Anh Có Thấy Chim Của Em Không?

Chương 3: Án mạng




“ Cái gì......” Khói mờ dần dần tản đi, trong phòng làm gì còn bóng của Huyền Minh và Lam Y Y, Bùi Hạo Hiên bực tức giậm chân gào lên với thuộc hạ.

“ Shit! Còn không mau đuổi theo cho tao, người của đảo U Minh chắc chắn ở gần đây, mau đuổi theo cho tao!” Gấu đen cáu giận gào lên, mấy chục tên mặc đồ đen ngoài cửa nháo nhác cả lên, tìm người khắp nơi.

“ Không còn sớm nữa, cậu theo mình về biệt thự Vịnh Tiên Thủy đi, một vài việc ngày mai sẽ bàn sau.” An Tử Thành uể oải đứng dậy chỉnh lại quần áo trên người, quay người đi ra ngoài cửa.

Bùi Hạo Hiên vừa nghe câu nói đó, vội vã đi theo cười đen tối: “ trong biệt thự của cậu có người đẹp không?”

“ Có!” An Tử Thành cười nham hiểm: “ Có hai người!”

“ Tiểu tử cậu dũng mãnh đấy, còn nuôi tận hai người.”

“ Hai người đó đều là của mình, cậu đừng mơ có ý đồ gì.”

Bùi Hạo Hiên không can tâm đi lên theo: “ Cùng dùng đi, phụ nữ như quần áo.”

An Tử Thành quay người liếc nhìn hắn ta vẻ xem thường: “ Mình chê cậu bẩn.”

“ Này! Đồ sói gian ác, cậu nói ai bẩn đấy?”

............

Đêm, khuy khoắt tĩnh mịch.

Hàn Gia Lệ và Bạch Phi Phi bị dẫn đến một căn phòng của trung tâm tắm hơi “ Mĩ Kỳ” dưới lòng đất, biển hiệu của trung tâm tắm rửa được viết đó, với ý ngầm hiểu là nơi mua bán dâm.

“ Cút vào cho tao!” Tên áo đen đạp Hàn Gia Lệ một cái, Hàn Gia Lệ đau đớn ngã lăn xuống đất, không bò nổi dậy.

Bạch Phi Phi nhìn bộ dạng toàn thân run rẩy của Hàn Gia Lệ, khóe miệng nhếch lên cười khẩy một tiếng.

Rất nhanh, trong căn phòng dưới lòng đất bước vào một người phụ nữ khoảng trên dưới 30 tuổi, vóc dáng đẫy đà, trên mặt trang điểm dày đậm.

“ Lệ Thư, hôm nay mang đến cho cô đều là thú cưng đó, giá cả ấy mà........” Tên áo đen hít một hơi thật sâu vỗ vỗ vai Lệ Thư đó.

Người phụ nữ quỳ gối xuống liếc nhìn mặt hai người: “ Ồ........thật đúng là hai người đẹp, đặc biệt là cô, thân hình này, đàn ông nhất định sẽ thích.” Lệ Thư đưa tay nhấc cằm Hàn Gia Lệ lên, quan sát tỉ mỉ.

“ Các người.....muốn làm gì?” Hàn Gia Lệ gần như đã hiểu ra, nhìn người phụ nữ trước mặt sợ hãi lùi về phía sau.

Bạch Phi Phi không lên tiếng quỳ bên cạnh Hàn Gia Lệ, ngẩng đầu nhìn vào mắt người phụ nữ đó, người phụ nữ nheo mắt hơi gật gật đầu với cô ta, khóe miệng Bạch Phi Phi nhếch lên theo vòng cung.

“ Làm gì à? Đương nhiên là hầu hạ đàn ông rồi, chỉ cần cô nghe lời, chị đây bảo đảm cô nhất định kiếm được khối tiền.” Hàn Gia Lệ nghe thấy những lời này, bị dọa cho ngồi lùi lại mấy bước: “ Không, tôi không muốn, tôi không làm.”

Chị Lệ đó tiến lại gần cô, cười đến nỗi hoa cũng phải run, đưa tay vuốt ve trên má cô: “ Ở chỗ tôi, làm hay không làm chưa đến lượt cô quyết! Cô không muốn chịu khổ thì ngoan ngoãn cho tôi, nếu không........tôi sẽ có cách hành hạ cô.”

“ Không, tôi không làm, chết cũng không làm!” Hàn Gia Lệ cắn chặt môi căm giận nhìn chị ta.

Đúng lúc này, Bạch Phi Phi khóc lóc bò đến bên cạnh Lệ Thư, giơ tay ôm chặt lấy đùi chị ta: “Lệ Thư, tôi không muốn, cầu xin chị thả tôi ra đi. Chị muốn bao nhiêu tiền tôi cũng trả cho chị, Lệ Thư, tôi cầu xin chị tha cho tôi.”

Lệ Thư tàn nhẫn đạp cô ta ra: “ A Háng, đưa con gái điếm này ra ngoài tiếp khách.” Nói xong hất hàm nháy mắt với A Háng.

(Lời tác giả: Cho dù có sét đánh mưa dông thì mỗi ngày cũng đều chăm chỉ up bài, đến bản thân cũng thấy cảm động quá chừng. Vì vậy, các nam thanh nữ tú sau khi đọc xong có thể làm cốc cafe viết đôi dòng bình luận cổ vũ cho mình có thêm động lực được không?)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.