Anh Có Còn Tin Sói Tới Không?

Chương 67: Ấp áp




Tiểu Hi bước chân loạn choạn, bị té ngã xấp mặt trong phòng tắm!

"Ầm……"

Bị té một tiếng thật thất thanh.

"Ay da……"

Tiểu Hi kêu lên thảm thiết ôm chặt đầu gối, đau đến nước mắt thiếu chút tuôn trào ra!

Tôn Nguyên nhanh chóng chạy vào nhà tắm dìu cô ra, anh dở khóc dở cười, "Mẹ ơi có cần thê thảm vậy không, quả thật em làm anh bị dọa rồi đấy!"

Làm sao có thể không kinh hoảng được!

Vài phút trước bọn họ vừa nói chuyện liên quan đến tình cảm trai gái, giờ lại yêu cầu cô đi gặp mặt cha mẹ?

Tiểu Hi không ngừng lắc đầu, "Em không đi, kiên quyết không đi! Bướm hoa ơi, mấy ngày nay em quyết định là không theo anh đi gặp cha mẹ đâu!"

"Tại sao vậy?"

Tại sao vậy?

Anh còn dám hỏi nữa à!

Tiểu Hi gạt bỏ sự dìu đỡ của anh, chân khập khiễng đi vào phòng ngủ, cô đặt mông xuống ngồi ở chân giường, ngước đầu trợn mắt nhìn Tôn Nguyên đang đi ra, "Hai chúng ta vừa mới xác định quan hệ tình ái, bây giờ gặp mặt cha mẹ có hơi sớm quá!"

Đúng là có hơi sớm thiệt!

Tôn Nguyên thở dài, nếu không phải mẹ cứ hối thúc, anh cũng không muốn bây giờ dẫn Tiểu Hi về nhà gặp mặt, chủ yếu là Tiểu Hi hiện tại làm bạn gái của anh một cách không tình nguyện, nếu để cho mẹ thấy rồi,thì chắc chắn sẽ gia tăng sự phản đối.

Nhưng mà, tính khí của mẹ anh là người nắm rất rõ ràng, bà ta có thói quen như là làm thái hậu, anh dám khẳng định, nếu như lần này không dẫnTiểu Hi về, cuối cùng người không may mắn chắc chắn là anh và Tiểu Hi mà thôi.

Trong lòng Tôn Nguyên đang rối rắm, nhưng biểu lộ trên khuôn mặt vẫn thập phần tự nhiên, "An Tiểu Hi, chúng ta đã xác định mối quan hệ tình cảm thông qua cái gật đầu của em rồi mà đúng không?"

Tiểu Hi gật đầu.

Không sai, cô đã đồng ý làm bạn gái của anh!

"Vậy em không phải là đùa giỡn với anh phải không?"

"Sao có thể, An Tiểu Hi ta nói một là một, nói là chịu trách nhiệm với anh thì em chắc chắn chịu trách nhiệm với anh, nếu anh không tin, ngày mai em sẽ tuyên bố với giới truyền thông anh là bạn trai của em!"

Ánh mắt của Tôn Nguyênlộ lên một niềm vui, "Ok, nếu em đã thành thật như vậy, thì anh cũng thành thật với em, nói xong, tình yêu không vì mục đích kết hôn thì nó cũng giống như là một hành vi lợi dụng nhau vậy, cho nên, anh phải xác định là anh không đùa giỡn với em không lợi dụng em thì em cũng xác định rằng không lợi dụng anh, nếu cả hai đều thành thật, thì chúng ta phải tiến đến hôn nhân đi, nếu như vậy kết hôn sớm thì có sao đâu đúng không?"

Tiểu Hi bị lời nói này của Tôn Nguyên làm cho choáng váng.

Tối hôm qua uống say rượu, hôm nay rượu vẫn chưa giải hết, cái đầu như càng nhức dữ dội hơn. Thật khó lý giải được lời nói của Tôn Nguyên, cô không ngừng kinh sợ!

Bởi vì......

Quả thật cô cảm thấy lời nói của Tôn Nguyên rất có lý!

Lúc nãy còn tỏ vẻ khí chất hiên ngang ngạo mạn, nhưng giờ đây Tiểu Hi lại trở nên sửng sờ, cô vô thức kéo tấm ga, không ngừng níu tấm ga đã bị nhăn nhưng vẫn không phát hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cau có lại, nhìn trông có vẻ rối rắm lắm.

"Tôn Nguyên...... Hơi sớm đó......"

"Không sớm đâu!" Tôn Nguyên đi đến bên cạnh cô, giang tay vịn lấy vai cô, nét mặt chân thật nhìn cô, "An Tiểu Hi, em hãy nghe cho kỹ, anh đối với em là thật lòng, là muốn cưới em làm vợ! Năm nay anh đã ba mươi mốt tuổi, em cũng không còn nhỏ nữa, em cũng đã hai mươi bốn tuổi rồi, không lẽ nhà em không hối thúc em lấy chồng sao? Nhưng mà nhà anh lại có người rất nôn, hôm qua em cũng biết rồi, đêm qua người phụ nữ kia chính là đối tượng xem mắt của anh, nhưng bây giờ anh đã nói với mẹ anh đã có bạn gái rồi, thì mẹ anh mới dừng việc xem mắt lại! Nhưng mà chỉ nói thôi mà không có bằng chứng, nếu anh chỉ nói với mẹ không thôi, thì mẹ anh chắc chắn nghĩ anh không muốn xem mắt, cố ý tìm cớ để nói tránh!"

Tiểu Hi sửng người ra nghe, trong lòng không còn cảm thấy không thoải mái nữa.

Thì ra là anh nói với mẹ anh biết là bởi vì anh không muốn đi xem mắt......

Cô còn nghĩ là anh cố tình.

Tôn Nguyên tiếp tục nói có vẻ lắp bắp, "Nhưng mà em, đã làm bạn gái của anh rồi, chẳng lẽ bản thân không có chút chia sẻ gì với bạn trai sao? Em không sợ rằng bạn trai của em bị bắt đi xem mắt sao?"

"Đương nhiên không được!"

Tiểu Hi kiên quyết lắc đầu!

Mặc kệ có thích hay không, thì đối với cô, chỉ cần xác định quan hệ, chuyện nam nữ đôi bên tình nguyện thì tối thiểu phải giữ được sựchung thủy, nếu có một bên phản bội để đi xem mắt, thì đây còn gọi là tình yêu gì nữa!

Ánh mắt của Tôn Nguyênbừng sáng lên, "Cho nên mới nói? Là người bạn gái, thì có nên cùng anh về gặp mặt mẹ không, cho mẹ anh biết anh thật sự đã có bạn gái rồi!"

Sắc mặt của Tiểu Hi như rút lại, thật lâu cô mới ngẩng đầu lên nhìnTôn Nguyên, "Anh, Anh với mẹ anh đã hẹn thời gian rồi sao?"

"Ba ngày sau!"

"Á? Sao nhanh thế!" Tiểu Hi nhảy dựng từ trên giường, lần nhảy này, đã làm ảnh hưởng đến cơn đau trên đùi lúc nãy của cô, cô kêu rên một tiếng, ngã trên giường.

Tôn Nguyên cảm thấy thật buồn cười, anh nói dối không chớp mắt, "Bởi vì mẹ anh đã sắp xếp buổi tiệc xem mắt vào ba ngày sau!"

"Được...... Được rồi!"

Trong lòng Tiểu Hi như an ủi bản thân phải cố lên.

Chẳng phải chỉ là gặp cha mẹ thôi sao! Nói lầm bầm! Dù sao cha mẹ của Tôn Nguyên cũng không ăn thịt người! Nếu ăn thịt người...... Cùng lắm thì cô chạy thôi!

"Ok! Quyết định vậy đi, ba ngày sau em cùng anh về nhà gặp cha mẹ, không được thất hứa!"

"Chị đây miệng thốt ra là lời hứa vàng ngọc, sẽ không nói chuyện suông đâu!"

"Rất tốt! vậy ba ngày này anh sẽ ở đây với em!"

"Sao?"

Tiểu Hi lại bị kinh ngạc.

Ba ngày sau gặp mặt cha mẹ với lại ba ngày nay ở nhà cô thì có liên quan gì!

Tiểu Hi liên tục lắc đầu, "Không được không được, anh không được ở nhà em!"

"Vậy thì em ở nhà anh đi!"

Như vậy cũng giống nhau thôi đúng không?

Tiểu Hi vẫn cứ lắc đầu, "Cũng không được!"

Tình trạng yêu đương của người khác là quen biết trước, sau đó mới đeo đuổi, sau khi xác định quan hệ rồi mới nắm tay và hôn nhau...... Sau đó mới lên giường, rồi sau đó mới về sống chung!

Nhưng với họ trình tự đó đều bị đảo lộn.

Vẫn chưa nắm tay và hôn nhau, thì đã vượt sức tưởng tượng!

Bây giờTôn Nguyên lại còn muốn sống chung nữa!

Tiểu Hi lắc đầu một cách dữ dội, "Không được không được là không được! Cho dù anh có nói gì thì em cũng không đồng ý!"

Tôn Nguyên có lý do của bản thân.

Anh ta ngồi bên cạnhTiểu Hi, "An Tiểu Hi nghe đây, là anh có lý do!"

"Có lý do gì cũng không được!" Tiểu Hi che cái lổ tai lại.

Tôn Nguyên thở dài, kéo tay cô ra, "Em nghe nè! Ba ngày sau là gặp mặt ba mẹ anh, anh hỏi em, anh thích ăn gì, thích uống cái gì, sở thích và sự hứng thú là gì? Có thói hư gì... không tốt không?"

Tiểu Hi ngơ ngác, "Em làm sao biết anh thích ăn gì, thích uống gì, thích chơi gì...... thì là thích gái đẹp, thói hư xấu...... Đúng rồi, anh không hít thuốc phiện, nghe nói những người trong khu này của anh vì muốn kích thích, nên đều thích thứ này."

Mặt của Tôn Nguyên nhất thời như đen lại.

Da đầu của Tiểu Hi bắt đầu tê lên, vẫy tay cười gượng, "Nói đùa thôi, nói đùa thôi mà, ha ha, anh xem như thật à! Em thật sự không biết anh thích cái gì......"

"Cho nên ba ngày này chúng ta nhất định phải ở bên nhau từng phút từng giây không rời, phải hiểu sở thích và hứng thú của đối phương! Ánh mắt của mẹ anh rất lợi hại, nếu để mẹ biết hai chúng ta chưa tìm hiểu nhau, chắc chắn sẽ nghĩ rằng anh tùy tiện tìm một người phụ nữ đến để qua mặt bà! Cho nên, ba ngày này, chúng ta nhất định sớm tối có nhau! ok?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.