Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Chương 97: Võ mồm dẫn đến chuyện binh đao




Nhân đang ddnhj tìm tki đặng lão ra chào hỏi xã giao vài câu . Anh đang rất lo lắng chi Thiên bây h còn tâm trạng để xã giao sao?

'' Ngô thiếu gia cậu có việc j sao''- Đặng lão gia nhìn hỏi

'' oh không có chuyện j cả''- Nhân không muốn người ngoài biết thiên gặp nguy. Nhân lo lắng xã giao vs ông ta lâu đến cực độ . Anh đành phải nhắn tin cho Băng . Băng nhận đc tin nhắn

'' Phong chúng ta đi thôi lên lầu 2 tìm chắc có''- băng kéo Phong ns

'' Đi thôi'-Phong bước đi . 2 người lên làu 2 tìm

'' Cút ra ''- tiếng hét từ 1 căn phòng khuất trên lầu 2 Băng vs phong vội chạy lại . Đó là giọng Thiên mà trước cửa có 2 người đàn canh gác chắc co chuyện j

'' Mở cửa ra''- Băng ra lệnh

'' Xin lỗi tiểu thư , không đc mở cửa trước khi Trương thiếu gia cho phép''- Một người nói tay cẳn đường vào

'' Cút ra''- Phong ns rất đơn giản

'' Không đc..''- Người kia chưa mở tki đã đc ăn một cú đá của Băng . Bạn cô đang gặp nguy hiểm dù có phải làm sao đi chăng nữa cô cũng phải cứu đc thiên ra

'' Tiểu thư ..''- người đàn ông ns tki bị một cú đập vào gáy của Phong làm cho ngất đi . Băng đạp vào cữa mãi không đc

'' Đừng đạp nhiều chân em đau đó''- Phong lo lắng nhìn cô ns rồi chỉ vào cửa''Cửa này khoá bằng mã số ''

'' Sặc đùa à ''- Băng nhìn cái cửa ns

'' Aaaaaa cút ra bỏ bàn tay dơ bẩn khỏi người anh ra''- Tiếng hét khinh bỉ của Thiên từ trong phòng . Ở trong phòng bây h toàn tiếng chửi rủa của Thiên về Trương thiếu gia không ai khác chính là Trường hoàng

'' em không sợ tôi''- Trương Hoàng nhìn Thiên hỏi lần đầu tiên thấy 1 cô gái dám to gan chửi anh . Những cô gái khác khi nhìn thấy anh là mắt sáng như sao cố lấy lòng lại còn lúc nào cũng quyến rũ cùng anh lên giường và ngoan ngoãn nghe lời không dám chửi 1 câu nhưng cô gái này quá khác lạ . Tiểu thư cũng không giống cô chửi người ta rất nhiều mà còn dám chửi trước mặt không ai khác chính là Trương thiếu gia anh

'' tôi cần j phải sợ anh ! anh là cái j mà tôi phải sợ ''- Thiên lướt nhìn anh ta rồi quay ra phía ban công nhìn

'' Tôi là Trương thiếu gia nên em phải sợ ''- Trương hoàng bóp lấy cằm Thiên buộc cô phải nhìn vào mình

'' anh là Trương thiếu gia tki tôi là Hạ tiểu thư chẳng nhẽ anh không sợ , hỏi cx ngu''- Thiên đáp

'' Vậy tôi sẽ cho em biết tke nào là khong sợ ''- Trương Hoàng ns bế Thiên rồi quăng cô xuống giường đè lên người cô

'' Cút ra dừng động vào người tôi''- thiên ns

'' Tôi cứ động đó tki sao''- Trương Hoàng ns càng hứng thú về Thiên lần đầu gặp một cô tiểu thư chống đối anh làm việc đó .

'' Bỏ tay ra , con người của anh làm cho tôi thấy khinh bỉ hơn''- Thiên ns rất đơn giản . Trương HOàng nghe câu ns tức điên lên cô dám chửi anh , anh sẽ cho cô biết hậu quả

'' Em chửi hết chưa?''- Trương Hoàng nhìn Thiên tay anh nổi rõ gân xanh

'' Chưa còn rất nhiều nhưng dù j cx là tiểu thư tôi nên giữ danh dự tki hơn ''- Thiên ns

''Vậy em sẽ nhận hậu quả ''- Trương Hoàng vừa ns tay bắt đầu trượt từ cổ xuống vùng eo của cô. Thien rơn hết người út nhất cô cũng mới 18 t cần phải giữ danh dự chứ .

'' Bỏ ra ''- thiên ns Cô rợn đến nỗi tóc gáy cũng dựng đứng lên

'' Tôi không bỏ ''- Trương Hoàng nói vẻ vui sướng

'' Bỏ ra'''- Thiên lặp lại . May hôm nay anh ta là cô mặc váy bó chứ không anh cũng đã đc nằm trong viện chơi rồi .''bỏ bàn tay khỏi người tôi , tôi căm ghét khinh bỉ một người như anh''- Thiên hét to. trương Hoàng nghe thấy định tát bỗng có 1 bàn tay nhỏ giữ tay anh lại

'' Bỏ bạn tôi ra''- Băng đi vào đằng sau là Phong theo sau cô

'' Oh đây chẳng phải là Hà tiểu thư ao , cô làm mất chuyện vui của tôi''- trương Hoàng ns rời khỏi người Thiên

'' ara Xe gia thiếu gia trương Hoàng đây muốn làm chuyện tốt cùng bạn tôi nhưng xin lỗi cô ấy đã là hoa có chủ ''- Băng ns tiến đến giường lấy áo khoác của Phong khoác lên người Thiên

'' Băng Băng ''- Thiên ôm chầm lấy Băng khóc cô rất sợ , rất sợ nếu không có Băng cứu cô sẽ ra sao ?

'' Uk đc rồi đc rồi không còn chuyện xảy ra nữa rồi mọi chuyện đều đã qua không nên nhớ tới ''- Băng ns vỗ về Thiên nhẹ nhàng

'' thiên em không sao ''- Nhân chạy đi tìm Thiên mệt đến nỗi vẫn còn thở gấp . anh liền ôm lấy Thiên

'' Tất nhiên là không sao''- Thiên rưng rưng nước mắt

'' thôi nào Thiên Thiên mạnh mẽ của tớ đâu ?''- băng nhìn Thiên mỉm cười trông Thiên lúc sợ hãi không khác j một chú cún con cả .

'' anh bỏ em ra dc không ''- Thiên nhìn Nhân đang ôm chặt mình khó chịu

Nhân thấy vậy liền bỏ ra rồi thấy trên người cô là chiếc áo khoác của Phong lienf trả lại Phong rồi lấy áo khoác mình khoác lên người cô

'' Ara ara có người ghen kìa ''- Băng nhìn nhân ns đểu nhưng đó cũng cđúng một phần

'' Anh không ghen ''- Nhân thấy Băng ns đểu liền đáp

'' Ơ em chỉ bảo có người ghen thôi mà có bảo anh đâu hay anh đang ghen ''- băng cười vì Nhân đã sập bẫy , thái độ anh ta quá rõ ràng ghen là đằng khác .

'' Chung ta về thôi anh đã hnej Tử vs Vi ra ngoài đợi ''-Phong ns lấy áo khoác khoác cho Băng

'' Anh..''- băng chưa ns bị Phong ngắt

'' Trời tối lạnh em măc váy nên giữ ấm không khéo ốm ''- Phong ns rồi đi trước . Băng thắc mắc tại sao Phong lại quan tâm đối xử vs cô như vậy ? Hay anh muốn tìm ra bí mật thật con người cô ?bí mật của cô nó đáng để tìm hiểu vậy sao ?các anh chàng đã từng tỏ tình vs cô , cô chỉ dừng lại ở mọt con người . ''Trong cô , có rất nhiều bộ mặt nhưng chắc chắn sẽ có một con người thực sự của cô sau sự lạnh lùng và nghiêm khắc bề ngoài ''- Phong thầm nghie , nhìn cô anh biết cô là 1 cô gái không hề đơn giản một chút nào .

'' anh yêu Tiểu Băng ''- thiên đằng sau hỏi nhỏ

'' Anh...''- Phong không biết trả lời ra sao Thiên lại ns tiếp

'' Con người thật của Băng chỉ có 1 hãy cố phá bỏ lớp mặt nạ của cậu ấy rồi anh sẽ biết con người thật của cậu ấy ''- Thiên nói rồi còn ns nhỏ '' Cô ấy cần một người luôn bên cạnh và chăm sóc con người cô ấy co ất nhiều tâm sự dù mọi người không nhìn ra ''

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.