Anh Cưng Chiều Em

Chương 7-2




Bên ngoài, buổi họp báo đã chính thức bắt đầu.

Khi Tô Lưu Cảnh chạy tới, người chủ trì từ tiết mục mở màn đã tiến hành đến hồi cuối.

"Cảm ơn các vị tân khách, cùng các vị trong giới truyền thông, buổi trình diễn thời trang đầu tiên của ‘Bàn tay Thượng Đế ’ xin được chính thức bắt đầu, chắc hẳn là mọi người mong đợi đã lâu, sau đây ——IT’SSHOW¬TIME!". Người dẫn chương trình linh hoạt mỉm cười tuyên bố bắt đầu, ngay sau đó ánh đèn tối sầm lại, cả ánh sáng của hội trường toàn bộ đều tập trung lên trên sân khấu.

Bên tai chậm rãi tiếng nhạc như thơ, cảm tưởng như gió biển từ Vinh Aegean thổi tới, thậm chí còn có thể nghe được tiếng sóng biển vỗ rì rào dưới ánh nắng chói chang của mùa hè nóng bỏng. Kèm theo những âm thanh đó, dải áo màu xanh dương đột nhiên xuất hiện ở trên sân khấu, sau đó từ từ mở rộng, mở rộng, mở rộng mãi.

Sắc xanh này dường như vừa được ngắt từ trên bầu trời xuống, bao bọc xung quanh người mẫu xinh đẹp, lại mang theo hơi thở triền miên của gió và mây, cực kỳ tự nhiên từ bả vai kéo xuống, sượt qua đôi chân thon dài, ở phía sau bồng bềnh bay múa, kinh tâm động phách như vậy , rồi lại tự nhiên thanh thuần đến thế.

Cảnh mở màn này nhất định khiến cho tất cả mọi người bên dưới chấn động không thôi, tiếng máy ảnh thi nhau vang lên, ánh sáng chớp lóe liên tục.

Nhìn những bộ thiết kế khoác xa hoa lộng lẫy trên người của những người mẫu kia , Tô Lưu Cảnh không kìm được sợ hãi than thầm: đích xác là "Bàn tay Thượng Đế" danh bất hư truyền trong truyền thuyết .

Trừ âm nhạc êm dịu thanh còn có tiếng máy chụp ánh chớp lóe không ngừng, trong hội trường im ắng, mỗi một người đều nín thở trầm ngâm nhìn chăm chú vào sân khấu tựa như hội tụ toàn bộ ánh sao kia, ngay cả than thở cũng quên, chỉ sợ quấy rầy bữa tiệc thị giác này. Những thiết kế đó truyền cảm xúc chân thật đến người xem, đám ký giả vốn chuẩn bị viết bài đặc tả một phen, vậy mà trong nháy mắt đã bị màn mở đầu này bắt làm tù binh, cảm giác rung động đó, cho dù có viết thế nào thì cũng không tài nào đặc tả được hiện trường trực tiếp này.

Linh hồn của mọi người cũng bị người tên là Richie dễ dàng câu mất. Không cần hoài nghi, đây thực sự cũng không phải là đang khoa trương gì, tuyệt đối không phải, mặc dù chưa từng nhìn thấy mặt anh bao giờ, mặc dù chỉ xuyên thấu qua mấy tác phẩm thiết kế kia, nhưng cũng đủ để cho họ hoàn toàn rung động, đây cũng chính là sức quyến rũ của "Bàn tay Thượng Đế".

Tô Lưu Cảnh nhìn những bộ thiết kế đang được trình diễn, đầu ngón tay khẽ run lên, hốc mắt nóng lên nhưng khóe miệng lại cong cong, không kìm hãm được mà bước lại gần, gần thêm một bước.

Những thiết kế đó, có tác động thật sâu tới linh hồn cô, cảm giác phiêu diêu tự do, dám yêu dám hận, cả vùng trời bao la rộng lớn, cho phép con người ta thoải mái bay nhảy, đây cũng là ý đồ mà Thương Thiên Kỳ muốn truyền đạt cho mọi người, muốn đả động đến trái tim của mỗi người đồng thời cũng muốn truy tìm nỗi khát vọng trong nội tâm của chính họ.

Cho nên, khi trình diễn chuẩn bị kết thúc, tất cả mọi người đều không có phản ứng gì cả, đến tận lúc Thương Thiên Kỳ đi ra, những tiếng vỗ tay mới vang lên như sấm, thậm chí có nhiều người lệ đã rơi đầy mặt.

Thương Thiên Kỳ mặc trên người bộ lễ phục màu đen đi tới, bên trong là áo sơ mi trắng tinh, ưu nhã tựa như vị Hầu tước trong cung đình châu Âu, trong con ngươi mỏng màu xanh dương lóe ra tia sáng rỡ như bầu trời, mị hoặc như biển xanh ở Vịnh Aegean Sea cơ hồ muốn hút hết hồn phách của người ta vào đó.

"Xin chào mọi người, tôi là Richie", Thương Thiên Kỳ mỉm cười nói.

Chỉ một câu chào hỏi đơn giản, lại khiến cho phái nữ trong hội trường hét rầm lên, người đàn ông này không chỉ bàn tay tài hoa kiệt xuất tay đủ để cho người ta sợ hãi than thầm, mà khuôn mặt của anh quả thực cũng lại là một kiệt tác khác của Thượng Đế!

Thương Thiên Kỳ hờ hững cười nói: "Hôm nay là buổi biểu diễn đầu tiên kể từ sau khi tôi về nước, có lẽ mọi người nhất định đang thắc mắc, tại sao màn này lại kết thúc nhanh như vậy, mà chủ đề chính của buổi họp báo còn chưa được tuyên bố? Sau đây, tôi mời mọi người hướng sự chú ý của mình lên một bộ lễ phục vô cùng mỹ lệ, cũng chính là chủ đề của buổi họp báo ngày hôm nay."

Nói xong, anh liền nghiêng người đưa cánh tay thon dài, người mẫu mặc trên người bộ lễ phục đắt giá được long trọng dắt ra từ phía sau .

Khi người mẫu mặc bộ váy dài màu trắng bước ra sân khấu, toàn hội trường không kìm nén được mà phát ra những tiếng thán phục.

Bộ lễ phục kia ——

Quả thật giống như áo cưới, đúng vậy, tựa như một bộ váy áo cưới mộng ảo! Nhưng lại không hoàn toàn giống mà còn hơn thế, từng chi tiết, đều giống như một lời thề, lời cam kết, về một tình yêu vĩnh hằng lại vĩnh viễn sẽ không biến mất.

Tô Lưu Cảnh nhìn chiếc váy mỹ lệ trên khán đài kia, không kìm được che miệng lại, bộ lễ phục này, cô đã từng nhìn thấy, đó chính là thiết kế mấy ngày trước Thương Thiên Kỳ đã đưa cho cô xem qua, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau, dường như đã được anh thay đổi một số chi tiết, không biết đã phải sửa bao nhiêu lần mà từng chi tiết nhỏ nhất đều cực kỳ hoàn mỹ.

Nếu như bản thiết kế trước đó mang lại cho người ta cảm giác khổ sở thầm mến cùng với yên lặng chờ đợi, mà cái này lại trở thành tình yêu đã thăng hoa cùng với lời thề vĩnh hằng.

Anh. . . . . .

Giống như đang dùng bộ lễ phục này để bày tỏ tình yêu của mình!

Dường như có thần giao cách cảm với cô, Thương Thiên Kỳ đứng ở trên sân khấu thật cao, đứng dưới ánh đèn tập trung ở hội trường, dịu dàng mỉm cười, ánh mắt mê người dịu dàng mà thâm tình nhìn vào khoảng không nào đó, bình thản nói: "Đây chính là chủ đề chính —— Bày tỏ!". Cho dù dưới khán đài có nhiều người hơn nữa, ánh đèn có mờ ảo thế nào, anh vẫn có thể dễ dàng tìm được chính xác vị trí của Tô Lưu Cảnh.

Bởi vì, tâm của anh luôn hướng về cô.

Tô Lưu Cảnh đón ánh mắt dịu dàng của người nào đó, không nhịn được hít vào một hơi, không thể tin nhìn anh đăm đăm.

Đồng thời, lúc này lại có một ánh mắt lạnh như băng mãnh liệt từ phía sau bắn tới, có muốn né tránh cũng không được.

Richie đang bày tỏ tình yêu của mình! Anh ấy đang dùng cả hội trường buổi họp báo này để tỏ tình!

Lời của anh vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây không dằn lòng được mà sôi trào, bọn họ xì xào bàn tán xem ý tứ của câu nói vừa rồi là gì? Anh thật sự đang bày tỏ sao? Anh chính là người muốn tỏ tình sao? Vậy nữ chính kia là ai? !

Cả giới truyền thông cũng trở nên điên cuồng, bất ngờ tối nay cũng quá lớn rồi, không chỉ là buổi trình diễn thời trang chấn động nhân tâm, mà "Bàn tay của Thượng Đế " còn lợi dụng cuộc họp báo này để tỏ tình, hành động điên cuồng mà lãng mạn như thế quả thật có thể đoán trước được ngày mai sẽ sinh ra bao nhiêu oanh động.

Tô Lưu Cảnh ngây ngốc nhìn Thương Thiên Kỳ, đờ đẫn không biết nên phản ứng như thế nào.

Mà sau lưng, Hình Hạo Xuyên lại đang nghiêm mặt trầm lặng nhìn Tô Lưu Cảnh, nhìn cô và Thương Thiên Kỳ "Thâm tình mắt đối mắt", lòng bàn tay bất tri bất giác nắm lại thật chặt, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận, mà bản thân anh lại không hề phát giác ra...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.