Anh Đừng Có Qua Đây

Chương 22: Cậu có thích mình không?




Khi bọn họ giằng co, bên dưới đài, Xích Quỷ vương và Thanh Li vương cũng giằng co. Thanh Li vương không nguyện ý con gái mình đối mặt với đối thủ Ứng Thiểu Thiên, thế nhưng hôm nay biểu hiện của Liễu Y Y, dưới sự giúp đỡ của Long Thần đã là ngoài dự đoán của nàng. Nàng phi thường hài lòng.

Dĩ nhiên, trong lòng vẫn có nhiều tia mong chờ Liễu Y Y thắng được Ứng Thiểu Thiên.

"Một nữ nhân nhu nhược làm vợ người ta còn có thể, muốn thượng đài chiến đấu thì còn non một chút." Xích Quỷ vương châm chọc.

"Ta đây là nữ nhân nhu nhược, đường đường là Xích Quỷ vương ngươi ngay cà nữ nhân nhu nhược như ta đây cũng không làm gì được, không cảm giác được mình rất mất mặt hay sao, vậy mà còn đắc ý nữa chứ?" Thanh Li vương phản kích nói.

Xích Quỷ vương vốn không am hiểu cãi lộn, bị Thanh Li vương nói một câu, liền gấp đến độ đỏ tận mang tai, nói: "Ai thắng ai thua ngươi cứ chờ xem, cười đến cuối cùng mới là người chiến thắng. Ngươi nuôi dưỡng nữ nhi bảo bối lâu như vậy, cuối cùng không phải là thành toàn cho đồ nhi của ta hay sao?"

"Lúc này nói còn quá sớm rồi đó?"

Trong lòng Thanh Li vương đối với Long Thần có lòng tin rất lớn.

"Vậy thì nhìn xem!" Xích Quỷ vương nghiến răng nghiến lợi nói.

Thật ra ở trong mắt mọi người, Liễu Y Y so với Ứng Thiểu Thiên mà nói, yếu nhược đến không thể yếu hơn. Liễu Y Y vì muốn chứng minh bản thân mình, cho nên khi mới bắt đầu nàng không lựa chọn nhận thua, mà cùng Ứng Thiểu Thiên giằng co.

"Mỹ nhân như thế ta không đành lòng đả thương ngươi, ngươi hay là nhận thua đi" Ứng Thiểu Thiên lạnh nhạt nói.

"Bớt nói lời vô ích, ta quen biết Ứng Thiểu Thiên, ngươi cũng không phải là phế vật chỉ biết khua môi múa mép."

Liễu Y Y cường ngạnh khó có được, chân khí toàn thân tuôn ra, chân khí tiếp cận Thông thiên cảnh tầng tám, kỳ thật cũng tương đối hùng hậu.

Ứng Thiểu Thiên cũng biết, mình càng nói nhảm sẽ làm đối phương xem thường. Liễu Y Y hiển lộ thần sắc khinh bỉ kia làm cho sắc mặt hắn dần dần rét run. Kể từ ngày Long Thần xuất hiện, Liễu Y Y đã bắt đầu không khách khí với hắn.

Đối với Long Thần, Ứng Thiểu Thiên tràn đầy tức giận, chẳng qua lúc này hắn cũng chỉ có thể đem tức giận đó phát tiết đến trên người Liễu Y Y.

Ứng Thiểu Thiên quát lên một tiếng, cả người hóa thành một đạo huyễn ảnh, trong nháy mắt xông về Liễu Y Y. Thân thể của hắn cuốn động lên cuồng phong, một đạo quyển phong cự đại, tại trung tâm quyển phong, một đạo kiếm quang ầm ầm xuất hiện, đâm về mi tâm Liễu Y Y.

"Ngự Phong kiếm chỉ!"

Vừa ra tay, Ứng Thiểu Thiên cũng chẳng cần lưu tình gì đó, trực tiếp phát ra chiến kỹ Thiên giai cao đẳng.

Ngự Phong kiếm chỉ kia, là một chiêu mà Ứng Thiểu Thiên sử dụng thuần thục nhất.

Lúc này gặp phải Ngự Phong kiếm chỉ khổng lồ kia, ánh mắt Liễu Y Y chợt lóe lên quang mang. Thân thể lả lướt của nàng nhanh chóng vũ động, Càn Khôn Bát Quái trận từng đối phó Long Thần được sử dụng một lần nữa. Càn Khôn Bát Quái trận là một môn chiến kỹ không tệ, vừa công kích lại có tính phòng ngự, như lúc này hoàn toàn hiệu quả. Càn Khôn Bát Quái trận quang mang chớp động được Liễu Y Y đánh ra, nhất thời hấp dẫn không ít lời than thở.

Liễu Y Y tựa như đạt tới Thông thiên cảnh tầng tám, lực chiến đấu chắc chắn sẽ không kém bao nhiêu so với Ứng Thiểu Thiên.

Nàng kém chỉ là một cơ hội mà thôi.

Ngự Phong kiếm chỉ và Càn Khôn Bát Quái trận ầm ầm đụng nhau, công kích Ứng Thiểu Thiên. Không hổ là Thông thiên cảnh tầng tám, trực tiếp đem Càn Khôn Bát Quái trận Liễu Y Y đánh tan hoàn toàn. Hắn còn chưa kịp mừng rỡ. Liễu Y Y hoàn toàn không bị công kích của hắn ảnh hường. Tại thời điểm Càn Khôn Bát Quái trận vừa mới tiêu tan, nàng liền đánh ra một quyền về phía Ứng Thiểu Thiên.

Ứng Thiểu Thiên nhướng mày. Hắn đang muốn đánh trả. Bỗng nhiên ở phía sau xuất hiện một đạo công kích.

"Ma Ảnh phân thân!"

Ứng Thiểu Thiên lấy làm kinh hãi, hai đạo công kích Thiên giai cao đẳng dường như cũng khó đối phó. Đây là công kích cường độ cao nhất cùa Liễu Y Y, nhưng mà Ứng Thiểu Thiên hắn không sợ.

"Cuồng Phong kiếm chỉ."

Thân thể Ứng Thiểu Thiên nhanh chóng chuyển động, cuồng phong gào thét. Rất nhanh bản thân hắn liền hóa thành một trận long quyển phong to lớn. Từng đạo kiếm chỉ từ trong cuồng phong, hóa thành từng đạo kiếm quang mạnh mẽ hướng hai phương hướng nhanh chóng đánh tới. Hai hướng này chính là bản thân Liễu Y Y và Ma Ảnh phân thân.

Liễu Y Y ý thức được, nàng còn không là đối thủ Ứng Thiểu Thiên. Một chiêu Cuồng Phong kiếm chỉ kia, nàng tuyệt đối không tiếp được. Nàng biết đạo lý khó lui, lúc này trực tiếp rút Ma Ảnh phân thân, sau đó tự thân nhanh chóng lui về phía sau.

"Muốn chạy?"

Ứng Thiểu Thiên phát ra tiếng cười dữ tợn. Sự khinh bỉ và cao ngạo của Liễu Y Y đối với hắn đã triệt để kích phát sự phẫn nộ của hắn. Hắn lập tức cổ động toàn bộ lực lượng Cuồng Phong kiếm chỉ, một tiếng chấn động, ngàn ngàn vạn vạn kiếm chỉ, giống như thủy triều vậy, hướng Liễu Y Y đánh tới.

Nếu như bị đánh trúng, tất nhiên là có kết quả vạn kiếm xuyên tâm.

"Ta nhận thua!"

Lúc này, Liễu Y Y vội vàng hô lên, công kích như vậy, nàng biết mình tuyệt đối không đón được, đối với nàng mà nói, Ứng Thiểu Thiên thật sự quá mạnh mẽ.

Liễu Y Y đã nhận thua, trận chiến này đã phân thắng bại. Dựa theo đạo lý mà nói, Ứng Thiểu Thiên lúc này triệt hồi công kích mới đúng. Thế nhưng mọi người khiếp sợ chính là, Cuồng Phong kiếm chỉ kia vẫn hướng Liễu Y Y mà công kích. Hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh. Liễu Y Y nếu là bị đánh trúng, tuyệt đối hương tiêu ngọc vẫn.

"Khốn kiếp!"

Trong lòng Long Thần vô cùng tức giận! Khoảng cách giữa hắn cùng Liễu Y Y vẫn còn rất xa, cho nên tuyệt đối không cứu được Liễu Y Y, những đại Ma vương khác mặc dù thực lực cường hãn, nhưng mà khoảng cách càng thêm xa xôi.

Ai cũng không nghĩ tới Ứng Thiểu Thiên muốn lấy đi tính mạng Liễu Y Y.

Không khí hiện trường nhất thời trở nên vô cùng khẩn trương. Thanh Li vương giận dữ, ghế ngồi cũng bị nàng đánh vỡ. Cả người nàng hóa thành một đạo huyễn ảnh thanh sắc, nháy mắt xuất hiện ở trước người Liễu Y Y, chỉ vung tay lên thôi trực tiếp đem Ứng Thiểu Thiên đánh bay ra ngoài.

"Ngươi dám đánh đồ nhi của ta!" Xích Quỷ vương phát ra một trận gào thét.

Hắn thấy Thanh Li vương động thủ, sợ nàng thương tổn tới đồ nhi của mình, vội vàng xuất động, vừa lúc tiếp được Ứng Thiểu Thiên.

"Vũ cảnh, thật không ngờ cường đại đến vậy?"

Long Thần có chút ngạc nhiên, mới vừa rồi hắn còn cho rằng Thanh Li vương tuyệt đối không cứu được Liễu Y Y. Nào biết chỉ trong một cái nháy mắt, Liễu Y Y đã được cứu, Long Thần vì vậy mới thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Li vương cũng không ngu ngốc, nàng mặc dù rất muốn đánh Xích Quỷ vương một trận, nhưng mà Xích Quỷ vương kia thuộc loại ngốc nghếch. Đối chọi với hắn thì cuối cùng chỉ có mình chịu thiệt thòi. Cho nên lúc này đối với Ứng Thiểu Thiên, cũng không hạ thủ nặng tay. Nếu như những người khác dám giết con gái nàng, lúc này đoán chừng đã tan xương nát thịt.

"Đánh đồ nhi ngươi thì thế nào, đã nói nhận thua, tại sao còn ra tay? Đây chính là phong cách của Xích Quỷ vương điện ngươi sao? Thật là làm cho người ta mở rộng tầm mắt ha." Thanh Li vương châm chọc một câu.

Nàng không có lòng dạ nào ở chỗ này chịu mất mặt, liền mang Liễu Y Y trực tiếp đi xuống, để lại Xích Quỷ vương đỡ Ứng Thiểu Thiên, đón nhận vô số ánh mắt chăm chú.

Xích Quỷ vương cũng biết Ứng Thiểu Thiên đang làm gì. Lần này mặt mũi của hắn dường như đã bị ném đi sạch. Thanh Li vương không có ý đánh nhau với hắn, hắn cũng chỉ xám xịt chạy về chỗ ngồi. Về phần Ứng Thiểu Thiên thì bị hắn kéo trở về.

Mọi người cười vang một trận.

“Ứng Thiểu Thiên kia thật là kỳ quái nha. Liễu Y Y đã nhận thua rồi mà hắn còn hạ thủ? Ngươi nói hắn có phát rồ hay không? Mọi người đều biết, nếu như xếp hạng lần này Thanh Li vương điện không bằng Xích Quỷ vương điện, Liễu Y Y phải gả cho Ứng Thiểu Thiên. Là Ứng Thiểu Thiên biết rõ không có cơ hội sao?”

“Ai biết được hắn nghĩ gì, ta vốn cảm thấy hắn là một thanh niên tốt. Giờ nhìn lại, quả thực đức hạnh giống như Xích Quỷ vương. Thật đúng là gì nhỉ? Hổ phụ sinh hổ tử.”

“Sai, chính là quạ đen nhất thiên hạ!”

“Sai, làm sao đen được, rõ ràng là hồng mà!”

“Ha ha!”

Nếu như một người chế nhạo, Xích Quỷ vương trực tiếp một chỉ giết tới.

Nhưng nếu là tất cả mọi người cười nhạo, trên mặt Xích Quỷ vương liền không thể chịu được nữa, hắn quát lên: “Tất cảm im lặng cho ta! Các ngươi cứ chờ xem, ai cười đến cuối cùng, mới là người chiến thắng!”

Quả thật, lần này thắng lợi chính là Ứng Thiểu Thiên. Ứng Thiểu Thiên đã thành công lọt vào ba hạng đầu. Nếu Long Thần không lọt vào được, nói không chừng Xích Quỷ vương điện thắng chắc.

Thấy Xích Quỷ vương nổi đóa, mọi người mới dừng nghị luận. Thế nhưng hành động mới nãy của Ứng Thiểu Thiên quả thực khiến cho mọi người trong lòng phỉ báng. Hơn nữa một Liễu Y Y nũng nịu như thế, nếu như Thanh Li vương chậm một bước, đại mỹ nhân nũng nịu kia hương tiêu ngọc vẫn rồi, trong lòng ai cũng không thoải mái.

“Thiểu Thiên, ngươi vừa rồi là không đúng!” Xích Quỷ vương nhìn Ứng Thiểu Thiên quát lên thanh âm trầm thấp.

Lúc này Ứng Thiểu Thiên vẫn có chút sợ hãi, sắc mặt hắn đỏ bừng, nói: “Sư tôn, ta chịu không được Liễu Y Y. Nàng xem thường ta. Ta muốn cho nàng biết, ta mạnh như thế nào!”

“Ngươi là một tên ngu ngốc! Con lừa ngu ngốc! Ngươi muốn cho nàng biết, ít nhất cũng phải xếp hạng thứ hai mới đúng!”

Xích Quỷ vương không nói nổi. Đều là thông minh tuyệt đỉnh, sao hôm nay lại thiểu não như vậy? Cho dù Liễu Y Y cảm thấy hắn lợi hại, nhưng mà tổn hại đến uy danh của bản thân hắn, thậm chí là uy danh của Xích Quỷ vương.

Ứng Thiểu Thiên lúc này mới tỉnh ngộ, khuôn mặt xin lỗi nói: “Sư tôn, ta lúc nãy thật sự bị trùng động. Ta cả đời này chưa từng gặp qua việc bị nữ nhân khinh bỉ, cho nên ta làm không đúng. Thế nhưng tiếp đến ta nhất sẽ mang uy danh về cho Xích Quỷ vương điện!”

Nhìn về phương hướng Long Thần, trong mắt Ứng Thiểu Thiên tràn đầy oán độc.

Sau khi trò khôi hài này chấm dứt, cuộc chiến đấu vẫn tiếp tục. Tiếp đến còn có hai danh ngạch tam cường, rốt cuộc sẽ là ai đây, chỉ có thể nhìn vận khí.

Thần Phong ma tướng thấy chuyện này đã kết thúc, Khương Vô Thương ở dưới ra hiệu, hắn tuyên bố: “Bây giờ, mời số ba và số bốn lên đài. Ta nói trước một câu, một khi đối phương đã nhận thua, nếu như bên còn lại vẫn hạ sát thủ thì sẽ bị hủy bỏ tư cách. Hi vọng các vị chú ý!”

Quy tắc đây hiển nhiên là Khương Vô Thương vừa mới định ra. Cho nên Ứng Thiểu Thiên tư cách lọt vào ba hạng đầu cũng không có gì thay đổi.

Số ba và số bốn sẽ là ai đây nhỉ?

Đợi sau khi Thần Phong ma tướng nói xong. Trong bốn người, người đầu tiên xuất động chính là Trần Phong. Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn Long Thần, sau đó đi lên lôi đài màu đen, đối với Thần Phong ma tướng nói: “Ta là số bốn, không biết số ba là ai?”

Khi hắn nói xong, trong ba người Long Thần có một người sắc mặt trắng bệch!

“Là ta!”

Người kia là Thông thiên cảnh tầng tám, khó khăn lắc lắc đầu.

Trận chiến đầu tiên của hắn chính là Thông thiên cảnh tầng tám, cuối cùng liều mạng mới thắng lợi. Thế nhưng không nghĩ tới cửa ải cuối cùng đụng phải Trần Phong.

Trong lòng hắn biết rất rõ thực lực Trần Phong, cho nên lúc này hắn nói thẳng: “Các vị, vận khí ta không tốt, lần này ta trực tiếp bỏ cuộc.”

Bốn người còn lại, hai người tạo thành một tổ, cho nên hắng cũng đang suy đoán đối thủ của mình là ai. Cảm giác may mắn của hắn chính là, chỉ cần không phải Trần Phong thì nhất định có thể lọt vào ba hạng đầu, nhưng nếu gặp Trần Phong thì hắn tất nhiên sẽ không vào được.

Cho nên, hắn đây chỉ có nhận mệnh.

Vận khí của một ít người vốn kém, có ít người vận khí rất là tốt, chuyện này khó nói.

Hắn bỏ cuộc, làm mọi người một lần nữa trở nên xôn xao vô cùng. Trần Phong tự động tiến vào ba hạng đầu. Đây không phải là mấu chốt, mà mấu chốt là Long Thần. Ánh mắt của mọi người lần nữa đập đến trên người Long Thần.

"Trời ạ! Vận khí cũng thật sự quá tốt, tại trận chiến vòng thứ nhất, hắn gặp được Thông thiên cảnh tầng bảy. Bây giờ là vòng thứ hai, hắn cũng gặp được Thông thiên cảnh tầng bảy!"

"Nhìn ra được, đây chỉ là trùng hợp. Nhưng vận khí tốt đến loại trình độ này, quả nhiên làm cho người ta không nói được lời nào!"

"Chỉ là Thông thiên cảnh tầng bảy lại có thể đi tới điểm cuối, bởi vì vận khí. Không cần tốn hao sức lực, trực tiếp lọt vào ba hạng đầu. Ở trong lịch sử Cổ Ma vực hình như là từ trước đến nay chưa từng có!"

Dĩ nhiên, lúc này Long Thần vẫn còn chưa tính là ở trong ba hạng đầu, nhưng là từ tình huống động thủ giữa hắn và Thông thiên cảnh tầng bảy mà nhìn, Thông Thiên cảnh thất trọn hoàn toàn không phải là đối thủ.

Vốn bởi vì chuyện Liễu Y Y, Thanh Li vương sắc mặt có chút không tốt. Nhưng lúc này nàng không nhịn được cười. Long Thần vào sáu người hạng đầu thì Long Thần cũng được xem như là ở ba hạng đầu. Thành tích Thanh Li vương điện bọn họ gộp lại, nhất định ở phía trên Xích Quỷ vương điện! Dù sao thái thượng trưởng lão chấm điểm đều công bằng. Ánh mắt quần chúng cũng là sáng như sao.

Chuyện này đồng nghĩa Liễu Y Y không cần phải gả cho Ứng Thiểu Thiên, mà hỏm nay Xích Quỷ vươna nhất định quỳ rồi.

Năm đó, bọn họ đánh cuộc được tiến hành ở trước mặt mọi người, ngoại trừ Đế Diễm châu quy chúc cho ai đó. Đánh cuộc giữa bọn họ là ở khảo hạch đệ tử lần này xem ai lớn hơn, hơn nữa vừa mới bắt đầu Thanh Li vương điện và Xích Quỷ vương đã bắt đầu minh tranh ám đấu. Rốt cuộc cũng đã tới thời khắc then chốt, Thanh Li vương điện chắc chắn thắng cược.

"Xích Quỷ vương, nam tử hán đại trượng phu, đã nói tuyệt không nuốt lời, cũng đừng làm cho nữ nhân mảnh mai như ta đây xem thường, làm cho tất cả đệ tử Cố Ma vực cũng xem thường." Tiếng cười Thanh Li vương, truyền khắp nơi trong đệ tứ trọng Ma giới.

"Nghĩ hay quá nhỉ! Khương Thành còn không vào ba ngườ đứng đầu đấy, nằm mơ giữa ban ngày!"

Mặt Xích Quỷ vương đen có thể so với hầm cầu. Lúc này hắn giận dữ đến cả người phát run, ghế ngồi dưới mông hắn ba một tiếng, trực tiếp bị hắn đánh nát.

"Thiểu Thiên, tranh thủ đệ nhất! Chỉ có vô địch, ta mới không quỳ xuống trước mặt tiện nhân kia!" Xích Quỷ vương nghiến răng nghiến lợi nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.