Anh Có Còn Tin Sói Tới Không?

Chương 46: Tiếp nhận sự thật




Tô Tố nhanh chóng lắc tay, “Không cần không cần, ở khách sạn khá tiện nghi, ông nội không cần phiền phức như vậy đâu.”

“Không phiền phức, một chút cũng không phiền, phòng của con ông luôn cho người hầu dọn dẹp, bây giờ có thể được sử dụng rồi, còn những quần áo của con lúc trước đều ở trong tủ áo, những đồ dùng gia dụng ở nhà đều có, để Tiêu Khả mang tại liệu văn phòng cần thiết của con đến là được!” Lão gia tử độ nhiên lộ ra cảm xúc u buồn, ông ta nhìn Tô Tố, “Tô Tố à, không lẽ con không muốn về đây sống sao….”

Tô Tố giật khoé miệng.

Lão gia tử nói ra những lời này, lộ ra biểu cảm này, công thêm Tiểu Khả liên tục nháy mắt với cô ta, cô ta còn có thể từ chối sao!

Tô Tố cứng da đầu liền đồng ý, “Không có, ở đây cũng khá tốt.”

“Được được được, quyết định như vậy đi, chị Trương mau chóng đem đồ gia dụng qua đây, đúng rồi, hôm nay đi siêu thị mua một ít rau, đúng rồi, Tô Tố thích ăn cua, mua một ít tôm và cua về đây, tối nay làm tiệc lớn.”

Chị Trương cũng vui mừng đến không khép miệng được, “Được được được, tôi đi liền đây.”

Tô Tố đang định nói cô và Tiêu Khả đã ăn ở ngoài rồi, nhưng thấy lão gia tử vui như vậy, những câu nói đó lập tức nuốt chửng xuống rồi.

Quên đi, quên đi!

Lão gia tử vui như vậy, tốt nhất là cô không để thất vọng nữa.

Bằng cách này, Tô Tố bị lão gia tử giữ lại ở trong nhà cũ!

Tô Tố bận rộn cả ngày, lão gia tử thúc giục cô ta lên lầu tắm rửa, trong lúc Tô Tố về phòng tắm rửa, lão gia tử ở dưới lầu giao phó cho Tiêu Lăng, “Thằng nhóc thối, bây giờ tạo ra cơ hội cho con rồi, con tự tận dụng tốt, nhớ lấy câu thần chú bảy ký tự mà ông nội dậy, gan dạ, thận trọng, mặt dày! Cũng không biết liệu ở nước ngoài cô ta có bạn trai không….”

“Không có!” Tiêu lăng trả lời rất chắc chắn.

Lão gia tử nhẹ nhàng liếc nhìn anh ta, “Ông biết cái thằng nhóc thối này trong ba năm qua đều chú ý đến Tô Tố! Ông nói cho con biết, lần này bất kể như thế nào cũng phải đuổi theo Tô Tố về đây, nghe rõ chưa!”

Tiêu Lăng gật đầu rất chắc chắn.

Lần này, anh quyết tâm không để cô đi Mỹ nữa!

Lão gia tử vỗ vai Tiêu Lăng, “Con còn đứng đây làm gì, mau chóng lên lầu hiến ân cần đi!”

Tiêu Lăng giật miệng.

Câu thành ngữ hiến ân cần là dùng như thế sao!

Nhưng cuối cùng thì cũng lên lầu, mặc dù đã gặp Tô Tố, những thứ cần làm thì cũng đã làm, nhưng đó là trong trường hợp Tô Tố không tỉnh táo, bây giờ anh ấy đã biết trong Tô Tố đối với anh có tâm thái gì.

Lên lầu rồi, Tiêu Lăng đẩy cửa ra, nhìn thấy Tô Tố, người đáng lẽ đã hứa đi tắm nhưng lại ngồi ngay cạnh giường.

Nghe thấy tiếng mở cửa phòng, sau lưng cô ta có chút cứng đơ, lại nhanh chóng thư giãn lại.

“Tại sao chưa đi tắm?”

Tô Tố nhìn vào mọi thứ trong phòng, miệng giật lên.

Đây là phòng mã lão gia tử sắp xếp cho cô, cũng là căn phòng 3 năm trước cô đã sống, nhưng mà, ở đây rõ ràng là có người ở, tủ quần áo trong phòng có quần áo của đàn ông khá lộ liệu, phòng tắm cũng vậy, đây có lẽ là phòng Tiêu Lăng ở.

Mí mắt Tô Tố đang co giật, cô hỏi Tiêu Lăng, “Đây là phòng anh ở?”

“Ừm! Tiêu Lăng đi đến chiếc sofa trong phòng và ngồi xuống, đối mặt với Tô Tố, “Chút nữa anh để cho chị Trương dọn đồ đạc của anh ra ngoài, em an tâm ở đây.”

Tô Tố nhẹ nhàng thở một hơi, cô từ trên giường đứng dậy, “Đừng bận tâm, em ra ngoài phòng khách ở.”

“Không được, phòng khách thời gian lâu không có người ở, không khí và thông gió đều không tốt, em hãy ở đây đi, đừng từ chối lòng tốt của ông nội.”

Tô Tố hung hăng liếc nhièn Tiêu Lăng!

Bây giờ cũng biết lấy trưởng bối ép người khác rồi!

Tiêu Lăng gần như ngơ ngác!

Người phụ nữa 25 tuổi có thể được coi là thời điểm hấp dẫn nhất, mang theo sự quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành và một phần thanh lịch của cô gái trẻ, lúc nãy cô liếc nhìn anh ta, càng mang theo một phong cách mà bản thân cô không hề phát hiện.

Tiêu Lăng cơ thể nóng nẩy, phần thịt phía thân dưới với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang phồng bên.

Tốc độ phồng bên của anh ta thực sự quá nhanh và quá đột ngột, Tô Tố không phát hiện cũng khó!

Mặt Tô Tố đỏ bừng lên, lắc đầu qua hung hăng chửi lên, “Lưu manh!”

Nét mặt Tiêu Lăng không có chút thay đổi gì, anh ta đưa tay vỗ vỗ vào phần phồng lên, ho và nói một câu, “Tha thứ cho anh, 3 năm không đụng phụ nữ, nhìn thấy em là chịu không nổi!”

Tô Tố nhẹ nhàng khịt mũi, đôi má càng ửng đỏ hơn!

3 năm không gặp, khả năng mất mặt của thực sự Tiêu Lăng càng ngày càng khiêm tốn.

Tô Tố “đạp” một cái và từ trên giường nhảy lên, “Em phải đi tắm rồi!”

Ý muốn đuổi người cũng khá lộ liễu.

Tiêu Lăng nghĩ đến câu thần chú bảy ký tự mà ông nội đã dậy lúc nãy, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, anh dựa vào ghế sofa và không cử động, “Em đi tắm đi.”

Anh không đi sao cô ta tắm!

Tô Tố cảm thấy 3 năm tu luyện của cô ta sắp tan vỡ!

Cô nghiến răng, trực tiếp đuổi người, “Anh có thể ra ngoài rồi!”

Tiêu Lăng không cử động, cười nheo mắt nhìn cô ta, “Anh đâu có nhìn trộm đâu, cũng không cản trở đến việc của em, em tắm việc của em đi.”

“Tiêu Lăng, mặt của anh có thể dày thêm một chút không!”

“Có thể!”

Tô Tố gần như phun ra máu!

Tiêu Lăng nhìn thấy, đôi mắt cười càng mãnh liệt hơn, anh ta không chọc Tô Tố nữa, vỗ quần và từ trên ghế sofa đứng lên, từ từ đi đến bên cạnh Tô Tố. Tô Tố chuẩn bị phản kháng, “Anh làm gì!”

“Lo lắng cái gì!” Tô Tố rất hài lòng với phản ứng của Tô Tố, anh ta vẫn rất hiểu Tô Tố, nếu như Tô Tố thật sự quên anh ta, thái độ đối với anh ta không phải như vậy đâu, sau này Tiêu Lăng càng thêm tự tin rồi, anh đưa tay ra muốn chạm vào khuôn mặt nhỏ bé của cô, Tô Tố cảnh giác nhảy ra.

“Tiêu Lăng, em cảnh cáo anh, đừng nghĩ rằng đây là địa bàn của anh, anh có ông nội bao che thì em sẽ sợ anh, ở nước ngoài e đã học cách tự vệ, anh dám làm gì tôi thì tôi nhất định đạp anh một cái xem mạng anh có đảm bảo được không!”

Đôi mắt sâu của Tiêu Lăng nhìn sâu sắc.

Cách tự vệ!

Trong tình huống như thế nào thì mới cần thiết đi học chuyên tự vệ?

Anh ta nghiến chặt răng, trong mắt anh có một tia sáng!

Anh ta đưa tay ra, kéo cánh tay của Tô Tố, dừng sức ép cô vào vòng tay anh, “Tô Tố, những năm qua em chịu cực rồi.”

Hơi thở quen thuộc chui vào mũi, Tô Tố chạm sâu vào trong lòng Tiêu lăng, lắng nghe tiếng nhịp tim đập mạnh mẽ của anh ấy, cơ thể cô dừng yên ở đó, chân cũng quên đạp.

Mí mắt có hơi chua.

Tô Tố nghẹn ngào nghiến răng, “Tiêu Lăng, anh đừng tưởng em không thực sự không dám đá anh!”

“Nếu như em đá anh, thì trong lòng em có cảm thấy tốt hơn không, vậy thì đạp đi.” Tiêu Lăng ôm chặt cô ta, không có ý định buông tay, cằm dưới của anh ấy nhẹ nhàng tựa trên tóc cô, đôi mắt vô cùng đáng yêu, anh ta nhẹ nhàng nói, “Ba năm rồi, không phải trong mơ, cuối cùng cũng đã ôm được em.”

Trong lòng Tô Tố chua sót mơ hồ, nước trong mắt. Cô ta cố gắng chớp mắt, để gạt bỏ những hạt nước trong mắt đó, nhưng mà không có tác dụng!

Nước ở trong mắtcàng ngày càng dày hơn, cuối cùng không có cách nào chịu đựng nữa và hợp thành một giọt nước mắt lớn, chạm vào chiếc áo của Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng liền cảm thấy chiếc áo phía trước ngực của anh ta có chút ướt rồi.

Anh ta càng ôm chặt lấy Tô Tố, “Tô Tố, anh cho em 3 năm để chữa lành vết thương, bây giờ…em có chấp nhận anh một lần nữa không!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.