thú Vương cấp.

“Tiểu Miêu nói yêu thú Vương cấp trở lên có năng lực hóa thành hình người, thực lực càng thêm hung hãn. Vào thời điểm hóa thành hình người, lực chiến đấu càng thêm mạnh. Chẳng qua yêu thú Vương cấp hóa thành hình người thật ra lực chiến đấu không mạnh, không thể so sánh với hình thú. Chỉ là chờ đến Hoàng cấp, thậm chí là Thần cấp, cho dù là hình người cũng đủ để phát huy ra lực chiến đấu cường hãn! Nhưng mặc kệ thế nào, ta cũng có cơ hội làm người một lần nữa…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.